Chương 1

Tôi là Dã Anh, năm nay 15 tuổi nghiện anime đặc biệt là Naruto, tuy hơi hâm hấp về tính cách nhưng trí óc vẫn rất giỏi giang nên rất được bố mẹ thương yêu, tôi có một ông anh hơi ngu si nhưng được cái cần cù là Dã Dịch hơn tôi 2 tuổi và ổng là con ghẻ của cái nhà này.

Tôi với ổng khắc nhau như lửa với nước, tôi không ưa ổng một chút nào và ổng cũng thế, ổng bảo tôi được sinh ra để làm cu li cho ổng nhưng tôi sống 15 năm rồi nhưng chưa bao giờ ổng sai được tôi thứ gì cả :))) tại tôi có hậu phương vững chắc là ba mẹ nên ổng không dám làm gì tôi hết hehe, và tôi có một thú vui là chọc cho ông anh của tôi phải bức bối lên, điển hình như hôm nay:

"CON ĐIÊN KIA, NGẬM MỒM LẠI!!!!" Giọng ông anh tôi thánh thót vang vọng từ lầu 2 xuống lầu 1 khi ổng đứng ở trển ngó xuống thấy tôi hú hét như một con thiểu năng khi xem phim ở phòng khách, ổng đang học bài để chuẩn bị cho kì thi đại học mà gặp con em ẩm ương như tôi thì máu điên dồn hết lên não muốn bay hẳn xuống đá luôn cái TV 50 inch ra khỏi nhà và dìm chết bà con thiểu năng này xuống bồn cầu để nó im họng hẳn.

"GIỀ? LO HỌC ĐI ÔNG DÀ" Tôi ở dưới hét vọng lên lại rồi trả cho ông anh một ánh mắt sắc bén đầy sự chết ruồi, ổng sôi máu đứng ở trên lườm lại, cái lùm mé con nhỏ chết tiệt này muốn chết.

"Mày hét vậy thằng cố nội nào học cho vô hả con nhãi này?" Ổng xách cây chổi lông 7 màu hay quét kính mạng nhện đồ hùng hổ đi xuống đối đáp với con nấm lùn đang kênh kiệu không xem ổng là một cái đinh gì trong mắt kia.

"Kệ anh, học được thì học không được thì đi qua nhà anh Dũng mà học đi" Tôi xéo xắt, nguyên cả tuần này bố mẹ đã về quê nên căn nhà này là của hai anh em tôi và lầu 1 phòng khách này là của riêng tôi nên tôi làm gì thì đó là quyền của tôi, ông dà này định gây hấn sao?

"Bà cô chủ nhiệm của mày xưa không dạy cho mày tiết ô nhiễm tiếng ồn à? Moẹ, đang học mà nghe tiếng hét của con dê nào đó cái tụt hứng luôn duma!!!" Ổng tức tối giơ cây chổi lên quánh vào mông tôi nhưng tôi thân thủ nhanh lẹ đã tránh qua một bên để cho phát chổi ấy vụt vào chiếc ghế sofa, ổng định quất thêm mấy cái nữa nhưng tôi đã nhanh tay chụp cây chổi lại và hai anh em bây giờ đang trong tư thế giằng co nhau kịch liệt.

"Ông dà, định quánh tui đâu có dễ ăn vậy" Tôi kéo tay anh rồi cạp cho một cái thật mạnh vào bắp tay khiến ổng la oai oái lên, con này làm sao mà bị anh nó đánh được, tôi phải là người bắt nạt anh tôi mới chịu.

"Á, DUMA NHẢ RA CON ĐIÊN NÀY, ĐAU ĐAU ĐAU" Dã Dịch mồ hôi lã chã cố gỡ mồm của tôi ra khỏi tay của ổng nhưng nào dễ dàng vậy, tôi cạp cho tới khi mỏi mồm rồi tôi mới nhả ra để lại trên cánh tay trắng bóc của ổng là một dấu răng sâu hoắm cùng một lớp nước dãi của tôi, tôi lui về sau nhếch mày nhìn ổng ôm lấy cánh tay thương tật của mình mà trừng tôi, mọi người đừng có hỏi cây chổi lông ở đâu vì lúc nãy tôi cắn đau quá nên ổng vứt bà cây chổi đó qua cửa sổ rồi.

"Dã Anh, mày tuổi dê chứ đâu có tuổi chó đâu mà lại lấy mồm ra cắn tao??? Bố mày nhịn mày hơi nâu nồi nấy!" Ổng lườm tôi muốn toé lửa rồi lau đi nước dãi trên tay, con khứa này cắn phát sâu hoắm luôn này, ai ôi ai thương tay ổng...

"Ông mà đánh tui nữa ông coi chừng tui grừ~" Tôi như có bản tính của chó mà nhe răng hù doạ sau đó quay ngoắt đi hướng về phía chiếc TV thân yêu đang chiếu phim Naruto mà tôi yêu thích, bộ phim này tôi đã thích từ hồi mà tôi được Dã Dịch cho xem vào năm lớp 3, ổng bật cho tôi xem đúng có một khúc mà tôi lọt hố cmn hồi nào không hay, đến bây giờ cho dù xem được mấy bộ anime khác nhưng cảm xúc dào dạt nhất vẫn chỉ khi xem Naruto tôi mới đạt được thôi, nói túm váy túm quần lại thì best anime trong lòng tôi là Naruto, yes NARUTO IS THE BEST. 

Người ta mà có hỏi đến husband hay waifu của tôi thì tôi chỉ có một câu trả lời duy nhất đó chính là Uchiha Madara, yep, xem phim Naruto nhưng không simp nhân vật chính mà đi simp phản diện bật nhất trong phim chính là tôi :))) Trái ngược với ông anh của tôi là ổng thích Uzumaki Naruto vãi đợn, thích nhiều đến nổi tuần nào ổng cũng tranh TV của tôi để bật lên những pha combat cực căng của Na nổ, ổng khoái nhất là bật cảnh Na Nổ đánh husband của tôi ở đại chiến thứ IV như một cách để dằn mặt tôi vậy , moẹ ông dà dô duyên.

Dã Dịch lấy lọ dầu gió mà thoa vào dấu răng chó của Dã Anh găm lên người ổng lúc nãy vừa thoa vừa rủa con nhỏ chết bằm này một bụng đầy cho tới khi tôi quay ngoắt lại lườm ổng thêm phát nữa ổng mới im lặng. Mặc kệ cho ông anh tôi có rủa cái gì thì rủa, giờ ổng có rủa cho tôi lọt giếng té xe hay là bị gì gì đi nữa thì tôi chẳng bị sao cả mà quay ngược lại ổng mới là người bị :)))

Không hiểu sao chứ tôi như là thánh Lucky còn Dã Dịch ông anh tôi là thần Unlucky vậy, những gì ổng rủa tôi vào hôm nay thì ngày này năm sau nó sẽ thành hiện thực và ứng lên người ổng nếu ổng có rủa những điều gây hại đến tôi còn tôi thì thoải mái vui vẻ gần ai thì độ may mắn của người đó tăng cao hẳn, ví dụ như bạn A mua một tờ vé số đi rồi bạn ấy cho tôi cầm tờ vé số ấy thì kết quả chiều đó sổ ra hẳn hai hay ba con số cuối trùng với tờ vé số mà tôi vừa cầm, tuy là không may mắn hoàn toàn như trúng động đắc hay an ủi mà xác suất dính giải 7 8 thì tôi cầm 10 tờ phải trúng được 8 tờ :)))

Bởi vậy mới nói ở nhà tôi được ba mẹ cưng gần chết vì hai người ôm tôi một cái là may mắn cả ngày, ba tôi mỗi khi đi kí kết hợp đồng liền mời chào tôi tới cho ba ba ôm một cái thế là việc kí kết hầu như diễn ra thuận lợi vãiiiiiii, còn mẹ thì hay ôm tôi vì tôi xinh y chang bà hồi bé, bà không cần biết con gái mình có may mắn hay không nhưng gặp tôi là bà phải ôm.

Về phần ông anh tôi thì xui xẻo quá nên tôi đi tới chỉ cân bằng được giùm ổng cái độ xui thôi chứ ai độ nổi nghiệp chướng của ổng được, mặc dù ghét ổng nhưng tôi vẫn hằng ngày trông nom ổng vì ổng là anh tôi, sợ ổng ra đường va phải con mắm nào tương thích với độ xui của ổng thì cuộc đời trai tân của ông ta sẽ biến thành địa ngục mất :)))

Lúc tôi nhận ra năng lực ảo ma lazada nobita nghỉ chơi với shizuka của mình cùng ông anh thì tôi với ổng dù ghét nhau cỡ nào nhưng cũng phải nương tự nhau mà sống để trung hoà lại cho nó cân bằng, tôi nghĩ đến cảnh sau này ổng có vợ và tôi có chồng thì hai nhà ở chung với nhau chắc ngày nào cái nhà cũng như chiến trận quá.

"Mày xem hoài mày không chán à?" Dã Dịch nhìn lên TV rồi ghét bỏ nói, trên TV đang chiếu cảnh Uchiha Madara 1 vs 1000 lúc hắn vừa mới hồi sinh bởi Uế Thổ Chuyển Sinh của Yakushi Kabuto và con mắm nào ấy đang thơ thẩn thả hồn mình vào từng động tác đánh nhau của Madara kia, mê tên Uchiha này là dở rồi, phim là Naruto mà không thích Naruto thì con này chắc chắn là một con wibu lỏ ở tầng áp chót của đáy xã hội rồi.

"Kẻ đuôi mù như ông làm sao mà nhận ra những nét tinh tế của chồng tui được, lo mà chăm sóc dấu răng của tui đi" Tôi trả lời lại, đừng có mơ mà tui bật cảnh có Naruto cho ông xem nhá nhá nhá.

"Anh mày nhổ vào ông chồng ngu ngốc của mày phi phi" 

"Tui đục dô cái mỏ ông là sưng ba ngày khỏi ăn cơm bây giờ" 

"Thách cả lò nhà chồng mày ra đây!!!"

"Khỏi thách, nhân danh vợ bé xinh đẹp của Uchiha Madara tui thề tui không dìm ông chết tui hết thương Madara!!!"

Cảnh sau đó thì khỏi tả ai cũng biết, tôi bật mode choá dại ra nhào tới ông anh 'đáng yêu' vật ổng ra sàn rồi hạ cẳng tay thượng cẳng chân lên người ổng một cách đầy sự không thương hoa tiếc ngọc sau đó đè hẳn quả trọng lượng của người mình lên lưng ổng rồi bóp cổ ổng =))) Dã Dịch muốn thoát nhưng quả tạ ngàn cân đang đè lên người ổng khiến ổng chẳng trở mình được cứ thế mà bị em gái bạo hành không thương tiếc.

'rè rè rè...Bụp' trong lúc hai anh em đang chơi đùa với nhau đầy 'vui vẻ' thì điện đóm trong nhà bỗng giật giật vài cái rồi tắt ngúm khiến tôi với Dã Dịch ngơ một hồi, tôi lui khỏi người ông anh rồi đẩy đẩy ổng bảo ổng kiểm tra xem có cúp điện không, ổng chưa kịp đi thì tôi đã ló đầu ra cửa sổ nhìn xung quanh, đèn đóm mấy nhà khác vẫn sáng trưng mà nhà tôi thì tối om khiến tôi hơi hơi chấm hỏi.

"Quái lạ, bộ nhà mình không đóng tiền điện hay gì? Dịch êy, anh đi kiểm tra cầu dao công tắt gì đi" Tôi dùng chân đạp đạp vào đùi ổng, ổng mở đèn flash điện thoại lên lườm tôi một cái rõ nét rồi mới xoay người đi kiểm tra, đến khi cầu dao tổng mở lên thì căn nhà mới sáng sủa trở lại, tôi tặc lưỡi một cái, chắc bị hư cái gì đó rồi.

Tôi lôi chiếc điện thoại của mình rồi bắt đầu vừa đi về phòng vừa đăm đăm vào nhắn tin với baba và mama về vụ điện đóm, tôi dặn hai người nào về hãy kiểm tra tổng mạch điện ở nhà xem có hư gì không sau đó lại qua tóp tóp mà lướt video, tôi mãi cắm đầu vào cái màn hình bé nhỏ ấy mà quên là mình đang đi, đến khi 'Koong' đầu tôi đập vào bức tường kêu rõ to tôi mới bất giác mà ngước lên nhìn 'bức tường' mình vừa đụng.

'bạch' 

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA" 

"QUẦN QUÈ GÌ NỮA VẬY???" Dã Dịch ở dưới kho hét lên, lúc anh chạy lên nhà trên chứng kiến thì cũng bất giác mà hét lên một tiếng.

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA, MÀY LÀ THẰNG NÀO???????"

______________________________

Au: Thằng nào thì mọi người ai cũng đoán được rồi đấy :))

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top