Chap 22:Gặp Lại Và Sống Cùng:2
Nay đổi cách viết thử xem nha
Sau khi nhận nhiệm vụ ở văn phòng Hokage thì tôi cùng Airi tiến thẳng đến Giang Quốc để làm nhiệm vụ nhưng 1 phần là thăm họ chính là Akatsuki . Chúng tôi tiến thẳng đến đó với tối đã tốc độ vì muốn hoàn thành nhanh nhiệm vụ . Sau 20p thì chúng tôi đã đến ngôi làng mà nhiệm vụ đã ghi tên đó là ngôi làng Yoake 1 ngôi làng khá to . Và nơi này khá quái lạ khi một nữa bên trái là bị hủy hoại tàn phá còn nữa bên phải lại rất bình thường
"Chúng ta xuống xem sao:Tôi nói và phóng thẳng xuống ngôi làng còn Airi thì theo sau .
"Chúng ta nên tách ra không Kitsune:Airi nói trong khi vẫn nhìn xem xung quanh
"Tôi bên trái còn cậu bên phải Airi:Tôi nói và chỉ tay về 2 phía
Cô ấy không trả lời nhưng chỉ gật đầu và đi thẳng đến phía bên phải . Còn tôi thì theo hướng ngược lại . Tôi kiểm tra hết mọi thứ mọi góc cả những con hẻm nhưng kết quả là con số không . Tôi liền chạy sang chỗ của Airi khi không tìm được gì cả .
"Bên cậu sao rồi Airi:Tôi nói
"Ở đây không có ai cả cậu cũng vậy à
Tôi chỉ gật đầu và nhìn ngó xung quanh thì đột nhiên tôi cảm giác ai đang theo dỗi mình . Tôi thấy 1 thứ gì đó lóa sáng lên .
"Ai đó:Tôi liền thủ thế và cầm sẵn thanh Katane thấy tôi như thế Airi cũng thủ thế theo
"Cậu thấy gì à:Airi
"Ờ tôi cảm giác chúng ta đang bị theo dỗi và lúc nãy có gì đó lóa sáng lên:Tôi cố gắng kiểm tra bằng RinneByakuSharingan nhưng không có gì cả .
"Kitsune ở bên dưới:Airi liền nhảy lên cái nóc nhà tôi cũng nhảy theo . Thì thấy thứ đó là 1 cây cột sắt rất nhọn và có dính máu .
"Ở dưới đất:Airi nói thì lập tức ở dưới đất xuất hiện những cây cột giống như cây kia nó cũng có dính máu . Và những cây cột đó lao tới và tấn công chúng tôi .
"Giờ sao đây Kitsune:Tôi cô ấy cầm sẵn Kunai
"Khỏi nói phá hủy chúng:Tôi nói và vận Chakra và
"Hỏa Độn:Đại Hỏa Cầu Liên Đạn:Tôi phun ra rất nhiều những Hỏa Cầu khổng lồ .
"Phong Độn:Phong Cầu Liên Đạn:Airi phóng ra rất nhiều Phong Cầu tiếp sức cho Hỏa Cầu của tôi và chúng không bị ảnh hưởng gì nhiều chỉ bị trày mà thôi
"Có vẻ không hiệu quả lắm":Tôi nói và quan sát bằng RinneByakuSharingan thì thấy có rất nhiều sợi dây Chakra rất mỏng mà mắt thường không thể thấy được
"Lôi Độn:Lôi Long Chi Thuật":Tôi phóng ra từ tay 1 con rồng bằng Lôi Độn và con rồng đó cắn đứt những sợi dây Chakra kia và khi những sợi dây Chakra bị đứt thì những cây cột liền ngã xuống đất
"Có kẻ điều khiển ở dưới đất":Tôi nói và nhìn xuống đất
"Vậy để tôi Thổ Độn:Thổ Bộc Phá":Airi liền nhảy xuống đất và đặt tay xuống và BÙM 1 vụ nổ rất lớn và thổi bay những khối đất và có rất nhiều lớp phòng thủ được dựng lên .
"Ở dưới đấy có người":Tôi nói và nhảy xuống dưới chỗ đó và lớp phòng thủ kết thúc thì tôi thấy có tầm 20 người ở đó
"Các người là ai mau biến ra khỏi đây":1 người đàn ông cao lớn lên tiếng nhìn không thân thiện mấy
"Câu đó phải để tôi hỏi mới đúng các người là ai tại sao lại tấn công bọn tôi":Airi đúng là đanh đá nhưng thôi kệ
"Ch....chúng tôi chỉ tưởng các người là bọn chúng mà thôi":Người đàn ông đó nói và tỏ ra vẻ rất sợ hãi .
"Bọn chúng???":Tôi liền thắc mắc và hỏi lại
"Đó là bọn Viroro":Người đàn ông đó đứng dậy và trả lời
"Viroro ý anh là những kẻ với những con sói hả":Airi nói với vẻ hoài nghi
"Đúng thế sao các người biết":Người đàn ông đó
"Chúng tôi được Hokage cử đến để tiêu diệt chúng , chúng tôi cần thông tin từ các người":Tôi nói
"Đ...được":Người đó nói và dẫn chúng tôi đến 1 căn phòng dưới lòng đất . Nơi này khá lớn đủ cho toàn bộ ngôi làng .
"Đây là nơi mà chúng tôi xây dựng để trốn tránh bọn Viroro":Anh ta nói và bật 1 cái công tắc để cho đen sáng hơn .
Sau đó anh ta kể lại cho chúng tôi toàn bộ mọi thứ . Tóm gọn là 1 ngày đẹp trời 1 băng cướp tên Viroro tấn công ngôi làng vì 1 số thù oán với trưởng làng , và biết ra là băng cướp đó đã từng là những người trong làng bỏ đi vì tà thuật . Chúng bắt đầu phá hủy ngôi làng nhưng chỉ là 1 nữa bên trái thôi vì chúng nói rằng 1 nữa là 1 thứ cân bằng hoàn hảo . Và chúng đã đem theo rất nhiều con sói săn để tấn công ngôi làng . Và vì chúng nên trưởng làng đã mất và người đàn ông nói chuyện với chúng tôi là con trai của trưởng làng giờ anh ta là trưởng làng .
"Tôi đã hiểu rồi":Tôi nói và bước đi ra ngoài
"Chúng tôi sẽ tiêu diệt bọn chúng nên anh với những người dân ở lại đây......
"THƯA TRƯỞNG LÀNG VIRORO ĐANG ĐẾN":1 giọng nói của 1 người đàn ông . Ê tôi ghét bị cắt ngang lời lắm nha . Lúc này người trưởng làng kia lập tức quỳ xuống khiến tôi bất ngờ .
"Xin 2 người hãy cứu lấy chúng tôi":Anh ta đã khóc , tôi đã hiểu được nổi lòng của anh ta
"Xin anh hãy đứng dậy chúng tôi sẽ tiêu diệt chúng":Tôi chưa nói vì Airi đã nói hay tôi , nhưng không sao cũng là 1 ý thế thôi .
"Cảm ơn các bạn những Ninja của làng Lá"
Sau đó tôi cùng Airi đi ra ngoài thì thấy có 1 băng nhóm tầm 30 tên và rất nhiều sói săn tầm hơn 1000 con .
"Lên thôi Kitsune/Airi":Chúng tôi đồng thanh và lao lên hủy diệt tất cả
"Hỏa Độn:Lửa Thiên Bùng Nổ":Tôi tạo ra 1 quả cầu lửa khổng lồ và đấm thẳng vào bọn chúng và phát nổ 1 vụ nổ to hủy diệt khá nhiều kẻ địch
"Thủy Độn:Thủy Long Đạn":Airi kết ấn và tạo ra những cái đầu rồng bằng nước lao đến tất công đối thủ
"Chúng khá đông đó Kitsune":Airi nói mà trong khi đang dùng Kunai chém liên hồi vào những con sói .
"Đông thì vẫn phải chết Ngọc Cầu Liên Tinh Đại Ngũ Nguyên Tố":Tôi nói và tạo ra từ tay 5 quả cầu Chakra được bao phủ bởi những nguyên tố khác nhau và tôi liền ném 5 quả cầu Chakra vào những con sói và tạo ra 1 vụ nổ lớn
"Đòn đó mạnh ghê đấy Kitsune":Airi
"Lên thôi Airi":Tôi nói và vận Chakra lên mức cực đại
"Ờ lên thôi Kitsune":Airi nói và nhảy đến cạnh tôi và cũng vận Chakra
"Lên thôi Tengai Shinsei":Tôi nói và từ trên trời xuất hiện rất nhiều quả thiên thạch khổng lồ . Airi liền phóng thẳng lên những quả thiên thạch và
"Hỏa Độn:Lửa Thiên Bùng Nổ:Airi tạo ra 1 quả cầu lửa khổng lồ to hơn cả những quả thiên thạch và đấm thẳng nó xuống và va chạm với những quả thiên thạch và liền lập tức có 1 vụ nổ lớn xảy ra . Vụ nổ gây ảnh hưởng đến toàn bộ khu rừng khiến nó bị phá hủy khá lớn .
"Mộc Độn:Mộc Liên Thân":Tôi biến cánh tay phải của mình thành gỗ và kéo dài ra và kéo Airi ra khỏi vụ nổ đồng thời tạo ra 1 lá chắn để bảo vệ khỏi vụ nổ
"Cảm ơn cậu Kitsune":Airi cảm ơn tôi nhưng giọng nói khác hơn bình thường nhưng tôi không để tâm lắm
"Xong nhiệm vụ rồi":Tôi nói và đi lại chỗ mà đám người kia ẩn chú
"Tình hình thế nào rồi":Người trưởng làng chạy đến và hỏi có vẻ khá lo lắng
"Ổn rồi chúng tôi đã tiêu diệt hết tất cả nhưng.....
"Nhưng"
"Nhưng mà chúng tôi đã lở phá hủy khu rừng phía sau rồi":Chính xác là cả 1 khu rừng luôn đấy , hi vọng anh ta sẽ tha thứ
"Không sao đâu cảm ơn các bạn đã giúp đỡ chúng tôi":Anh ta nói và cuối đầu xuống không chỉ anh ta mà cả những người dân ở đó cũng vậy
"Thôi chúng tôi đã xong việc rồi chúng tôi đi đây":Airi nói và chuẩn bị đi
"Khoan đã":Người trưởng làng hình như muốn nói việc gì hay sao mà lại kêu chúng tôi
"Có thể cho chúng tôi biết tên của các bạn không":Người trưởng làng
"Uzumaki Airi/Kitsune":Tôi cùng với Airi đồng thanh chắc anh ta nghe được
Sau đó chúng tôi liền đi đến 1 nơi rất quan trọng đó là tổ chức Akatsuki nhưng
"Chuyện quái gì vậy":Tôi phải hốt lên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt toàn bộ 1 khu vực đã bị phá hủy không còn 1 thứ gì cả kể cả căn cứ của Akatsuki . Chúng tôi chia nhau ra tìm nhưng không thấy gì cả . Họ đã đi đâu chứ thế lực nào hay thứ gì đã làm ra chuyện này .
"Về thôi Airi không còn gì ở đây cả":Tôi thật sự muốn gặp họ nhưng không biết họ đã như thế nào nên đành phải về lại làng mà thôi . Và sau 30p thì chúng tôi cũng đã về đến làng và tiến thẳng đến văn phòng Hokage . Cốc Cốc Cốc
"Vào đi":Âm thanh quen thuộc đó lại vang lên không ai khác đó là giọng của ông ta đệ Tứ
-Chúng tôi đã về thưa đệ Tứ:Airi mở lời nói đầu tiên
-Cảm ơn cả 2 Naruto Airi:Ông ta nói khiến tôi hơi khó chịu nhưng cũng kệ
-Không còn gì nữa thì tôi xin phép:Airi cuối đầu và bước ra ngoài
-Airi nếu thấy gia đình của ông chú Kentaro thì đưa cho họ giúp tôi:Tôi đưa cho Airi 1 cái chìa khóa để họ có về thì họ về tôi cũng chẳng muốn họ ở ngoài đường . Lúc sau thì Airi đã đi chỉ còn tôi và ông ta 1 không gian im lặng đến khó chịu .
-pav:tác-
Tại nơi chung tâm của Konoha . Trong văn phòng của vị Kage đáng kính đang có 2 con người ở trong nó nhưng chẳng có ai nói gì cả 1 bầu không khí im lặng cộng với những tia nắng chiều hoàng hôn khiến cho nó khó chịu đến kì lạ . Không để bầu không khí im lặng quá lâu người đàn ông tóc vàng lên tiếng
-Naruto ta có chuyện muốn nói với con:Người đàn ông tóc vàng ấy lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt do sự im lặng
-Nhanh đi tôi không có thời gian đâu:Người con trai tóc trắng đó đáp trả cả lời nói cộng với thái độ thì cũng biết cậu ta đang rất khó chịu vì sao?
-Con có thể về lại nhà không dù chỉ là 1 lần :Người đàn ông tóc vàng nói với giọng nói đượm buồn .
Cậu ta không trả lời có vẻ như đang suy nghĩ về việc gì đó . Lại 1 lần nữa....bầu không khí im lặng lại được xảy ra
-Ta biết con rất khó khăn để về lại nơi đó nhưng xin con hãy về lại nhà đi ta xin con dù trước kia chúng ta đã đối xử với con tệ bạc như thế nào đi chăng nữa thì chúng ta sẽ bù đắp lại cho con những gì mà con xứng đáng Naruto:Người đàn ông đó thật sự đã khóc những giọt nước mắt rơi xuống trên khuôn mặt điển trai . Khiến ai nhìn vào cũng thật sự muốn khóc . Còn người con trai đó thì sao cậu ta gục mặt xuống để không ai thấy khuôn mặt đượm buồn và những giọt nước mắt của mình
-Đ....được tôi sẽ về lại nơi đó nơi mà các người đã đối xử với tôi như là 1 con quái vật đáng bỏ đi:Lời nói đượm buồn xuất ra từ miệng của chàng trai 18 tuổi tóc trắng kia . Tuy lời nói có chúc buồn nhưng chỉ nhiêu đó cũng khiến người đàn ông tóc vàng kia vui mừng và chạy đến ôm lấy người con trai tóc trắng kia giống với 1 người cha . Sau đó họ cùng nhau đi trên con đường để về lại dinh thự của nhà Namikaze Uzumaki . Trên đường đi thì họ trò chuyện với nhau về cuộc sống của Naruto đã như thế nào sau khi rời làng .
Và tại dinh thự của nhà Namikaze Uzumaki thì bên trong vẫn là 3 con người . Người phụ nữ có mái tóc đỏ xin đẹp vẫn đang nấu ăn . Và cậu con trai tóc vàng thì nằm trên chiếc Sofa và suy nghĩ về 1 thứ gì đó còn cô con gái tóc đỏ thì đọc sách . Mọi người không ai nói câu nào chỉ có tiếng xì xèo của những chiếc bếp và tiếng lật những trang sách . Trong không gian đấy thì đột nhiên có tiếng mở cửa và giọng nói vang lên
-Anh về rồi đây:Giọng nói trầm của 1 người đàn ông . Và lập tức thì cả 3 người bước ra để chào đón người chồng người cha của mình về . Thì khi họ bước ra thì họ lập tức đứng hình và không tin vào mắt mình khi ở đó không chỉ mà người chồng và người cha của mình , mà còn là 1 cậu con trai với mái tóc trắng đôi mắt màu xanh âm u . 1 người mà ai cũng biết là ai .
-N....na...naruto.nii-san:Người con gái với mái tóc đỏ làm rơi luôn cuốn sách
-Ani..ki:Giọng nói của người con trai với mái tóc màu vàng .
Gây lúc này thì người phụ nữ với mái tóc đỏ kia liền chạy đến và ôm lấy người con trai mái tóc trắng kia . 1 cái ôm nhưng biết bao nhiêu sự yêu thương trong đó . Lúc sau thì người phụ nữ ấy cũng bỏ ra và lại người con trai trước mặt mình người con trai ruột mà cô đã từng đối xử như 1 người con ghẻ . Cô mong muốn 1 lần đem lại cho người con trai ấy sự hạnh phúc thứ và cậu xứng đáng để có .
-Mừng con về nhà Naruto:Người phụ nữ ấy đặt tay lên khuôn mặt điển trai nhưng rất u ám và có những vết sẹo kia .
-Vâng:1 câu trả lời ngắn gọn nhưng rất thật ở thời điểm hiện tại .
-Thôi vào nhà đi rồi muốn nói gì rồi hãy nói ở đây không tiện cho lắm:1 giọng nói chững trạc của trụ cột trong gia đình . Sau đó thì tất cả vào lại nhà và chuẩn bị có 1 bửa ăn tối hạnh phúc và đầy đủ trong xuốt hơn 10 năm đã không có cảm giác đó . Lúc này khi bước vào ngôi nhà mà mình đã từng ở cậu ta có 1 cảm giác hoài niệm tuy nói không có quá nhiều kí ức đẹp hầu như là những kí ức buồn đáng quên .
-Ngươi thấy khi về lại nhà của mình như thế nào nhóc con:Giọng nói rất khàn và đầy sự sát khí vang lên trong tâm trí của cậu đó là con quái vật trong cơ thể của cậu Hayyaki Thập Nhất Vĩ
-1 cảm giác cũng không tệ:Lời nói không quá nhiều chữ nhưng khiến cho con quái vật kia cảm thấy hài lòng .
-Anh đứng đó làm gì nii-san:Giọng nói của đứa em gái của cậu vang lên khiến cho cậu ta giật mình và dần trở lại hiện tại
-Ờ :Cậu ta đi lại bàn và ăn tối 1 bửa tối với những món không cầu kì sa hoa tráng lệ nhưng thật sự ngon cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng , vì sao thứ nhất vì những món ăn đó thật sự ngon khi do phu nhân Uzumaki nấu , thứ 2 là nó chứa đầy tình yêu thương của người nấu dành cho người ăn . Và đó cũng là những món ăn cậu rất thích lúc nhỏ . Và sau bửa ăn tối hạnh phúc bên người thân của mình cậu ta để ý thấy 1 bức ảnh hiếm hoi mà 5 người trong 1 gia đình được chụp chung với nhau. Khi nhìn thấy bức ảnh đó những giọt nước mắt bắt bầu rơi xuống , đây là sự ấm áp hạnh phúc mà cậu đã không thề có từ lúc trước .
Và đột nhiên cậu ta thấy xung quanh mình không phải là trong dinh thự mà là 1 không gian trắng xóa không thề có điểm gọi là giới hạn .
-Đây là đâu:Cậu ta không biết nơi đây là nơi nào thì lập tức cậu thấy có 1 hình bóng hấp hoáng hiện ra hình bóng của 1 đứa trẻ . Cậu đuổi theo hình bóng đó là đến 1 nơi không còn là không gian trắng nữa mà là 1 khu rừng . Tự nhiên cậu ta cảm giác lạ và quen với nơi này .
-Cậu đã nhớ ra được gì không tôi của tương lai:1 giọng nói quen thuộc giọng nói này cậu đã nghe ở nơi nào đó rồi . Và trước mặt cậu hiện ra 1 hình ảnh của 1 cậu bé có mái tóc cam đậm và đôi mắt màu xanh biển .
-Chào cậu tôi của tương lai:Cậu bé đó nói và tiến đến
-Cậu là......
-Đúng vậy tôi là cậu nhưng là lúc 10 tuổi thời điểm cái ác trong tâm cậu dần chiếm lấy cậu:Cậu bé đó nói khiến cậu ta Naruto không khỏi bàng hoàng và hoài nghi
-Và nơi đây là nơi mà cậu đã tìm được nó cuốn trục của thư không:Đột nhiên trong tay cậu bé đó có 1 cuốn trục màu tím .
-Cuống trục thư không??:Rất nhiều câu hỏi mà cậu ta cần được giải đáp
-Cuốn trục đã tạo ra những ác ý từ bên ngoài vào trong cơ thể cậu để 1 ngày nào đó nó sẽ ăn lấy cơ thể của cậu và cậu sẽ trở thành 1 kẻ bị cái ác xâm chiếm:Tuy là giải thích nhưng nó quá khó hiểu
-Nhưng cậu đã đánh bại được nó tôi của tương lai cậu đã đánh bại được nó bằng cách cậu giúp đỡ những người thân của cậu những người mà đã không cho cậu thứ là hạnh phúc:Cậu bé đó giải thích và lập tức cuốn trục màu tím đó bị cháy thành tro
-Thế tại sao tôi lại ở đây:Cậu Naruto lúc 18 tuổi liền hỏi với giọng điệu như cần 1 lời giải thích
-Cậu ở đây để tôi đưa cho cậu thứ này:Cậu bé đưa cho cậu 1 sợi dây chuyền có 1 viên pha lê màu xanh ngọc .
-Đó là dây chuyền hạch cổ nó sẽ giúp cậu được hạnh phúc thứ mà tôi không thề có:Cậu bé được nói và quay mặt lại và định bước đi
-Khoang đã:Naruto chạy lại và nắm lấy cánh tay nhỏ bé của cậu bé kia
-Tôi sẽ sống hay phần cho cậu:1 câu nói khiến cho cậu bé kia bất ngờ và rơi nước mắt nhưng miệng vẫn nở 1 nụ cười
-Cảm ơn cậu tôi của tương lai nhờ cậu hãy sống thật tốt và hạnh phúc hay cho phần của tôi:Cậu bé kia quay mặt lại nhìn cậu và dần tan biến thành những đóm sáng vào hư không .
Và cậu Naruto liền thấy mình ở trong dinh thự và liền nở 1 nụ cười thứ mà cậu ta cứ tưởng là mình không thể nào có được 1 lần nào nữa chứ . Lúc này thì người em gái của cậu Natsumi liền lại và hỏi
-Anh sao thế nii-san:1 câu hỏi đến từ em gái của cậu
-Không sao:Cậu ta
-Em vui lắm:Người em gái cậu liền nở 1 nụ cười tươi
-Em vui vì chúng ta lại được ở bên nhau như 1 gia đình:Natsumi
-Anh cũng hi vọng vậy:Naruto
Sau đó thì đã tối và nơi cậu ngủ chính là căn phòng ngày xưa của cậu . Nó vẫn như cũ không thay đổi gì cả . Và cứ thế thì Naruto cậu ta cứ nằm ngủ cho đến khi nghe tiếng gõ cửa . Thì cậu ta ra mở thì thấy Natsumi đang đứng ở ngoài đấy cùng với 1 cái mềm .
-N...naruto nii-san...e..em ngủ với anh được không:Natsumi nói và tỏ vẻ xấu hổ và ngại ngùng
-Lí do??:1 câu trả lời lạnh lùng
-T...tại..em muốn ngủ với anh như lúc trước:Natsumi cô nói như muốn đánh thẳng vào mặt cậu ta , còn Naruto thì cậu ta cũng ngạc nhiên không ngờ là đứa em gái luôn rất mạnh mẽ và luôn đầy ý chí mà giờ đây đang muốn ngủ chung với cậu ta .
-Sao cũng được:Cậu ta bước vào trong phòng và lên chiếc giường to và nằm . Chiếc giường đủ cho 2 người nằm luôn . Còn Natsumi thì cũng bước và đóng cửa lại và lên cái giường nằm cạnh cậu ta . Nhưng cô không thể ngủ được vì mãi ngắm à không nhìn vào khuôn mặt của cậu ta . Đang mãi mê nhìn như thế thì cậu ta mở mắt ra cả 2 con mắt chứ không phải 1 con như mọi khi để lộ con mắt xanh u ám và con mắt RinneByakuSharingan đỏ khiến cô khá sợ hãi khi nhìn vào trong đó
-Mặt anh dính gì à:1 giọng nói trầm khàn từ miệng hắn phát ra khiến cô có phần sợ hãi .
-Kh.....không có gì cả....anh..anh ngủ đi:Cô trả lời với giọng nói bối rối và có chút hoảng loạn . Lúc này cậu ta liền tiến lại gần cô và xoay người cô ta mặt đối mặt nhìn vào . Khiến cho mặt của cô dần đỏ và hoảng loạn hơn nữa
-Em có lí do gì để qua đây à...Natsumi-ki:1 câu nói với đầy sự nguy hiểm toát ra từ miệng của cậu ta khiến cho cô sợ hãi và lo lắng không biết cậu ta sẽ làm gì .
-Không...không..không em chỉ.......
Cô chưa kịp nói gì cả đã bị cậu ta chặn lại bằng 1 nụ hôn khiến cô xấu hổ và bàng hoàn muốn đẩy cậu ta ra nhưng không được gì có 1 thứ gì đó khiến cô không thể di chuyển . Và lúc sau cậu ta hả đôi môi cô ra và nói
-Tuy là anh em ruột thịt nhưng......anh không ngại làm việc đó đâu liệu hồn mà ngoan ngoãn đi:1 câu nói khiến cô gần như muốn khóc , đó có phải là người anh luôn yêu thương cô không vậy hay là 1 con thú đang rất muốn thoát ra khỏi cái lồng của mình .
-Anh là đồ ngốc baka tránh xa em ra:Cô muốn thoát ra và đẩy cậu ta ra nhưng cô lúc này cứ như là 1 con mèo con đang muốn thoát ra khỏi 1 con cáo tinh ranh mà thôi .
-Anh.....
Cô chưa nói xong thì cậu ta đã ôm lấy cô . 1 cái ôm khiến cô không còn chống cự nữa nó rất ấm áp đến lạ thường 1 cảm giác cô chưa từng có khi ở bên 1 tên đàn ông nào cả ngoài cậu ta . Và cứ thế họ ôm nhau ngủ như anh em trong nhà hoặc như gì đó thì các bạn tự suy nghĩ còn tác thì không dám .
-Hết Chap22-
À...xin lỗi các bạn vì hơn 1 tuần mới có Chap . Xin lỗi rất nhiều tại tác đang chuẩn bị đi học lại rồi nên khá bận . Xin lỗi các bạn nhiều .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top