9. Phòng của em bé

Sasuke một bên vừa đi, một bên vừa kiểm tra những vật khiến cậu hứng thú, tuy rằng kia cửa tiệm tổng cộng  chỉ mua có mười món đồ.

"Sasuke, tớ mệt quá." Tóc vàng thanh niên oán giận nói, bọn họ dùng cả một buổi chiều thời gian từ cửa hàng này dạo đến một cửa hàng khác, có lẽ không mệt lắm nếu như anh không xách hết sở hữu đồ vật.

"Đừng khoa trương lên, đội sổ, cậu lo việc xách đồ vừa mua, tôi lo việc mang theo em bé, này với chúng ta mà nói tựa hồ thực công bằng."

" Tớ biết mà cục cưng, nhưng tớ cho rằng những thứ chúng ta mua ở 5 cửa hàng phía trước liền đủ rồi."

"Đối với con trai của tôi, những thứ này vĩnh viễn không đủ," cậu tự tin mà bổ sung nói.

" Hoặc là con gái."

" Con trai, nhất định sẽ là một nam hài."

" Như thế nào mà cậu biết được ?"

" Bởi vì tớ biết, trực giác của tớ không có sai."

"Tốt thôi, vậy chúng ta liền mua thêm chiếc áo sơ mi để đầy xe đẩy nhỏ này nha."

" Không, con chúng ta sẽ mang lên chiếc vương miện này, tựa như trở thành quốc vương vậy."

Naruto nghi hoặc mà nhìn cậu, nhưng tranh cãi với cộng sự của mình cũng chẳng ích gì.

Bọn họ lại đến một cửa hàng, mua thêm càng nhiều quần áo, và cuối cùng cũng hoàn thành.

" Tớ cho rằng những thứ này là đủ rồi, ít nhất là trong những tháng đầu tiên."

"Sasuke, em bé có nhiều quần áo so với cả hai chúng ta cộng lại."

" Cậu nên cảm thấy tự hào về điều đó, usuratonkachi."

Lúc Naruto chi trả kếch xù phí dụng sau, cậu liền nói nếu anh là chiến tranh anh hùng, nhưng bọn họ không có trả tiền cho anh tới cứu vớt thế giới, anh cần thiết làm nhiệm vụ và tự kiếm tiền.

" Đừng oán giận Naruto, cậu biết chúng ta đã tiết kiệm rất nhiều tiền."

" Đúng vậy, tớ biết mà."

Ít nhiều Itachi, vì đã giúp Sasuke tiết kiệm một khoản tiền lớn, hơn nữa Naruto từ ba ba nơi đó kế thừa khá nhiều tài sản, bọn họ duy trì cũng rất tốt.

Khi tới nhà của Sasuke, Sasuke liền trực tiếp vào phòng, đem sở hữu đồ dùng đều dọn lại đây, chuẩn bị bố trí một chút.

" Cậu có nghĩ rằng phòng này có kích thước thích hợp không?" Đầu đen thanh niên có chút lo lắng hỏi.

" Cậu là thật nghiêm túc đúng không? Tớ cho rằng nó so với căn chung cư của chúng ta còn muốn lớn hơn."

Sasuke đồng ý, nó đủ rộng rãi, cậu đã chuẩn bị sẵn chiếc nôi cho em bé của mình, bên trong còn có một món nội thất để cậu có thể thay đổi, một cái dùng để chơi đùa vòng treo với hình thù các động vật, không những thế còn có rất nhiều thứ Naruto cho rằng không cần thiết, đúng vậy, nhưng đó là ý tưởng của Sasuke về căn phòng của em bé, mặc dù đó là một việc vội vàng cho bây giờ.

" Cậu thích nó?"

" Tớ thích nó, tôi thích chi tiết logo của tộc Sasuke có kích thước bằng cả bức tường" Sasuke cao hứng mà bổ sung nói.

"Trông rất đẹp, không phải sao? Nó hoàn mỹ kết hợp cùng logo của tộc Uzumaki."

" Tớ biết, đây là một ý kiến hay, rốt cuộc, dù sao thì đó cũng sẽ là một biểu tượng của Uzumaki."

Sasuke hơi hơi mỉm cười, lộ ra như có như không tươi cười.

" Có chuyện gì thế? Lẽ ra cậu nên phàn nàn với tớ, nói rằng con sẽ là một người của tộc Uchiha và rằng......"

"Tôi tưởng tôi càng thích con là Uzumaki hơn." Sasuke bình tĩnh nói thêm khi ngồi trên ghế sofa trong phòng, đứng lâu quá mệt mỏi.

" Tại sao?" Naruto lo lắng hỏi, Sasuke nghe tới không quá giống Sasuke của anh.

" Tôi vẫn luôn suy nghĩ, tôi xác thật tưởng xây dựng lại gia tộc của mình, tôi cảm thấy dòng họ của mình đáng giá tiếp tục, nhưng đồng thời lại làm tôi lo lắng, đôi mắt này" Sasuke đối với gương nói " Đôi mắt đỏ là dấu hiệu của nổi đau trong tôi, toàn bộ gia tộc khi có nó phải trải qua điều gì đó rất đau khổ, không, tôi không nghĩ làm con trai của mình trải nghiệm" thanh âm của cậu​​ nghe tới rất thống khổ, nhưng nhìn cậu có vẻ lại rất bình tĩnh.

" Sasuke..."

" Khi tôi còn nhỏ, tôi từng ước mong mình sẽ có được đôi mắt này, nhưng hiện tại, khi tôi biết anh trai mình khi còn nhỏ liền đánh thức được nó, tôi cảm thấy thực mơ màng, khi ấy anh Itachi còn rất nhỏ mà đã biết cảm nhận nổi thống khổ ấy, tôi không muốn con của hai chúng ta sẽ phải trải qua sự thống khổ ấy" "Tôi cho rằng gia tộc của tôi bị nguyền rủa, là do chúng tôi làm không tốt." Cậu cười gượng.

" Tớ không tin lắm, cậu cũng rất rõ ràng, gia tộc của cậu là những người hiểu về yêu thương nhất, cha mẹ đều là người tốt, bọn họ đã dưỡng dục được ưu tú hài tử" Sasuke không nghĩ tranh luận về điều này, cứ việc cậu không cảm thấy mình là một "đứa con ngoan"  " Ngược lại, tớ nghĩ đây là cơ hội tốt để cậu thay đổi con đường của mình, Sharingan là từ mãnh liệt tình cảm kích hoạt, không nhất định là thù hận hoặc bi thương, chúng ta sẽ nghĩ một cái càng tốt phương pháp."

" Cậu tin tưởng vào dòng họ của tôi sao?"

" Đương nhiên rồi, tớ đã gặp những người có trái tim rộng lượng, những người có họ như vậy và tớ hoàn toàn tin tưởng họ" Naruto nói xong, sau đó cho chồng nhỏ của mình một nụ hôn.

" Thật sự có thể sao, nhưng Uchiha nhất tộc?"

" Hắn sẽ trở thành Uchiha Uzumaki, người giỏi nhất của hai gia tộc, chúng ta sẽ đem con bồi dưỡng trên con đường tốt đẹp, tớ cam đoan với cậu." Naruto ngắt lời.

Khi họ rời khỏi phòng và tắt đèn, đèn cạnh giường của họ bật sáng, hai logo của họ cùng nhau, một biểu tượng Uchiha-Uzumaki.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top