chương 21 / Nan đem mac ra cược
Mac lập tức hạ chiếc khăn trùm đầu xuống.
"Anh dám..." Mac đang định mở miệng, nhưng chợt dừng lại khi một bóng người cường tráng cao đến eo đứng trước mặt, khiến Mac đỏ bừng mặt.
"Lau khô cho tôi, tôi lạnh," Nan nói với vẻ mặt bình thường. Mac không dám nhìn thẳng vào mắt anh ta.
"Vô liêm sỉ!!" Mac nói to trước khi cầm lấy chiếc khăn để lau khô người một cách mạnh mẽ và bất cẩn.
"Từ từ thôi, anh bạn" Nan mỉm cười trước vẻ mặt ủ rũ của Mac.
"Xong," Mac nói khô khan.
"Anh nói sao? Anh chỉ lau phần trên, thậm chí còn không lau phần dưới," Nan nói, Mac nghiến răng trước khi ném chiếc khăn tắm xuống nửa người Nan.
"Ôi thằng khốn! Mac chết tiệt...Mẹ kiếp, mày làm bạn tao đau." Nan hơi nghiêng người và rên rỉ khi chiếc khăn tắm mà Mac ném trúng ngay giữa người cậu. Mac khẽ rùng mình trước khi mỉm cười hạnh phúc.
"Chúc may mắn, bạn luôn chế giễu tôi," Mac nói, Nan nắm chặt tay cậu đặt gần háng và ngồi trên mép giường.
"Nếu còn hành sử như vậy thì đêm nay anh sẽ không sống nổi đâu và đừng mong hôm sau sẽ dậy đi làm nổi " Nan nói uy hiếp Mac.
"Tôi muốn anh hiếm muộn, đồ khốn," Mac giận dữ mắng mỏ. Nan bắt đầu chăm chú và nhìn anh.
"Tôi không quan tâm đến vô sinh, bởi vì dù sao bạn cũng không thể mang thai," Nan nói với giọng điệu bình thường.
( Nan nó bê đê thiệt rồi à hay là nó muốn Mac đẻ nhưng chuyện này lại không cho mac đẻ nên dẹp mẹ đi ...
"Vậy anh không nghĩ mình sẽ có con và vợ sao?" Mac không khỏi hỏi.
(Tương lai anh là vk của Nan đó Mac ơi em đã đọc hết Full cuộc tình của hai anh rồi ngọt nhưng vẫn cay Nan )
"Tôi nghĩ tôi muốn có một người vợ, nhưng một đứa con thì tôi không chắc," Nan nhún vai nói.
"Bạn không cần phải có con. Tôi cảm thấy tiếc cho đứa trẻ khi phải có một người cha như bạn," Mac trêu chọc, Nan nhìn anh với một nụ cười trên môi.
"Mẹ xin lỗi cha con vì đã có một đứa con trai như con. Thật đấy, con đã làm gì khiến ông ấy tự hào chưa?" Nan hỏi khiến Mac im bặt.
"Đừng lo lắng về gia đình tôi," Mac nói, bị ảnh hưởng trước khi ném chiếc khăn tắm cho Nan.
"Còn chưa xong, ngươi còn chưa có tho phấn cho ta." Nan vội vàng phản đối.
"Oh chết tiệt!" Mac hét lên trước khi bước đến lấy một ít phấn rôm để bôi lên người. Nan đứng im, cười như một đứa trẻ.
"Anh có muốn tôi cũng bôi nó lên mặt anh không?" Mac hỏi, nhận ra điều gì đó.
"Được," Nan đáp.
"Nhắm mắt lại," Mac nói Ngay khi Nan nhắm mắt lại, Mac khẽ mỉm cười. Mặc dù không thể thu thập đầy đủ, nhưng anh ta vẫn có thể trả lại một chút.
Đột nhiên...
Một lượng nhỏ phấn phủ đầy mặt Nan, toàn bộ khuôn mặt cậu chuyển sang màu trắng bệch, kể cả lông mày và lông mi.
"Hahaha," Mac cười khẽ khi Nan ngồi dậy bàng hoàng nhận ra mình đang làm gì. Cậu từ từ mở mắt ra và một ít bụi rơi xuống từ lông mi của cậu.
"Buồn cười... ờ, buồn cười lắm," Nan lạnh lùng nói, khiến Mac bắt đầu cảm thấy bất an.
"Tôi chưa bao giờ thoa phấn cho ai cả, đừng trách tôi," Mac cãi lại. Nan nhìn anh nghiêm khắc và Mac phải cố nhịn cười.
"Bạn có biết lãng phí phấn là gì không " Nan nói.
"Bạn có thể mua một cái mới," mac đáp trả
"Ngươi dùng đồ không suy nghĩ, nhưng tiêu tiền có nghĩ tới?" Nan nói lại, Mac yên lặng
Mac :
(Ý là tha phấn làm đổ lãnh phí nhưng đi mua sắm lại không dám sức tiền )
"Nhưng không sao, tôi có cách để nó không trở nên lãng phí." Nan nói, khiến Mac cau mày bối rối trước lời nói của cậu
"Ý anh là gì?" Mac tò mò hỏi.
"Dù sao ngươi cũng đã phủi ta nhiều như vậy, không thể lại đổ phấn vào trai." Khi anh ta nói xong, Nan chạy đến chỗ Mac và nhốt anh ta lại.
"Ôi Chúa ơi, đồ khốn, làm ơn đừng...chết tiệt," Mac hét lên thất vọng khi anh cố gắng thoát ra khi Nan dụi mặt vào anh để phấn từ mặt mình dính vào Mac.
"Chết tiệt, quần áo của tôi sẽ bị dính phấn trắng hết rồi" Mac tiếp tục hét lên tục
"Chết tiệt, quần áo của tôi sắp dính bụi rồi, đồ khốn!" Mac tiếp tục la hét. Bụi bây giờ đã rơi khắp sàn phòng ngủ, làm vấy bẩn khuôn mặt và quần áo của Mac thành những mảng trắng. Dù Mac chạy trốn hay giấu mặt để tránh bị Nan bôi phấn vào người, anh ta cũng không thể trốn thoát. Nan đi theo anh ta một lúc cho đến khi cậu ấy phá lên cười.
"Haha, tôi nghĩ bạn và tôi có thể đi đến một cái chảo rán", Nan nói đùa vì cơ thể của Mac cũng phủ đầy phấn như bột mì trắng Mac ngay lập tức phủi phấn khỏi mặt và quần áo.
"Bị bôi bẩn hết rồi, thấy không?" Mac nhìn Nan mắng như đứa trẻ. Anh vốn là người ưa sạch sẽ, nhìn quần áo mình lấm lem như vậy anh không khỏi khó chịu.
"Tại sao phải bận tâm đến điều đó? Bạn sẽ cởi nó ra," Nan nói, luồn tay qua áo sơ mi và quần của Mac.
"Chết tiệt, càng cào tay càng bẩn. Đi mặc quần áo vào đi, đừng có giỡn với tôi." Mac bỏ đi, la hét không ngừng. Nan cười khúc khích và bước đến tủ quần áo để mặc quần áo. Mac chỉ có thể đứng dậy và càu nhàu, kết luận rằng anh ấy cũng phải thay quần áo.
// Chơi như một đứa trẻ // Mac phàn nàn trong hơi thở.
"Tôi nghe nói hết nha," Nan nói. Mac ném cho anh một cái nhìn nhăn nhó.
"Được, vậy tôi có thể đến sân vận động với bạn chưa?" Mac hỏi.
"Đi thôi," Nan đáp ngắn gọn, trước khi cả hai đi xuống phòng.
"Bạn đã lấy xe của tôi ra khỏi nhà để xe chưa?" Nan hỏi khi dừng xe trước cửa nhà.
"Chưa đâu Hia, tôi đợi nó trước," Wai trả lời, Mac tỏ vẻ khó hiểu khi xe của Nan đã đậu sẵn trước cửa nhà.
"Vậy thì đi tìm cho tôi, tôi đi xem trước," Nan nói, và Wai bước nhanh đến bên hông nhà.
"Xe gì?" Mac tò mò hỏi.
"Hửm?" Nan quay lại, phát ra âm thanh thắc mắc trong cổ họng.
"Bạn sẽ đua loại xe nào?" Mac hỏi lại.
"Bạn sẽ sớm thấy," Nan trả lời với một nụ cười. Không lâu sau, Wai lái xe đến trước nhà. Mac sửng sốt.
"Bạn sẽ đua một bằng 1 chiếc Ducati?" Mac hỏi khi nhìn thấy chiếc xe ô tô phân khối lớn thể thao Ducati màu đỏ và đen trước mặt.
"Chà, có gì lạ về điều đó?" Nan hỏi, kiểm tra tình trạng của chiếc ôtô trước khi mang nó đến một cuộc đua vì anh ấy cũng đã không lái nó trong một thời gian dài.
"Tôi nghĩ họ sẽ cạnh tranh với ô tô," Mac nói lại, vì anh thích ô tô hơn xe môtô, cho rằng anh không thích đi dưới trời mưa.
"Ô tô của tôi đang chạy, nhưng với tên khốn này, tôi sẽ đua trên một chiếc xe máy ... Chờ, đi lấy cho tôi một số công cụ," Nan nói với cấp dưới của mình. Mac kéo một chiếc ghế để ngồi xuống và xem Nan sửa xe vì cậu ấy đã mê mẩn công việc này rồi. Nan ngồi điều chỉnh chiếc xe một lúc cho đến khi nó hoàn thành
"Bạn có thích cưỡi trên lưng tôi không?" Nan gõ vào ghế hành khách.
"Không, tôi chưa muốn chết," Mac nói.
"Nhưng hôm nay trông cậu như chết chắc phải không?" Nan nói khiến Mac trố mắt nhìn anh.
"Ở bên anh chẳng khác nào sống chết, Mac." Đó là tất cả những gì Nan nói trước khi lên xe
"Leo lên." Nan gật đầu cho Mac leo lên. Mac lập tức lắc đầu.
"Tôi đã bảo cậu lên ngồi," Nan nói với giọng mạnh mẽ. Mac bĩu môi, lúng túng tiến lên ngồi phía sau.
"Ồ, đưa cho đang ấy giữ ." Wai đưa mũ bảo hiểm cho Mac cầm, Mac bối rối nhận lấy.
"Bám chặt vào, tôi sẽ nhấc bánh xe lên. ( Bóc đầu)" Nan nghiêm túc nói. Mac sợ hãi ôm eo cậu bằng một tay vì tay kia
Anh ấy đang cầm chiếc mũ bảo hiểm.
"Mày điên à? Thằng khốn, mày đừng nhấc bánh xe lên, nếu không tao ngã đấy!" Mac ngay lập tức hét lên.
"""Huh, em thực sự nghĩ rằng anh sẽ nhấc bánh xe lên sao, em yêu?" Nan đùa giỡn nói.
"Ow, đau quá, Mac, anh đang làm cái quái gì vậy? Đầu tiên anh cắn và cào và bây giờ anh véo tôi." Nan nói khi Mac véo vào eo anh trước khi thả anh ra.
"Tại sao bạn lại trêu chọc tôi?!" Mac lại hét vào mặt anh.
"Anh la hét như một đứa trẻ vậy," Nan nói, không nghiêm túc trước khi khởi động xe và lái đi, vì vậy Mac ôm chặt lấy anh quanh eo.
"Ngồi đi, đừng căng thẳng." nan nỉ
Mac căng thẳng.
"Một ngày nào đó, tôi sẽ đưa bạn đi du lịch trên một chiếc xe motor để bạn có thể làm quen với nó." Nan nói khi cậu ấy đi đến đường đua của mình.
"Không, tôi sẽ không đi đâu với anh," Mac vội vàng nói. Nan mỉm cười, nhưng trong thâm tâm cậu đã định làm đúng như lời cậu nói. Nan lái xe máy đến văn phòng trước. đỗ xe trước cửa
"Tại sao bạn dừng lại?" Mac bối rối hỏi, nghĩ rằng họ đang đi đến đường đua.
"Anh định xem tôi thi đấu à? Đợi ở đây, tôi đi đây."
chạy một chút rồi tôi về. Có thể đi dạo quanh đây trước." Nan nói
nan.... Mac mím môi một chút vì muốn xem anh ấy thi đấu. "Tao cũng muốn đi." Mac lặng lẽ nói,
Nói
Gì
Gì
Nan quay lại nhìn anh.
"Ngươi bị bệnh sao? Muốn đi theo tao sao?" Nan cười hỏi.
"Không có tao chỉ muốn xem một chút không được sao?" Mac hỏi.
"Hừ, muốn xem thì nhìn đi." Nan nói, trước khi tiếp tục lái xe đến một trường đua mô tô nơi có nhiều khách hàng sử dụng đường đua này. Mac chỉ mới nhìn thấy đường đua và mới đến khu vực này lần đầu tiên mà cấp dưới đã đợi sẵn. Nan đỗ xe và Mac ngay lập tức bước ra đứng cạnh chiếc mô tô. Một số người quay lại nhìn Nan và Mac với vẻ thích thú.
"Anh đã kiểm tra thực địa chưa?" Nan hỏi cấp dưới của mình.
"Xong rồi, thưa ngài," một cấp dưới trả lời trước khi Nan quay lại nắm lấy khuỷu tay của Mac và thúc anh ta đi theo. Mac đi theo nhưng ánh mắt tò mò nhìn xung quanh.
Nan đưa Mac đi vào ngồi ở một bên đường đua với những người còn lại trong đội. Một số khách hàng đang chạy trên đường đua.
"Deo đến chưa?" Nan hỏi, quay sang cấp dưới của mình.
"Vẫn chưa, thưa hia , nhưng nó sẽ đến sớm thôi❞ Một trong những cấp dưới trả lời. Nan lấy một điếu thuốc và hút, nhiều khách hàng bước vào chào đón anh ta một cách thân thiện, trong khi Mac ngồi cạnh cậu ấy trong im lặng. Không lâu sau, một đoàn môtô tiến vào trường đua Nan quay lại nhìn và phải mỉm cười khi thấy đó là người thách đấu.
"Sẵn sàng?" Một chàng trai trẻ với một cô gái đi bên cạnh đến gặp Nan và hỏi cô ấy.
"Sẵn sàng từ rất sớm. Bạn sẽ làm theo những gì bạn nói chứ?" Nan hỏi lại vì số tiền khá cao.
"Tất nhiên, tôi sẽ không thay đổi quyết định của mình",
Deo trả lời.
"Vậy thì bạn có thể đặt tiền," Nan nói. Người phụ nữ đi cùng Deo nhìn Nan với ánh mắt quyến rũ mà Mac cũng có thể nhìn thấy và cảm nhận được. Nan giơ tay vòng qua cổ Mac và ôm anh chặt hơn.
"Người phụ nữ đó dáng người rất đẹp, ngươi không thấy sao?" Nan hỏi một cách giễu cợt.
"Vậy thì anh có thể thắng cuộc đua," Mac nói, khiến Nan ngạc nhiên nhìn anh.
"Vậy anh cầm tiền đưa cô gái cho tôi." Mac trả lời, khiến Nan dừng lại một lúc, nhưng cậu ấy mỉm cười.
"Vì vậy, tôi cũng sẽ đặt cược vào mọi người, được chứ?" Nan hỏi. Mac ngẩng đầu lên một chút, vừa rồi anh chỉ là nói đùa thôi.
"Ừ" Tuy rằng đang đùa giỡn, nhưng miệng hắn dù sao cũng đáp ứng.
"Ai Deo", Nan gọi Deo, người đang kiểm tra tình trạng của chiếc xe và quay vào trong cùng cô gái. Mac nhìn Nan, sợ cô sẽ làm gì.
"Dù sao thì số tiền cũng cao, tôi có thể đặt cược thêm một thứ nữa không?" Nan nói khiến Mac đứng hình, biết chắc chắn anh sẽ đánh cược với cô gái, điều này khiến anh cảm thấy khó chịu trong lòng.
"Cái đó?" Deo hỏi ngược lại.
"Nếu tôi thắng, tôi muốn cô gái đứng cạnh bạn," Nan nói. Cô gái thay vì ngạc nhiên thì lại cười nhẹ.
"Và nếu tôi thắng?" Deo hỏi, vì dù sao anh cũng không coi trọng người phụ nữ. Nan lại kéo Mac lại gần.
"Anh lấy cái này đi," Nan đáp khiến Mac vô cùng ngạc nhiên.
( Ước gì Nan nó thua để biến thế nào là nhân sinh lễ độ cuộc đời chút xíu)
"Mày điên à? Thằng khốn!" Mac lập tức mắng. Deo cười khẩy.
"Chà, bạn đã đề nghị, phải không?" anh hỏi với giọng điệu bình thường. Mac nghiến răng.
"Ý tôi là chỉ có phụ nữ, không phải tôi, đừng dây dưa với tôi." Mac lại nói.
"Tôi đồng ý," Deo nói, cắt ngang. Mac quay sang nhìn anh với vẻ kinh tởm.
"Cái quái gì vậy? Tôi không đồng ý với bạn," Mac hét lên.
"Được, được, vậy nếu thắng thì có thể lấy." Nan nói lại khiến Mac khựng lại thất vọng nhìn anh, anh không nghĩ Nan lại ác với mình như vậy. Deo gật đầu với một nụ cười khi thấy Mac không thể làm gì được.
"Cho tôi một chút thời gian để giúp anh ấy bình tĩnh lại." Nan nói, và Deo trở lại nhóm của cậu. Nan giật mạnh cánh tay của Mac để bắt anh ta đi theo, anh ta chống cự nhưng Nan đã đẩy anh ta ra được. Anh kéo nó ra phía sau, nơi bị bức tường chắn và chắn tầm nhìn của những người phía trước. Nan đẩy đám thuộc hạ đang đứng nói chuyện với Mac ra.
"Thả tôi ra, tôi về nhà đây!" Mac hét lên khi quằn quại.
"Anh định quay về đâu? Tôi vẫn chưa thua," Nan mỉm cười nói, đẩy Mac cho đến khi lưng anh chạm vào bức tường bê tông, nhưng không quá mạnh. Ánh đèn nhấp nháy sáng trưng, soi rõ đôi mắt tức giận của Mac.
"Đi chết đi, Nan!" Mac bực tức mắng anh ta.
"Đừng lo lắng, nếu tôi chết, tôi sẽ mang bạn đi cùng," Nan nói một cách mỉa mai.
"Anh coi tôi là thứ mà anh có thể cho bất kỳ ai, phải không?" Mac nói với vẻ ghê tởm sâu sắc. Nan lấy một điếu thuốc và châm lửa, giữ chặt Mac không cho anh đi xa.
"Và anh coi tôi là kẻ thất bại?" Nan hỏi khiến Mac im bặt vì không hiểu lời cậu nói.
"Tôi giỏi hơn bạn nghĩ. Tại sao bạn lại sợ?" Nan nói bình thường.
"Ngươi không cần khoác lác, ngươi có giỏi đến đâu, thua cũng là thua, hơn nữa cũng không phải không có người tốt hơn ngươi." Mac nói, Nan cười nhẹ.
"Tại sao bạn lại lo lắng? Tôi là một người thích cạnh tranh, tôi không căng thẳng chút nào." Nan nói.
"Đồ khốn! Ngươi so tài, nhưng lại đem tao ra cược!" Mac hét vào mặt anh. Nan nhả khói thuốc.
"Ngươi muốn ta thắng?" Nan hỏi, Mac nhìn anh nghi ngờ, không chắc liệu Nan có nói hay làm điều gì đó kỳ lạ để chơi khăm anh lần nữa không.
"Trả lời ta, ngươi muốn ta thắng hay thua?" Nan hỏi khi Mac cắn môi.
"Win," Mac trả lời ngắn gọn. Nan cười nhẹ trước khi vươn tay ôm cổ Mac.
"Vậy thì cho ta chút năng lượng đi." Nan nói trước khi kéo cổ Mac về phía mình, môi cậu lập tức đặt một nụ hôn lên môi Mac, Mac hơi vùng vẫy vì bất ngờ, nhưng Nan đã giữ anh lại và đẩy anh vào bức tường bê tông. Đầu gối Nan chen vào giữa hai chân Mac, một chiếc lưỡi nóng bỏng quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ của Mac một cách cuồng nhiệt, trêu chọc mãi cho đến khi Mac bắt đầu đáp lại. Hai đầu lưỡi quấn lấy nhau.
"Hmmm...uh" Mac có thể nghe thấy tiếng rên rỉ trong ruột. Nan mút mạnh đến nỗi Mac không thở được. Nan hé môi để mặc cho Mac không một chút hơi thở
Nan kéo môi cậu ra để Mac hít đầy không khí vào phổi anh, nhưng một phút sau, cậu lại hôn anh, khiến Mac mất cảnh giác. Nan ngậm lấy môi Mac trước khi cắn mạnh.
"Ow, tại sao bạn lại cắn?" Mac hét lên, đưa tay lên miệng khi Nan cắn môi, tuy không quá mạnh nhưng vẫn đau.
"Ngon miệng, tôi no rồi" Nan cười nói, vẫn hút điếu thuốc trên tay.
"Đồ khốn," Mac mắng ngắn gọn, nhưng có một cảm giác ngứa ran kỳ lạ trong ngực anh.
"Được rồi, năng lượng của tôi tràn đầy, chúng ta hãy chờ xem khả năng của tôi," Nan nói trước khi dẫn Mac lên phía trước. Mac lẳng lặng nhìn về phía sau, giơ tay lướt qua môi cậu khẽ thở ra một hơi.
"Bạn đang đợi tôi trở lại và hôn bạn lại một lần nữa?" Nan quay sang Mac khi thấy anh vẫn đứng đó.
"Tôi sẽ đá anh," Mac mắng trước khi đồng ý đi theo anh ta. Nan chỉ biết cười khẽ trong cổ họng. Mac bước tới ngồi vào chỗ cũ, nhưng mắt anh ấy hướng về chiếc xe nan đang đỗ với sự thích thú. Mac vẫn lo lắng về cuộc đua vì anh ấy hiện đang tham gia vào trò chơi.
"Sẵn sàng?" Deo bước vào hỏi và liếc nhìn Mac khiến Mac cảm thấy ghê tởm trước ánh mắt của cậu. Nan cũng âm thầm quan sát thái độ của Mac, khi thấy Mac có vẻ mặt ủ rũ thì cauy chỉ nhếch mép cười.
"Chuẩn bị, chuẩn bị xong." Nan nói trước khi nhận áo sơ mi và giày từ cấp dưới của mình.
"Bạn thậm chí không cần phải đội mũ bảo hiểm." Mac thản nhiên nói, Nan nhìn anh hơi nhướng mày.
"Tại sao?" Nan hỏi ngược lại.
"Nếu bạn ngã, đầu của bạn sẽ đập xuống đất và bạn sẽ chết." Mac không thể không dừng lại.
"Nguyền rủa tôi, nếu tôi thực sự chết, thì đừng khóc," Nan nói.
"Ai nói? Tôi sẽ không khóc. Tôi thậm chí sẽ hạnh phúc," Mac nói lại. Nan vẫn im lặng khiến anh ngạc nhiên vì cậu không trả lời như mọi khi, điều đó khiến Mac cảm thấy hơi lo lắng trong lòng khi thấy hành vi bất thường như vậy. Sau khi mặc áo và đi giày, Nan lại nhìn Mac.
"Bạn vừa nói gì vậy? Tôi không nghe, tôi đang niệm Phật" Nan lên tiếng khiến Mac đơ ra một lúc.
Mac sững người một lúc vì anh nghĩ thật kỳ lạ khi Nan không trả lời bất cứ điều gì, rằng cậu ấy sẽ tức giận đến mức không muốn nói chuyện. Thay vào đó, anh không chú ý gì cả.
"Chết tiệt," Mac giận dữ mắng mỏ. Nan thực sự khiến anh ta mất thăng bằng lúc nào không hay.
"Hãy ban phước lành cho tôi," Nan mỉm cười nói trước khi đứng dậy và đeo găng tay đi motor
"Làm ơn để..." Miệng Mac lập tức ngừng lại. Lúc đầu, anh ta định nguyền rủa Nan thua cuộc, nhưng anh ta nhận ra rằng nếu anh ta thua, anh ta chắc chắn sẽ phải đi với người kia.
"Hãy cho tôi biết những gì bạn muốn." Nan trêu Mac tiếp tục. Mac cắn môi, không muốn nói.
"Haha," Nan cười, trước khi giơ bàn tay đeo găng lên xoa xoa đầu cậu
"Hãy chờ xem kỹ năng của tôi, Nong" Nan nói, nhướng mày với Mac và đi về phía chiếc xe của cậu Mac ngồi dậy và nhìn anh, tim cậu bắt đầu đập thình thịch vì phấn khích. Nan ngồi trên chiếc motor với chiếc mũ bảo hiểm của cậu ấy. Vào thời điểm đó, Mac nghĩ rằng Nan trông thật tuyệt.
cảm xúc. Nan ngồi trên chiếc motor với chiếc mũ bảo hiểm của cậu ấy. Vào thời điểm đó, Mac nghĩ rằng Nan đi xe máy như vậy trông rất ngầu.
(Hừ, ai đội mũ bảo hiểm nhìn không thấy mặt là tốt rồi) Mac chỉ thầm nghĩ trong lòng. Ở phía bên kia, Deo cũng đã sẵn sàng, hai đứa thẳng tiến về điểm xuất phát. Nhiều người đến xem vì có tin Nan, chủ sân vận động, cũng sẽ thi đấu. Và họ càng biết rằng ngoài việc có tiền, Nan còn có người đánh bạc, thì người ta sẽ càng muốn biết ai sẽ thắng. Nan tập trung nhìn thẳng về phía trước, thậm chí không nhìn Mac một chút nào vì cậu ấy có lý do của riêng mình. ( Cá cược rồi sợ )
Tiếng bánh xe quay tròn chuẩn bị vang lên đều đặn, đèn vừa chuyển sang xanh là hai chiếc xe máy lao về phía trước. Mac đứng dậy và ôm lấy hàng rào một cách hào hứng. Tiếng mô tô gầm rú vang vọng trên đường đua mà anh phải chạy hai vòng. Ở vòng đầu tiên, cả Nan và Deo lần lượt dẫn đầu. Mac siết chặt tay cậu, thầm ước Nan thắng. Nhìn thấy Deo vượt qua anh ta khoảng ba dãy nhà trên chiếc xe máy khiến tim Mac đập thình thịch, những người khác cũng nhảy cẫng lên một cách phấn khích. Ở góc cua cuối cùng, Deo tăng tốc về đích nhưng Nan đã đẩy làn vượt lên và thực hiện một cú xoay người về đích.
một lượt duy và thắng
"Thắng rồi!" Mac hét lên không to lắm, hài lòng và vui mừng vì Nan đã thắng. Nan lái xe trở lại với nhóm của cậu ấy. Khi đỗ xe máy, Nan cởi mũ bảo hiểm ra với nụ cười tinh nghịch. Nhiều cấp dưới và người quen của Nan đã đến chúc mừng anh ấy và khen ngợi anh ấy rất nhiều. Mac giữ khoảng cách.
"Lại đây" Nan gật đầu gọi Mac, nhiều người quay sang nhìn Mac, cảm thấy khó chịu với ánh mắt của mọi người đang nhìn mình.
"Tôi bảo lại đây," Nan nói với giọng nghiêm nghị, và Mac tất yếu phải đi về phía anh ta.
"Cái gì?" Mac hỏi với giọng điệu bình thường.
"Kỹ năng của tôi như thế nào?" Nan mỉm cười hỏi. Mac hơi ngẩng đầu lên.
"Cũng được," Mac trả lời, không muốn chúc mừng anh ta, Mac thừa nhận rằng Nan là một người lái xe rất giỏi. Nhưng bạn nên ngưỡng mộ những điều gì để chiếm được trái tim của người khác?
"Nhưng...tại sao, trong vòng thứ hai vào góc cua đầu tiên, bạn lại giảm tốc độ?" Một thuộc hạ của Nan tò mò hỏi. Mac quay sang nhìn cấp dưới của Nan một cách nghi ngờ, bởi vì anh ta cũng nhận thấy rằng anh ta đã giảm tốc độ motor
"Chuyện của tôi," Nan thờ ơ nói trước khi bước xuống xe. Không lâu sau, Deo bước vào cùng một phụ nữ trẻ.
"Đây là tiền của bạn." Anh đưa cho cậu một phong bì màu nâu. Nan lấy và đưa cho Mac giữ. Mac ngập ngừng nhận lấy.
"Đợi chút, tôi đã nói với bạn rằng nếu thắng thì để cô gái lại cho tôi" Nan nói trước khi Deo gửi đưa cô gái cho Nan
"Đây là những gì đã được thỏa thuận," Deo nói lại. Cô gái nhìn Nan quyến rũ, Nan quay sang nhìn Mac.
"Bạn có ổn không?" Nan hỏi.
"Tùy ngươi." Mac đáp, kỳ thật hắn đối với cô gái này căn bản không có hứng thú, lúc ấy chỉ là châm chọc mà thôi. Nan túm lấy cổ Mac và khẽ thì thầm vào tai anh.
// Ba người chúng ta có sẽ ổn không? // Nan cười hỏi. ( NAN nó mê làm tình 3 người à trời tình thú vl )
"Không!!" Mac hét lên, khiến Nan nhếch mép khi cô quay sang Deo
"Anh ấy nói không"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top