Chương 2: Mối nguy hiểm từ Tuyết Cơ
Khả năng quốc sư Thiên Tâm có thể xuất hiện, tình huống này Mị Võng Lượng đã từng nghĩ tới, thậm chí chiến lược khi quốc sư Thiên Tâm xuất hiện cũng đã nghĩ xong!
Nhưng, khi Thiên Tâm thật sự xuất hiện trước mặt bọn họ, ngăn cản đường đi của bọn họ thì vì sao lại bất lực không có khả năng thì Mị Võng Lượng chưa bao giờ nghĩ đến!
Thiên Tâm cứ đứng đó như vậy, chỉ có điều, khí thế phát tán trên người hắn khiến Mị Võng Lượng không dám vọng động! Khí tức đè nén đó, khiến cho Mị gặp trước phải dừng bước, chỉ có thể cứng đờ đối mặt với Thiên Tâm! Chờ đợi Võng Lượng đến!
Ba quỷ nhìn nhau, đều thấy chuẩn bị liều lĩnh đánh cuộc trong mắt đối phương!
Hôm nay bọn họ có ba người, mà quốc sư Thiên Tâm chỉ có một! Nếu hai người ngăn cản, một người mang theo ba miếng huyết ngọc chạy tới trấn Phần Hồn, có lẽ còn có một cơ hội cuối cùng! Dù sao nơi này cách trấn Phần Hồn không tới trăm dặm, dùng tốc độ của bọn họ cũng không cần bao nhiêu thời gian!
Chỉ có điều, rốt cuộc là ai đi?
Mắt Mị nhìn về phía Võng, bày tỏ muốn Võng mang huyết ngọc đi! Lý do của hắn rất đơn giản, chờ Võng ở trấn Phần Hồn không chỉ có hai chủ tử, còn có Phàm! Võng và Phàm rất khó khăn mới có thể gặp nhau lần nữa, nếu bây giờ Võng gặp chuyện không may, sợ rằng Phàm sẽ điên mất!
Võng lại nhìn về phía Mị!
Mà Lượng lại xen giữa hai quỷ, không biết nên lựa chọn thế nào!
Có lẽ ý tưởng của Mị đúng, nhưng mà hắn cũng không biết trong trấn Phần Hồn, có một người khác cũng đang chờ hắn! Nếu Mị gặp chuyện không may, theo như tính tình người kia, sợ rằng không chỉ nổi điên đơn giản như vậy! Có thể cả trấn Phần Hồn sẽ bị hủy hoại trong tay hắn!
Đây mới thật sự là vấn đề khó có thể lựa chọn!
Nhưng mà, trong lòng ba quỷ cũng biết, bây giờ vốn không có thời gian để bọn họ nói thêm gì nữa! Ánh mắt thâm trầm của quốc sư Thiên Tâm ở đối diện đang bắn thẳng đến nhóm người mình!
Quốc sư Thiên Tâm, sợ rằng đã không kịp đợi!
Khi Mị muốn giao huyết ngọc trong tay mình cho Võng, Thiên Tâm đối diện đột nhiên lên tiếng!
“Ta không có ác ý.”
Năm chữ, giống như là người của hắn, bình thản, hình như không giống đang đối mặt với kẻ địch! Có lẽ, hắn thật sự không phải đang đối mặt với kẻ địch…
Ba quỷ không phải người ngu, mặc dù bây giờ quốc sư Thiên Tâm không có bất kỳ dấu hiệu gì muốn động thủ với bọn họ, nhưng người nào cũng không đảm bảo được một giây sau hắn sẽ không đột nhiên ra tay!
Khóe miệng Mị vẫn mang theo nụ cười khinh thường không kiềm chế được thoáng nhìn, ai sẽ tin tưởng lời quốc sư Thiên Tâm?! Ngay từ hơn một tháng trước, hắn con đả thương nặng Phong chủ tử! Tình cảnh khi đó bọn hắn vĩnh viễn không bao giờ quên! Còn có khuôn mặt trắng bệch của Phong chủ tử, hoàn toàn không có huyết sắc! Những thứ này, đều do hắn ban tặng!
“Các ngươi đánh không lại ta.” Thiên Tâm mở miệng lần nữa, giọng nói vẫn bình thản như cũ, rõ ràng nhìn ba quỷ Mị Võng Lượng đang trao đổi ánh mắt đối phó với mình như thế nào, nhưng không có chút tức giận nào.
“Đánh không lại cũng phải đánh!” Mị nói xong liền dẫn đầu phóng tới Thiên Tâm! Chỉ có thể ngăn trở Thiên Tâm, Võng mới có thể mang huyết ngọc đi!
Lượng thấy thế, cũng chuẩn bị ném huyết ngọc cho Võng, nếu Mị đã thay ba quỷ bọn họ đưa ra lựa chọn, vậy bây giờ hắn muốn liên thủ cùng Mị, giữ chân quốc sư Thiên Tâm, để Võng có thể nhanh chóng đến trấn Phần Hồn!
Mị Võng Lượng đều là quỷ hơn trăm năm, năng lực giải quyết công việc đã không còn tầm thường, lại nói, khi còn sống ba quỷ cũng là người có chút năng lực, làm việc quả quyết dứt khoát! Võng nhận được huyết ngọc xong liền xông về trước, chuẩn bị khi Mị và Lượng ngăn chặn quốc sư Thiên Tâm sẽ xông qua phòng tuyến! Nếu không, Mị và Lượng sẽ hy sinh vô ích!
Nhưng mà, chuyện luôn ngoài sức tưởng tượng của người, kể cả quỷ.
Nếu nói là động thủ trước, quốc sư Thiên Tâm chỉ đứng ở đó nhưng đã tản ra khí thế khiến quỷ sợ hãi, khi ba quỷ cùng ra tay trong nháy mắt kia, trên người Thiên Tâm đột nhiên tỏa ra hơi thở càng kinh người hơn! Đó là hơi thở khiến cho người ta không theo kịp, gần như chỉ có thể tưởng tượng!
Hành động của ba quỷ lập tức bị hạn chế ở đó! Chuẩn xác hơn mà nói, hơi thở Thiên Tâm tỏa ra khiến ba quỷ không cách nào nhúc nhích, giống như người bị điểm huyệt!
Còn chân chính hiểu rõ cũng chỉ có ba quỷ đang thừa nhận! Đó là người cường đại đến trình độ nhất định, trình độ mà bất cứ kẻ nào cũng chỉ có thể ngưỡng vọng! Cho dù là kẻ địch!
“Nếu ta muốn giết các ngươi, đã sớm động thủ.” Lời quốc sư Thiên Tâm nói chiếu vào trong lòng Mị Võng Lượng, đầu óc yên tĩnh cẩn thận suy nghĩ một chút, hình như sự thật đúng là vậy.
Quốc sư Thiên Tâm, không định động thủ với họ, vậy mục đích của hắn là gì?
Nhìn nghi ngờ trong mắt ba quỷ, Thiên Tâm cũng không thừa nước đục thả câu, có vài thứ, có lẽ không kéo dài được!
“Chủ tử các ngươi gặp nguy hiểm!” Một câu nói, khiến trong lòng Mị Võng Lượng cảm thấy nặng nề! Điều này không liên quan đến Cổ Nhược Phong và Phong Huyết Lân có gặp nguy hiểm không, mà ở trong lòng ba quỷ hai người Cổ Nhược Phong và Phong Huyết Lân vô cùng quan trọng không gì sánh được, đã sớm định ra trong lòng bọn họ ngoại trừ quốc sư Thiên Tâm, người dám khiêu khích chủ tử kết quả tuyệt đối là vô cùng bi thảm! Mà kết quả của quốc sư Thiên Tâm, chỉ có thể nói là tốt hơn thảm một chút! Dù sao, một kích lần trước của Cổ Nhược Phong, khiến cho hắn bị thương không nhẹ!
“Lúc các ngươi vào trấn Phần Hồn chẳng lẽ không cảm nhận được hơi thở quỷ dị đó sao?”
Trong lòng Mị cả kinh, mặc dù hắn là một trong bốn quỷ nhìn có vẻ chân chó nhất, nhưng hắn có cảm giác với loại khí tức đó lợi hại nhất! Khi vừa mới đến trấn Phần Hồn, cảm giác đó đã đánh tới!
Nghĩ như vậy, chân mày Mị càng nhíu sâu, chẳng lẽ quốc sư Thiên Tâm nói thật?
“Vậy sao ngươi còn muốn nói cho chúng ta biết?” Tính cách Võng lạnh lẽo, nói ra càng có thể so với băng lạnh! Quốc sư Thiên Tâm, kẻ địch của chủ tử, sao hắn có thể có lòng tốt như vậy?
“Thật ra chuyện lúc trước có ẩn tình, bây giờ hay là chúng ta lên đường trước, trên đường đi ta sẽ giải thích.” Thiên Tâm nói xong liền liếc mắt nhìn về phía trấn Phần Hồn, giống như nơi đó sắp xảy ra chuyện gì!
Mị Võng Lượng liếc mắt nhìn nhau, gật đầu, cùng Thiên Tâm đi về phía trấn Phần Hồn!
“Ta nghĩ các ngươi nên biết chủ tử của các ngươi đang trải qua kiếp nạn.” Đó là một khảo nghiệm của vận mạng, nếu qua, ngươi sẽ trùng sinh, nếu không qua, chỉ có chết, thậm chí, tan thành mây khói!
Tình cảnh bây giờ của hai người Cổ Nhược Phong và Phong Huyết Lân không kém với trải qua kiếp nạn! Kết cục khó định!
Thấy ba quỷ gật đầu, Thiên Tâm tiếp tục nói: “Thật ra trước đây ta tập kích Phong Huyết Lân và Cổ Nhược Phong, nhưng cũng chỉ thuận theo ý trời, đây là một kiếp nạn bọn họ phải trải qua.”
“Qua rồi, công lực Phong Huyết Lân sẽ tăng không ít. Đương nhiên, lúc trải qua kiếp nạn, cái gì ta cũng không thể nói, nếu không, vòng quay vận mệnh sẽ thay đổi, kết cục cuối cùng không ai có thể chịu đựng!”
“Hiện giờ, Phong Huyết Lân và Cổ Nhược Phong đã trải qua kiếp nạn của ta.”
Lượng nhìn Thiên Tâm, mặc dù nghi ngờ trong lòng đã được giải đáp, nhưng vẫn có chút lấn cấn: “Vậy bây giờ ngươi là?”
Hành vi bây giờ của quốc sư Thiên Tâm, khiến cho bọn họ buộc lòng phải nghĩ theo hướng kia!
“Ta tới giúp bọn hắn độ kiếp.” Một câu nói bình thản, nhưng ba quỷ hiểu được chân thành trong đó!
“Thật ra, vòng tay huyết ngọc là ta để thượng thư đưa đi, núi Thiên Thánh, cũng là ta kêu hắn nói vậy. Con đường các ngươi theo bọn hắn đi tới, phải biết con đường này là đúng.”
Rốt cuộc ba quỷ Mị Võng Lượng bỏ đề phòng xuống. Con đường này, không thể không nói, thật sự chính xác! Một đường mà đến, từ đại hôn của Phong Huyết Lân và Cổ Nhược Phong, đến thúc đẩy Cổ Uyển Ngưng và Hỏa Diễm, cho đến lúc bắt được hắc diệu thạch, và bây giờ ba miếng huyết ngọc trong tay bọn họ, dường như tất cả đều đến rất dễ dàng. Tất cả thật sự quá trùng hợp! Giống như có người lót đường xong xuôi từ trước!
Có nhiều thứ ba quỷ bọn họ không biết, đại hôn của hai người Phong Huyết Lân và Cổ Nhược Phong do quốc sư Thiên Tâm thúc đẩy! Mà đám người bọn họ đến núi Thiên Thánh cũng bởi vì vòng tay huyết ngọc, thậm chí, sau đại hôn của Cổ Nhược Phong và Phong Huyết Lân, quốc sư Thiên Tâm biến mất rồi, khiến Mộ Dung Tô mất đi sự chống đỡ mạnh mẽ của lời tiên đoán, càng đả kích tâm linh trước nay chưa từng có của Mộ Dung Tô! Đó là một dạng coi rẻ địa vị của Mộ Dung Tô! Điều này cũng khiến cho Mộ Dung Niệm Hàn dễ dàng lên ngôi vị hoàng đế vương triều Hiên Viên, khiến trong vương triều Mộ Dung hiện nay, Cổ Nhược Phong và Phong Huyết Lân yên tâm về sự an toàn của đám người Cổ Uyển Ngưng và Hỏa Diễm! Dù sao, Mộ Dung Niệm Hàn cũng thấy Cổ Nhược Phong và Phong Huyết Lân cường hãn, không dám tùy ý lỗ mãng!
Mà chủ yếu hơn chính là, công lực của Phong Huyết Lân hiện nay, mỗi khi gặp trăng tròn sẽ tăng lên một tầng! Đó thật sự như chuyện vàng đúng là vàng! Nhất là lần gặp quốc sư Thiên Tâm kia! Công lực cả người Phong Huyết Lân bùng nổ khiến cho bọn họ sợ hãi!
Chỉ trong chớp mắt, ba quỷ một người đã đến cổng trấn Phần Hồn!
Bây giờ trong lòng mấy người Mị Võng Lượng nghi ngờ chính là, rốt cuộc Cổ Nhược Phong và Phong Huyết lân gặp phải nguy hiểm gì! Bây giờ bọn họ đã tiêu trừ đề phòng ban đầu đối với Thiên Tân, dù chưa tin tưởng toàn bộ, nhưng không có ý đối địch.
“Tuyết Cơ.” Dường như Thiên Tâm nhìn thấu nội tâm ba quỷ, cuối cùng chậm rãi khạc ra hai chữ.
Vậy mà, chính là hai chữ này, khiến trong lòng ba quỷ Mị Võng Lượng đồng thời chấn động!
Tuyết Cơ!
Người dường như bị tất cả mọi người quên mất suốt dọc đường!
Bọn họ không có ấn tượng quá lớn với Tuyết Cơ, chỉ biết nàng ta là người bên cạnh Lân chủ tử, hình như đi theo Lân chủ tử khá nhiều năm rồi.
Bọn họ chưa từng nói tới không thích nàng ta, nhưng cũng vui không nổi.
Nàng ta khiến cho bọn họ luôn có cảm giác một chút liền uốn éo, có lẽ, có liên quan tới việc nàng ta thích Lân chủ tử!
Đúng! Tuyết Cơ thích Phong Huyết Lân! Mặc dù giấu rất kỹ, nhưng bọn hắn là quỷ trên trăm năm chỉ liếc mắt là xuyên thấu!
Chỉ có điều, trong mắt Lân chủ tử chỉ có một mình Phong chủ tử, thậm chí ngay cả tình cảm của Tuyết Cơ cũng không nhìn thấy! Nếu không, với tính tình của Lân chủ tử, sợ rằng đã sớm đuổi Tuyết Cơ đến nơi nào đó rồi!
Nhưng, Phong chủ tử không nói, bọn họ là thủ hạ cũng không cần thiết vượt quá chức phận nói cho Lân chủ tử. Có một số việc, bọn họ có thể nói, nhưng có một số việc, nói chính là xen vào việc của người khác!
Hôm nay, từ Thiên Tâm nghe được tên tuổi của Tuyết Cơ, hơn nữa còn dưới tình cảnh như vậy! Điều này khiến ba quỷ không khỏi không rung động một chút!
Bọn họ biết năng lực của Tuyết Cơ, tùy tiện một trong bọn họ cũng có thể nghiền chết Tuyết Cơ! Tuyết Cơ, sao lại khiến hai vị chủ tử gặp nguy hiểm!
Nghi ngờ dâng lên từng tầng một trong lòng, lúc chứng kiến ba chữ “Trấn Phần Hồn” tản ra âm khí và máu tanh, lo lắng càng sâu!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top