Chap 1

Hãy đọc mô tả truyện bên ngoài kia trước nhé 🤗

___(。・ω・。)ノ♡___

Tiếng chuông reo lên đột ngột phá tan một giấc mộng đẹp, Chimon vò nhẹ mái tóc rối, mắt vẫn còn lim dim quờ quạng xung quanh để tìm chiếc điện thoại, uể oải đưa lên tai.

- Alo.

Đầu dây bên kia là một giọng nói ấm áp quen thuộc.

- Hơi Mon, mười một giờ trưa rồi đó, mày còn ngủ được luôn hả? Xuống mở cửa cho tao đê.

Thì ra là thằng bạn thân kiêm luôn bạn cùng phòng của em - Nanon. Tối hôm qua sau khi đi học thêm về nó liền ghé qua nhà thăm bố mẹ luôn vì hôm nay là chủ nhật. Nhưng khổ nỗi nó có thói quen vô cùng, vô cùng xấu, chính là đi ra ngoài không bao giờ cầm chìa khoá, nên sáng hôm nay mới thế.

Thằng này đúng phiền mà, chỉ biết quấy rầy người khác là giỏi. Dù không muốn rời xa chiếc giường yêu quý chút nào, nhưng em cũng không lỡ để mặc nó đứng ngoài như thế, đành phải lật đật chạy ra mở cửa.

Chào đón em là nụ cười cùng cặp má lúm đúng chuẩn thương hiệu Nanon của nó, trên tay còn cầm thêm túi nilon, em nhìn qua là biết, kiểu gì cũng là quà mẹ nó gửi.

- Mày lại quên mang chìa khoá hả cái thằng kia? Mày có biết mày vừa phá tan giấc ngủ của tao không?

Đôi mắt vốn vẫn còn đang lim dim chưa tỉnh ngủ bị em híp lại gần như thành hai đường thẳng như muốn cho thanh niên nào đó biết rằng em đang khó chịu. Nhưng nó thì vẫn cười hì hì, rất vô tội mà đáp:

- Tại tao đi học mà, đi học thì ai mang chìa khoá chứ, đúng không?

Nó nói, chân cũng rất tự nhiên mà bước vào bên trong, lúc đi qua còn không quên xoa đầu em một cái hòng làm em nguôi đi lửa giận.

Nó tưởng làm thế sẽ hiệu quả á? Ừ, nó hiệu quả thật. Thằng Nanon chết tiệt đó, nó biết em thích nó nên mới làm vậy chứ gì? À mà, nó có biết đâu, nó dỗ bạn gái nó như nào thì nó dỗ em như thế.

Ừ đúng vậy, em thích nó. Hai đứa em gặp nhau khi cả hai mới bước chân vào cấp hai và em cũng thích nó từ khi ấy. Nó đẹp trai, học giỏi, thể thao tốt, lại còn rất biết quan tâm người khác, chính là một chàng good boy tiêu chuẩn từ trong ngôn tình bước ra. Cũng vì nó tốt toàn diện như thế nên em sa vào lưới tình của nó từ khi nào chả biết.

Em thích lúc nó do học thêm tối về muộn mà lỡ ngủ gật trên trường, em thích cái má lúm mỗi khi nó nhìn em cười, em thích lúc em đá bóng bị gãy chân nó chăm sóc em từng tí một, và thích cả những điều nhỏ nhặt nhất. Nhưng mà nam chính ngôn tình thì chỉ thích nữ chính mà thôi, có bao giờ thích nam phụ là em đâu. Nữ chính trong cuốn tiểu thuyết này là Moon, nó quen được khi đang đi xe bus. Cũng hay, đi xe bus mà cũng yêu nhau được, đúng là điều kì diệu của tình yêu loài người mà.

Mà tính ra em giấu nó cũng kĩ, từng ấy năm rồi, nó chả biết gì cả, chả biết chút nào về tình cảm của em dành cho nó, một chút cũng không. Vậy mà nó cứ hồn nhiên đối tốt với em, hồn nhiên ở bên em, làm cho bao lần em muốn từ bỏ cũng không được. Làm cho trái tim mong manh yếu đuối của em hết lần này đến lần khác tưởng bở rằng nó cũng thích em rồi đến khi nhìn thấy sự thật lại phải chắp vá bằng vài miếng băng dính. Chắc là do diễn xuất của em quá tốt hay là do nó quá ngu để nhận ra nhỉ?

- Ây Mon, mày đứng đần ra đó làm gì thế, lại đây phụ tao một tay nè.

Giọng của thằng Non lại vang lên, thẳng thừng lôi em ra khỏi chút ngọt ngào em vừa có được. Chán!

Tiến lại gần phía nó, không quên cầm theo túi quà nó vừa để trên bàn. Cô gửi cho em và nó một chút hoa quả. Thật ra trên em hoa quả không thiếu, nhưng em thích hoa quả dưới chỗ mẹ Nanon hơn, tại nó sạch và ngọt hơn trên này nhiều. Có một lần em và Nanon cùng về nhà nó, em đã nói như thế và từ đấy mỗi lần gửi quà cho em, cô đều gửi hoa quả, có đợt là xoài, đợt thì chôm chôm, còn lần này là táo.

Sau khi rửa sạch, em đem một phần cất vào tủ lạnh, phần còn lại em đem đi gọt. Những miếng táo đều tăm tắp được đôi tay nhỏ bé của em cắt gọt cẩn thận rồi xếp gọn trên đĩa. Khi em chuẩn bị cầm một miếng táo cho vào miệng thì cái đĩa đã bị Nanon giựt lấy đem đi cất. Không dừng lại ở đó, nó còn quay qua cằn nhằn em như một ông bố:

- Mày lại định ăn táo thay cơm đấy à? Không nhìn xem mày gầy như que củi rồi kia kìa. Dáng mày bây giờ đẹp lắm, thừa sức đỗ vào khoa nghệ thuật biểu diễn, yên tâm. Tao nấu cơm rồi, ăn cơm xong rồi mày thích ăn gì thì ăn.

Đấy, lại quan tâm em nữa rồi, thử hỏi làm sao để em từ bỏ nó đây?

Em cau mày cố nhón chân lên giành lại đĩa táo từ tay nó, nhưng ngặt nỗi nó cao hơn em dù chỉ là nửa cái đầu thôi nhưng vẫn là cao hơn, nên cố mãi cũng không cướp lại được.

Cuối cùng chỉ đành lườm nó một cái rồi ngoan ngoãn ăn cơm.

À, cũng xin giới thiệu một chút về căn phòng mà cả hai đứa đang thuê đây. Nó chính xác chỉ là một căn phòng không hơn không kém. Gồm một giường ngủ một căn bếp và một nhà vệ sinh. Hết! Vì cấp hai em và nó đều học ở dưới quê, có bố có mẹ lo cho từ đầu đến cuối, còn có cả nhà để ở nên chẳng phải lo toan gì nhiều, nhưng đến khi lên cấp ba, muốn học được trường tốt và có tương lai rộng mở bắt buộc em và nó phải lên thành phố. Để tiết kiệm tiền nhiều nhất có thể nên cả hai quyết định ở ghép, cùng thuê một căn nhà giá rẻ. Vậy nên dù là hai đứa sống, nhưng chỉ có một chiếc giường.

Chiếc giường ấm áp ấy không quá lớn đâu, nhưng vẫn là giường đôi, hơn nữa em vốn cũng rất nhỏ con nên nếu hai đứa ngủ chung thì vẫn thừa đủ. Lúc đầu Nanon cũng đề nghị ngủ chung giường, nhưng em từ chối. Nhất định đòi ngủ riêng với cái lý do ngớ ngẩn là ngủ chung nóng lắm, mặc cho lúc đấy nó đang nhìn em như nhìn một đứa thiểu năng.

Đơn giản vì em không muốn lợi dụng tình bạn đơn thuần của nó. Nó có biết em thích nó đâu, nên ngủ chung với nó chẳng là vấn đề gì cả, nhưng em thì khác, em hiểu rõ cảm xúc đến từ trái tim mình. Nếu em với nó cùng nằm trên giường thì em sẽ mất ngủ cả đêm mất. Sẽ mất ngủ vì nơi lồng ngực đập liên hồi không theo một trật tự nào hết. Sẽ mất ngủ vì chắc chắn sẽ dành cả một đêm để ngắm nó. Sẽ mất ngủ vì thời gian đó em bận khắc ghi gương mặt vào tim dù trong đấy không lúc nào không có nó cả.

Vậy nên em đã quyết định chia ngày để ngủ trên giường. Em một ngày nó một ngày, cứ thế so le. Dù Nanon không hiểu tại sao em lại làm thế nhưng nó vẫn gật đầu đồng ý.

Nanon nấu ăn rất ngon, so với đầu bếp ở nhà hàng năm sao còn ngon hơn. Từ món mặn đến món chay, từ món chính đến tráng miệng, tất cả đều rất vừa miệng của em. Nó cũng biết làm bánh gato nữa, hồi sinh nhật bạn gái nó nó từng làm một cái bánh hai tầng trông chả khác gì lâu đài thu nhỏ vậy, đương nhiên với cương vị bạn thân, em cũng có phần, nhưng nó không được to như thế, chỉ be bé bằng lòng bàn tay, bên trên mặt bánh được trang bằng dâu tây cắt lát. Có năm là dâu tây, có năm là cam, có năm là việt quất, trông không quá khác biệt so với những chiếc bánh ngoài tiệm. Nhưng mỗi khi em bỏ vào miệng, thì những chiếc bánh ấy lại ngọt ngào gấp trăm lần ngoài kia. Em thường chê rằng bánh Nanon làm dở tệ, ăn vào đắng nghét, nhưng thực thế không phải, em xạo thôi. Em chỉ muốn làm vơi đi cảm giác hạnh phúc nhỏ nhoi ít ỏi trong lòng để bản thân đừng lún sâu vào thứ tình cảm không nên có.

Kha Nguyệt.

1/6/2022

___(*❛‿❛)→___

Tiết lộ cho mọi người một bí mật, bà Moon trong truyện chính là tui đó, hehe. Cho tui được ảo tưởng một tý, làm người yêu của Non một lần

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top