oneshot
Edit và up lại sau 2 năm 😌
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
_____________
Trong thâm tâm của Jin, Namjoon chính là người đã giúp đỡ anh ngay từ những ngày đầu tiên anh mới đặt chân vào công ty và trở thành một thành viên của Bangtan. Với anh, Namjoon là người duy nhất mang đến cho anh một cảm giác an toàn và khiến anh luôn muốn dựa dẫm và ỷ lại vào cậu. Dù Jin có tuổi đời lớn hơn Namjoon nhưng anh cứ muốn thu mình trong vòng tay rộng lớn của cậu
Trong lòng của Namjoon, Jin rõ là một chàng trai xinh đẹp nhất mà cậu từng gặp trong đời chỉ qua ngay cái nhìn đầu tiên. Với Namjoon, Seokjin chính là một chỗ dựa tinh thần vững chắc. Chỉ cần nhìn thấy anh, mọi mệt mỏi đều sẽ tự động tan biến như chưa từng có. Gương mặt tượng tạc của Jin mang lại cho cậu nhiều động lực và dần dà trở thành nguồn cảm hứng cho âm nhạc của mình. Dù anh là người chào đời trước cậu nhưng cậu lại luôn muốn mình thật mạnh mẽ để trở thành người ở bên cạnh bao bọc và bảo vệ cho anh
Những mong muốn và yêu cầu từ cả hai bên đều tự động thoả hiệp với nhau một cách rất tự nhiên. Những lúc cậu mãi chìm đắm vào thế giới âm nhạc của riêng mình trong studio và không thoát khỏi được, Jin sẽ là người đầu tiên bước đến bên cạnh và kéo cậu trở về thực tại nghỉ ngơi
Ngay từ giây phút Namjoon bỗng dưng kích động đến rơi nước mắt sau khi thổ lộ tình cảm mông lung và bị che đậy sâu thẳm tận đáy lòng mình với anh
Ngay từ lúc Namjoon rối rít buộc miệng cầu xin Jin hãy đứng bên cạnh mình khi cậu phải lên sân khấu phát biểu tại những sự kiện lớn ở nước ngoài
Anh đã không hề từ chối và chấp nhận cậu kết nối hai trái với nhau
Nói sao được, chính anh cũng đã có tình cảm với cậu trước cả khi bản thân ngộ ra điều đó
Jin thường xuyên chủ động đến studio của cậu và ngồi xem cậu làm việc, kể cả khi cậu không có yêu cầu hỗ trợ hoặc thu âm thì anh vẫn sẽ làm thế. Nó đã như một việc hiển nhiên và trở thành thói quen sinh hoạt trong cuộc sống hằng ngày của anh
Jin biết Namjoon đã căng thẳng và mệt mỏi như nào khi liên tục ẩn mình trong RKive, chỉ mình cậu cùng giai điệu. Jin nhận ra được 'công năng' tích cực của bản thân đối với Namjoon là gì. Jin biết được lúc nào thì Namjoon cần đến mình. Seokjin chính là nguồn sạc năng lượng tinh thần của Kim Namjoon, anh sẽ bước đến vỗ về và che chở cho cậu mỗi khi rối bời
Và cứ thế họ dính lấy nhau mọi nơi suốt thời gian nhàn rỗi. Những lúc không có lịch trình bận rộn, những lúc ở hậu trường mờ tối, những lúc Namjoon lại bắt đầu chiến đấu với các nốt nhạc và lời ca. Cuối cùng lại hình thành nên một thói quen ngọt ngào, cả hai sẽ tự động tìm đến nhau mỗi khi đối phương vắng mặt quá lâu
Những lúc ở riêng như thế tại studio của Namjoon, họ thường sẽ tán dốc đủ thứ trên đời. Jin sẽ luôn là người mở đầu cuộc trò chuyện khi cậu đang quá tập trung vào cái bản nhạc trên máy tính đến mức stress. Cũng có những lúc họ chỉ đơn giản là yên tĩnh ngồi cạnh nhau ở một góc trên ghế sofa và mỗi người sẽ làm một việc riêng, không ai lên tiếng suốt quãng thời gian thư giãn đó. Chỉ cần hơi ấm toả ra từ đối phương kề bên, chỉ cần nghe thấy nhịp đập của người bên cạnh, chỉ cần xoay đầu là có thể nhìn thấy người họ yêu, như vậy là đủ rồi
Hôm nay là ngày mà số tuổi của Jin lại tăng lên, Jin thức dậy trên giường vào khoảng 4 giờ dưới ánh trăng tĩnh mịt. Anh uể oải ngáp lên ngáp xuống vài tiếng rồi lết thân vào phòng tắm. Vệ sinh các kiểu và thay bộ sweater màu xanh mint cho lịch trình hôm nay
Với khuôn mặt vẫn còn chưa tỉnh ngủ hẳn mở cửa phòng tính bước ra ngoài
"Giật cả mình, Namjoon này!" Jin giật mình hét lên, cơn buồn ngủ bay biến khi tự nhiên có thân hình siêu bự của một con gấu dễ thương đầu xám bù xù áo cũng xám quần thì cam đeo thêm kính cận dày cộm đứng bất động trước cửa phòng ngủ mình không phát ra một tiếng động như vậy vào lúc gần 5 giờ sáng, không nhận về một cú bất ngờ mới lạ
Jin thở hắt ra, hạ bàn tay đang che miệng xuống ngực của mình vuốt vuốt để trấn an trái tim mỏng manh vào sáng sớm của mình. Cũng may nó vẫn chưa rớt ra ngoài
"Em chỉ tính tới gọi anh dậy đi làm thôi, sắp trễ rồi, 5 giờ là mình phải xuất phát đấy" Namjoon từ tốn lên tiếng
Cậu đưa tay đẩy cặp kính bị tuột trên sống mũi và nở một nụ cười xinh xắn khoe ra núm đồng tiền với anh "Sinh nhật vui vẻ"
Anh toang giơ tay cho con Gấu Ngốc đang lởn phởn trước mặt một trận nhưng rồi lại thôi. Không nỡ
"Cảm ơn nhé và quà của anh đâu?" Jin xoè tay ra, đôi mắt chớp chớp nhìn cậu hỏi. Đích thị là đang đòi quà
Namjoon không hẳn là thành viên gửi lời chúc đến anh đầu tiên, mà là cậu em Hy Vọng trong nhóm. Nửa đêm hôm qua sau khi hoàn thành xong công việc và trở về nhà. Lúc anh đang mơ màng chuẩn bị chìm vào giấc mộng thì tiếng khủng bố từ điện thoại vang lên, một cuộc gọi từ 'Bighit Jung Hoseok'
Namjoon cười lớn vì hành động trẻ con từ người lớn hơn, cậu liền đặt tay lên bàn tay đang ngửa ra ấy và nắm lấy, kéo người lớn tuổi hơn bước ra khỏi phòng đồng thời vươn bàn tay còn lại ra đóng luôn cửa phòng cho anh
Cả hai chưa rời đi mà đứng trước cửa phòng trao đổi ánh mắt một hồi, Namjoon giựt mạnh tay Jin về phía mình để anh sà vào lòng rồi vòng tay ôm lấy thân hình nhỏ hơn, không nhịn được cưng chiều ấn môi chụt lên má anh một cái thật kêu
"Khi nào ghi hình xong em sẽ đưa quà cho anh, được chứ?" Giọng cậu khe khẽ nghe trầm hẳn vào buổi sớm
Jin đỏ mặt gật đầu, mới bắt đầu ngày mới mà hôn hít người ta vậy rồi, ngại muốn chết luôn. Đã biết anh là người rất dễ xấu hổ và làn da nhạy cảm dễ đỏ lên rồi cứ thích chọc ghẹo anh
Sau nụ hôn thì cậu buông anh ra rồi lần nữa nắm tay anh và kéo đi. Họ mà còn đứng đây nữa là trễ giờ làm và bị mắng mất
Những thành viên khác đã xuất phát từ trước, trừ Yoongi phải ở nhà tịnh dưỡng hậu phẫu thuật. Để lại vị nhóm trưởng ở lại kí túc xá chờ người anh cả đi cùng
"Anh đọc thuộc kịch bản rồi chứ?" Namjoon hỏi
"Tất nhiên, lúc ghi hình mình có cần đứng theo đội hình cũ không?"
"Không cần đâu, giờ các thành viên chúng ta cũng đâu còn nhất thiết phải đứng theo đội hình như trước nữa, trừ các sự kiện quan trọng ra thì anh cứ đứng cạnh em nha" Namjoon cười híp mắt nghiêng người về phía anh, huýt nhẹ khuỷa tay đẩy đẩy đùa nghịch
"Được rồi, nếu không xếp theo đội hình thì anh vẫn luôn đứng cạnh em mà" Jin liếc nhìn cậu và nhăn mặt đưa tay ngăn lại những động chạm đầy nội lực và sức mạnh từ cậu, chậc lưỡi và lên tiếng mắng "Đừng đẩy nữa! Yah! Anh té khỏi ghế xe hơi bây giờ!"
"Hahaha" Namjoon bật cười rồi cù lét bên mạn sườn anh thêm một cái nữa khiến anh nhảy giật lên, mém tí là cụng đầu lên trần xe
"Yah!!!" Jin la lên, dạo này cậu hay có mấy trò mới chọc anh, mỗi khi thấy phấn khích là Namjoon sẽ thọc lét tay anh hoặc đưa tay bóp mặt và túm hông anh hoặc chọt và nhéo má anh, ít thì thấy dễ thương còn nhiều quá thì anh sẽ quạo "Đừng mà!"
"Ok, xin lỗi anh" Namjoon rời tay khỏi người anh và nhích người ra xa khỏi một chút để anh có thể ngồi thẳng người lại, trên mặt cậu vẫn luôn nở nụ cười vô cùng tươi tắn và chẳng hề có ý hối lỗi
"Tới nơi rồi kia" Jin bỏ qua cho cậu, đưa mắt ra cửa sổ xe nói, thiệt ra đôi tai anh đã đỏ lên vì động chạm nãy giờ của cậu
Hôm nay nhóm có lịch trình ghi hình cho lễ trao giải MAMA, chỉ là quay video đếm ngược đến ngày diễn ra sự kiện thôi, phần trình diễn trên sân khấu thì nhóm đã ghi hình sẵn hết trước đó rồi
Từ kí túc xá của BTS đến nơi ghi hình cũng mất gần 3 tiếng đồng hồ. Việc ghi hình của họ thì lại không tốn thời gian quá lâu vì không ai mắc lỗi gì
"Mọi người vất vả rồi!" Cả nhóm cùng vỗ tay và cúi đầu nói với mọi người sau khi đạo diễn hô cắt, kết thúc một ngày công việc
Namjoon dắt Jin đi theo mình vào phòng nghỉ đã được sắp xếp trước cho nhóm ở trường quay, không quên ló đầu ra ngoài thông báo nhỏ với quản lý của mình một tiếng và nhận lấy cuốn sách mà cậu đã nhờ staff cầm hộ, không quên gật đầu cảm ơn với họ
"Sao em lại kéo anh vào đây và không đợi những người khác à?" Jin thắc mắc hỏi khi thấy Namjoon khéo cánh cửa lại
"Thì em đang thực hiện yêu cầu của anh đây" Namjoon híp mắt cười và bước đến trước mặt anh
Jin cau mày và cố hồi tưởng khung cảnh nào đó
Tối hôm qua, sau khi cả nhóm ghi hình màn trình diễn Dynamite xong, anh và Namjoon đã cùng sánh bước qua dãy hành lang và nói chuyện phiếm. Và chính anh là người đã mở miệng rủ Namjoon đến chung vui sinh nhật với mình
"Em có hơi buồn vì không có khán giả nhưng không sao, vì mai là sinh nhật anh mà" Namjoon mỉm cười và phấn khích nhìn anh "Em rất vui vì điều đó"
"Namjoon à, mai cùng ăn sinh nhật với anh nha"
"À..ồ..được rồi, em...em ngồi đi" kí ức trôi qua liền giúp Jin biết ngay ý cậu, anh ho một tiếng rồi nhích người qua một bên, vỗ vỗ vào khoảng trống bên cạnh mình ra dấu cho cậu ngồi xuống
Namjoon giữ nguyên nụ cười toả nắng trên môi và xoay người đặt mông xuống ghế, chấn động nhẹ từ cú hạ người mạnh mẽ của cậu khiến Jin ở bên cạnh nảy người lên một chút. Anh thoáng chút bất ngờ và bật cười nhẹ vì đã quá quen thuộc với sức mạnh tiềm ẩn khó khống chế trong cơ thể Kim Namjoon, sau đấy như mọi khi lại lục điện thoại ra chơi game
Mất một lúc thì Namjoon mới ngừng lại việc ngắm nhìn người bên cạnh và mở cuốn sách đang đọc dở của mình ra xem tiếp, cầm theo cây bút dạ quang để đánh dấu những phần cậu thấy ấn tượng và truyền cảm hứng. Đôi khi cậu còn ghi cảm nhận của mình vào đó
Cả hai cứ thế im ắng không nói một lời, không gian xung quanh cũng vì thế mà chìm vào tĩnh lặng, tận hưởng sự riêng tư của riêng họ. Sự tồn tại, tiếng hít thở, nhịp đập con tim của đối phương bên cạnh chính là thứ khiến đầu óc trở nên thư giãn và thoải mái nhất
Lướt điện thoại được một lúc lâu thì Jin cũng dần thấy chán, anh quẳng nó sang một bên và ngửa mặt tựa đầu lên lưng ghế. Nhìn trần nhà vài giây, anh lại quay đầu nhìn Namjoon, vẻ mặt cậu trông vô cùng chăm chú vào cuốn sách ấy
Jin quan sát sườn mặt nghiêm túc của người nhỏ hơn, nghĩ ngợi gì đó rồi hỏi
"Namjoon à, có phải tụi em..gì vậy?!!" Chưa dứt lời thì cánh cửa bật mở, một người đàn ông vác theo camera trên vào bước vào và tắt đèn phòng đi. Anh giật mình và trừng mắt nhìn chằm chằm vào anh cameraman như muốn hỏi về sự xuất hiện của người ấy vào lúc này là có ý gì. Namjoon cũng dừng lại động tác đọc sách của mình mà ngước mặt lên quan sát tình hình, nhanh chóng nắm bắt tình hình và khoé miệng nhếch lên 'Bắt đầu rồi'
"Happy birthday to you~ Happy birthday to you~ Happy birthday Kim Seokjin~ Happy birthday to you! (Hát bằng tiếng hàn)" Hoseok mở cửa, Jimin, Taehyung bước vào cùng Jungkook đi theo sau với chiếc bánh kem
...
Sau khi cả đám 6 người tụ lại trong phòng nghỉ chúc mừng sinh nhật anh, họ lại quay về phim trường và trả lại không gian thân mật cho cả hai
"Anh phải về trước để làm phát sóng mừng sinh nhật với ARMY..." Giọng Jin có phần kéo dài đầy tiếc nuối "Gần 3 giờ rồi nhỉ?" Jin vu vơ hướng đến Namjoon hỏi
Cả nhóm đã hoàn tất công đoạn ghi hình lần cuối và đang kiểm tra lại video
"Ừm, bọn em sẽ kiểm tra đoạn ghi hình này thay anh cho" Namjoon nói
"Cảm ơn em, anh về đây, tạm biệt" anh vẫy tay chào các thành viên và rời đi
"Hyung nim!" Namjoon gọi và chạy tới bên anh trước khi Jin đi hẳn khỏi đó
"Bọn em sẽ cố gắng về sớm để có thể ghé live với anh" Namjoon vỗ nhẹ lên vai anh, dạo gần đây anh gặp khá nhiều áp lực và trở nên nhạy cảm hơn, nếu làm phát sóng một mình như vậy sẽ có chút khó khăn cho anh khi buộc phải kiềm nén cảm xúc của mình "Còn không thì gọi điện cho tụi em, okay?"
Jin thường gửi nhắn tin với cậu bảo rằng anh cảm thấy cô đơn vào những giờ cậu đang làm việc và không biết lí do vì sao, tự nhiên anh bỗng cảm thấy như thế. Những lúc như này là Namjoon sẽ lập tức đạp xe từ công ty trở về kí túc xá để dỗ dành anh, hoặc cậu sẽ bảo anh đến studio với mình chơi
_________________
"Xin chào các bạn ARMY, mình là Jin đây, lâu rồi không gặp"
...
"Hôm nay mình lên VLive để mừng sinh nhật cùng mọi người"
...
"Mình năm nay 29 tuổi rồi nhỉ? Giai đoạn cuối cùng của tuổi 20, lần sau là mình 30 rồi"
...
"Thiệt ra là trước đó các thành viên đã cùng mình mừng sinh nhật rồi...và mình vẫn mong họ sẽ bất ngờ ghé qua live của mình...họ đang bận vài việc ở nơi khác...không biết có gọi là spoiler không nhỉ? Bọn mình tới đó ghi hình cho một sự kiện và sau khi xong xuôi rồi thì mình đã xin về trước để gặp mọi người đây"
...
"Mình đúng là mới ngủ dậy...hôm qua kết thúc công việc lúc 10 giờ đêm còn hôm nay thì xuất phát từ 5 giờ sáng...đường về tới đây khá xa nên mình đã ngủ một chút trên xe"
...
"Mình sẽ gọi cho các thành viên nhé...mình sẽ gọi cho Taehyung"
...sau cuộc gọi với Taehyung...
"Trong các thành viên, JHope là người gọi điện chúc sinh nhật mình sớm nhất nên giờ mình sẽ gọi cho ẻm"
...sau khi gọi cho Hobi nhưng không bắt máy...
"Giờ mình sẽ gọi cho Jimin"
...
"Bọn em đang trên xe hả?"
...
"Các thành viên khác chắc mệt lắm nhỉ?"
...sau khi kết thúc cuộc gọi với Jimin kèm Jungkook...
"Mình gọi cho Yoongi nào"
...sau cuộc gọi thú vị với Yoongi...
"Vì Namjoon sẽ dỗi mình nếu có mỗi mình ẻm là mình không gọi nên.." Jin ấn mở danh bạ và tìm kiếm cái tên người được nhắc đến
"Cuộc gọi từ hồi tháng 8" Jin khẽ nói
_____________
Namjoon trên xe về kí túc xá và cậu đang xem VLive của Jin. Trước đó vài phút cậu đã nhắn với anh rằng cậu đang trên đường về nhà. Namjoon thích thú cười khi nghe anh bảo sẽ gọi mình bây giờ vì sợ mình dỗi
*Tít tít tít*
"Alo? Jin hyung?" Namjoon nhận video call từ Jin, cậu nhướng mày khó hiểu và tự hỏi anh bấm nhầm nút call video chăng?
Namjoon nhanh chóng lơ đi chuyện đó và cầm điện thoại đưa ra xa để có thể thu được rõ gương mặt mình
"Ồ, Namjoon à"
"Gọi em có chuyện gì?" Namjoon giả vờ vô cảm hỏi
"Sao lại hỏi anh gọi em có chuyện gì hả? Anh đang phát sóng VLive nè" Jin chắc chắn là cậu đang theo dõi phát sóng của anh
"Mọi người ở đây bảo muốn nghe giọng của em đó"
"Ồ, thế hả? Vậy em sẽ gửi lời chào đến mọi người. Xin chào.."
"Khoan, anh vẫn chưa mở loa, đợi một lát rồi em hẵng chào nhé"
"Okay anh" Namjoon gật đầu
Jin nhìn vào điện thoại để bấm mở loa, mặt thoáng bất ngờ khi nhìn thấy camera trên điện thoại đang bật, ôi chà anh bấm nhầm video call với cậu rồi. Anh cũng tự nhiên nhất đưa máy ra xa để cậu có thể thấy mặt mình, đồng thời cũng làm bộ đưa điện thoại đến gần để người xem nghe rõ hơn
"Được rồi, Namjoon em nói gì đó đi"
Namjoon nhếch mép và cố tình hạ giọng mình ở tông trầm mà cậu hay dùng để thì thầm với anh hoặc lúc nói mấy lời dỗ ngọt anh. Giọng này của cậu đối với anh như một cú chí mạng đâm thẳng vào tim, anh sẽ lập tức bị tan chảy và ngại ngùng nếu cậu đang ở ngay bên cạnh anh
"Xin chào, mọi người khoẻ chứ?"
"Ah...giọng của Namjoonie nghe ngọt sớt!" Jin réo lên
Namjoon bật cười vì lời khen từ anh. Cậu vui vẻ thốt lên
"CHÚC MỪNG SINH NHẬT ANH NHÁ!!!"
"Em mới nói chúc mừng sinh nhật anh đó hả?"
"Vâng" Namjoon khúc khích
"Ồ, CẢM ƠN EM NHA!!!" Jin cũng phấn khích la lên đáp lại, sau đó anh giương ánh mắt đắm đuối nhìn vào gương mặt cậu trên màn hình
"Các bạn nhớ nghe ca khúc thần thánh 'Abyss' của anh Jin nhà mình nhiều nhiều lên nha~" cậu nhí nhảnh nói, có vẻ đôi tai của anh lại bắt đầu đỏ lên rồi. Cậu lại bật cười lần nữa
"Cũng nhờ vào thiên tài producer Kim Namjoon nhà ta viết lời mới cho ra đời bài hát tuyệt vời vậy đó" Jin cảm kích nói
"Hyung!" Namjoon quơ quơ bàn tay trước màn hình để thu hút sự chú ý của Jin, cậu chân thành muốn anh nhìn mình khi nói điều này
"Em thật sự vinh hạnh khi được cùng tham gia làm việc cho bài hát của anh đó" cậu ôn nhu nói
Sau đó Namjoon giơ tay bắn tim với anh
Jin thấy và lớn tiếng thốt lên
"Anh cũng vinh dự lắm Namjoon à~ bầu không khí này thật tuyệt" đây là sự thật, anh đang rung động vì cái bắn tim của cậu và anh phải la lên để bản thân không quá mất tự nhiên trên màn hình
Cậu bật cười, Jin thì chợt nhớ ra gì đó rồi nói
"Hồi nãy anh có gọi cho Yoongi mà em ấy lại kêu anh chững chạc lên đi á" Jin mách lại
Thường ngày Jin vẫn hay nhõng nhẽo như thế với cậu mỗi khi thấy bất bình. Những lúc ở nhà, anh mà bị Jungkook bắt nạt anh quá đáng là anh liền sẽ la lên "Namjoon à, Jungkookie lại đánh anh kìa!", hoặc khi Taehyung ôm anh chặt cứng không chịu cho anh nhúc nhích rồi thô bạo xoa đầu anh các kiểu, là Jin lại la lên "Namjoonie à, Taehyungie bắt cóc anh này!". Jimin thì chung ruột với hai nhóc maknae trên. Và những lần anh thực hiện sai động tác nhảy rồi vô tình chạm mắt với Hoseok, dù Hoseok không cố ý để mặt mình trông quá nghiêm trọng với anh, ngay lập tức anh sẽ quay qua nhìn Namjoon và nói "Namjoon à, lát mình cùng ở lại tập tiếp nha" cùng với đôi mắt lấp lánh, và cậu có bao giờ từ chối yêu cầu nào từ anh đâu, và vì cậu cũng muốn giống anh mà. Những lúc Yoongi nói lời phũ phàng với anh giống bây giờ là anh sẽ không quên mách lại cậu dù biết rõ cậu chả giúp gì được cho anh và có thể sẽ dựa theo lời Yoongi mà chọc ghẹo ngược lại anh nữa
Và lúc này chính xác là cậu đang muốn chọc tức anh
"Hyung nim!" Cậu gọi
"Vâng?"
"Ảnh nói đúng đó anh" cậu phì cười sau khi dứt câu
"Đúng gì mà đúng chứ?!" Jin dỗi
Namjoon gục mặt xuống và nén cười, chợt nghĩ ngợi về điều gì đó, cậu lại dịu giọng nói
"Lần sau mình cùng làm VLive nha anh"
"Anh biết rồi Namjoon à" anh ngừng cười, nghiêm túc đáp lại cậu. Anh biết sau cái câu hứa hẹn này là dẫn đến kết thúc của cuộc gọi, anh không muốn tắt máy ngay bây giờ đâu
Namjoon thấy được biểu cảm thay đổi bất chợt trên gương mặt anh thì cũng hiểu được tâm trạng đang tiếc nuối cỡ nào kia khi buộc phải ngắt kết nối giữa họ. Họ đều biết là cậu không nên chiếm thời lượng phát sóng của anh quá lâu
Namjoon nén lại tiếng thở dài và dịu dàng lên tiếng
"Ok, hyung, sinh nhật vui vẻ nha~" đồng thời cậu cũng gửi thêm một tin nhắn đến anh
[Từ BigHit Kim Namjoon]
Đừng buồn, lát gặp nhé
Em yêu anh 💕
"Ừ, em về cẩn thận nha" Jin đã đọc được bảng tin nhắn từ Kakaotalk nhảy xuống trên màn hình
"Vâng~" cậu nở nụ cười tươi tắn chào tạm biệt anh
Jin chần chừ đọc xong tin nhắn và đáp lại một tiếng với cậu trước khi nhấn nút tắt
Anh hắng giọng để bản thân trông không quá bối rối sau cái tin nhắn ấy rồi hít sâu rồi thở ra một tiếng và tiếp tục buổi phát sóng của mình
"Chà! Vậy là chỉ còn JHope, người đang đuối sức không thể bắt máy ha.."
_________
"Đáng yêu" Namjoon nói thầm sau khi cuộc gọi kết thúc, lắc đầu và cười với bản thân ' mình mê anh ấy quá nhỉ? '
Namjoon lại bật điện thoại lên xem anh người yêu của mình trên VLive tiếp
...
Sau khoảng nửa tiếng kể từ cuộc gọi với anh thì Namjoon cũng đã về tới kí túc xá. Đã hơn 7 giờ tối rồi!
Namjoon nhập mật khẩu và mở cửa bước vào nhà, thấy anh một mình nằm sấp trên ghế sofa ngoài phòng khách và lướt điện thoại. Cậu lập tức quẳng chiếc túi xách trong tay đi rồi nhào đến nằm đè lên anh
"Hyung, em về rồi nè" Namjoon bao bọc cả người Jin, người lớn hơn vừa bị cậu làm cho giật mình và đang đơ ra
Cậu ngồi thẳng dậy và kéo Jin ngồi dậy theo, bế luôn anh lên đặt ngồi trên đùi mình
"Ừm, Namjoonie về" Jin bĩu môi làm nũng với cậu, mắt vẫn không dời điện thoại trong tay mình
"Anh ăn tối chưa?" Namjoon đưa tay bóp nhẹ eo anh một cái, ôn nhu hỏi
"Chưa, anh đợi em về để cùng ăn đây" Jin cuối cùng cũng đã bỏ điện thoại xuống và lắc đầu đáp, xoay đầu đối mắt với Namjoon và chọt chọt ngón tay vào vị trí hiện lên vết má lúm của cậu
"Ôi trời ơi, hai người có thể đợi sau khi bọn em ăn xong rồi mới tình tứ được không? Bọn em bị mấy anh làm cho chói mắt quá rồi đây nè" Jimin ngồi trong phòng bếp nói vọng ra, cả Jungkook và Taehyung cũng đều đang ngồi ăn ở đấy quay qua nhìn hai người
Jin ngượng ngùng lui khỏi người Namjoon và ngồi xuống bên cạnh, e hèm e hèm hắng giọng vài tiếng
"Hoseok đâu?" nhanh chóng chuyển chủ đề bằng một câu hỏi khác
"Hoseok hyung hình như đến công ty có chút việc rồi, có thể là duyệt vũ đạo cho bài mới á" Taehyung nói
"Có bài mới rồi hả?" Jin kinh ngạc hỏi, anh bước vào bếp lấy 2 hộp Jajamyeon ra nấu cho mình và Namjoon ăn
"Đúng vậy, mà chắc là đầu năm sau công ty sẽ tổ chức cuộc họp công bố lịch trình cả năm của chúng ta thôi" Namjoon nói
"Namjoon hyung, em nghe nói sẽ có Dynamite Christmas remix nữa phải không?" Jimin mở to mắt hứng thú hỏi
"Đúng rồi, anh có thấy hơi buồn cười vì Dynamite có cả chục bản remix đủ thể loại cho đủ các mùa các lễ thích hợp nghe mọi lúc trong năm luôn ấy" Namjoon cười lớn
"Đâu bằng bái hát đa thể loại của Taehyungie đâu" Jimin bật cười chọc cậu bạn của mình
"Yah!" Taehyung xấu hổ đứng dậy đánh vào vai soulmate của mình một cái
"Acoustic Pop Ballad Retro HipHop Remix" Jungkook mở miệng nhại lại giọng anh mình để trêu chọc
Cả 5 người cùng cười đùa trên bàn ăn tối chung
__________________
"Jin" Namjoon chải ngón tay vào mái tóc dày mềm mượt của Jin, khẽ gọi tên anh
"Vâng?" Jin nép mình sát vào người cậu hơn, dụi mặt lên bờ ngực rắn chắc của cậu, khẽ ừm hửm đáp
"Buổi phát sóng ổn chứ?" Cậu cúi đầu hôn nhẹ lên đỉnh đầu anh
"Anh ổn...chỉ là hơi tiếc vì mấy đứa không về kịp để làm phát sóng chung với anh...anh live một mình không biết nên làm gì hết á" Jin chu mỏ than thở
"Xin lỗi hyung"
"Nào...Namjoon à, em làm gì có lỗi đâu chứ...đừng nói xin lỗi hoài mà" Jin nghẹn ngào, đôi mắt anh hơi rưng rưng nhưng không tuôn trào, trong lòng bỗng thấy tủi thân đến lạ và buồn một chút cho sự khiêm nhường quá mức của Namjoon
"Jin...em yêu anh...Jin à.." cậu vòng tay ôm lấy người anh yêu bé nhỏ của mình và vuốt ve an ủi
Jin thật sự đã chịu quá nhiều áp lực. Từ công ty, từ công chúng, từ gia đình và cả việc phải che giấu tình cảm cấm kị này của họ nữa. Có quá nhiều suy nghĩ anh không thể khống chế được. Tốt có và xấu cũng không ít. Anh luôn suy nghĩ vẩn vơ khi ở một mình
Tất cả cũng là vì anh nên Namjoon đã quyết tâm thay đổi bản thân mình. Từ việc tập luyện để bản thân trông cường tráng hơn, bộc lộ cảm xúc của mình ra nhiều hơn một chút, tự tin thể hiện bản thân nhiều hơn và đôi khi làm ra những hành động đáng nghi để có thể chia bớt về mình những sự soi mói không đáng có đặt trên Jin. Cậu nhất mực thuận theo ý anh, tìm cách đứng cạnh anh và tạo cho anh một cảm giác an toàn và khen ngợi anh mọi lúc mọi nơi khi có cơ hội. Cho là cậu ích kỉ và bồng bột nhưng cậu rất muốn công khai tình cảm của họ ngay bây giờ để cậu có thể dõng dạc tuyên bố Kim Seokjin thuộc về duy nhất Kim Namjoon
"Anh yêu em, Namjoon à" anh lui về sau một chút để ngước nhìn người nhỏ hơn, cả hai đồng loạt tiến tới nhẹ nhàng môi chạm môi. Một liều thuốc tinh thần tốt nhất cho cả hai sau khoảng thời gian mệt mỏi
Tương lai của họ không biết sẽ tiếp tục sánh đôi tiến bước trên cùng một con đường bằng phẳng hay chia ly tại một ngã. Nhưng họ sẽ tiếp tục trao nhau hết tình cảm đanh có tận tâm cho đối phương khi còn có thể
"Sinh nhật vui vẻ nhé, Jin!"
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Khoan ngủ đã, Namjoon à, em vẫn chưa đưa quà cho anh!"
Namjoon *😒...*
Sau khi trao cho Jin cái chau mày tỏ ra không vui, Namjoon cong môi và nheo mắt làm ra biểu cảm ác quỷ rồi bổ nhào lên người
"Á..làm gì vậy?" Jin hét lên và chặn tay trên ngực cậu
"Đến lúc mở quà rồi SeokJin à~"
_________________________________
Nhớ Jin quá 😭
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top