Chương 17 : Tiếp tục thấy được cuộc đời của người khác.
Cô chỉ nghĩ rằng đám người đó sẽ ra tay ở nhà hát trước, chính là không ngờ bọn họ ra tay cùng một lúc.
Âm thanh ồn ào bên tòa nhà trung tâm vừa đang lấn át mọi thứ, chỉ có cô luôn chú ý đến cổng của nhà hát lúc này mới nhận ra sự hỗn loạn của bên này cũng không kém hơn chút nào, cô dùng sức thoát ra khỏi bàn tay đang nắm chặt kia của tên họ Cố.
Xoay người lại nhìn về mấy người đang dùng hết sức bình sinh của mình để chạy ra khỏi cổng khu B.
Trên mặt mỗi người đều là vẻ khó tin và khiếp sợ, loáng thoáng đâu đó bên góc bồn hoa ngoài cánh cửa nhà hát, cô nhìn thấy người phụ nữ trong ngực ôm một đứa trẻ nhỏ chân đứng bất động ngược hướng giữa dòng người đang cắm đầu chạy.
Chính là người phụ nữ đó, mẹ của Khang Minh.
"Bạch Y Lam, cô mau lên xe cho tôi đứng ngay ra đó làm gì?"
"Anh tránh ra, mau đưa Nhuận Hi đi trước đi, tôi còn có chuyện phải làm."
Cố Lâm nhíu mày càng chặt, cố gắng kìm nén cơn tức giận.
"Cô ở lại đây cũng đâu có giúp ích được cái gì?"
Tên này phiền phức quá, làm sao để tống cổ cái người không biết lý lẽ này đi mau đây. Cô nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, chỉ là sau khi nhắm mắt lại là những hình ảnh chứ không phải là bóng tối.
"Các người buông tôi ra, tôi là minh tinh nổi tiếng đó, các người động đến tôi thì sẽ chết không toàn thây đâu, mau thả tôi ra, làm gì mà lôi lôi kéo kéo vậy có biết thương hoa tiếc ngọc không hả?"
Âm giọng này cao quá, phía trước mặt đang bị một đôi tay to lớn kéo mạnh xuống thang cuốn đã dừng hoạt động.
Bên trên người phụ nữ là một người đàn ông mang mũ trùm đầu đen đang không hề để cái người con gái đang dùng sức giãy giụa này vào trong mắt.
"Anh yêu à, mau cứu em bọn nó làm tay em đau quá."
Góc nhìn quay về phía sau, cô nhìn thấy một người trung niên tuổi tầm 45 cũng đang bị một người mang mũ trùm đầu đen lôi đi.
Tới dưới tầng trệt liền bị ném xuống bên cạnh rất nhiều phụ nữ và trẻ con, người trung niên kia thì lại ngồi ở khoảng cách phía xa hơn.
Trên dưới tầng không ít hơn 20 tên đàn ông to cao lực lưỡng trên tay đều trang bị súng.
Mức độ này cũng quá là khoa trương đi, ở bên nhà hát thì giấu vũ khí vào vỏ của mấy bao đàn, nhưng vào tòa nhà trung tâm thì phải qua cổng kiểm tra an ninh, cô thực sự không hiểu bọn người này lấy ở đâu ra nhiều súng như thế.
Thế này thì cảnh sát đến cũng chưa chắc làm gì được bọn người này, có cả vũ khí và con tin trong tay đám người này chắc chắn đang ở thế chủ động hơn cảnh sát.
"Cô là Lưu Linh khi nãy vừa gặp ở cửa hàng túi xách đúng không, cô cũng bị bắt sao Ha ha tôi đã bảo là đứng có trốn ở lối thoát hiểm mà không nghe, giờ thì hay rồi có tiền hay không có tiền gì chiếc túi xách đó cô cũng không dùng được."
Góc nhìn quay về phía giọng nói đắc ý đang phát ra, cũng là một cô gái trẻ lưng đeo balô vãi thô, tóc đuôi ngựa buộc cao trên gương mặt ngủ quan khá bình thường kia có vài nốt tàn nhan, trên môi đang nở một nụ cười vui vẻ khi nhìn thấy người gặp họa , mà chắc chính cô ấy đã quên luôn việc bản thân mình cũng chẳng có gì khá hơn.
"Đồ nhà quê, cô ngậm miệng lại cho tôi khi tôi thoát ra được khỏi đám người này tôi sẽ tìm cô tính sổ đầu tiên."
Ba mươi phút trước Lưu Linh cùng kim chủ của mình đi dạo phố, Lưu Linh nói với ông ta rằng dạo gần đây vì bà vợ già ở nhà ông ta mà hại cô ta bị cư dân mạng chửi rủa tâm tình không tốt một chút nào. Muốn dùng tiền của ông ta mua sắm cho thật đã, mẫu túi xách của hãng cô ta thích vừa mới ra thiết kế mới.
Giá của nó cũng đủ cho người bình thường sống hết nửa đời ấm no rồi, cô ta không có tiền để mua nhưng kim chủ của cô ta thì có.
Khoác tay kim chủ vào cửa hàng túi xách mới phát hiện ra cái túi mà cô ta thích đang bị một người ngắm nhìn, cô ta cười tươi bước đến bên cạnh cô gái đó nói với cô ấy là cô muốn mua cái túi này trước rồi.
Chẳng ngờ đâu lúc cô gái nhìn có vẻ quê mùa này xoay người qua lại dùng ánh mắt đánh giá cô ta một lát sao đó cười khinh bỉ bảo cô có phải là đồ tiểu tam dạo gần đây rất hot không.
Lưu Linh cô ta chính là không quan tâm miệng của mấy người đó nói cái gì.
Cô ta chỉ biết ở trong giới giải trí như một vũng nước đục này, nếu như không có hậu đài ở phía sau thì chắc chắn bạn có bao nhiêu tài năng cũng sẽ bị người khác vùi dập bằng tiền và quan hệ thôi.
Thử hỏi xem nếu như cô ta không ở cùng với kim chủ này, sự nghiệp của cô ta hiện tại có thành công như thế không.
Từ lúc bước chân vào giới giải trí cô ta chỉ được đóng vai quần chúng, cao hơn vai quần chúng một chút thì nữ phụ ba bốn trong phim. Thời lượng xuất hiện của cô ta còn ít hơn một con thú cưng của nữ chính nữa.
Sau đó cô ta quen được người đàn ông này, ông ta vừa giàu có lại còn rất cưng chiều cô ta, cô ta muốn cái gì ông ta đều đáp ứng chỉ cần phục vụ ông ta chuyện trên giường thật tốt thì ông ta sẽ hận không thể hái sao từ trên trời xuống để tặng cho cô ta.
Cô ta muốn vai nữ chính của một bộ phim nào đó, ông ta liền đầu tư vào bộ phim đó sao đó nói vài lời với đạo diễn, cô ta liền được làm nữ chính mà không cần đến thử ống kính tranh dành suất diễn cùng với bọn người khác, đều đó làm sao mà một người phụ nữ bình thường như cô ta có thể làm được.
Cô ta muốn làm ca sĩ ông ta liền liên hệ với công ty quản lý đầu tư tài nguyên lên trên người của cô ta, chỉ sau một năm debut cô ta đã phát hành 3 album doanh số album bán ra của cô ta đã lập nên kỉ lục mới, với giọng hát trời ban vừa cao vừa trong trẻo của cô ta rất nhanh đã có tiếng trong lĩnh vực ca hát.
Vậy mà chỉ vì bị lộ chuyện kim chủ của cô ta là một người đã có vợ, còn đã có hai đứa con.
Fan liền chuyển thành anti fan dù trước đó có yêu thích cô ta cỡ nào cũng vậy, người qua đường cũng xông vào trang chính chủ của công ty quản lý mắng chửi cô ta đủ kiểu, còn muốn công ty cắt đứt hết tài nguyên phong sát cô ta, đuổi ra khỏi giới giải trí.
Bọn người đó thật nực cười, kim chủ của cô ta đã có vợ và con thì sao, ăn hết của cải dòng họ bọn người đó à, cô ta cũng đâu phải là muốn làm vợ chính thức của ông ấy làm gì mà náo loạn hết cả lên vậy.
Cô gái trước mặt với nụ cười khinh bỉ này tự nhận mình là Antifan của cô ta, nói mình thích chiếc túi này nhưng không có tiền mua, lại nói cô ta là loại người không biết xấu hổ, mua chiếc túi này chỉ làm bẩn đi sự xinh đẹp của thiết kế mà thôi.
Thế là hai người bọn họ cãi nhau ầm ĩ trong cửa hàng, chỉ là khi tiếng súng từ tầng trên truyền xuống dưới nhân viên cùng mấy người các cô trở nên rối loạn tứ lung tung, ai nấy đều tìm chỗ để trốn.
Cô gái quê mùa đó lại trốn dưới quầy thu ngân cùng với nhân viên cửa hàng, cô ta cùng kim chủ của mình thì nhanh trí chạy về hướng của lối thoát hiểm. Chỉ là không ngờ tất cả đều bị tóm gọn.
Cô gái với chiếc trán cao trước mắt này liếc xéo một cái đầy vẻ chán ghét hiện rõ trên mặt.
"Nếu như tôi là bọn người đang cầm súng đó, người tôi bắn chết đầu tiên chính là cô, loại người tiểu tam đi phá hoại hạnh phúc của gia đình người khác như cô không xứng đáng để sống."
"Cô, cái đồ miệng mồm độc địa lòng dạ rắn rết như cô cũng chỉ sống cho chật đất thôi, người đàn ông của tôi có tiền anh ấy sẽ lấy tiền ra chuộc lấy tính mạng của hai người bọn tôi, bọn người này làm loạn ở đây mục đích là gì chứ?Chính là cần tiền, chỉ cần cho bọn họ tiền thì tôi sẽ an toàn được thả ra mà không bị mất một cọng lông nào, còn cô thì sao? Tự mình cầu phúc đi, nói không chừng chỉ sau 5 đến 10 phút tới đây sẽ là thời gian cuối đời của cô đấy."
"Hừ, một ông già đã hơn 50 trên đầu hai thứ tóc, tuổi xấp xỉ bằng tuổi của cha của chú cô mà cô cũng có thể mở miệng ra gọi anh yêu này anh yêu nọ tởm chết được."
Nói rồi thấy cô gái đang ngồi xổm trên nền sàn nhà từ từ dịch người về phía sau hận không thể tránh cái người minh tinh này xa hơn chút nào thì tốt hơn chút đó.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top