Chương 1: - Thế giới mới -


"Dù có làm thế nào đi chăng nữa, người cũng không thèm để ý đến thần. Rốt cuộc phải làm gì thì bệ hạ mới yêu thần đây?"

Anvier nhìn Andrew, chỉ tay vào mặt Sophia rồi hét lớn, khuôn mặt của cô giàn giụa nước mắt cùng với sự căm thù không nguôi.

"Tại sao..., tại sao lại là cái con nhỏ ranh đó, tại sao phải là con nhỏ thấp kém thường dân đó mà không phải là ta, con nhỏ đó có gì hơn ta chứ, nó chỉ là một con thánh nữ quèn mang nửa dòng máu quý tộc thôi mà, ta mới chính là đệ nhất công nương ở đế quốc này, Anvier Gable!"

Bỗng một tiếng "chát" vang lên. Cô hững hờ nhìn người đang đứng trước mặt cô, người mà cô yêu thương nhất lại nỡ lòng nào vung tay với cô chỉ vì một con ả thường dân thấp kém.

"Ha.., cô nghĩ ta sẽ để ý đến cô à, một người ngu ngốc đến nỗi còn không biết địa vị của bản thân khi đứng trước mặt ta và người mình đang hạ độc là ai, thật ngu xuẩn!"

Andrew mặt lạnh băng đến mức khiến ai nhìn vào cũng phải cảm thấy run sợ, anh lạnh lùng bế Sophia đến trước cửa nhà kính rồi đóng sầm cửa lại, mặc cho công nương nhà Gable lúc bấy giờ đang đập phá mọi thứ trong sự điên loạn.

Cái kết cho kẻ ác rồi cũng đến, Anvier bị thi hành án tử hình dưới sự biểu quyết, đồng tình của mọi người trên khắp thủ đô cũng như là hoàng gia. Số phận của kẻ xấu xa cuối cùng cũng đã kết thúc.

----

"Haizz chết tiệt!"

Thật không thể tin được

Tôi nằm trên giường bệnh, tay cầm điện thoại. Cố gắng dồn hết sức của mình để nói ra câu chửi thề ấy. "Khụ! khụ!" tôi ho sặc sụa, cái căn bệnh tim này cũng thật quá quái ác mà, cả cái máy đo nhịp tim nữa, thật quá ồn ào! Tôi quay đầu sang bên cạnh rồi thở dài.

Mới giữa tiểu thuyết mà nhân phản diện chính đã chết, vậy bây giờ đâu còn thứ gì hay để đọc nữa đâu? Tôi vừa bực tức vừa nghĩ. Nhưng dù là vậy thì mí mắt của tôi cũng nặng trĩu lắm rồi, cũng không còn đủ sức lực nữa. Tôi mệt mỏi chợp mắt trong căn phòng tối tăm ấy, tiếng máy đo lúc này cũng bắt đầu phát ra tiếng 'Bíppp '...một hồi dài, tự nhủ với bản thân rằng dù vậy cũng chỉ là ngủ một chút thôi mà, chắc không sao đâu... nhỉ?

"Dậy đi... Tỉnh lại đi... dậy ngay đi! LÀM ƠN MÀ!!!"

Phù...Haa...haa, vừa rồi là giọng nói của ai đó nghe như đang cầu xin tôi vậy. Nó cứ vang lại trong đầu tôi rồi ồn ào một cách kinh khủng, nó khiến tôi như muốn nổ não ngay lập tức. Tôi tỉnh dậy rồi thở hổn hển, cố gắng bình tĩnh để thoát ra khỏi giọng nói đó một cách nhanh chóng nhất.

Những tia nắng ngoài cửa sổ như đang muốn len lỏi qua tấm rèm đẹp đẽ kia để lách mình vào trong đây vậy, cả tiếng đàn chim cùng nhau cất những giọng hát lảnh lót của mình rồi hót líu lo những giai điệu buổi sáng nữa. Biết yên bình là thế, nhưng hiện tại chẳng phải tôi phải đang trong căn phòng u ám tối tăm đó sao, không một ánh nắng chiếu vào, không một âm thanh. Thật sự rất buồn chán và tẻ nhạt.

Có lẽ đây không phải là mơ nhỉ, đâu có giấc mơ nào mà chân thực đến như vậy...?

Tôi bật khỏi giường rồi chạy nhanh chóng về phía chiếc gương ở gần nhất. Không thể nào, đây là mình ư?! Đúng vậy, thứ khiến tôi bất ngờ ngay bây giờ là một gương mặt xinh đẹp hơn bao giờ hết, vẻ đẹp mà ai cũng hằng mong muốn. Gắn liền là mái tóc màu đen dài suôn mượt và đôi mắt màu tím đậm đầy sắc sảo và huyền bí. Không những thế, cơ thể này còn rất thon gọn, không khác gì những hoa hậu ngoài kia cả!

'Cốc..cốc cốc'

"Thưa tiểu thư, người dậy rồi sao ạ? Vậy cho phép thần đi vào nhé?"

"Ừm, người vào đi"

Cô hầu gái cẩn thận bước vào rồi đóng cửa, trông cô ấy rất nhanh nhẹn và hiểu việc. Cơ mà lạ nhỉ, tôi nhớ rằng mình chưa từng gặp cô ấy bao giờ.

Bỏ qua chuyện đó sang một bên, tôi cẩn thận hỏi cô hầu gái đang ở trong phòng đôi chút về thời điểm hiện tại hiện tại. Chỉ là cần thu thập thêm một chút thông tin dù chỉ siêu nhỏ nhoi mà thôi.

"Mà nhân tiện cho ta hỏi hôm nay là ngày mấy năm bao nhiêu vậy?"

Cô hầu gái mỉm cười nhìn tôi rồi trả lời

"Dạ, là ngày 4 tháng 3 năm 520 theo lịch đế quốc Hiland thưa tiểu thư."

Đế quốc Hiland à... năm 520? Chẳng phải là quá khứ từ lâu rồi sao... hiện là năm 20xx mà? Sao lại như vậy được...? Tôi xoa xoa chiếc đầu của mình, có vẻ như tôi đang ở một thế giới khác.

Khoan đã, có một nơi cũng tên là Hiland mà tôi từng biết, nhưng là ở một bộ tiểu thuyết mạng mà tôi đọc trước khi đi ngủ. Lẽ nào tôi thật sự đã xuyên không vào bộ tiểu thuyết mạng đó à, điều này quả là điên rồ rồi, không ngờ cũng có ngày như vậy.

Ngay lúc này, tôi đang rất hoang mang và bối rối, tôi vừa vò đầu bứt tóc một cách hoang mang vừa trưng ra bộ mặt khó hiểu. Nhưng được một lúc, tôi dường như rơi vào trầm tư suy nghĩ về hiện tại của mình.

***

"Mối tình ngang trái" là một bộ tiểu thuyết mạng nổi tiếng. Câu truyện xoay quanh cô nàng thánh nữ tên Sophia cùng với 2 người Andwer - nhị hoàng tử và nam tước của đế quốc. Sophia là tiểu thư nhà hầu tước Hiven mang hai dòng máu thường dân và quý tộc, sở hữu mái tóc vàng óng ả ngắn bằng vai kèm theo đôi mắt hồng nhẹ đã phần nào phản ánh được tính cách của cô. Không những vậy, cô còn rất dễ thương, hiền lành và tốt bụng khiến ai ai cũng yêu mến Sophia.

Hơn hết, Sophia còn cả một nguồn thánh lực mạnh mẽ mà không ai có thể đạt đến, cấp độ được cho là thánh nữ. Mọi chuyện cũng bắt đầu từ đây, khi Sophia được giao vai trò là người sẽ rửa tội và chữa trị cho nhị hoàng tử hàng ngày.

Cũng vì nhiệm vụ nên Sophia sẽ ở lại lâu đài một khoảng thời gian. Lúc đầu Andrew cũng không mấy quan tâm đến cô nhưng rồi cũng lần lượt cùng nam tước mà gục ngã trước cô. Điều này đã trực tiếp gây nên sự phản diện của Anvier Gable.

Anvier được cho là đại phản diện vì ả không từ thủ đoạn để có thể sở hữu thứ mà mình muốn. Ả cũng rất ngạo mạn, luôn cho rằng mình trên mọi người và đôi khi ảo tưởng quyền lực để đe dọa người khác. Điều đặc biệt ở đây, Anvier đã có hôn ước với nhị hoàng tử ngay từ khi còn bé. Tuy có hôn thê, nhưng Andrew chưa một lần yêu Anvier, mà người anh yêu cả đời này chỉ có thể là Sophia.

Chính vì bản tính đó, vì điên cuồng yêu mà Anvier đã chuốc thuốc Sophia để khiến Andrew chỉ là của riêng mình. Đến sau cùng, cô bị phát hiện và đã chịu bản án tử hình.

***

Tới giờ tôi cũng đã nhớ được thông tin về bộ truyện ấy. Nhìn lại bản thân một lượt, tôi nhận ra mình mình không ai khác mà chính là Anvier Gable, người phản diện đã chết vào giữa bộ tiểu thuyết.

Trở lại hiện tại, cộng thêm các dữ liệu với nhau, bây giờ đã có thể chắc chắn rằng năm nay mình 12 tuổi. tôi quay đầu nhìn người hầu gái gương mặt có vẻ bồn chồn đang đứng bên cạnh giường mình.

"Chị tên là gì vậy?"

"Thần là Liliane Loursech, người có thể gọi thần là Lily ạ!"

"Liliane Loursech à...."

Tôi lẩm bẩm, theo như nguyên tác, Liliane được miêu tả là người luôn sẵn lòng hỗ trợ Anvier trong mọi việc, mọi hoàn cảnh. Đây cũng là người hầu gái thân cận mà Anvier yêu quý nhất.

Thông tin vào buổi sáng sớm như vậy cũng là đủ rồi, tôi liền quay sang Lily rồi nhanh nhảu nói

"Hmm...Vậy chuẩn bị rồi đi xuống phòng của cha thôi!"

"Vâng!"

___Hết chương 1___

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top