chap 2

Xin đừng vô tình

Hãy vote cho mình

Cộng thêm commet

Sẽ ra nhiều chap~!

Toàn thân cô trở nên tê liệt...

Ý thức dần trở lại, nhưng trước mắt chỉ toàn là một màu đen, xung quanh đều ẩm ướt,lạnh giá như băng.

Lucy cố gắng mở dần mi mắt...

''Ọc ọc ọc''

Vốn định mở miệng kêu cứu nhưng những lời cô phát ra đều bỗng chốc trở thành từng bọt khí.

Cô đây là đang ở dưới nước sao? 

Tại sao chứ? Không phải cô đã chết rồi sao? Cớ gì canh Mạnh Bà còn chưa được uống thì lại phải uống nước lã thế này?

Nhưng hiện tại, cô chính là không còn thời gian để suy nghĩ nữa rồi, dưỡng khí của cô đang dần cạn kiệt...

Không được! Dù đây có là đâu đi nữa thì cô vẫn là không muốn chịu thê thảm mà chết thêm một lần nữa...

Không khí...cô cần không khí!

Lucy nhớ lại những khi còn làm một sát thủ, được huấn luyện vất vả các kỹ năng sinh tồn một cách khốc liệt đến chết đi sống lại.Phải rồi, cô là ai chứ, một con người đã quá quen với chuyện sinh tử như cô thì còn gì có thể làm cô gục ngã được nữa đây?!

Lucy lấy lại ý thức và sức lực, cố gắng vùng vẫy theo bản năng mà bơi lên mặt nước. Cuối cùng cũng ngoi được lên bờ, cô ho khù khụ đẩy hết nước trong người ra ngoài, rồi dùng hết khả năng hít vào từng ngụm khí lớn như muốn lấp đầy oxi vào phổi mình.Cô đang định dùng tay bám và thành hồ để leo lên thì cơ thể bỗng nhiên vô lực mà ngất đi, chìm dần xuống mặt nước hồ trong xanh, lạnh ngắt như muốn nuốt chửng cả thân người cùng sinh mệnh cô...

..................................................

Xin lỗi, làm ơn, xin cô hãy sống thay tôi, nhé...!

Ai vậy?Cô là ai?

Lần thứ hai cô tỉnh dậy, chỉ thấy trước mắt là một người hoàn toàn xa lạ.Ông ta mặc một chiếc áo màu nâu xám sang trọng ngồi dựa lưng vào thành ghế, ánh mắt chứa đầy sự cô đơn và phiền ưu chất chứa đầy nỗi niềm không tên của một con người già trước tuổi nhưng cũng không làm mất đi vẻ nghiêm nghị của một người đàn ông thành đạt trên thương trường.

''Lucy, con tỉnh rồi à?Con không sao chứ?''Người đàn ông nhìn thấy Lucy tỉnh lại vui mừng nói với giọng đầy sự quan tâm và lo lắng, không để ý tới sự xa cách mà cô con gái dành cho mình.

Lucy nhớ lại những gì đã xảy ra trước đó, vội vàng hất tay ông ra, cảnh giác nhìn ông bằng ánh mắt lạnh lẽo của một sát thủ, mỗi lời nói ra lại càng khiến cho căn phòng trở nên lạnh lẽo hơn:''Ông là ai?''

Bị Lucy dùng ánh mắt đe dọa để nhìn mình, nhưng trái lại, ông không cảm thấy sợ hãi mà còn tỏ ra thập phần lo lắng nhìn Lucy,hốt hoảng nói:

''Lucy,  con làm sao vậy?Ta là Jude, cha của con đây mà!''

''Dối trá!''

Lucy kích động hét lên một tiếng lớn ẩn chứa trong nó là một nỗi bi ai đến cùng cực.Cha ư?Đùa gì vậy?Cô làm gì có cha.Ngay cả trong mơ cô cũng còn chưa từng dám nghĩ tới. Vậy mà, bây giờ, lại có một người cư nhiên đến nhận làm cha cô sao?Lại nhìn cách ăn mặc của ông ta, đến 40 tuổi là cùng, mà cô, cũng đã 27. Đây là muốn lừa người hay đang cố tình chạm vào nỗi đau của cô?

Lucy bỗng nổi lên mối nghi ngờ cùng một cơn cảm xúc mãnh liệt bất chợt vừa tức giận vừa đau đớn, hệt như chú mèo hoang bị chạm vào vết thương vẫn còn rỉ máu mà xù lông cảnh giác ,cô giơ nắm đấm lên, nhằm thẳng vào người ông Jude, bởi cô chắc chắn rằng ông ta chỉ đang có ý đồ xấu muốn lợi dụng cô mà thôi, sau cùng cô cũng sẽ bị rơi như những lần trước, không hơn không kém.

Bị Lucy tung một cước vào người vậy nhưng ông Jude không bị sao,mà trái lại Lucy mới là người bị bất ngờ. Tay cô...sao lại nhỏ như vậy?

Lucy kinh hãi nhìn đôi bàn tay trắng muốt, nhỏ bé, mượt mà như búp măng của mình. Quái lạ, đây rõ ràng không phải tay cô mà, tay cô đâu thể đẹp được thế này.Lucy đang mải suy nghĩ, không để ý liền bị ông Jude ôm vào lòng.

''Lucy, xin lỗi,là cha không tốt, để con bị rơi xuống nước, suýt nữa đã...''

Jude nói bằng giọng nghẹn ngào làm cho Lucy có phần hơi mủi lòng, cô bắt đầu suy xét một cách cẩn thận. Nếu cô thực đã chết, vậy, đây không phải là nơi gọi là'thế giới bên kia' đấy chứ?! Do cô kiếp trước ăn ở 'hiền lành lương thiện' nên được trải nghiệm dịch vụ 'cho thuê người thân' miễn phí đó chứ?Ây dô~cô biết quá mà,làm người tốt như cô nên mới được vậy đấy!

Cơ mà nè, sao còn không mau cho cô đi gặp anh Diêm vương để cô còn hóa kiếp nữa chứ!Dịch vụ kiểu này cô căn bản là không cần a~

''Cha!Không phải lỗi tại cha đâu là con không tốt, biết chị không khỏe còn đòi đưa chị đi dạo, làm chị..hức...bị...ngã...em xin lỗi chị...huhuhu''

Dòng suy nghĩ của Lucy lập tức bị cắt ngang bởi giọng nói khe khẽ từ cửa vọng vào kèm theo tiếng khóc của một cô gái tự xưng là chị chị em em với cô.Cô liếc mắt về phía cô ta, cẩn thận thăm dò theo bản năng.

Cô gái này ước chừng mới chỉ 16 tuổi, mặc một chiếc váy màu đỏ nhạt có đính vài họa tiết bằng đá trông rất sang trọng, khuôn mặt thanh tú cùng đôi môi được phủ một lớp son nhẹ vừa xinh đẹp lại trẻ trung.Có thể nói đây sẽ là một mỹ nhân trong tương lai a~Có điều, tại sao khi nhìn vào ánh mắt của cô gái này cô lại cảm thấy có phần hơi miễn cưỡng và...giả dối vậy nhỉ? Cô đây trong thời gian còn làm sát thủ đã gặp qua không biết bao nhiêu loại người đương nhiên chỉ cần liếc qua một cái là có thể nhận ra. Nếu không quan sát kĩ sẽ thấy đây là một khung cảnh vô cùng động lòng người khiến ta mủi lòng vì những giọt chân châu kia đang khẽ rơi tựa hoa khóc.Nhưng trong mắt một người đã từng trải qua bao sóng gió như cô, cô ta chỉ là một diễn viên xuất sắc đang diễn một vở kịch buồn mà thôi!

Jude nghe tiếng thấy tiếng khóc liền quay đầu lại. Nhìn thấy con gái mình khóc, trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi xót xa.

''Không phải lỗi của con đâu, là tại ba, đừng khóc nữa,chị em các con không sao là được rồi.''

Cô gái nghe vậy ngừng khóc, nhỏ nhẹ nói bằng giọng thút thít.''Vâng ạ..., ba, dưới nhà có khách mẹ bảo con lên gọi ba xuống, còn chị để con chăm cho ạ.''

Jude nghe vậy, nhìn Lucy âu yếm, trìu mến nói:''Ba đi một lát rồi về.''Đoạn quay sang xoa đầu cô gái có vẻ là em của cô, rồi khuất dạng sau cánh cửa gỗ sang trọng.

Lucy thở một hơi nhẹ nhõm, quay sang nhìn 'cô em gái' bên cạnh chờ xem cô ta định làm gì, cô sẽ 'tiếp đón' nồng nhiệt a~

Quả như mong đợi của Lucy, Jude vừa đi khỏi, cô ta lập tức trở mặt, hất tóc, nhìn cô bằng ánh mắt nửa khinh thường nửa bỡn cợt, nhếch miệng kiêu ngạo nói:''Con nhỏ ngốc kia! Xem ra cái mạng của mày cũng khá lớn, bị tao đẩy xuống hồ lạnh trên núi mà vẫn sống nổi, xứng đáng làm đồ chơi của tao đấy!Hahaha.''

Thấy Lucy không nói gì, cô ta lại tiếp tục:''Sao?Bị câm luôn rồi à?Hay khi nãy thấy tao chị em tốt với mày rồi lại sinh cơn ảo tưởng, nghĩ mình là chị tao nên khinh không thèm nói chuyện?''Cô ta giận dữ giơ tay lên định cho cô một tát thì...

Bộp!!!

Cổ tay của cô ta rất nhanh đã nằm trọn trong bàn tay của Lucy, cô xiết chặt tay chừng như muốn bóp vỡ mạch máu của người đối diện.Hừ!Muốn đánh cô ư?Nằm mơ!So với thân thủ của Lucy cái tát của cô ta chỉ là loại 'võ mèo cào' muốn đụng vào một sợi tóc của cô e là còn quá khó sức nói gì đến cái tát này.

''Mày...a...cư nhiên dám chống lại tao!Bỏ ra, cái đồ láo xược không có mẹ, thứ đáng khinh,mày không bỏ ra tao sẽ nói với mẹ tao, Loura này sẽ không để mày yên...á...á...!Lucy Heartfilia mày có nghe không?Thả ra!''

Mặc cho Loura gào thét cô vẫn không buông mà càng xiết tay chặt hơn nữa,chỉ khi nghe thấy chữ  Heartfilia mới nới lỏng dần. Nghi hoặc nhìn cô ta. Một đứa trẻ mồ côi như cô, từ khi nào lại có họ tên đầy đủ như vậy a?Là do dịch vụ 'cho thuê người thân'trọn gói à?Cô đâu có yêu cầu?Không đúng, cái tên này cô đã nghe ở đâu rồi thì phải?! 

Lucy Heartfilia ?!

Đây là tên nữ chính trong truyện cô vừa đọc trước khi chết mà?!

Chẳng lẽ đây là x-xuyên không như trong mấy truyện ngôn tình "thần thánh" ấy sao? 

'' Ông trời ơi!!! Ông đây là đang đùa tôi sao???Chết cũng không tha là sao hả???''Lucy thầm gào thét trong lòng một cách đầy phẫn uất.

Cơ mà mình xuyên vào đâu vậy nhỉ?

Chap 1?Chap 2?Hay là...

Dòng suy nghĩ của Lucy lập tức tan thành mây khói khi nhìn thấy đĩa trái cây trên bàn.Cô nuốt nước miếng một cái ''ực'' trong cổ họng...

Thây mà kệ đi! Ăn đã rồi tính sau, "có thực mới vực được đạo" mà!!! 

Loura thấy cô đã buông cổ tay mình, vội vội vàng vàng lùi thật xa,nhân lúc cô không để ý liền thét lớn:

''Oa..oa..oa...chị Lucy...em xin lỗi mà, tất cả là tại em, tại em không tốt để chị rơi xuống hồ...xin chị đừng đánh em nữa mà...huhuhu...!!!''

__________________________________________

Truyện hơi motip tí mong các men thông cảm, chap sau sẽ đặc sắc hơn nga~

#A.M

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top