#1. Cuộc sống mới. ( H )


' Zephys, Zephys... '

Có ai đó đang gọi cậu, tiếng gọi cứ văng vẳng bên tai. Nhỏ và nhỏ nhưng chẳng rõ là ở đâu bởi xung quanh tối mù mịt.

" Lách cách.. "

Tiếng xích vang lên rõ ràng hơn tiếng gọi ban nãy, cậu cảm thấy rằng chúng đang quấn lấy chân mình, sau đó là tay và thứ chật chội làm cậu khó thở tại nơi cổ họng. Ai đó đang đeo lên cậu thứ kì lạ nhưng khi sờ đến thì chẳng thấy gì.

' Không cử động nổi. '

Đó là điều Zephys nghĩ, cậu cố xoay người nhưng vẫn không thể và rất nhanh cơn đau từ sợi xích khóa chặt đã truyền đến đại não khiến cơ thể cậu lập tức cứng đờ. Có vẻ như cậu bị bịt mắt rồi, cơ thể cảm nhận được nhưng thị giác lại chẳng thể thấy. Đau và mỏi khiến cậu ngưng phản kháng, xem chỗ hiện tại cậu nằm là một chiếc giường êm thì phán đoán có lẽ là cậu bị bán đi bởi nếu mà lấy nội tạng hay gì đó thì chắc rằng chẳng thể nào nằm ở một chỗ tốt thế này.

Mà cũng dở thật, mới đến thế giới này chưa đầy bao lâu đã gặp đống gian nan rồi, trách thì trách cơ thể này quá yếu - yếu đến mức bây giờ cậu đã quen thuộc. Không biết mình biến mất như này thì thằng em Hayate sẽ như thế nào nhỉ? Liệu nó có khóc lóc xong báo mấy người có " thẩm quyền " để đi tìm mình không.

Toan định lựa một tư thế nằm thoải mái thì bất chợt có bàn tay nắm lấy chân cậu, Zephys giật mình định rút chân về thì tiếng xích vang leng keng lại cố định bên chân lại. Cả người đều toát mồ hôi lạnh, từng hơi thở cứ trôi theo từng giây mà bị bóp nghẹt. Cho đến khi, bàn tay ấy dần dần hướng lên và kéo lê cơ thể còn hơi ấm thì cậu mới thở phào xác nhận rằng đây không phải là ma.

" Zephys... "

Đối phương lên tiếng với chất giọng quen thuộc liền khiến Zephys phản ứng dữ dội.

" Tên khốn Nakroth, ngươi làm cái cho má gì vậy? "

" Cách xưng hô của cậu lạ quá nhỉ? " Nakroth trả lời.

" Thả ta ra. "

" Hm...nếu cậu chịu gọi tôi là anh. "

Cái gì vậy? Zephys câm nín, đơn giản vậy thôi à, có dễ quá không? Dù biết rằng tính mình có chút bất cần nhưng cái này chắc chắn không quá khó hay gì cả. Zephys cứ vậy mà tin lời hắn.

" Anh. "

Nakroth ngạc nhiên trước sự dễ dãi của đối phương nhưng ngược lại như vậy càng thích thú mà nói lại :

" To hơn nữa đi. Yên tâm, chỗ này vắng vẻ chẳng còn ai ngoài tôi với cậu đâu. "

Nghe hơi rợn người nhưng vì sĩ diện nên Zephys tiếp tục ngả ngớn.

" Anh Nakroth, anh Nakroth ~ tha cho ta đi, đau chết rồi. "

Vốn chỉ muốn nghe cậu ta gọi lại thôi ai mà ngờ được đối phương lại cố tình dở chất giọng như thế, đây là ngầm định dụ dỗ hắn ta rồi.

" Muộn rồi... "

Như con mèo mất miếng mồi Zephys lập tức la mắng hắn nhưng chỉ kịp văng một câu liền bị Nakroth nhét vào miệng thứ thuốc lạ, đã vậy còn để quả táo kích cỡ lớn đầy ắp vào miệng cậu. Coi cậu như món ăn chắc. Xong xuôi thì mặc cậu còn nguyên trạng ở đấy và bỏ đi tắm.

Zephys thầm nhủ thứ thuốc này không phải là thuốc độc, hắn sẽ không thể giết cậu đâu càng không phải là lúc này, vậy thì thứ thuốc đó là gì? Không bao lâu nữa thắc mắc của cậu sẽ được giải đáp..

Vài phút trôi qua, thuốc bắt đầu ngấm dần vào cơ thể Zephys. Cổ họng bắt đầu khô khan, dịch vị không thể trôi xuống bởi có vật cản nên cứ vậy mà rớt ra ngoài. Cơ thể dần dần thấy nóng bức đặc biệt là nơi hạ bộ có xu hướng ngóc đầu lên. Cứ vậy mà vật lộn với chính bản thân, tầng mồ hôi mỏng cứ lấm tấm trên trán.

Khó chịu đến cùng cực.

Nhận thức được bản thân đã trúng xuân dược, tính nổi cáu không thể phát tiết ra ngoài, hàng chục câu chửi rủa đổ lên người Nakroth đang được viết đầy trong bụng. Hận cơ thể này yếu không chịu được. Trong khi cậu đang chật vật với phản ứng sinh lí của cơ thể thì Nakroth sớm đã tắm xong và đi ra ngoài. Hơi thở của Zephys cứ nóng dần, cảm nhận hơi người đang xuất hiện trước mặt lại càng thêm rạo rực, muốn co nhưng không co được.

Nakroth từ từ tiến tới, những giọt nước còn vương trên tóc chưa kịp khô rơi vài giọt xuống mặt Zephys, thật mát. Dây xích trói tay cậu gần như được gỡ bỏ chỉ còn riêng chân vẫn nguyên như cũ. Cậu chồm dậy bỏ miếng vải bịt mắt cùng quả táo ra khỏi miệng, quay phắt qua chỗ Nakroth túm cổ hắn.

Vùng vằng chẳng biết từ khi nào đã nằm lên người Nakroth nhưng vốn đang rất nóng tính nên Zephys chẳng hề để ý, gằn hết sức để sống mái với hắn một trận.

" Thuốc giải đâu tên khốn ! "

" Tôi là thuốc giải đây. "

Zephys thực sự đen mặt rồi, càng lằng nhằng thì sức lực càng trở nên yếu ớt, đến cái nắm tay cũng chẳng còn vững bao nhiêu. Lí trí cứ như bị tầng hơi nước che mờ mà gục lên người Nakroth. Thấy đối phương trở nên ngoan ngoãn rồi thì mỉm cười, làm cho hắn hứng thú hơn bao giờ hết. Quả thực thần Cupid dùng quá liều yêu đương rồi.

Từ ngày choảng nhau hôm ấy, chẳng biết điều gì thôi thúc gã tìm hiểu kẻ mà gã từng ghét bỏ thế này. Nếu không nói đến việc thích con trai thì mọi thứ cũng bình thường, duy chỉ có điều là hơi nhàm chán nhưng chí ít chẳng phản kháng và biết nghe lời như con chó trung thành vậy. Dạo gần đây thì lại như người mới, hoàn toàn trái với vẻ ngoan ngoãn trước kia, bố láo hơn nhiều - có khi còn hơn cả hắn. Đây cũng là điều thu hút Nakroth...

Nâng gương mặt đỏ ửng đang mơ màng vì thuốc lên, hắn vén nhẹ tóc cậu ngược ra đằng sau, quả thật là có đường nét đẹp tinh tế, cái này phải quan sát gần mới thấy được. Hắn càng cười thầm hơn bởi những hành động phản kháng yếu ớt của con mèo con mất mẹ, phần nào đó như mè nheo làm nũng hắn.

Chết thật, cương rồi.

Từng hơi thở nóng của Zephys cứ phả vào tay hắn, bên má áp sát dụi dụi như tìm thứ mát mẻ từ con người này. Nakroth chiều ý cậu, đẩy người nằm xuống giường, bàn tay men vào đường áo ôm lấy vòng eo cùng lúc cả người cúi xuống hôn lấy bên má cậu. Đôi mắt ầng ậng nước liên tục quay qua quay lại chẳng yên trước cái lạnh quá đột ngột. Nakroth nắm tay đối phương giữ chặt lên thành giường hòng để cậu ta ngưng phản kháng.

Bản tính Zephys không quen bị khống chế quá nhiều thành ra cứ nổi loạn mãi, không tay thì lấy chân mà đạp hắn.

" Cậu hư quá Zephys, muốn bị trói tay chân tiếp à? "

Có vẻ Zephys vẫn nghe hiểu, cậu không đạp hắn nữa. Nakroth nhanh chóng cúi xuống hôn lên cổ đối phương để lại những dấu vết ám muội chi chít.

Người Nakroth cũng bắt đầu nóng dần, đặt lên môi cậu nụ hôn phớt lờ rồi chuyển hướng xuống dưới kéo quần cậu ra. Chẳng mấy chốc Nakroth liền nắm lấy dương vật kia mà tuốt lộng. Cảm giác tiếp xúc da thịt thật lạ lẫm, người vốn chưa từng gặp chuyện này như Zephys lại càng phản ứng dữ dội hơn, huống chi cậu còn trúng thuốc nữa.

" Ra mất...d-dừng... "

Nào có dễ ra thế, còn chưa được bao lâu cơ mà, sao có thể cho mình cậu hưởng được. Nakroth buông tay bỏ mặc cậu nhỏ không được săn sóc, lại lần nữa áp môi lên hôn. Các ngón tay mò xuống nơi huyệt nhỏ phía dưới chọc ngoáy bên ngoài đủ làm cậu khó chịu không thôi. Nakroth cứ thế đùa bỡn cậu ta, muốn cho đối phương phải tự trưng cầu ý kiến đòi hắn làm thỏa mãn sự trống trả bên dưới. Những ngón tay chỉ là bước đầu, thứ hắn muốn nghe nhất là tiếng khóc nấc cầu xin dương vật hắn giã nát cái lỗ nhỏ này.

" Nakroth...khó chịu... "

Đến rồi. Hưng phấn thật chứ. Nakroth lại gặng hỏi Zephys, toàn hỏi nhưng câu đánh lạc ý, chẳng bao giờ nói đúng điều cậu muốn. Đầu Zephys lúc này cứ tỉnh mê lẫn lộn, cậu chỉ thấy bản thân đang khao khát cái gì đó, muốn cái gì đó bên dưới. Dương vật càng trướng đau hơn khi thuốc liên tục đánh úp lên cơ thể. Cậu cần người để thỏa mãn dục vọng.

" Nakroth, đụ ta đi.. "

Đối phương cũng chỉ chờ có thế, nhịn lâu như vậy, để miếng mồi ngon trước mắt mà chỉ liếm láp qua quả thật chẳng thoải mái chút nào. Hắn lấy tips bôi trơn đổ lên tay rồi lại đổ thẳng xuống tiểu huyệt thít mở thèm khát kia. Giây sau đã đẩy hẳn hai ngón vào tiến công.

Cái mát lạnh tràn vào trong làm Zephys run người, càng hoảng hơn khi mà ngón tay của hắn đã xâm phạm vào bên trong. Chúng cứ ra lại vào, ngọ nguậy chạm từng vách thịt vừa nóng vừa ướt át. Chưa kịp thích ứng thì ngón thứ ba đã tuột vào trong. Tên Nakroth gấp gáp như vậy sao, cậu không chịu nổi mất, lạ quá.

Nakroth phải càn quấy, mở rộng bên trong hết mức có thể thì mới vừa cái của hắn được. Cửa huyệt cứ thít chặt mỗi lần hắn nhích tay ra, cảm giác sung sướng từ ngón tay đã nhanh chóng làm tăng tốc độ đâm rút bên trong. Đến khi tiếng thét của Zephys vang lên cùng dòng tinh trắng bắn lên bụng cơ thể không mảnh vải ấy thì hắn mới nhận ra, chính mình đã cọ quá nhiều lần vào điểm sướng của cậu ta.

Không để dương vật của mình chờ lâu nữa, hắn một tay nhấc chân đối phương lên, cạ vào cửa huyệt úp úp mở mở đang tràn dịch lỏng ra ngoài. Dù đã chuẩn bị cho như thế nhưng quả thật trai tân thì vẫn có cái khó, đầu khấc vừa đi vào đã bị thít chặt lại. Với Zephys, sau đợt lên đỉnh ấy chưa kịp nghỉ ngơi thì đợt tấn công khác lại đến, cậu nhỏ bên dưới vừa xìu xuống đã ngay tức khắc ngóc đầu lên.

Hắn cứ đẩy từ từ, cái lỗ này sớm đã được bôi trơn nếu không phải thít chặt quá thì việc ra vào có lẽ sẽ dễ dàng. Vào được hơn nửa thì Nakroth thúc mạnh một cái, dương vật cắm sâu vào bên trong. Zephys trợn mắt a một tiếng, cậu lại xuất ra lần nữa bởi thứ vừa to vừa đau.

" Ức... "

Hắn lại hôn lên má cậu, hôn lên khóe mắt cậu để chặn dòng nước vừa tràn ly, bên dưới cũng bắt đầu chuyển động với nhịp điệu nhẹ nhàng.

" Không..ah, lạ quá- ha... "

" Sẽ sướng ngay thôi. "

...

Nếu không phải học cùng Nakroth, Zephys liền sẽ tưởng rằng hắn ta đã 23 - 24 tuổi với sự sung mãn khi làm tình này cũng nên. Bên dưới không ngừng bị đưa đẩy, ngay cả miệng trên cũng bị tay hắn bịt kín thở không nổi, có vẻ là hắn thấy sướng lắm còn cậu thì như con cá trên thớt mặc cho Nakroth dập liên tục.

Chẳng rõ là đã làm bao nhiêu lần, cứ mỗi khi Zephys mở mắt tỉnh dậy thì liền thấy một tư thế khác nhau với toàn thân mỏi nhừ, vùng dưới cũng bắt đầu xưng tấy rõ đau. Lần đầu mạnh bạo như vậy mà còn trụ được với tên Nakroth một khoảng thời gian dài đã là điểm cộng trong mắt hắn, ngay khi dương vật của Nakroth đỉnh sâu vào trong Zephys và ra một lần nữa thì người dưới thân đã nằm bất tỉnh nhân sự. Mồ hôi hòa cùng dịch trắng sau trận mây mưa đổ khắp cơ thể, cơn nóng chưa kịp nguôi đi sau cơn làm tình dữ dội. Nakroth nắm tay Zephys cắn lên một vết, hướng đến cổ - vai - gáy một số vết khác nữa để đánh dấu thứ đồ mà hắn đã từng ghét bỏ trở thành món đồ yêu thích.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top