Chương 43
-Khi nào thì Three tới? anh đi theo người yêu sau khi anh và Nan đưa anh đi theo bố.
Mac đi ăn tối cùng nhau rồi họ chở bố anh về nhà đợi Three và Dew.
-Khoảng 20h các bạn có muốn gặp nhau ngoài sân không? Tôi cũng sẽ có thể nhìn thấy dấu vết của anh ấy
Nan đề nghị, Mạc gật đầu.
Trước khi cậu lấy điện thoại của Nan và gọi cho Three bảo cậu gặp anh ở văn phòng bên trong trường đua.
-Anh đã sắp xếp cho tôi chạy cùng anh phải không? Và liệu Brick có đi cùng anh ta không? Mac hỏi về Day vì anh ấy gọi cho Nan vào cuối ngày.
-Này, ngày mai tôi sẽ đến. Vì bây giờ họ đang ở Chonburi nên có lẽ họ sẽ ghé qua cửa hàng, anh ấy trả lời rồi bảo người của mình chuẩn bị đồ ăn nhẹ và đồ uống.
Họ bước vào văn phòng. Mac ngồi chơi điện thoại di động, đợi bạn mình đã lâu.
- CHÀO? Dew chào anh, bước tới ôm Mac chào hỏi.
Đã lâu rồi hai người không gặp nhau.
-Được rồi, sắp xong rồi, Mac đáp, mỉm cười trước khi rời xa nhau
-Sao cậu không làm điều đó cho tôi luôn? Three giả vờ hỏi.
- Không, anh trêu lại.
Three khẽ mím môi trước khi lao tới ôm Mac, giả vờ ôm thật chặt.
"Đây, đây, tôi sẽ ôm cậu cho đến khi xương cậu gãy mất," Three trêu chọc.
- Ôi Hia Nan, giữ lấy đầu ba người, Three hét lên
- Hồi nhỏ bạn chơi gì? Điều này có vẻ không nghiêm trọng.
-Chết tiệt, cậu ghen tị với anh Mac quá. Tôi đã bảo. Three lè lưỡi giận dữ với Nan.
Dew chỉ có thể mỉm cười. Sau đó anh dẫn ba người ngồi xuống ghế sofa. Sẵn sàng đặt rượu lên bàn rồi pha rượu ngay rồi ngồi xuống cùng nhau. Khi đói, anh hỏi Mac thêm một chút về sức khỏe của mình.
-Ở đâu? Người ta nói rằng có thông tin cập nhật về Anh Nueng.
-Chúng ta có thể dùng chiếc bánh mà đứa trẻ đưa cho người trông trẻ Nong Kanom được không? Three bắt đầu.
Bắt Mac ngồi chăm chú lắng nghe.
Aon? Mac hỏi và Ba gật đầu.
-Tại sao? Có chuyện gì vậy? Mạc lo lắng hỏi.
"Ừ," Three mỉm cười đáp lại, nhưng Mac lập tức cau mày. Phần đó ngồi im lặng lắng nghe.
- Làm vợ ai đó Rồi tôi đưa cho Nong ăn nhẹ keke," Three cười nhẹ nói.
Mac suýt sặc nước uống. Nan nhướng mày ngạc nhiên vì tôi chưa bao giờ biết một người như One lại có hứng thú với đàn ông.
- Có thật không anh Three? Vậy chuyện gì đã xảy ra? Khi nào tia lửa xuất hiện giữa hai người? Mạc tò mò hỏi.
- Tôi không biết họ yêu nhau từ khi nào. Tôi được biết Thầy Nueng đã đưa An đi nói chuyện với Pa về việc anh yêu An như thế nào. Con muốn An trở thành một phần của gia đình, Three nói, mỉm cười nhẹ rồi quay lại nhìn vào mặt Dew.
- Ủa, đàn ông nhà này gặp được ba người đàn ông à? Nan thản nhiên nói.
Khiến Three lập tức quay lại nhìn khuôn mặt đó.
-Bạn muốn nói gì? Three hỏi, bối rối
-Ồ, tôi nói anh Nueng đang hẹn hò với một người đàn ông như anh.
Nan giả vờ muốn nói đến từ ba. Tên của Three là gì. Cậu cũng nhíu mày bối rối
-Bố không đến để nói gì phải không? Anh giả vờ đổi chủ đề Nan
-Tôi đã không nói gì. Bố mẹ có vẻ thích An. Nó rất đẹp.
Three người trả lời, đó là một cái gật đầu.
- Nếu An vui thì tốt, Mac nói.
Mặc dù tôi hơi sốc nhưng sau đó họ lại ngồi nói chuyện khác cho đến khi thời gian trôi qua cho đến tận đêm khuya.
📱📱📱📱📱📱
Điện thoại di động của anh reo lên. Mạc ở gần đó nhặt lên thì thấy là số của Wai. Vì vậy, anh ấy đã gửi nó cho bạn trai của mình.
"Anh ấy đang gọi cho bạn," Mac nói và ngay lập tức nhấc máy.
-Nghiêm túc? Và còn có ai nữa không? Nam hỏi lại.
-Được rồi, tôi sẽ tự gọi cho cậu, anh nói rồi cúp máy.
-Chuyện gì đã xảy ra thế? Mac tò mò hỏi ngay. Bởi vì giọng hát của anh ấy không được tốt lắm.
"Cửa hàng của Day ở Chonburi bị cháy rồi," Nan trả lời khiến Mac, Dew và Three bàng hoàng không nói được gì nữa. Anh nhanh chóng gọi cho Day.
-Này, anh ấy gọi điện báo là cửa hàng của anh ấy bị cháy, anh ấy nói ngay. Khi Day trả lời điện thoại
- Không sao đâu anh trai. Tôi cũng sẽ mời Mac đi xem. Này, bạn có muốn thuộc hạ của tôi giúp bạn việc gì không? Tôi sẽ lấy chúng, Nan hỏi
- Vâng thưa ngài. Tôi có thể đến muộn với bạn, tôi nói lại. Sau đó họ nói chuyện thêm một chút trước khi cúp máy
- Bạn đang làm gì thế? Mac tò mò hỏi.
-Ngày mai chúng ta phải đi Chonburi. Có lẽ tôi phải ở lại đó vài đêm. Bạn ổn chứ? Nan hỏi trước. Mạc gật đầu. Bởi vì anh ấy phải giúp Day.
- Vậy thì mọi người hãy ngồi uống đi. Tôi muốn đến nói chuyện với họ trước.
Nan đang nói đến cấp dưới của mình rồi vội vàng đứng dậy rời khỏi văn phòng.
-Mac, cho tôi hỏi bạn điều này, bạn đã bao giờ cảm thấy bị tổn thương chưa? "Ở đó, có vẻ như họ rất chú ý đến Brother Day theo cách đó," Dew tò mò hỏi.
Mac im lặng một lúc lâu trước khi lắc đầu.
-Tôi không hiểu cái này. Nan biết ơn Day, đó không chỉ là một hành động...mà đó là một lời chúc phúc về mặt tinh thần. Cho nên mới có thêm ngày hôm nay, làm sao tôi có thể thương xót người đã bắt tôi phải trải qua chuyện này? Mặc dù lúc đầu chúng tôi gặp nhau không tốt, Mac nói với một nụ cười nhẹ.
"Được rồi, tôi sợ cậu sẽ bị tổn thương và sau đó sẽ gây chiến," Dew lo lắng nói.
"Không hề," Mac trả lời và họ tiếp tục uống.
Một lúc sau anh quay lại. Ngoài việc kể cho Mac nghe về hành trình du lịch ngày mai. Sau đó anh ta sẽ phải quay lại chuẩn bị quần áo và đồ dùng để ngủ.
-Vậy hai đứa đi chuẩn bị đồ đi. Tôi cũng sẽ đưa Three về nhà, Dew nói vì anh không muốn Three ngủ quá muộn.
"Tôi sẽ gọi lại cho bạn khi tôi quay lại," Mac trả lời.
Dew gật đầu. Trước khi đến đó, Mac và họ đi ra ngoài dẫn Dew và Three sau đó cả hai quay trở lại nhà để chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.
- Trong cửa hàng có bị hư hại nhiều không? Mac hỏi sau khi xếp quần áo vào túi và hai bạn cùng đi ngủ.
- Tôi không biết. Nhưng ngày mai bạn sẽ thấy có bao nhiêu, Nan trả lời.
"Ừm, đi ngủ đi, mai anh sẽ dậy sớm," Nan nói nhưng đột nhiên lăn qua, đè lên người Mac.
-Nó là gì? Mac bối rối hỏi.
- Tôi muốn làm, Nan bướng bỉnh nói.
Trước đó không hề có thái độ gì cả. Điều này khiến Mac có chút bối rối.
-Đó không phải lý do khiến cậu căng thẳng về cửa hàng sao? Bây giờ bạn đang có tâm trạng gì? Mạc phản đối
-Tôi lo lắng về cửa hàng nhưng tôi không căng thẳng đến thế. Vì tôi biết anh ấy có thể giải quyết được. Tôi sẽ chỉ đóng vai trò dự phòng thôi, anh trả lời bằng giọng bình thường.
- Nhưng lúc này người bên cạnh anh chính là em. Tôi phải tập trung vào công việc kinh doanh của bạn trước, phải không? anh ấy nói lại.
- Nhưng ngày mai tôi phải đi du lịch, Mac kiếm cớ.
- Cậu sẽ ngủ suốt chặng đường trên xe, anh mỉm cười đáp, khóe miệng nhếch lên.
Và anh không đợi Mac phản đối lần nữa. Anh lập tức nghiêng người hôn Mac và được biết, dù thế nào thì Mac cũng không thể ngăn cản người yêu mình yêu mình.
+++++++++++++++++++++++++++++
-Làm mặt xinh xắn, trêu chọc bạn trai đang chuẩn bị lên xe đi du lịch đến cửa hàng Day ở tỉnh Chonburi.
Mac nhăn nhó nhìn người yêu.
- Tôi bực mình. bạn có muốn tôi mỉm cười không Mạc trả lời.
Anh bật cười, vì anh hiểu tại sao bạn trai lại nhìn anh như vậy... Bởi vì tối qua anh có chút hống hách với Mac. Khiến anh ấy kiểm tra cơ thể đau nhức và rất buồn ngủ
- Bình tĩnh, tôi đã chuẩn bị sẵn gối và chăn cho em để lên xe rồi. Tôi sẽ để em ngủ thật lâu cho đến khi tôi đến Chonburi, Nan nhẹ nhàng đáp lại.
Mac chỉ ngơ ngác, sau đó cả bọn lên xe, khi tôi lên xe, Mac đã chỉnh ghế để tìm một góc thoải mái nhất cho anh ấy khi ngủ và nghỉ ngơi, chăn gối được cung cấp sẵn. Tuy nhiên Nan không làm phiền người yêu mà tự mình lái xe chở đồ đạc và cấp dưới đi đến Day. Cho đến khi chúng tôi đến cửa hàng của Day ở Chonburi
Nan xuống gặp Day với Mac trước khi nhờ bạn trai của Day đưa Mac đi tìm chỗ ngủ.
Mac lập tức đi theo Brick vì anh đang buồn ngủ. Mac phải ngủ trong văn phòng không bị cháy và ngay khi nằm xuống Mac đã ngủ say.
Nan chuẩn bị lều... Chuẩn bị giường ngủ rồi chuẩn bị đồ dùng nhà bếp. Nó sẽ được dựng ở sân cạnh cửa hàng của Day. Về phần cấp dưới, họ có lều riêng. Lều của anh ấy sẽ là một cái lều lớn. Nó có thể được chia thành hai phòng, một phòng ngủ và một phòng khách nhỏ ở giữa.
Nan không nói với Mac rằng anh sẽ đưa Mac vào lều ngủ. Và anh muốn biết liệu người yêu anh có biết anh phải ngủ trong lều hay không. Mac sẽ nói gì? Sau đó, anh ta sắp xếp trải nệm trong lều cùng với phích cắm điện từ cửa hàng của Day để lắp một chiếc quạt trong lều của mình. Sau đó anh ấy giúp đỡ công việc của Day một thời gian.
Mạc đã tỉnh dậy. Thế là anh dẫn Mac đến ngồi ăn đồ hộp mà anh đã gọi.
- Lều của ai thế? Mac hỏi khi anh đang ngồi ăn đồ ăn khi gia đình anh đến kiểm tra nhà hàng.
-Câu trả lời là một cái lều để hai chúng tôi ngủ.
- Chúng ta ngủ trong lều à? Mac bối rối hỏi.
- Ừ, coi như chúng ta có Con trai trong trại, anh cười đáp.
-Anh nghĩ anh có thể ngủ được à? Nan giả vờ hỏi.
- Nếu tôi không ngủ được thì bạn có phải ngủ không? Nếu không thì bạn sẽ ngủ ở đâu? Mac nói với giọng cáu kỉnh.
Lúc đầu anh định thuê khách sạn để ngủ.
-Anh có muốn tôi thuê phòng khách sạn cho anh ngủ không? anh ấy hỏi.
"Tôi biết bạn đã hỏi tôi điều đó," Mac nói đầy hiểu biết. Nó hơi buồn cười một chút.
- Thôi nào, dù sao cũng là lều. Nhưng sự thoải mái bên trong tràn đầy, Nan nói, còn Mac ngoan ngoãn gật đầu.
Khi đã mệt mỏi, anh ấy sẽ vào trong và khám phá căn lều với Nan đi cùng.
Một khoảnh khắc.
Anh đẩy Mac nằm xuống tấm nệm đã được trải sẵn. Nó không quá dày cũng không quá mỏng. Mac cảm thấy như mình đang ngủ ngon.
-Bạn có muốn biết? Tại sao tôi lại mang lều cho bạn ngủ? Nam hỏi.
"Anh sẽ tiết kiệm được tiền khách sạn," Mac đoán, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhẹ.
-Đó là một phần. Nhưng điều quan trọng nhất là... anh ấy nói không thành tiếng. Rồi anh ghé sát vào tai Mac.
- Tôi muốn thử làm tình với anh trong lều. Chắc hẳn sẽ rất thú vị, Nan thì thầm.
lòng bàn tay
Mạc bực tức vỗ vào lưng Nan. Nan bật cười khi trêu chọc được bạn trai
"Anh thật phiền toái," Mac rên rỉ nhẹ nhàng.
-Vậy tôi có thể giúp được gì không? Mac hỏi khi nhìn cửa hàng bị đốt cháy của Day.
- Có lẽ không phải bây giờ, đó là câu trả lời, vì anh ấy chưa thảo luận chi tiết với Day về những việc phải làm.
-Vậy ăn xong đi. Tôi muốn quay lại ngủ, Mac nói và gật đầu.
Vì tôi biết người tôi yêu đang thực sự kiệt sức. Và khi Mac ăn xong, Nan bế Mac vào lều
"Anh cũng ngủ ngon nhé," Mac vừa nói vừa nằm xuống tấm đệm hơi đã chuẩn bị sẵn. Một nụ cười nhẹ làm cong môi anh.
Đã bật quạt Mac. Rồi anh nằm xuống cạnh Mac.
- Vậy là cậu không đi ra ngoài à? Mac hỏi.
-Anh ra ngoài chơi với em trước nhé, anh có.
Nam nói.
Anh nằm nghiêng quay sang Mac, dùng hai tay đỡ đầu nhìn khuôn mặt người yêu.
Cái gì? Mac hỏi khi thấy tôi nhìn anh như vậy.
- Đến hôn em đi, Nan nói thẳng.
Nó khiến mặt Mac nóng bừng.
- Ồ, trong trường hợp bạn không đồng ý, bạn chưa sẵn sàng à? Nam nói lại.
Mac trợn mắt khó chịu.
- Nói coi như anh không đồng ý thì em sẽ không hôn anh. Nếu tôi nói tôi chưa sẵn sàng...bạn vẫn sẽ làm vậy, Mac cố ý nói. Trong cổ họng anh có một tiếng cười khe khẽ khi anh thích trêu chọc người yêu như thế này.
-Vậy em có muốn anh hôn em không?
Anh giả vờ hỏi lại. Mac nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đó một lúc trước khi bàn tay của Mac tìm đến sau đầu anh, rồi anh đẩy. Mac là người ngẩng đầu lên hôn anh trước. Anh ban đầu có chút do dự trước khi đưa chiếc lưỡi nóng bỏng của mình vào, anh lập tức nếm được vị ngọt ngào trong khuôn miệng ấm áp của người yêu bạn.
Đầu lưỡi của họ đan vào nhau. Anh ta mút đầu lưỡi và cắn môi. Mac đang bị trêu chọc. Âm thanh của những nụ hôn và tiếng rên rỉ có thể được nghe thấy trong cổ họng của cả hai. Anh hơi nhích người để nằm lên trên Mac. Cho đến khi Mac phải dừng lại.
"Đủ rồi, tôi đi ngủ đây," Mac nói, hơi mím môi.
Nam mỉm cười một chút. Trước khi hôn lên môi Mac liên tục và chăm chỉ, rồi cúi xuống đặt một nụ hôn thật nồng nàn lên má Mac.
-Được rồi, đi ngủ đi, anh ra ngoài xem có giúp được gì cho em không, anh nói và Mac gật đầu.
Sau đó Mac nhanh chóng nằm ngửa xuống....Không phải vì khó chịu mà chỉ là xấu hổ. Ở bên nhau đã hai năm nhưng Mac vẫn cảm thấy ngượng ngùng, Nan bước ra khỏi lều để Mac yên lặng ngủ say. Và bản thân Mac cũng đã ngủ ngay lập tức.
Sau đó, Mạc đứng dậy cùng Nan đi mua hải sản về nấu tối nay vì sẽ có rất nhiều người tụ tập ở đây.
Mac không quen ai cả, họ đều là bạn tốt của Day. Bản thân Mac có thể hơi căng thẳng trước những người khác, kể cả Day và Brick, những người đã từng làm điều xấu trong quá khứ. Nhưng Brick không còn quan tâm nữa. Ngoài ra, nó còn mời Mac nói chuyện, chơi đùa và đưa anh ấy đi nói chuyện với những người khác.
- Bạn có muốn cái gì khác không?
Tôi thấp giọng hỏi Mac. Trong lúc ăn uống cùng mọi người, hôm nay có rất nhiều người đến.
- Không nữa, tôi no rồi, Mac trả lời trước khi nhìn mọi người đang dõi theo ánh mắt của Mac.
-Nó là gì? Nam tò mò hỏi
"Không, tôi chỉ đang nghĩ, thật may mắn khi được ở đây," Mac nói, mỉm cười nhẹ nhàng.
- Tôi biết đa số người dân ở đây không phải là người tốt 100% nhưng họ đều thành thật với nhau. Nhìn vụ cháy quán Hia Day lần này, có rất nhiều người muốn giúp một tay. Đó không chỉ là anh trai của bạn. Tôi nghĩ rằng nếu bạn gặp vấn đề, những người này cũng sẵn sàng giúp đỡ bạn. Khi tôi chưa biết bạn, tôi giống như hầu hết bạn bè của tôi chỉ là bạn bè quan tâm. Họ chỉ là những người đeo mặt nạ, thân thiết với nhau vì lợi ích, không có chút chân thành nào cả. Bao gồm cả tôi, Mac nói thẳng thừng, biết rằng trước đây anh thật sự là loại người như vậy.
- Khi đến đây, tôi là một phần của nhóm người này, tôi rất vui, Mac nói lại.
Khiến Nan mỉm cười hài lòng. Anh đưa tay lên nhẹ nhàng lắc đầu người yêu.
- Nghiêm túc mà nói, vì anh cũng có lương tâm tốt. Nếu không thì bạn đã không thay đổi đến mức này.
Đó là một lời khen chân thành. Mạc mỉm cười.
Đêm đã khuya, mọi người giải tán đi nghỉ. Thuộc hạ của ông mang theo lều riêng và tách biệt nhau. Nan đưa Mạc đi tắm và thay đồ. Họ cùng nhau trở về lều.
"May là nó không nóng," Mac vừa nói vừa ngã người xuống tấm nệm futon trong lều.
Một sơ đồ cũng được treo bên trong lều để cung cấp ánh sáng.
-Nó giống như việc dựng lều và đi du lịch bên ngoài, anh ấy thích thú nói.
- Không ngờ em lại mang nhiều đồ đến thế. Tưởng mình đang di chuyển, Mac giả vờ quay lại. Trước khi bạn kịp nghĩ ra điều gì
-Ồ, tôi có một câu chuyện muốn kể. Hôm nay tôi đã nói chuyện với Brick... Anh ấy muốn tôi tránh xa và giúp tôi tránh xa bạn... Bởi vì tôi khó chịu vì bạn thích trêu chọc tôi, Mac nói, cảm thấy thích thú.
Dù lúc đó anh hài lòng với Brick nhưng trong thâm tâm Mac anh đã có câu trả lời cho riêng mình.
-Ồ, Brick... cậu đang tìm rắc rối cho tôi à? Nan nói nó giống như một trò đùa hơn.
-Vậy bạn nghĩ như thế nào? Bạn có muốn chạy trốn khỏi tôi? Nan hỏi lại, Mạc mỉm cười.
- Chẳng lẽ ta thật sự bỏ chạy, ngươi sẽ tới tìm ta sao? Mạc hỏi lại.
-Không, là câu trả lời ngay lập tức khiến Mac cau mày khi nghe thấy.
- Bởi vì anh biết em không thể chạy trốn khỏi anh được, anh nói với giọng nghiêm túc.
Mac nhìn khuôn mặt đó, muốn biết người yêu mình sẽ nói gì tiếp theo.
-Hơn nữa, anh biết rất rõ điều này... Chúng ta ở khá xa. Tại sao chúng ta lại tìm kiếm một lối thoát khác? Nếu có gì bất mãn với nhau thì hãy nói chuyện và nói thật với nhau, tại sao lại chạy trốn, làm khó nhau? Không phải chỉ mình tôi đau khổ, mà chính bạn cũng phải đau khổ như vậy phải không?
Đó chính xác là những gì Mac đã nghĩ, anh cũng nghĩ như vậy khi Brick nói rằng muốn giở trò đồi bại với anh bằng cách khiến Mac bỏ chạy. Trong lòng Mac cũng có câu trả lời rằng dạo này anh và Nan đã xa nhau khá lâu.
-Heh heh, bạn có thể cười. Bạn vừa mới cau mày.
Nan trêu chọc và dùng ngón tay chọc vào lông mày của Mac. Mac bực bội gạt bàn tay đó ra.
- Đừng nghe nhiều lời hắn... Hắn ảo tưởng rồi. Hãy để anh ấy tự mình đi sâu vào vấn đề đó, anh ấy nói lại. Mạc cười
- Tôi sẽ kiện anh ta, Mac trả lời và mỉm cười.
-Tôi đã ngủ rất nhiều. Tôi hình như không ngủ được, Mac thành thật nói, khiến Nan lập tức quay người lùi lại.
-Tại sao bạn không thể ngủ được? Hãy biến ước mơ của bạn thành hiện thực, anh ấy nói khiến Mac trông có vẻ bối rối.
-Bạn đã mơ thấy gì? Mac hỏi.
- Ý tôi là, đó là giấc mơ mà tôi từng mơ, mà tôi không dám mơ. Một điều mà người bình thường không dám mơ tới, tôi nói với Nan nhưng Mac có vẻ bối rối.
-Cái này là cái gì? Bạn không biết bạn đang nói về điều gì? Mac hỏi lại, có vẻ hơi khó chịu.
-Hãy quên rằng bạn không biết về xu hướng di
-Hãy quên rằng bạn không biết về xu hướng ở Thái Lan, Nan nói với vẻ mặt buồn bã.
-À, nói một cách đơn giản thì giấc mơ của tôi đúng như những gì tôi đã nói với cậu hôm đó. Rằng anh muốn kéo em vào lều, anh nói thẳng.
Mặt Mạc nóng bừng.
-Anh là duy nhất.
Mac không nói nên lời về người yêu của mình. Tính năng này hiện có trên máy Mac. Anh đứng thẳng dậy và cởi chiếc áo phông đang mặc đi ngủ. Rồi anh nắm lấy tay Mac và lướt qua cơ bụng sáu múi của mình.
- Tôi muốn tập thể dục, tôi nói lại. Tim Mac lỡ nhịp khi nhìn thấy bóng dáng mạnh mẽ của người yêu mình.
"Tối qua anh đã tập luyện," Mac phản đối trước khi đưa tay xuống chạm vào eo cô.
Dưới chiếc quần mềm bây giờ cặc của Nan ngày càng to ra. Mac lập tức căng thẳng tay.
-Một vòng, là câu trả lời.
Mac hơi mím môi. Cuối cùng anh ta nhượng bộ và gật đầu. Sau đó tôi bắt đầu thực hiện ước mơ của Nan và giấc mơ đó đã thành hiện thực ngay lập tức.
+++++++++++++++++++++++++++++++++
Nan và Mac ở lại tiệm Day cho đến khi tiệm sửa chữa mở cửa trở lại như thường lệ. Day sau đó đã xử lý những kẻ đốt phá, biển thủ tiền trong cửa hàng và giao cho cảnh sát, sau đó Mac mới có cơ hội trở về chính ngôi nhà của mình. Với Wai cũng trở lại Vì anh sẽ tiếp tục nhiệm vụ của mình.
"Mac, tôi có nên gọi cho ai đó để phỏng vấn xin việc không?" Nan hỏi một ngày sau khi cô trở về nhà.
-Tốt. Tôi muốn đưa ra lựa chọn trước khi đến Ayutthaya và Brick trả lời Mac khi anh ấy mời anh ấy cùng đi đến Ayutthaya bằng tàu hỏa.
-Vậy cậu chọn ai? Nan hỏi, thế là Mac đi lấy hồ sơ xin việc và cuốn sổ rồi mở ra xem lại.
Vì trước đó hai người cũng có đơn đăng ký trực tuyến để hỗ trợ tuyển chọn và anh ấy đã gọi điện thông báo rằng 2 ngày tới họ sẽ đến phỏng vấn xin việc bằng cách đến thẳng văn phòng lều xe vì nó đã được xây sẵn. Việc còn lại chỉ là lập công đức và mở lều xe thôi.
-Hôm nay chúng ta đi gặp bố ở nhà máy nhé. Đã lâu rồi tôi không giúp bố làm việc cho bố, Mac nói.
Bởi vì anh ấy đã đưa Mac đến cửa hàng Day gần một tháng.
-Ồ, tôi sẽ đi xin lỗi anh ấy. Bởi vì tôi đã khiến bạn lạc lối và bạn không thể giúp đỡ anh ấy trong công việc.
Đó là câu trả lời trước khi cả hai cùng nhau đến văn phòng.
-Xin chào, bạn đang hẹn hò với ai? giọng nói của một nhân viên chào đón anh.
Điều này khiến Nan và chúng tôi Mac phải khựng lại một chút.
Nhìn quanh, chúng tôi không thấy quen mặt người nhân viên này, chúng tôi nghĩ chắc anh ta mới đi làm.
- Ồ, tôi...
Mac đang định trả lời. Đúng lúc Dao, thư ký của bố Mac bước vào.
-Ồ, anh Mạc về rồi à? chào Đào một cách thân thiện.
Mạc và Nan lập tức giơ tay chào thư ký.
- Bố có ở đó không? Mac hỏi.
-Anh ấy đang ở văn phòng. Vừa đi khảo sát nhà máy về, Đào mỉm cười đáp
-Anh ấy đang ở văn phòng. Anh vừa đi khảo sát nhà máy về, Đạo mỉm cười đáp.
Trước khi quay lại nhìn cô nhân viên trẻ đang đứng với vẻ mặt bối rối.
- Ồ..đây là anh Nan và con trưởng phòng Mac, Dao vừa nói vừa giới thiệu hai nhân viên mới.
- Ờ, xin chào. Tôi xin lỗi. Tôi thực sự không biết, người phụ nữ vội vàng nói.
Mac có chút hiểu ý mỉm cười.
- Tốt rồi. Chúng ta hãy đi gặp bố, Mac nói trước khi bước vào văn phòng của bố
Với đôi mắt của tôi đang dõi theo Mac
-Này, bạn đã đến Chonburi chưa? Tôi không thấy kỷ vật nào cả, bố Mac trêu chọc khi con trai ông bước vào văn phòng.
-Tôi đã mua nó. Anh ấy đang ở trong xe, Mac trả lời.
- Bố ơi, con xin lỗi, con mang theo con trai của bố nên nó không đến giúp bố làm việc, Nan nói.
Bố Mac vẫy tay chào.
-Không cần phải xin lỗi. Tại sao bạn lại xin lỗi? Khi đến nơi bạn muốn đi du lịch, hãy đi. Trong thời gian này, hãy di chuyển đến mức tối đa. Khi tốt nghiệp, anh ấy sẽ trở lại làm việc toàn thời gian. Khi đó anh ấy sẽ khó tìm được ngày để đi, bố Mac nói đầy hiểu biết.
Vì điều này mà con trai ông đã thay đổi. Nó đã diễn ra theo một cách rất tốt.
-Được rồi bố. Tôi sẽ đến Ayutthaya trong vài ngày nữa, Mac mỉm cười nói.
Cha anh cười lớn.
-Ồ, tên tôi là Roti Saimai, bố Mac trả lời. Khiến Mac và anh lập tức bật cười.
- Ồ, thật tốt. Hãy cùng bố đến nhà máy nhé. Tôi sẽ cho bạn xem những chiếc xe chúng tôi vừa nhập khẩu, bố Mac nói khi ông nhớ lại.
Nam gật đầu ngay.
- Vậy con đợi ở đây, Mac trả lời trước khi bố đi đến nhà máy.
Về phần Mạc, anh nhận thấy mình có quà lưu niệm cho Đào và các bạn nên ra xe lấy quà lưu niệm.
-Ừm, tôi có thể giúp bạn bế anh ấy được không?
Người phụ nữ vội vã đến chỗ Mac. Không thấy Mac tự mình làm được nhiều việc
"Không thành vấn đề." Mac lịch sự trả lời. trước khi đến văn phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top