Chương 5

- Này...em là Perth phải không ?
Chimon tìm kiếm chủ đề nói chuyện, vì cả hai cứ im lặng từ nãy tới giờ, dù chung phòng nhưng vẫn chưa nói với nhau câu nào trọn vẹn cả.

- Dạ, đúng rồi, còn anh là Chimon đúng không ạ ? Hồi nãy em có nghe giới thiệu.
Perth đẩy tán lá cây tránh để khỏi đụng trúng Chimon.

- Sao em lại quen Winny ?

- Em có gặp anh ấy ở triển lãm tranh của gia đình, sau đó thì kết thân, chung tư tưởng nên làm chung công việc luôn.
Perth giải thích sẵn tay kéo anh đi sát mình khỏi ngã, người gì đi rừng mà chẳng chú ý gì hết.

- À..ờm cảm ơn em.
Anh cười hì hì với cậu.
- Nếu vậy chắc em cũng vẽ đẹp lắm phải không ?

- Ừ..thì...cũng tạm thôi anh.
Cậu không thể nói tranh mình hơi bị trừu tượng được.

- Sướng thật, em vừa giỏi lại vừa đẹp, mũi cao, mắt to.
Vừa mô tả, Chimon vừa chạm vào từng chi tiết như để ghi nhớ vậy, Perth bất ngờ trước hành động của anh, nhưng không biết phải làm sao.

Thấy bộ dạng lúng túng của cậu, anh vội dừng lại, ngại ngùng giải thích.

- A..tại trước giờ anh hay skinship, xin lỗi
làm em khó xử.

- Không sao.
Perth cười hòa nhã dưới ánh nắng dịu nhẹ như vị hoàng tử của chuyện cổ tích, trong giây phút đó Chimon chính thức bị sắc đẹp cám dỗ, gục ngã tại chỗ.

' thịch..thịch, đẹp trai quá ! Tim ơi, mày đừng đập nhanh như vậy chớ. '

- Mình đi tiếp thôi anh.

- À, ừ đi thôi.
Chimon bừng tỉnh khi nghe Perth nhắc liền bước nhanh tới chỗ cậu.

___________________

- Anh Dunkkkk
Chưa thấy người đã nghe tiếng chính là châm ngôn của Joong. Dunk vừa cùng
Mark, Winny ra khỏi phòng thí nghiệm đã bị phi vật thể bám dính không buông.

- Em nhớ anh quá !
Dunk để yên cho tên cao to này ôm chặt nhõng nhẽo vì anh biết chóng cự cũng vô ích.

- Anh đừng có mà làm lố, mới có mười hai tiếng đồng hồ thôi.
Gemini mới bước ra đã thấy cảnh này liền lắc đầu khinh thường.

Cậu vẫn còn nhớ lần đầu gặp Joong, lúc đó cậu đang ngồi ghế đá, bỗng có một ai đó đi lại ngồi kế ' Chào em, anh là Joong khóa trên, nghe danh em đã lâu, giờ mới có dịp gặp, trong tương lai anh thật muốn kết bạn với nhóc. Bây giờ thì anh có việc anb đi trước '. Cậu chưa kịp hiểu cái mô tê gì thì ảnh đã đi xa một đoạn đuổi theo người
đằng trước lẽo đẽo theo sau. Về sau, cậu mới biết Joong Dunk là cặp bày trùng nổi tiếng ở khóa trên.

- Em mệt lắm ! Anh nhìn đi nơi này sạch bóng luôn.
Joong lờ ánh mắt khinh bỉ của mọi người mà mè nheo, và tất nhiên cũng chẳng có ai rảnh để ý kể cả Dunk.

- Mà trễ thế này mà sao bốn người kia chưa về ?
Ohm nhìn đồng hồ thắc mắc.

- Để em gọi cho P'Pond xem sao.
Gemini cũng lo lắng nãy giờ liền lên tiếng.

____________________

- Mày sống dai hơn gián nữa.
Người đàn ông chừng hơn bốn mươi tuổi ngồi trên ghế bành, châm điếu thuốc nhìn bốn tên nhãi ranh trước mặt châm chọc.

- Ông chưa chết làm sao tôi dám giành phần trước cơ chứ.

- Mày ! Ngọn gió nào khiến mày tới "thăm" tao vậy ?
Johnson kìm nén tức giận trước lời mỉa mai của Fourth.

- " MY TREASURE "

- Fuck, thế quái nào tao lại bị làm phiền liên tục vì con tàu đó chứ !
Johnson tức giận nói.

- Tôi cần thông tin về nó.

- Hừ..mày nghĩ tao dễ dàng đưa cho mày ?
Johnson bình tĩnh lại, ngồi xuống ghế quan sát Fourth.

- Ông cần gì ?

- Nể tình mày từng theo tao, theo nguyên tắc cũ.
Ông ta xoay ly rượu trên tay, khiêu khích em.

- ĐƯỢC.

- Nguyên tắc cũ là gì vậy anh ?
Satang hỏi nhỏ Nanon, cả đám đang đi theo ông ta xuống lầu.

- Anh từng nghe Fourth kể đó là ván cược Poker, người thua phải thực hiện giao kèo đã giao.

- Nguy hiểm vậy lỡ em ấy...
Pond lo lắng nhìn em và Johnson đã vào chỗ ngồi.

- Đừng lo, chỉ cần ông ta chơi công bằng thì Fourth thắng chắc !

- Sao anh lại tự tin như vậy ?

- Fourth cái gì cũng không có chỉ có hai thứ : May mắn và tài năng lừa đảo.
Nanon cười giải thích. Lần đầu gặp Fourth anh tin rằng ông trời đã giành hết may mắn cho em ấy.

- " Này, cậu gì ơi "
Nanon lây người cậu bé đang bê bết máu, trên người toàn vết thương, chân còn bị ăn đạn.

- Ai vậy ?
First thấy Nanon mang người lạ đến lại có dáng vẻ như vậy liền biết sẽ dính vào rắc rối.

- Anh mau cứu em ấy đi.

- Được rồi, được rồi.

....

- Cậu là ai ?
First đưa ánh mắt dò xét, đánh giá Fourth

- Fourth.

' Được Johnson thu lượm về làm đàn em, năm đó em chỉ mới mười mấy. Sống trong giới cờ bạc, em dầm trở thành cánh tay đắc lực của ông ta, đơn giản vì em luôn chiến thắng những trận cá cược, có may mắn, có lừa đảo. Hai năm, cứ tưởng đã đủ gầy dựng lòng tin vậy mà phút chốc em lại trở thành mục tiêu truy sát của ông ta, à phải nói là hợp tác có lợi chứ, bằng hữu làm quái gì tồn tại. Nếu ngày đó không chạy sang HongKong được Nanon và First cứu có lẽ em đã đi chầu diêm vương từ lâu rồi.'

- Sự việc hai năm trước là do ta sai.
Lời ông ta cất lên cắt đứt dòng hồi tưởng của Fourth, cứ tưởng đã quên nào ngờ chỉ cần nhớ lại nó sẽ hiện rõ mồn một.

Em chẳng nói gì chỉ cầm lá bài của mình lên.

- Ngươi biết lúc đó nếu được chọn lần nữa ta vẫn tin tưởng Micki

- Nói nhiều quá ! Tôi không quan tâm.
Fourth lạnh lùng đáp trả.

Từng lá bài được lật lên, tim của của mọi người lại đập nhanh nhưng Fourth lại vẫn bình thản như vậy.

Ách bích, ách cơ, K bích, Q bích cuối cùng là mười chuồng

" Shit, chỉ cần bích là mình thắng rồi "

- Straight.
Johnson thả bài, đó là J bích và ách rô.

- Xem ra ông trời vẫn thương tôi hơn nhỉ.
Fourth nhếch miệng đặt bài xuống.

- Full House là Full House, chúng ta thắng rồi.
Satang nhảy cẫng lên mừng rỡ mà quên là mình đanc trong lòng cọp.

Cùng với ách chuồng và K rô, Fourth chính thức thấy được sắc mặt xám đen thất bại của ông ta

- Chuyện ta hứa ta sẽ làm được, thật hối hận khi đánh mất ngươi.

- Có những chuyện không nên nhắc lại thì vẫn hơn, ngày mà viên đạn găm vào chân tôi thì ơn nghĩa với ông tôi đã trả đủ.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top