Chap 9:quá khứ bị lãng quên
Flash back:
12 năm trước
- Con tôi đâu? Cô đã làm gì nó hả?- SE hét lên trong điện thoại
- Cô sẽ phải trả giá vì những gì mình đã gây ra cho tôi- 1 nụ cười man rợ của người phụ nữ bên đầu dây bên kia,
- Cô ko được phép đụng vào con tôi, nếu nó có mệnh hệ gì thì tôi nhất định sẽ ko tha cho cô đâu- SE bắt đầu tức giận, bà đang ko giữ được bình tĩnh
- Xem nào cô CSE, cô đang mất bình tĩnh thì phải, tôi sẽ ko làm gì nó đâu,nó là 1 đứa be xinh đẹp mà- bà ta nói- tôi chỉ muốn cho đứa con bé nhỏ của cô biết về bộ mặt thật của người mẹ xinh đẹp của nó thôi. - Cô tính làm gì hả?- nhưng người đàn bà kia đã kịp gác máy
- Cho người tìm kiếm con bé nhanh lên, dù lục tung cả cái tp này cũng phải tìm được- SE nói với giọng đầy uy quyền.
- Dạ vâng tôi biết thưa chủ tịch- người đàn ông kính cẩn cúi đầu nói, ông ko ngờ người phụ nữ đang đứng trước mặt mình bây giờ lại thiếu bình tĩnh đến thế, khác với vẻ lạnh lùng và nhẫn tâm mọi lần
5 ngày sau
- Dạ thưa chủ tịch, cảnh sát gọi tới nói đã tìm thấy tiểu thư rồi ạ- người đàn ông nói- Đưa tôi đến đó ngay- SE bật dậy nói lớn, bà rất lo sợ bấy lâu nay về sự an nguy của cô con gái
- Nhưng...- quản gia Kim ngập ngừng nói
- Chuyện gì ông nói mau đi- SE nóng lòng nói
- Khi tìm thấy tiểu thư, cảnh sát hỏi nhưng cô ấy ko nói gì,theo chẩn đoán của bác sĩ cô ấy mắc chứng trầm cảm do quá sợ hãi - lời nói đó như hàng ngàn vết dao đâm vào trái tim người phụ nữ xinh đẹp kia, lấy tay chống lên bàn dường như chân bà ko còn sức mà đứng vững nữa. rồi ngay lập tức bà phóng xe lao nhanh đến bệnh viện
- Bác sĩ tình hình con tôi sao rồi?- dù rất lo lắng nhưng SE lại nhanh chóng mang khuôn mặt lạnh lùng vốn có của mình
- Cô bé bị trầm cảm sau cú sốc, có bình phục hay ko phải dựa vào sự chăm sóc của gia đình- người bác sĩ nói
- Cám ơn- bà lạnh lùng nói rồi bước vào trong phòng bệnh của cô con gái bé nhỏ mà mình luôn yêu thương. Nhưng trước mặt bà ko còn là hình ảnh cô bé luôn vui vẻ ngày nào hay nũng nịu với bà mà là 1 con búp bê vô hồn ko cảm xúc. Bà nhẹ nhàng bước đến vuốt mái tóc đen mượt của đứa con thân yêu. Tay chân cô bé đầy những vết thương do bị đánh- Con gái con ko sao chứ? Mẹ xin lỗi- câu nói ấy dường như tác động đến những giác quan trên người , đứa trẻ có khuôn mặt thiên thần đó ngước lên nhìn người mẹ mà mình luôn yêu thương mình 1 cách căm hờn.
- Bà đi đi, tôi ko muôn nhìn thấy bà- đứa bé hét lên- tránh xa tôi ra, bà là người xấu- đứa bé ko ngừng hét trong tiếng nấc, 2 tay thì ôm chặt lấy đầu mình như muốn quên đi những chuyện đã xảy ra trong suốt 1 tuần qua.- đừng đụng vào tôi- câu nói ấy đã làm cho người đàn bà vốn nổi tiếng lạnh lùng kia rơi 1 giọt nước mắt, bà quay lưng đi bước ra ngoài, để lại cô bé cùng bác sĩ đang tim thuốc an thần cho nó.
- Từ nay ta sẽ chăm sóc con bé, ta sẽ đem nó về nhà ta - tiếng 1 người phụ nữ lớn tuổi vang lên khiến SE giựt mình quay đầu lại.
- Mẹ! ý mẹ là sao- SE ngạc nhiên hỏi
- Con ko thấy tình trạng con bé sao? Ta sẽ chăm sóc cho đến khi nó bình phục- người bà nói rồi nhìn vào căn phòng nơi đứa cháu tội nghiệp đang nằm- ta ko nghĩ con thích hợp để chăm sóc nó. Con hãy suy nghĩ về những chuyện mình làm đi, vì muốn trả thù người đàn ông đó mà con đã đi vào 1 con đường rất sai lầm và hậu quả bây giờ là đứa trẻ tội nghiệp kia đang phải gánh chịu. Con ko thấy đau lòng sao? Từ bây giờ ta là Hye Na sẽ chăm sóc GE- SE ko nói gì cả, bà chỉ im lặng nghe người mẹ mình nói rồi quay lại nhìn đứa con bé bỏng,mỉm cười đau đớn SE quay lưng bước đi, nhưng trước khi đi bà nhìn người mẹ già của mình
- Con nhờ mẹ chăm sóc con bé- rồi quay lưng bước đi ko 1 lần quay đầu nhìn lại
End back
Người phụ nữ xinh đẹp nâng ly rượu trên tay mình lắc nhẹ, bà nhớ về đứa con gái tội nghiệp của mình. Đau đớn, xót xa, rồi mỉm cười lạnh lùng uống hết ly rượu đó. " Ta xin lỗi con con gái, nhưng ta cần con quay về bên ta, ta ko biết mình con bao nhiêu thời gian nữa rồi". Bà nhìn vào bức hình mình chụp cùng 1 cô bé mỉm cười nói, trong bức hình ai cũng có thể nhận ra rằng mẹ con họ đang rất vui vẻ bên nhau họ đều sở hữu 1 nụ cười tỏa nắng và 1 ánh mắt đẹp như mặt nước mùa thu, bình yên và hp.
Tại quán cháo, mọi người đang vui vẻ thưởng thức món cháo ngon lành do S4 làm
- Ko ngờ tụi e nấu ngon vậy đó- JP tấm tắt khen và ăn ko ngừng làm tất cả đều phải bật cười trước dáng vẻ trẻ con của a
- Này a ăn từ từ, có ai dành hết đâu- JD lo lắng nói rồi vuốt sóng lưng của JP khi thấy JP bị sặc do ăn vội vàng
- Này 2 người đừng có tình tứ như vậy chứ- GN lên tiếng trêu chọc JD, khiến JD đỏ cả mặt vì ngượng
- Cậu cũng có mình ở đây còn gì?- câu nói của LJ vang lên làm GN có hơi ngượng ngùn,ngượng ngùng vì đang có sự hiện diện của 1 người ở đây
- Chẳng phải 2 người cũng rất hp sao? Ko cần phải ghen tị với JD đâu- câu nói của WB kèm theo sự mỉa mai làm cho GN rất khó chịu nhưng cô chỉ im lặng vì ko muốn làm mọi người mất vui.
- Cám ơn a, chúng tôi rất hp- LJ thì lại ngược lại, a quàng tay qua vai GN nhìn WB như thách thức
- Sunbae a, a thấy sao?- GE lên tiếng phá vỡ ko khí căng thẳng kia, nói thật thì cô ko thoải mái cho lắm với sự hiện diện suốt ngày của LJ bên cạnh GN
- GE à e nấu ngon lắm- YJ nắm lấy tay GE nhìn cô mỉm cười nói
- Ôi trời, nhìn họ kìa, âu yếm vừa vừa thôi chứ- JK trêu GE, làm GE nhanh chóng giựt tay ra khỏi YJ làm a có chút hụt hẫng
- Các công chúa nấu lúc nào cũng ngon cả- JH nói.- mà LJ ah nghe nói nhà cậu sắp mở triển lãm mà sao cậu vẫn rãnh rỗi đến đây hoài vậy- câu nói của JH làm cho LJ chợt nhớ mình có việc phải làm nên chào mọi người rồi đi mất, nhưng trước khi đi a ko quên hôn lên trán GN 1 cái như khẳng định cho ai đó biết bây giờ cô là của a.
- GE ah, cho a cốc nước được ko- YJ dịu dàng nói- vâng a đợi e chút- GE đáp, tim cô đang đập rất nhanh, cứ mỗi lần YJ gọi tên cô là y như rằng tim cô cứ như đang nhảy múa torng lồng ngực
Sau khi GE đi khỏi thì có 1 người đàn ông bước vào, ông ta nhìn xung quanh tiệm cháo rồi bước tới chỗ GN đang đứng cung kính cúi chào, GN thì ngạc nhiên hay nói đúng hơn là lo lắng đến ngạc nhiên
- Chào tiểu thư- người đàn ông nói
- Chào ông quản gia Kim- GN mỉm cười nói nhưng trong cái mỉm cười đó có gì đó rất khác lạ và mọi người đều nhận ra điều đó.- tôi ko ngờ ông lại tìm đến đây nhanh vậy đó- GN lạnh lùng nói
- Tôi được lệnh đến đây đón tiểu thư GE, thưa cô- quản gia Kim vẫn cung kính nói
- Tôi nghĩ con bé ko có việc gì phải đi theo ông cả- GN vẫn bình tĩnh nói trong khi cô đang rất sợ GE sẽ bước ra
- Thưa cô chủ tịch muốn gặp cô ấy- ông ta vẫn thản nhiên trả lời như biết trước mọi chuyện
- Vậy ông hãy nói với dì ấy là GE hiện ko gặp dì ấy được- GN mỉm cười nhìn vào người đàn ông nói với chất giọng uy quyền của mình
- Nhưng đó là mẹ tiểu thư GE thưa cô- câu nói của ông ta đang làm F4 và S2 sốc thực sự. "mẹ" ư? GE chẳng phải ko cha ko mẹ sao, chẳng phải được mẹ GN nhận nuôi sao,cô ấy có mẹ chuyện này là thế nào? Mọi câu hỏi vang lên trong đầu mọi người
- Xoảng...- tiếng vỡ vang lên khiến mọi người đều quay đầu lại nhìn. Đó là GE cô vừa bước ra sau câu nói của người đàn ông kia. Ngỡ ngàng, sợ hãi, bờ vai nhỏ nhắn của GE rung lên, cô thất thần và điều này làm cho YJ rất lo sợ, a tới bên cô đỡ lấy cô, ôm chặt cô vào lòng.
- Chào tiểu thư, xin mời cô theo tôi ạ- quản gia Kim lúc đầu cũng lo lắng cho cô chủ nhỏ, nhưng với tác phong chuyên nghiệp của mình nên ông nhanh chóng tiến đến chỗ cô cúi đầu nói
- Ông nghĩ sẽ đưa cô ấy đi đâu vậy hả?- YJ hét lên khi thấy tình cảnh GE bây giờ, mặt cô xanh xao đến lạ thường. bởi vì quá khứ vốn được chôn chặt trong cô đang hiện về như 1 cuốn phim quay chậm, từng chút từng chút đem hồi ức đáng sợ kia quay lại
- GE, GE e sao vậy GE?- tiếng YJ la lớn khiến mọi người đều hoảng hốt,GE đã ngất đi trong vòng tay a.
- Tôi nghĩ ông hãy về đi. Nói lại với dì ấy đây ko phải là lúc thích hợp nếu như dì ấy ko muốn GE giống như trước đây- GN tức giận nhìn người đàn ông kia, ông ta đành im lặng cúi chào bỏ đi
- YJ a còn ngồi thừ ra như vậy làm gì? Nhanh đưa GE về nhà- JK hét lên kéo YJ về thực tại, a ko hiểu sao a lại lo sợ như vậy khi thấy cô ngất đi
Tại nhà GE, GN sau khi thay đồ rồi cho GE uống thuốc thì đi xuống nhà với mọi người. mọi người đều đang ngồi đó lo lắng, đặc biệt là YJ, khi vừa thấy GN a vội chạy lại hỏi
- GE sao rồi?- YJ nắm chặt vai GN hỏi
- Cậu bình tĩnh nào YJ. Cậu đang làm GN đau đo- WB hét lên khi thấy nét mặt GN thay đổi vì bị tay YJ siết quá chặt
- 2 cậu ngồi xuống để GN nói- giọng JH đều đều nói
- Phải mọi người bình tĩnh đi- JD lau nước mắt nói, nãy giờ cô đang rất lo cho GE
- GE ko sao rồi mọi người đừng lo- GN ngồi xuống rót trà cho mọi ngườ
- GN ah, chuyện mẹ GE là sao?- JK lên tiếng hỏi cho sự thắc mắc của mọi người
- Chẳng phải GE mồ côi sao?- JP ngơ ngác hỏi
- Vì GE ko bao giờ muốn nhắc đến người mẹ của mình- GN chậm rãi nói, cô đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình
- Vậy rốt cuộc là sao? A nhận ra người đàn ông khi nãy ông ta là quản gia, và là trợ lí thân cận của chủ tịch Chu tập đoàn Diamond- WB nhìn GN lo lắng nói
- Khoan đã GE họ Chu, chủ tịch Diamond cũng họ Chu, chẳng lẻ...- JD nói
- Đúng vậy, họ là mẹ con- GN vẫn đều đều nói trong khi mọi người thì ngạc nhiên cực độ. Nào giờ họ cứ tưởng GE chỉ là 1 cô bé bình thường may mắn có người dì giàu có, nhưng ko ai ngờ đến GE lại là con gái của người giàu thứ 5 của HQ
- Nhưng tại sao GE lại hoảng sợ như vậy?- YJ sau khi im lặng nãy giờ mới nói
- Vì...- GE nén tiếng nấc lại-trước đây e vô tình nghe mẹ và bà ngoại nói dì e vì 1 người đàn ông đã phản bội mình từ 1 con người dịu dàng,hồn nhiên bà đã trở thành 1 con người lạnh lùng. Với sắc đẹp trời cho, bà đã làm ko biết bao trái tim đàn ông điêu đứng, bà dùng tài năng và sắc đẹp của mình để có được thành công trên thương trường và kết quả là có được tập đoàn đá quý mạnh nhất HQ hiện nay, nhưng đồng thời biết bao nhiêu người đàn ông sẵn sàng phá nát hp gia đình mình để có được nụ cười của bà. Và trong sô đó có 1 người vì bà đã bỏ rơi vợ con mình, khiến người đàn bà đó vì quá sốc nên đã chạy theo van xin người đàn ông kia quay lại và kết quả là đứa con duy nhất trong bụng bà ta đã ko giữ được...
Flash back
- Cô là ai sao lại trói cháu?- giọng GE rung lên trong tiếng khóc nghẹn ngào- cháu muốn về với mẹ
- Mẹ ư?- người đàn bà rít lên trong giận dữ-mày có biết mẹ mày đã làm gì ko? Mẹ m đã cướp đi chồng tao, mẹ mày là hồ ly tinh chuyên gia phá tan gia đình người khác, chính mẹ mày làm đứa con của tao chưa kịp ra đời thì đã chết.
- Mẹ con ko phải người như vậy? cô nói dối, con ko tin, ko tin. Mẹ ơi cứu GE với-GE hét lên
- Vậy mày nhìn xem- người phụ nữ quăng những tấm ảnh xuống, hình ảnh mẹ cô đang ôm hôn người đàn ông khác, ngỡ ngàng,hụt hẫng, giận dữ đó chính là điều 1 đứa trẻ 6 tuổi phải chịu đựng. Người mẹ mà mình luôn tin yêu hoàn toàn sụp đổ.- m có còn nghĩ mẹ m là thiên thần nữa ko?t sẽ cho mẹ m thấy nổi đau khi mất đứa con là thê nào- người đàn bà ko ngừng đánh đứa trẻ tội nghiệp kia, đứa bé chỉ biết kêu cứu trong vô vọng. càng hét càng đánh, càng đánh nó càng gọi mẹ lớn hơn. Rồi người đàn bà kia nhìn GE đang đau khổ mà tim người đàn bà tội nghiệp đó nhói đau khi nhớ đến con mình , nước mắt bà ta cứ rơi, bà ta quỳ xuống nhìn đứa bé nó có tội tình gì mà phải chịu thay cho người mẹ, mỉm cười chua xót, bà ta bước tới giữa căn phòng, leo lên chiếc ghế mỉm cười- mẹ sẽ đến với con- chết lặng trước mắt mình, đứa trẻ mang tên mùa thu ấy sợ hãi nhìn người phụ nữ chết trước mặt mình mà im lặng, ko khóc, ko gọi mẹ nữa, nó cứ ngồi yên như vậy sợ hãi. 1 ngày, 2 ngày, đến ngày thứ 5 cảnh sát mới tìm thấy đứa trẻ tội nghiệp đó, đang nằm đóvới những vết thương trên người.
End back
GE giựt mình sau cơn ác mộng vừa rồi, ngồi dậy với mồ hôi vương vãi trên trán,ôm lấy 2 đầu gối GE ngồi đó ko nói gì. Trước mặt cô là hình ảnh 1 người phụ nữ đang treo cổ, kí ức kia 1 lần nữa ám ảnh cô.
ở dưới nhà mọi người đều hoang mang trước những gì GN kể. tự tử trước mặt đứa trẻ 6 tuổi ư? Cô bé nhỏ nhắn kia lại phải chịu đựng nhiều như vậy sao? Mọi người đều lo sợ chuyện mẹ GE xuất hiện sẽ làm cô nhớ lại quá khứ rồi bị trầm cảm 1 lần nữa.YJ ko tin vào những gì mà GN đang kể, cô bé hồn nhiên, tinh nghịch hay cãi nhau với a lại có 1 tuổi thơ như vậy, rồi đột nhiên trong lòng a có 1 cảm giác dâng trào được nâng niu, chăm sóc và bảo vệ cô bé kia suốt đời. rồi đột nhiên có tiếng bước chân, GE dang bước xuống với 1 nụ cười trên môi, điều mà ko ai ngờ tới
- Mọi người sao nhìn e dữ vậy?- GE vẫn làm bộ ngây thơ hỏi, cô biết GN đã kể hết mọi chuyện. Nhưng GE bây giờ ko phải là cô bé 6 tuổi, cô ko còn yếu đuối nữa, cô còn rất nhiều người thương yêu mình nên cô phải mạnh mẽ.
- E ko sao chứ- YJ vôi vàng chạy lại đỡ GE ngồi xuống- ko khỏe sao ko nằm nghỉ
- Sunbae và mọi người nhìn xem e ko sao mà- nói rồi GE xoay 1 vòng- e rất khỏe
- Này biết e khỏe rồi mau ngồi xuống đi- YJ xoa đầu GE
- GE ah, cậu làm mình lo quá- JD nhào tới ôm chấm lấy GE làm cô suýt té
- E cẩn thận chứ JD- YJ hét lên rồi đỡ lấy GE
- Xem chăm sóc người yêu kĩ chưa kia- JK lên tiếng, mọi người cùng nhau mỉm cười, ai cũng biết là ko nên nói gì cả
- Hay chúng ta đi đâu đó chơi đi- JP ngốc bữa nay có 1 sáng kiến rất hay
- Được đó. Đi đâu thay đổi ko khí vậy- JH đồng tình
- Vậy ngày mai đi nhá- JK noi
- 0k- tất cả mọi người đồng thanh nói. Nhưng ai cũng khâm phục GE rằng cô quả là rất mạnh mẽ.
- Vậy thôi mọi người về cho GE nghỉ ngơi đi-JH nói
- Vậy chào 2 chị e nhá-JP mỉm cười nói
- Chào 2 e-JH và JK nói
- Mai gặp lại- JD ôm chầm lấy GE
- Mai gặp lại e, ráng nghỉ ngơi nha- YJ nói rồi đặt 1 nụ hôn lên trán của GE, hành động quan tâm này làm GE cảm thấy rất ấm lòng, có 1 niềm vui nho nhỏ len lỏi vào trái tim cô
Sau khi mọi người đi khỏi, GE bước đến bên cửa sổ nhìn về phía những ngôi sao đang sáng sáng lấp lánh kia. Cô nghỉ đã đến lúc mình phải đối mặt với mẹ mình rôi, cô ko thể mãi trốn tránh được.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top