Chapter 55

                          Chapter 55
   "Pai, đó có phải là xe của Folk không?"  Giọng của Itt đã được nghe thấy.
   Họ đang trên đường trở về ký túc xá của họ.  Anh nhìn Itt và gật đầu khi anh cũng nhìn thấy chiếc xe quen thuộc- chiếc xe của Moon Khoa Răng Hàm Mặt
   "Ồ, phải. Đi theo cậu ấy một chút. Ngày mai tao muốn mượn tờ thảo luận để làm bài kiểm tra phụ. Tao không có tờ nào để nghiên cứu. Tao quên gọi điện thoại cho cậu ấy, vậy chúng ta đi gặp cậu ấy." 
   Itt gật đầu đồng ý trước khi chạy theo xe trên đường cao tốc. Xe của họ không ở cạnh nhau nhưng ngay cả khi vậy, họ đã biết rằng Folk đang đi đến ký túc xá của riêng mình.
  "Pai sẽ thi giữa kỳ sau hai tuần?"  Itt hỏi trong khi vẫn nhìn vào chiếc xe của bạn họ.
   "Hmm, vâng" anh trả lời. Anh không biết Itt đang dẫn dắt cuộc trò chuyện ở đâu nên anh cũng không biết phải trả lời như thế nào.
   "Tao đi học với mày được không?"
   "Vậy thì tao sẽ mời Folk, Waan, và cả Pure nữa" anh trả lời đơn giản. 
"Ầm!"
"Oy, cái gì?"
"Itt muốn chúng ta ngồi và học cùng nhau, một mình"
"Dù có bao nhiêu người thì cũng sẽ như vậy. Học là học."
"Nhưng Itt muốn dành nhiều thời gian hơn cho Pai."
"Lần này không phải chúng ta cùng nhau sao?"  anh đã trả lời.
"Có, nhưng tao muốn nhiều hơn nữa."  Itt vẫn cố chấp
"Itt"
"Đúng?"
"Tao thích tự học. Nếu chúng ta ôn tập cùng nhau, tôi không có đủ tập trung để chăm sóc mày và học cùng một lúc. Tao không thể. Kỳ thi khoa của tao thực sự rất khó khăn", anh giải thích.
    Itt quan trọng nhưng học tập cũng quan trọng không kém. Pai nhận ra rằng anh không có nhiều sự tập trung khi ở bên người khác, đặc biệt là khi Itt ở bên anh. Nhưng đôi khi đọc sách cùng nhau là đủ; nếu nó thường xuyên hơn hoặc mỗi ngày, chắc chắn anh sẽ chết trong phòng thi.
"Có thật không vậy?"  Anh ta nói với giọng không được vui lắm nhưng có vẻ đã hiểu.
"..."
"..."
"Được thôi, mày có thể đến, nhưng mày phải nói với tao trước. Không quá thường xuyên. Tao sẽ cố gắng thích nghi. Hãy cho tao thời gian" cuối cùng Pai nói.
"Cảm ơn, Pai." Itt quay lại và cười với anh. Họ phải cố gắng rất nhiều để dành thời gian cho nhau.
"Tại sao cậu ta lại quay lại?"  Itt đặt câu hỏi.
Pai chuyển sự chú ý của mình trở lại chiếc xe mà họ đang theo sau. Folk quay đầu xe và lái xe lùi lại, đi khỏi hướng ký túc xá của mình. Pai nheo mắt nghi ngờ nhưng không nghĩ nhiều về điều đó.
   "Có lẽ cậu ấy đang tìm thứ gì đó để ăn. Cứ đi theo trước, có thể cậu ấy sẽ dừng lại ở một nhà hàng", Pai đáp.
Itt gật đầu và tiếp tục lái xe giữa dòng xe cộ về đêm của thành phố.
"A, chúng ta phải làm sao?"  Itt hỏi khi thấy xe của Folk không đi đến một nhà hàng như họ nghĩ. Thay vào đó, cậu ấy lái xe đến một ký túc xá khác không phải của mình.
"Tao xuống xe một chút để hỏi cậu ấy về tờ thảo luận. Mày không cần xuống xe, tao  sẽ nhanh chóng."  Pai quyết định.
   Xe của họ đang ở một ngã ba. Itt bật đèn tín hiệu, chờ rẽ vào đường ký túc xá. Tuy nhiên, có rất nhiều phương tiện qua lại nên họ bị kẹt khi chờ đến lượt trong gần 5 phút trước khi đi vào làn đường.
   Xe của Folk đậu ở một góc bãi xe. Cậu tìm kiếm một chỗ đậu xe ở đâu đó gần đó với ý định đi bộ đến chỗ chủ xe kia. Họ tìm thấy một chỗ trống không xa lối vào ký túc xá.
    "Pure" giọng Itt nhẹ nhàng lẩm bẩm.
Xe hơi đậu tại chỗ có view nhìn ra cổng tòa nhà.
  Ánh mắt của Pai hướng về Itt khi anh nhìn thấy người bạn thân nhất của mình. Thực ra, Itt lẽ ra ngay từ đầu đã biết đây là ký túc xá mà Pure đang ở. Anh không biết tại sao Folk lại đến đây để gặp bạn mình vào lúc này.  Người ngồi ghế lái quay sang người ngồi ghế phụ, muốn hỏi ý kiến ​​của anh ta.
"Pure" Cũng từ đó thốt ra từ miệng của Pai nhưng giọng điệu của anh ấy khá lạ.
  Khi Itt nói ra, nó rất ngạc nhiên nhưng khi Pai lẩm bẩm cái tên thì giống như cuối cùng thì anh cũng hiểu ra mọi chuyện.
   "Ý cậu là gì, Pai?"
   "Tao không biết, chúng ta hãy quan sát thêm một số nữa"
   "Itt nghĩ Pai biết điều gì đó"
   "Hãy yên lặng"
Pai ra hiệu cho anh ngừng nói trước khi chỉ về phía bạn bè của họ, những người đang nói chuyện ở lối vào của tòa nhà. Tất nhiên, Folk và Pure không có bất kỳ ý tưởng nào rằng cảnh tượng đang được chứng kiến ​​bởi họ.
   Pai nhìn họ và nghĩ, hai người bạn của họ không quá thân cũng không quá xa. Folk mặc áo phông, quần ngắn cũn cỡn như vừa từ ký túc xá về. Trong khi đó, Pure đang mặc đồng phục học sinh của mình ngoại trừ việc không có thắt lưng trong quần.  Điều này có nghĩa là Pure đã về phòng của mình và xuống để gặp lại Folk.  Đánh giá về quần áo của Folk, chúng là những bộ quần áo thoải mái mặc khi ở nhà hoặc ở ký túc xá. Mọi người thường không ra ngoài trong những bộ quần áo như vậy để 'gặp gỡ mọi người'.
    Pure từ phòng đi xuống dường như đang thảo luận điều gì đó với Folk.  Họ ở quá xa để nghe trộm nhưng họ đủ gần để thấy bàn tay của Pure đang chạm tới khuỷu tay của Folk.  Trên thực tế, nếu cả hai nhìn qua đây dù chỉ một chút, có lẽ họ sẽ nhận ra xe của Itt.  Nhưng bầu không khí giữa hai người có vẻ như họ không thực sự quan tâm đến thế giới bên ngoài.
   Cảnh tiếp theo họ thấy là Folk gạt tay Pure ra rồi quay lưng bỏ đi.
  Pure nắm lấy cánh tay của Folk và kéo anh lại.  Dân gian quay ra nói lại.  Những gì Pai nhìn thấy tiếp theo là Pure đang cố gắng nắm tay Folk.
   Khi nỗ lực nắm tay không thành công. Pure ôm mặt Folk và thì thầm điều gì đó vào tai anh trước khi buông tay.
  Pai suy nghĩ xem liệu anh có tìm thấy mảnh ghép cuối cùng trong câu chuyện không.
  Và sau đó dường như toàn bộ tình thế xoay chuyển trong chớp mắt. Pure quay lại và bước vào tòa nhà với Folk đang đi phía sau với vẻ đầu hàng, như thể anh còn nhiều điều muốn nói với người kia.  Hai người họ trên xe có thể nói rằng Folk đã sẵn lòng vào tòa nhà.
   "Cái này là cái gì?"  Itt lẩm bẩm, không hiểu. 
   "Vừa nhìn liền không biết?"  Pai nói.
"Chà, tao hiểu điều đó nhưng tao không hiểu chuyện này xảy ra như thế nào."  Itt quay sang anh, hỏi ý kiến ​​của anh.
   "Chờ một chút. Mày đang nghĩ những gì tao đang nghĩ, B1?"
   "Cái quái gì vậy. Đừng có ngớ ngẩn," anh nói đùa.
"Tao có thể không nhận được câu trả lời nào từ mày?" Itt nói, bĩu môi.
"Được rồi, mày nghĩ thế nào?"  Pai nói.
Cuối cùng thì Pai cũng hòa vào khi thấy Itt đang cau mày nhìn mình. 
(* B1 và ​​B2 là các nhân vật trong một chương trình cũ có tên là Bananas in Pyjamas)
  "Pai rất ngọt ngào," Itt nói với một nụ cười. 
   "Mày định nói gì về chuyện vừa rồi?"
   "Chà, có vẻ như Folk và Pure, trong một mối quan hệ nào đó," Itt lắp bắp, như thể tránh dùng từ này.
   "Chắc là như vậy. Folk gạt tay Pure ra nhưng cậu ấy không hề tức giận. Bình thường người như Pure sẽ không bình tĩnh thế này."
"Đúng" Itt đồng ý với anh ta.
    Pure là một người nóng tính, sẵn sàng đối đầu với mọi người bất cứ lúc nào. Không quan trọng bạn có thân thiết với cậu ấy như thế nào, nếu bạn xô cánh tay của cậu mạnh như vậy, thì bạn chắc chắn phải phát điên lên rồi ...
   "Pai có nghĩ họ cũng có chuyện gì đó xảy ra không?"  Itt tò mò hỏi.
   "Hẳn là đúng, vừa rồi mày đã nhìn thấy bọn họ cùng nhau."
   "Thật sao? Tại sao Pai không có vẻ ngạc nhiên?"
  "Tao đã tự hỏi liệu Folk có vấn đề trong một thời gian dài," anh nói.
"Tại sao?"
  "Cậu ấy hiếm khi đến học và luôn biến mất. Khuôn mặt cậu ấy có thể đang cười nhưng hành vi và hành động của cậu ấy lại cho thấy điều ngược lại." Pai giải thích lý do của giả định của mình.
"Chà, đúng vậy."
"Thực ra, tao cũng nghi ngờ liệu Folk có trục trặc trong tình yêu hay không. Nhưng tôi không nghĩ người đó lại thân thiết với chúng ta như vậy", cậu nói.
   "A, tại sao mày nghĩ vấn đề của cậu ấy là về tình yêu? Có những loại vấn đề khác," bên kia tranh luận.
"Mày có nhớ đã đến trại ở Rangsit không?"
"Đúng."
"Folk nói rằng cậu ấy là một nhà văn."
"Và?"
"Cậu ấy nói rằng cậu ấy đã ngừng viết."
"Tôi nhớ"
"Điều đó không đúng. Bởi vì cậu ấy đang viết ngay bây giờ."
"Oh?"
"Tao đã kiểm tra email của cậu ấy và tra cứu cậu ấy trên mạng. Tao thấy cậu ấy đăng trên một trang web đọc tiểu thuyết miễn phí. Tao thậm chí đã vào và đọc nó."
"Và sau đó?"  Itt quan tâm hỏi.
"Câu chuyện Folk rất kịch tính."
"Tại sao?"
"Nhân vật chính trong truyện bị một tên ăn chơi đánh vào người rồi bỏ đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #blog