Thiên hạ - Trương Kiệt


烽烟起寻爱似浪淘沙
遇见她如春水映梨花
挥剑断天涯相思轻放下
梦中我痴痴牵挂
顾不顾将相王侯
管不管万世千秋
求只求爱化解
这万丈红尘纷乱永无休
爱更爱天长地久
要更要似水温柔
谁在乎谁主春秋
一生有爱何惧风飞沙
悲白发留不住芳华
抛去江山如画换她笑面如花
抵过这一生空牵挂
心若无怨爱恨也随他
天地大情路永无涯
只为她袖手天下



Fēng yān qǐ xún ài sì làng táo shā
Yù jiàn tā rú chūn shuǐ yìng lí huā
Huī jiàn duàn tiān yá xiāng sī qīng fàng xià
Mèng zhōng wǒ chī chī qiān guà

Gù bù gù jiāng xiàng wáng hóu
Guǎn bù guǎn wàn shì qiān qiū
Qiú zhī qiú ài huà jiě
Zhè wàn zhàng hóng chén fēn luàn yǒng wú xiū

Ài gèng ài tiān cháng dì jiǔ
Yào gèng yào sì shuǐ wēn róu
Shuí zài hū shuí zhǔ chūn qiū
Yī shēng yǒu ài hé jù fēng fēi shā

Bēi bái fà liú bù zhù fāng huā
Pāo qù jiāng shān rú huà
Huàn tā xiào miàn rú huā
Dǐ guò zhè yī shēng kōng qiān guà

Xīn ruò wú yuàn ài hèn yě suí tā
Tiān dì dà qíng lù yǒng wú yá
Zhī wèi tā xiù shǒu tiān xià .
Gù bù gù jiāng xiàng wáng hóu

Guǎn bù guǎn wàn shì qiān qiū
Qiú zhī qiú ài huà jiě
Zhè wàn zhàng hóng chén fēn luàn yǒng wú xiū
Ài gèng ài tiān cháng dì jiǔ

Yào gèng yào sì shuǐ wēn róu
Shuí zài hū shuí zhǔ chūn qiū
Yī shēng yǒu ài hé jù fēng fēi shā
Bēi bái fà liú bù zhù fāng huā

Pāo qù jiāng shān rú huà
Huàn tā xiào miàn rú huā
Dǐ guò zhè yī shēng kōng qiān guà
Xīn ruò wú yuàn ài hèn yě suí tā

Tiān dì dà qíng lù yǒng wú yá
Zhī wèi tā xiù shǒu tiān xià
Yī shēng yǒu ài hé jù fēng fēi shā
Bēi bái fà liú bù zhù fāng huā

Pāo qù jiāng shān rú huà
Huàn tā xiào miàn rú huā
Dǐ guò zhè yī shēng kōng qiān guà
Xīn ruò wú yuàn ài hèn yě suí tā

Tiān dì dà qíng lù yǒng wú yá
Zhī wèi tā xiù shǒu tiān xià
Fēng yān qǐ xún ài sì làng táo shā

Yù jiàn tā rú chūn shuǐ yìng lí huā
Huī jiàn duàn tiān yá xiāng sī qīng fàng xià
Mèng zhōng wǒ chī chī qiān guà



phong yên khởi tầm ái tự lãng đào sa
ngộ kiến tha như xuân thủy ánh lê hoa
huy kiếm đoạn thiên nhai tương tư khinh phóng hạ
mộng trung ngã si si khiên quải
cố bất cố tương tương vương hầu
quản bất quản vạn thế thiên thu
cầu chích cầu ái hóa giải
giá vạn trượng hồng trần phân loạn vĩnh vô hưu
ái canh ái thiên trường địa cửu
yếu canh yếu tự thủy ôn nhu
thùy tại hồ thùy chủ xuân thu
nhất sinh hữu ái hà cụ phong phi sa
bi bạch phát lưu bất trụ phương hoa
phao khứ giang sơn như họa hoán tha tiếu diện như hoa
để quá giá nhất sinh không khiên quải
tâm nhược vô oán ái hận dã tùy tha
thiên địa đại tình lộ vĩnh vô nhai
chích vi tha tụ thủ thiên hạ






Giữa khói lửa vọng tình như sóng xô bờ cát
Gặp được người như xuân thủy ánh lê hoa
Vung kiếm đoạn thiên nhai tương tư nhẹ buông xuống
Trong mộng này mình ta vương vấn tình si
Chẳng màng xưng vương hầu quý tộc
Chẳng quản chi vạn thế xuân thu
Chẳng muốn ái tình này tan biến
Để muôn trượng hồng trần phân li mãi không thôi
Phải yêu cho đến thiên trường địa cửu
Phải thiết yếu như dòng nước ôn nhu
Cần gì biết xuân thu ai làm chủ
Đời này hữu tình hà tất sợ gió tấp phong ba
Bi thương đến bạc đầu chẳng giữ được phương hoa
Vứt bỏ cả giang sơn như họa để đổi lấy nụ cười của nàng đẹp như hoa
Đổi được rồi cả đời chẳng còn gì vướng bận
Tâm không oán yêu hận cũng tùy tâm
Thiên địa lớn đường tình vô bờ bến
Chỉ vì người mà không màng thiên hạ

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top