46.

Con người kì lạ nhỉ.
Khi tôi nặng lời với bạn, bạn bày ra vẻ mặt của người bị hại, nũng nịu than rằng tôi không được nói thế, làm tổn thương bạn.
Vậy bạn có nhớ những lúc bạn nặng lời với tôi thì sao không?
Tôi không phản ứng, tôi không xị mặt, tôi không làm nũng, không có nghĩa rằng tôi không tổn thương, không biết buồn.
Cũng không có nghĩa những lời bạn nói là vô hại, là nhẹ nhàng.
Càng không có nghĩa bạn vẫn là người tốt, là nạn nhân.
"Cho quan phóng hoả, nhưng không cho dân đốt đèn"
Thói đời đâu ra mà ngộ vậy bạn?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #romance