chapter 6
buổi sáng những tia nắng ấm len qua ô cửa nhỏ bé của phòng tôi .Một buổi sáng bình thường mà tôi luôn muốn, không có tiếng la của ba, không có sự đau khổ trong nhà, không có ai phải buồn vì ông ta nữa và có lẽ đó là điều tôi không thể có được .Tôi không thức giấc bởi các tia sáng mà vì âm thanh của tiếng kèn cảnh sát .Tôi tò mò tiến tới cửa sổ .Nhìn ra ngoài thấy cảnh sát đã bao quanh căn nhà .Mẹ bế đứa em lên. Tôi nhìn bà và thấy mẹ nói với tôi rằng : "mẹ xin lỗi" .Tôi đã bị sock không ngờ rằng người mẹ mà tôi hàng ngày quý mến kính trọng lại đi làm vậy với tôi . Biết rằng tôi đã giết vài người nhưng tôi vẫn là con bà mà .Không lẽ mẹ nói cảnh sát vì muốn tiền chứ.
"Emily Argent xin hãy bước ra khỏi căn nhà !!!!!!!! Đừng bắt chúng tôi phải dùng vũ lực" một tên cảnh sát dùng cái loa nói . Tất nhiên tôi sẽ không vào tù nữa mới hôm qua tẩu thoát thành công giờ tôi sẽ không quay lại đâu .Trong lòng tôi tự nhiên lại bực tức .Tại sao mẹ lại làm vậy ? Bà làm người tôi yêu thương nhất mà ,người tôi tôn trọng nhất ,người đã cho tôi...sống .Vậy tại sao bà lại đối xử với tôi như vậy ?!?!!!?
"thôi nào Emily cậu thừa biết bà ta muốn tiền mà" Một giọng nói vang lên bên tôi .Nhìn về phía tiếng nói .Là Emma. Tôi khác ngạc nhiên tại sao Emma ở ngoài tâm trí của tôi được chứ .
"cô không ...biết mình ...đang nói gì đâu" tôi cố gắng nói .Dù trong lòng mình biết chuyện gì đang xãy ra
"tất nhiên là tôi biết chứ sao không .Tôi đã ở trong cơ thể cô từ lúc cô mới ra đời mà và tôi đã chứng kiến tất cả .Cảnh mà lúc nhà còn êm ấm rồi đến khi nợ nần cùng với thằng ba rượu chè nữa chứ .Hàng ngày bị đánh đập , phải lo 2 món nợ của nhà nữa .Chắc giờ mẹ chỉ muốn TIỀN để thoát khỏi thế giới mà bà đang sống và bất ngờ thay bà lại có một đứa con giải quyết được thằng cha nghiện rượu lại có trị giá tới 100 triệu đôla nữa chứ" cô ta nói lên tất cả những lý do để mẹ bán tôi .Những giọt nước mắt bắt đầu rơi trên má .Tôi không ngờ lại thành thế này .Tôi ngã gục xuống và la lên .Emma quỳ kế bên tôi
"mà tôi cũng buồn lắm chứ sao không vì bà cũng cho tôi cảm nhận được tình yêu" Emma nói buồn bã .Trong người tôi đang suy nghĩ vậy mình còn gì để mất nữa không .Bạn bè chết hết, bị ba mẹ bỏ rơi ,mình còn Amelia đứa em gái của mình nhưng chắc chắn rằng ai lại muốn có một người chị giết người hàng loạt chưa nói gì đến đi theo .Nhưng có lẽ mình có thể làm lại một cuộc sống mới........ Thời hạn của slender chưa hết mà .Dù gì mình cũng đâu có thể đi đâu được nữa .Tôi nhìn qua Emma đang nhìn lên trần nhà một cách buồn bã .Tôi đứng lên
"được rồi dù gì tôi không còn lựa chọn nào nữa . Tôi CHẤP NHẬN hợp nhất" tôi nói .Emma nhìn ngạc nhiên rồi tự cười mãn nguyện với mình
"mấy bữa trước cô kiên quyết không muốn hợp nhất kia mà sao giờ đổi ý nhanh vậy"
"tại vì tôi không còn gì để mất nữa nên giờ tại sao mình không hợp nhất với nhau" tôi nói giơ tay muốn làm thỏa thuận .Emma đứng dậy và cười lớn .
"thật vui làm sao" nói xong cô ta bắt ta tôi . Cơn đau khắp người cơ thể của tôi . Khi không chịu được nổi cơn đau tôi ngất đi .
Một lúc sau Emily thức dậy nhưng màu tóc của cô đã thay đổi .Một bên tóc có màu trắng như tuyết còn bên kia thì đen óng. Màu mắt cũng thay đổi một bên có màu đỏ như máu ,còn bên kia thì có màu nâu của Emily .Cô bước xuống phòng bếp tìm một con dao sáng bóng và thỏa mãn độ sắc của con dao nên đã tự thử nó trên mình .Bỗng nhiên rất nhiều cảnh sát bắt đầu xông vào nhà với súng trên tay.
"Emily xin hãy bỏ con dao xuống" một cảnh sát nói .Cô chỉ cười với tên cảnh sát đó
Nhưng giờ cô không còn là Emily nữa và cũng chẳng là Emma . Cô cười man rợ vào cảnh sát .Rồi một phát vào bụng viên cảnh sát đó kéo thành một đường dài làm lộ các nội tạng bên trong .Ruột thừa rơi ra từ bụng và một người đã ngã xuống .Vài người bắn vào cô nhưng không viên đạn làm cô đau . Từng chỗ viên đạn bắn chảy ra một ít máu nhưng mấy viên đạn lòi ra ngoài và vết thương tự lành lại .Cô cười còn man rợ hơn lúc trước .Nhiều tên bắn vào cô nhưng điều đó không khiến cho cô ngừng lại. Cuối cùng cô cũng giết được hết các cảnh sát. Còn bà mẹ và Amelia đang nhìn với ánh mắt kinh hoàng .Cô giơ cao con dao lên định giết bà mẹ nhưng có điều gì đã khiến cô ngừng lại. Thở dài một cái ,cô bước vô rừng trước khi có thêm cảnh sát tới. Từng bước chân nặng nề của cô đi có lẽ cơ thể có thể tự lành được nhưng vẫn có cảm giác đau đớn . Gần tới căn nhà nhưng vì quá đau nên cô dừng chân lại ở một gốc cây .Có một cơn gió bất ngờ tới làm tán lá cây kêu xòa xạc làm mái tóc cô thêm rối .Khu rừng thật là đẹp không một bóng người .Mùi thơm của lá cây và cây thông làm cho cô thấy buồn ngủ nhưng có lẽ hôm nay không phải là ngày của cô nên lại bị ai đó làm phiền
"woah !!!!!! xem ta có gì đây " cô uể oải nhìn qua hướng giọng của người đó .Một anh chàng tầm 23-25 tuổi có một nụ cười bị rạch tới tận mang tai cùng với đôi mắt không chớp . 'Quả là một khuôn mặt thật là đẹp' cô nghĩ .Cô biết đây là nhân vật mà lúc trước cô thích nhất JEFF THE KILLER .
"xin lỗi nhưng hôm nay tôi không muốn gây sự với ai trong khu rừng này đâu" cô nói mệt mỏi
"nhìn cậu mệt mỏi vậy !!!!!!! Để tôi chỉ cho cậu cách hết mệt nhanh nhất là GO TO SLEEP" anh ta giơ con dao lên nhưng trước khi kịp đâm vào người .Cô đã đi lăn ra chỗ khác
"tôi nói tôi KHÔNG MUỐN ĐÁNH NHAU" cô giận dữ cầm con dao tới nhưng Jeff lại né được cú dao đó .Nhưng Jeff lại đâm được cô từ phía sau .Cô la lên vì đau nhưng không lâu sau cơn đau đó cũng mất đi. Giờ đang cô càng giận hơn lúc trước với hết tất cả sức lực cô cũng đâm được kẻ sát nhân đó. Cơn tức giận cũng phần nào được giải tỏa một chút .Cô đâm liên hồi vào Jeff nhưng có vẻ cô đã đâm quá nhiều .Dưới người cô kẻ sát nhân không còn nhúc nhích nữa. Tưởng rằng kẻ sát nhân khét tiếng phải ghê lắm chứ ai ngờ lại yếu thế này nhưng có một lí do nào đó làm cô không thể để cho kẻ này chết ở đây được .Cô bất đắc dĩ phải kéo lết thằng này về slender mansion .Một quãng đường không xa nhưng thằng cha này rất nặng .Khi tới nơi cô phũ phàn quăng Jeff trên nền sàn cứng . Cô gõ cửa mấy cái. Cánh cửa từ từ mở ra và thấy dáng người nhỏ bé của Sally
"chào Sally còn nhớ chị không" cô nói một cách ngọt ngào với cô bé
"Chị là người vô nhà không xin phép lúc trước " cô bé nói thẳng ra .Hướng mắt của cô chuyển hướng sang kẻ đang nằm la liệt bên cô
"anh Jeff bị gì vậy chị" Sally hỏi ngây thơ .Cô cũng gần như quên kẻ đang sắp chết kế bên
"à ! Anh ấy chỉ bị thương tí nên chị đem anh ấy về đây" Cô tỏ ra vô tội khi nhìn Jeff
"mà Slender Man đâu rồi em" Câu hỏi đã khiến Sally không còn quan tâm đến Jeff nữa
"Kia kìa chị" nói rồi Sally chỉ tay về phía sau lưng .Cô quay lại và thấy Slender Man đứng đằng sau lúc nào không hay
"Emily cô đã đổi ý rồi hả" Ông ta nói .Emily cái tên lạ lẫm với cô có lẽ cô không còn là Emily nữa cũng không phải Emma luôn.
"tôi không phải là Emily .Tôi là Twoside và đúng tôi tới đây để làm proxy " cô nói mạnh mẽ với Slender .Tuy Slender Man không có miệng nhưng cô có thể phần nào ông đang cười .Bỗng nhiên, Slender hả miệng ra cho lộ nhiều cái răng sắc nhọn với cái lưỡi dài đen làm cô kinh hoàng .Đầu thì kêu chạy nhưng chân cô lại cứng lại không nhúc nhích được .Slender tiến lại gần hơn và cắn vào vai cô . Cô la lên vì cơn đau mắt ứa ra nước mắt .Ông ta cuối cùng nhả vai cô ra máu chảy dài ra .Có kí hiệu Ⓧ trên chỗ vết cắn của cô đang chảy máu .Slender Man từ từ khép miệng lại.
"giờ cô chính thức là một proxy của tôi" vừa nói vừa chỉnh lại cái cà vạt màu đen. Có lẽ nhiêu đây là quá nhiều với cô trong một ngày .Cô ngất đi trên cái sàn nhà với Jeff.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top