Chapter 4
bóng tối là thứ tôi nhận ra .Phía trước có một cái gương ít nhất đó là tôi nghĩ là vậy .Một phản chiếu của tôi nhưng 'tôi' đang cười mang rợ .Tóc thì được nhuộm màu đỏ ở cuối phần tóc .Mặc đồ gothic loli maid đen trắng váy ngắn có vài vết máu trên cái tạp dề .Có một đôi ủng màu đen cao tới bắp đùi. Trên tay đang cầm một con dao sáng bóng bị che đi bởi máu
"chào Emily!!!" cô ta nói với tôi .Rùng rợn biết bao khi cuối cùng được gặp nhân cách của mình
"vậy cô là nhân cách thứ 2 của tôi sao " tôi cố gắng nói không để lộ ra cái sự sợ hãi
"cô không cần phải giấu sự sợ hãi vậy đâu "nhân cách tôi nói lên điều tôi đang nghĩ
"dù gì chúng ta có chung một thân thể mà" cô ấy tiếp tục nói với giọng điệu kinh hoàng nhất
"cảm ơn một lời trước vì đã giết mấy thằng khốn nạn lúc nãy "
"không có gì vì nếu ai đó dám làm hại đến thân thể này cũng làm hại đến tôi" nhân cách nói với tôi
"mà quay vào vấn đề chính của mình nào ,tôi gọi cô ra không chỉ nói chuyện cho vui tôi muốn nói rằng chúng ta nên hợp nhất với nhau"
"hợp nhất ??!!!?" tôi nói tò mò
" ừ !!!!! hợp nhất mỗi lần tôi xuất hiện đều gây đau đầu cho cô mà nói thiệt là tôi cũng không sung sướng gì đâu" nhân cách đó giải thích .Đúng thiệt tôi ghét cái cảm giác đau đầu đó nhưng không chắc cái đó có an toàn không
"và đừng sợ Emily bé nhỏ của tôi tất nhiên cô vẫn có ký ức và nhận thức xung quanh chỉ là tôi điều khiển tâm trí với thân thể tí thôi" cô ta nói với giọng tươi cười đầy ranh ma.
"nhưng không chỉ vì một chút đau đầu và tôi rất cảm ơn vì vụ trước nhưng tôi sẽ không để một thứ giết người như cô chiếm thân thể tôi " tôi nói giận dữ
"cô phải HỢP NHẤT VỚI TÔI " nhân cách nói giận dữ và cầm con dao lên đang có ý định đâm tôi
tôi bật giật trước khi cảnh tượng đó xãy ra người tôi đầy mồ hôi .Tim tôi đập nhanh ,tôi có thể cảm nhận từng mạch máu trong người đang chảy .Một giấc mơ ,tôi tự nhủ với mình nhưng giấc mơ quá thật. Bỗng nhiên, cánh tay phải tôi như đang cháy .Tôi nhìn qua kinh hoàng cánh tay nó bị rạch thành chữ :"ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ MƠ ĐÂU". Tôi hốt hoảng chạy vô phòng tắm sơ cứu vết thương đó .KHÔNG PHẢI LÀ MƠ đó là điều tôi nhận ra và chấp nhận nó không biết lúc sau mình sẽ ra sao với 'người đó'
==========================================================================================================================================================================
dù là sắp tới hè nhưng vì địa hình của thành phố của tôi ở đây luôn lạnh hay mát và hình như không có ấm .Đi trên con đường cô đơn một mình làm tôi nhớ đến đám bạn .Nếu không phải tôi nói với họ có căn nhà ma giữa rừng thì có phải giờ họ còn sống rồi không .Con đường chưa bao giờ lạnh như thế này. Nụ cười hàng ngày của tôi đã mất đi .Lúc trước ,tôi coi trường như một nơi chốn tránh người ba của mình ,một nơi mình có thể cười nhưng giờ nó không là gì cả chỉ là một địa ngục tôi phải đến hàng ngày .Trên trường ,tôi bị nói xấu nữa nhưng điều đó không làm tôi buồn phiền lắm .Khi sắp đi về ,tôi lấy đồ ở tủ khóa của mình .Tôi xoay mấy con số trên cái ổ khóa và mở ra .Có một chút bất ngờ trong tủ của tôi có ai đó để một cái hình 'slender man' ở giữa đống 'cây' ít nhất nó nhìn giống vậy nét vẽ giống như đứa 3 tuổi vẽ .Tôi nghĩ chắc là trò đùa của ai đó tôi bực mình lấy đồ ,đóng cửa tủ lại .Tôi giật mình khi thấy một trong những đứa 'nổi'nhất trường đang đứng kế bên nếu đứng không thì nói làm gì nhưng lần này cô ta nhìn chằm chằm vào tôi.
"Emily cậu đến bữa tiệc của tớ hôm nay nha " cô ấy nói đưa cho tôi một cái thiệp mời .Tôi không mất lòng ai với lại hôm nay tôi cũng rảnh nên tôi mở nụ cười giả và lấy thư mời
" tất nhiên tớ sẽ tới rồi" tôi trả lời lại con người đó
"tuyệt !!!! gặp cậu ở đó "cô ấy nói một cách chảnh nhất có thể và vẫy tay chào tôi .Tôi mở thiệp mời ra coi thời gian gặp là lúc buổi tiệc bắt đầu là lúc 5g30 và địa điểm là ở cái hồ cũ trong rừng .Tôi không chắc buổi tiệc này tôi có nên đi không nữa vì nó có liên quan đến khu rừng mà tôi đã gặp slender man .Nhưng chắc không sao đâu dù gì chưa tới 5 ngày mà.
tôi không về nhà để cất cặp nữa mà đi thẳng vô rừng .Lá cây đang rụng dần dù mùa hè sắp tới nhưng trong khu rừng nhìn vẫn giống như mùa thu .Tiếng lá khô dưới chân cứ kêu rào rạc trên từng bước tôi đi. Tôi đi sâu vô trong rừng .Có một điều tôi phải công nhận thiên nhiên là một thứ tôi không cưỡng lại được .Lúc nhỏ ,có vài lần tôi bị bắt nạt hay bị ba đánh khu rừng là thứ tôi tìm đầu tiên .Cái hồ nằm cũng nằm gần đâu đó .Hình như có một lời đồn gì đó về quỷ ám ở khu hồ đó nhưng hơi lâu rồi từ lần cuối tôi đọc cái đó .Tôi nhìn vào đồng hồ đeo tay và thấy đã là 6g30 đường đi từ trường tới cái hồ không xa nhưng tại tôi đi đường dài ,chỉ đơn giản đường dài nó đẹp hơn rất nhiều lần. Tôi tới cái hồ nhưng không có ai hết ở một góc của cái hồ có một cái cabbin cũ tôi qua đó coi nhưng không có ai chắc mình lại bị lừa nữa .Mình thật cả tin. Lúc ra các đàn anh trong trường tự nhiên cùng với sự xuất hiện của cô ấy
" này Emily !!!! mày thực sự nghĩ rằng đứa như tao lại mời mày tới một trong những buổi tiệc của tao à!!!!!!!!! tỉnh đi cưng" cô ấy nói rồi đánh vào bụng tôi .Ngã quỵ xuống vì cơn đau .Cô ta cười một cách sung sướng .Cô ta búng ta một cái mọi người bắt đầu đánh tôi . Cơn đau hành hạ tôi không thể nói được .Khi cô ta vỗ tay mọi người mới ngừng lại .Có một nụ cười đắc ý trên miệng đỏ lè của cô ta làm tôi muốn đánh vô bản mặt
"nè Emily !!! mày biết chuyện gì sẽ xảy ra với những bị nguyền rủa là ác quỷ ngày xưa không " cô ta nói như cô biết mọi thứ trên thế giới vậy .Tôi giả câm
" không biết à vậy tao kể cho mày nghe .Thường là kẻ đó bị dân làng tống ra khỏi làng còn không thì có mấy cách triệt để là ĐỐT NHỮNG KẺ ĐÓ TRÊN CÂY GẬY " cô vừa nói vừa đi lấy một chai xăng gần đó. Không cần giải thích thêm tôi đã biết cô ta định làm gì với tôi
"nhưng tiếc rằng tao không có gậy đủ cao cho mày nên tao chỉ đốt làm thôi" cô ta nói xong tưới xăng lên người tôi và lấy đồ bật lửa. Trong lòng tôi nổi dậy điều gì đó mà trước giờ tôi chưa bao giờ cảm nhận được. Tinh thần của tôi ngày càng khó kiểm soát hơn .Bỗng nhiên, tôi ngã xuống sàn và bóng tối bao lấy tôi .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
tôi lấy lại được ý thức của mình nhưng có lẽ nhân cách thứ 2 kia đã giết mấy người đó .Máu ở khắp mọi nơi và cái mùi rất nồng nhưng kì lạ thay tôi thích cái cảnh tượng tôi đang chứng kiến.Máu trên tay tôi còn mới và ấm. Cái thứ dưới chân tôi giờ đây là ruột ,gan ,phèo .Người thì ê ẩm trên tay tự nhiên có một con dao dính đầy máu. Chán thật chứ đôi giày mới được cho lúc trước ghé qua 'chơi' ở slender mà .Tôi ngước lên và nghe thấy ai đó đang gọi điện cho ai đó tò mò ,tôi bước ra ngoài. Một cậu bé gầy gò đang run rẩy đang gọi điện thoại
"làm ơn ...đến đây nhanh...lên...cô ta đã giết hết mọi người" cậu bé nói sợ hãi .Nhìn dáng người nhỏ bé kia run rẩy làm tôi chỉ muốn nói gì đó
"nè cậu đang làm gì đó" tôi nói .Cậu bé giật mình quay lại phía tôi .Người cậu ta run rẩy hơn ,mặt cậu ta lúc trước đã tái giờ đây còn tái hơn
"xin...đừng giết...tôi" giọng nói sợ hãi làm tôi thích thú biết bao nhiêu
"nhưng cậu coi hết rồi giờ hãy trả tiền vé đi" tôi nói xong tôi giơ con dao lên .Cậu bé bắt đầu chạy đi. Tôi đuổi theo . Không ai muốn vô tù nên có vẻ giết cậu bé này sẽ mất đi nhân chứng cho vụ giết người . Tôi chạy theo một cách điên cuồng cho tới khi cậu ta đã đến bìa rừng .Thật may mắn cho cậu nhóc làm sao . Cảnh sát đã ở đó rồi ,cậu bé đã được cứu sống và tôi đây đã bị bắt .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top