Chương 313: Muốn liếm (18+)

Chu Đạc đang ngồi trên chiếc sô pha đơn bằng da, hai chân dang rộng, áo choàng tắm màu đen mở rộng để lộ ra bộ ngực và cơ bụng săn chắc.

Anh vô cùng thoải mái ngồi trên ghế sô pha, đôi chân dài hơi cong sang hai bên.
Giữa hai chân của anh không có một sợi lông nào, vật khổng lồ ở giữa chân đang đứng thẳng đầy hưng phấn, bởi vì độ cứng quá cao, gần như áp sát bụng.
Nhìn từ xa, côn thịt thô to màu hồng tím có một kích thước cực kỳ kinh người.

Anh đang nhìn chằm chằm vào Nhiếp Thư Diêu, thỉnh thoảng lên tiếng, muốn bảo cô tăng tốc hoặc rút ngón tay ra khỏi miệng cô.

Dương vật giả rất giống thật, cả về độ dày lẫn độ cứng, khi đưa vào âm đạo có thể chạm đến điểm G, Nhiếp Thư Diêu cưỡi nó một lúc, chuẩn bị lên đỉnh, tiếng rên rỉ của cô cũng thay đồi, cô vô thức tăng tốc độ.
Đối mặt với ánh mắt nóng bỏng như thiêu đốt của người đàn ông, cô đã vứt bỏ nỗi xấu hổ của mình ở tận Thái Bình Dương, trong đầu chỉ nghĩ đến một điều.

Đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của anh.

Đây chính là món quà sinh nhật mà anh muốn.

Nhiếp Thư Diêu ngồi trên yên ngựa lại một lần nữa đạt tới cao trào, cả người cô liên tục run lên, mềm nhũn.
Nhiếp Thư Diêu há miệng thở hổn hên, mắt vẫn đang nhìn anh, đôi mắt xinh đẹp ngấn nước hoàn toàn bị cơn cực khoái làm mất tập trung, tiếng rên rỉ của cô còn kèm theo tiếng nức nở.

Cực kỳ quyến rũ.

Chu Đạc không đứng dậy, ánh mắt đầy dục vọng của anh nhìn một lượt từ môi đến ngón chân co rút lại của cô, trầm giọng hỏi:
"Thoải mái không?"

Nhiếp Thư Diêu vẫn đang ngồi trên dương vật giả, dư vị cao trào vẫn chưa tiêu tan, giọng nói của cô vẫn còn rung động:
"Cảm giác... thoải mái."

"Thật sự thoải mái hay là giả vờ?" Anh lại hỏi.

"'Thật sự... thoải mái." Sống lưng Nhiếp Thư Diêu run rẩy, dâm thủy từ yên ngựa chảy xuống dưới thảm.

"Ai thoải mái?" Chu Đạc vẫn đang nhìn cô, vẻ mặt không có bất cứ biểu cảm nào khác.

Nhiếp Thư Diêu ngẩng đầu nhìn anh, quả thật cô đã sớm tự hỏi liệu Chu Đạc có hỏi vấn đề này hay không nhưng không nghĩ tới lúc này, cô không hề do dự, ăn ngay nói thật: "Của anh."

Trên mặt Chu Đạc không có phản ứng gì nhưng côn thịt giữa hai chân anh khẽ nhảy lên một chút, anh giơ tay ấn vào cơ quan sinh dục.

Tay nắm lấy côn thịt vuốt ve hai cái giảm bớt cảm giác đau đớn do căng trướng, anh khàn giọng hỏi cô
"Muốn liếm không?"

Nhiếp Thư Diêu liếc nhìn cây gậy thịt khổng lồ trong tay anh, gật đầu .

"Nói ra."

"Em Muốn... Liếm..." Sau tai của cô đột nhiên có cảm giác nóng bỏng, ửng đỏ, Nhiếp Thư Diêu phát hiện cô vẫn còn xấu hổ, cô sắp điên rồi, cô ép mình nhìn về phía người đàn ông kia, nói lại một lần nữa: "Em muốn liếm ."

"Liếm cái gì?" Anh nhìn cô bằng đôi mắt nóng bỏng, bàn tay lại nắm lấy dương vật thô to vuốt ve trước mặt cô, lại vuốt ve trước mặt cô, quy đầu màu hồng nhạt, ngón tay thon dài xinh đẹp, khiến côn thịt thô to càng thêm dữ tợn.

Nhiếp Thư Diêu vô thức nuốt nước bọt: "Dương vật của anh."

"Đứng lên."

"Em muốn liếm dương vật của anh."

"Anh là ai?"

"Ông xã." Nhiếp Thư Diêu xấu hổ muốn chết, cả đời chưa bao giờ cô cảm thấy xấu hổ như vậy, cô cảm giác máu toàn thân giống như sôi lên, đầu óc trống rỗng, chỉ có giọng nói vang vọng trong phòng: "Em muốn liếm dương vật của anh."

Cuối cùng Chu Đạc cũng lên tiếng: "Lại đây."

Nhiếp Thư Diêu từ trên yên ngựa đứng dậy, trong lúc dương vật giả được rút ra, dâm thủy bên trong âm hộ của cô phun ra, cô lắc lắc vòng eo thon gọn cố gắng đứng dậy, hai chân mềm nhũn cố gắng bước từng bước một tới trước mặt anh.

Trong tầm mắt của anh, cô chậm rãi quỳ xuống, bò từ chân anh, bò đến trên người anh.

Nhiếp Thư Diêu đeo một tấm che mắt bằng ren màu đen, bên tai cài một bông hoa đào, khi cô đến gần, trong hơi thở nồng đậm mùi đào trắng tỏa ra, cô thở hổn hên, vòng tay qua cô anh, nhẹ nhàng hôn lên chóp mũi của anh, tiếp theo di chuyển xuống hôn lên đôi môi mỏng của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: