Chương 1
Chàng trai đứng trên bãi cỏ mắt đặt tại bầu trời ngoài kia, không ngừng tìm kiếm một thứ gì đó cũng là không ngừng thưởng thức vẻ đẹp vô tận ấy. Gió lộng thổi tung tóc mái rối, luồn vào chiếc áo sơ mi đơn bạc, thân hình vững chãi ấy đứng trong bức tranh trời đất kia lại trở thành trung tâm.
Thanh tĩnh và ưu nhã.
Cách đó không xa một có gái cũng đang ngắm nhìn chàng trai, cô gái vừa nhìn vừa ngây ngốc mỉm cười. Nếu với chàng trai bầu trời kia là tuyệt mỹ thì đối với cô gái anh chính là bầu trời.
Diệp Điệp Y nhớ lại lần đầu nhìn thấy anh, cũng là như vậy, không cách nào cưỡng lại được.
Khi đó cô mới chuyển đến thành phố S để ôn thi đại học. Sáng hôm đầu tiên ở nhà mới, cô đã nhìn thấy ở nhà đối diện một mặt trời. Anh bước ra, mỉm cười với những bông hoa trước sân.
Nhất tiếu khuynh thành!
Diệp Điệp Y cuối cùng đã tin cái gọi là nhất tiếu khuynh thành kia. Một nụ cười đó rạng rỡ hơn bất kì thứ gì cô từng thấy. Muôn ngàn tia nắng ban sớm cứ như dồn tụ lại trên người con trai đó. Diệp Điệp Y từng gặp không ít người đẹp trai nhưng vẻ đẹp này thật sự rất đặc biệt, ở anh phát ra một loại ấm áp rất lạ, một loại khí chất như dương quang lại vô cùng ôn nhu.
Từ khoảnh khắc đó, cô biết trái tim mình đã thuộc về anh mất rồi. Cô luôn lặng lẽ dõi theo anh, tìm hiểu về anh. Việc anh học ở đại học C không biết đã tạo cho cô bao nhiêu động lực thi vào đó. Khi nhận được giấy báo trúng tuyển, chỉ nghĩ đến sau này sẽ được cùng anh học chung một trời đã khiến Diệp Điệp Y vui vẻ hết mấy ngày.
Cô gái nhỏ lần đầu biết thích một người đã thích đến không thể quay lại, tiếc là tình cảm này vốn dĩ chỉ là đơn phương. Đến nay, cô cũng ở đại học C nửa năm, làm hàng xóm với anh hơn một năm nhưng một lần nói chuyện hai người cũng chưa có. Có lẽ anh không biết đến sự tồn tại của cô, nhưng không sao, cô không buồn phiền vì chuyện đó. Diệp Điệp Y thích được ở phía sau nhìn anh như vậy, trong tâm cô anh giống như một vị thần vậy, anh luôn ở một vị trí rất cao, sự ôn nhu của anh không dành riêng cho ai, nó được ban phát cho tất cả sinh vật nhìn thấy, anh chỉ có thể ngắm không thể chạm vào.
Sắc trời đã ngã màu chiều, mây nhuốm hồng và nền trời tối lại. Chàng trai hình như không thích như vậy, anh quay người rời đi.
Diệp Điệp Y nhìn theo đến khi anh khuất, cô từ chỗ mình bước về vị trí khi nãy anh đứng.
Một bước, hai bước, ba bước, bốn bước,.... mười bước, mười hai bước, mười ba bước.
"A? Hóa ra chỉ có mười ba bước chân, mình cách anh ấy chỉ mười ba bước chân thôi"
Diệp Điệp Y đứng ở đó thêm một lúc, chính là muốn học theo anh, thử cảm nhận xem nhìn lên kia thì có cái gì hấp dẫn mà ngày nào anh cũng kiên trì, nhất quyết không thay đổi, buổi chiều đều đến đây, đứng đúng chổ này, ngắm trời.
***
Chuông báo thức vừa reo là Diệp Điệp Y vừa thức dậy. Nếu là lúc trước, mới hừng đông thế này cô vẫn là đang cuộn tròn trong chăn ngủ đi. Cô tập được thói quen dậy sớm cũng vì người nào đó ở nhà đối diện đều giờ này thức dậy tưới cây, chạy bộ.
Cô sẽ luôn giữ một khoảng cách vừa đủ chạy theo sau anh. Nhìn anh tràn đầy năng lượng trong chiếc áo thun đơn sắc, một cái quần short và đôi giài thể thao là sự khởi đầu ngày mới không gì tuyệt hơn với cô.
Diệp Điệp Y là một cô gái không có gì đặc biệt, nếu như không nói là quá đổi bình thường. Chiều cao bình thường, nhan sắc bình thường, thật ra cũng có phần xinh đẹp nhưng so với những người khác thì nó không có bao nhiêu nổi bật. Gia đình cô cũng bình thường, cha me cô đều là nhân viên văn phòng, kinh tế tương đối tốt. Vốn dĩ cha mẹ cô định chuyển công tác đến thành phố S nhưng công ty bọn họ làm không thông qua nên chỉ có thể cuối tuần chạy đến đây thăm cô.
Tính cách Diệp Điệp Y phi thường tốt, đó là nhận định của những người từng tiếp xúc với cô, cô hoạt bát, năng động lại nhiệt tình với mọi người. Ngành cô học là hội hoa, con người sẽ luôn có phần nhạy cảm đặc biệt, đối với mọi người đều sẽ dùng tâm mà đối đãi, có cảm nhận sâu sắc hơn người bình thường. Tâm hồn cũng vì vậy dễ dàng tổn thương hơn người khác. Cô là một người kiên cường và đơn giản, đối với cô, việc làm người bình thường, làm một công dân tốt là đủ ý nghĩa rồi.
Điều duy nhất Diệp Điệp Y thấy không bình thường ở bản thân chính là tình cảm cô dành cho anh.
Đã nói qua chưa, tên của người đó là Cố Lam.
Cố Lam có thói quen di chuyển bằng xe đẹp, nói chung các thói quen sinh hoạt của người này phi thường tốt. Diệp Điệp Y ban đầu còn có y sắm một chiếc xe đạp để đạp theo anh nhưng cô phát hiện ra anh đều sẽ chạy đến nhà bạn thân của anh_An Húc Nhiên trước, sau đó bọn họ sẽ cùng nhau đến trường.
Diệp Điệp Y hướng anh ở phía đối diện nói một câu "chào buổi sáng" rồi đi ra đầu đường đón xe bus. Mặc dù anh không thấy, mặc dù anh là đang mỉm cười với mấy bông hoa của anh nhưng cô sẽ xem như anh mỉm cười cô. Nhà hai người cách nhau đúng một con đường, còn là đối diện nhau nhưng Cố Lam thật sự chưa từng nhìn qua phía bên này.
Cô tựa đầu vào cửa kính xe thở dài, sắp đến hạng nộp bài nhưng một nét cô cũng chưa vẽ. Học hội họa không dễ như cô nghĩ, lúc trước vì rất thích vẽ lại có năng khiếu, nên mới khí huyết dâng trào nhất định đòi thi ngành nghệ thuật, cha mẹ cô khi ấy chiều cô cũng không cản. Bây giờ tuy chưa từng hối hận vì quyết định này nhưng cảm thấy con đường này rất khó đi a!
Cổng trường lại được nhiều người vây xem, có tiếng hò hét, gọi tên. Cô không lấy làm lạ gì nữa, chuyện này xảy ra rất thường trực, đều không phải vì ba cái người kia sao. Diệp Điệp Y giả bộ như không quan tâm nhanh chóng chen qua đi vào trường nhưng là len lén hướng vào trong đám đông nhìn Cố Lam của cô.
Sức ảnh hưởng của Cố Lam ở đại học C là không thể phủ nhận. C đại có một hệ thống bình chọn các nam thần mà đứng đầu ở đấy không ai khác chính là Cố Lam.
Trên người anh lúc nào cũng tỏa ra một loại ánh sáng dịu dàng rất đặc thù hơn nữa Cố Lam đối với mọi người đều là một bộ dạng ôn như như nước. Thân hình lại đẹp, tuy không phải kiểu vạm vỡ sáu múi nhưng rất thanh tú, nhã nhặn.
Phong cách của Cố Lam chính là nam thần mặc sơ mi trắng đi xe đẹp, cả người mang theo loại khí tức tươi mát. Diệp Điệp Y sau khi biết được nhiều điều về Cố Lam liền cảm thấy việc cô đem anh trở thành thần tượng là hoàn toàn chính xác. Người ta đều nói gương mặt của Cố Lam giống như điêu khắc vậy, mỗi một đường nét đều theo khuôn mẫu mà tạc ra, mắt sáng, mũi cao, sườn nhan nam tính. Riêng cô lại thấy anh giống người bước ra từ tranh hơn, hoàn mỹ.
Ở C đại, nhắc đến Cố Lam thì phải nhắc đến cái người kia. An Húc Nhiên, hắn và anh rất dính nhau, muốn tìm người này thì cứ đi hỏi người kia, chắc chắn sẽ tìm thấy. An Húc Nhiên cũng nằm trong hệ thống nam thần ở trên nhưng không được các nữ sinh chào đón cho lắm.
Nếu vẻ đẹp của Cố Lam khiến người ta thấy dễ chịu thì vẻ đẹp của An Húc Nhiên lại khiến người ta thấy nghẹt thở. Khí chất trên người đều là phong lưu, trong mắt mọi người hắn chính là một hoa hoa công tử, bất cần lại xem nhẹ tình cảm. An Húc Nhiên trước giờ đều thủy chung để tóc màu rêu, đủ nổi bật, đủ cá tính, nói chuyện sẽ luôn khiến người khác hộc máu hơn nữa ánh mắt liếc qua một cái liền có thể thành công cắt người đối diện thành hai nửa. Duy chỉ có Cố Lam mới ở chung được với hắn.
Không phải đã nói có ba người xuất hiện sao, người cuối cùng là An Dật, đây chính là người gây hoang mang nhất. Diệp Điệp Y nhớ lần đầu gặp An Dật chính là vô cùng bối rối, người này rốt cuộc là nam hay nữ a. An Dật xinh đẹp, một nét đẹp phi giới tính, có đẹp trai nhưng lại càng đẹp gái. Cậu cũng như Diệp Điệp Y là học hội họa nên phong cách một lúc thêm quỷ dị, giống mấy cái trường phái mỹ thuật. Cậu để tóc bạch kim, dài qua cổ, được tết gọn ôm sát đầu. Trang phục đều là thể loại nam nữ mặc đều được, An Dật từ nhỏ đã cuồng son và có niềm đam mê đặc biệt với trang điểm cũng như việc trang trí móng tay. Vậy nên cả C thị đều đối với trường hợp của An Dật không ngừng cảm thán.
Có thể tưởng tượng ba phòng cách trên trái ngược nhau đến thế nào nhưng hay ho là họ luôn xuất hiện cùng nhau, mỗi lần như vậy đều khiến mọi người bị họ làm cho chói mắt. Ba người đến trường, Cố Lam đạp xe, An Húc Nhiên lái chiếc Ferrari đỏ rực của hắn, bên cạnh là An Dật di chuyển bằng giày trượt patin, không phải quá thách thức sự chú ý của người khác sao?
Diệp Điệp Y cho đến bây giờ đều cảm thấy C đại rất thú vị, mỗi người ở đây đều đặc biệt và vì là có Cố Lam nên càng trở nên tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top