Đừng có gọi tôi là "Con Gà"!
Chap4:
Rin's POV:
"AAAA~ Nghĩ gì mà đòi mình đưa số điện thoại cho chứ! Trời ạ! Mới ngày đầu đi làm đã gặp phiền phức! Thật không hiểu được nha~ Rốt cuộc hắn ta bay từ đâu đến trái đất mà mang tâm hồn ác quỷ bên trong cái lốt mỹ nam đẹp thế cơ chứ! Coi mình là công cụ để trục lợi chắc?! Bồi thường?! Ta đây không rảnh! Xớ! Ở trường đã phải tỏ ra dịu dàng mệt mỏi lắm rồi. Hôm nay còn phải kìm nén bao nhiêu nữa! (Thậm chí mình còn tức giận đến nỗi cả người run hết cả lên ==) Hừ! Cái tên chết băm chết vằm, đã ngu còn tỏ ra nguy hiểm,giả tạo đến mức đáng bị sét đánh, giả nai đến mức đáng bị người cưỡng hiếp kia,đừng có mong xuất hiện trước mặt ta thêm lần nào nữa!"
***********************************************************
"Á ha ha ha ha" - Hai con bạn thân không nhịn nổi mà cười sặc sụa. Khiến cô hận không thể dùng một đao chém phăng hai cái đầu một xanh lá một xanh dương đang lắc lư kinh dị trước mặt kia. Rốt cục, xanh dương cũng nhịn được cười trước,nhìn Rin với ánh mắt đầy sự cảm thông.
_ "Rin à~ Hạ hỏa nào~ Đầu cậu vốn đã "vàng", giờ lại càng giống mặt trời nóng đến bốc hơi rồi kìa" - Miku dùng tay phẩy phẩy tóc Rin như muốn giúp cô "hạ nhiệt"
_ "Đúng đấy.Tớ hiểu vì sao cậu khó chịu rồi.Cơ mà cũng nên ăn mừng chứ!Một trong những lần hiếm hoi cậu kìm nén được cảm xúc tốt thế còn gì.Đây là công việc thứ 101 của cậu rồi.Phải cẩn thận kẻo lại bị sa thải thì đến nước đi làm chân sai vặt sau này cũng không có đâu."
_ "Gumi! Cậu thừa biết tính tớ còn gì! Cứ phải tỏ ra dễ thương đâu có dễ.Ở trường tớ cũng bị hành hạ lắm rồi!"
_ "Haiz~ Nhưng trong chuyện này thì khác,em nhà người ta bị ngộ độc! Vụ này ra tòa có thể quy ra tội mưu sát, và cậu...! Có thể coi là tòng phạm được đấy!"
_ "...=3=...." (ớn lạnh)
_ "Mà Rin cũng siêu thật nha,trong tình cảnh thế mà cũng chạy đi được! Nếu gặp lại,chắc cái lão kia sẽ không tha cho cậu đâu! Có khi còn chế biến cậu thành cái bánh pizza cỡ lớn rồi một lần ngoạm phát chết luôn ý chứ!"
_ "Suỵt! *bịt miệng* Bình thường cậu không đánh răng thì mồm miệng cũng thiêng lắm rồi đấy nhá! Nói xúi quẩy thế! Không đời nào tớ gặp lại hắn đâu!"
_ "Đúng đúng! Không có chuyện đó đâu.Tớ không giống Gumi đâu á! Vì Rin! Tớ sẵn sàng nhảy vào nước sôi.........để nguội!!!"
_ "Ấy,Gumi này cũng yêu Rin lắm mà~ Haha"
_ "Á! Ghê quá! Bỏ tay ra! Tôi không phải là con gấu để các cô ôm ấp đâu nhá! Biến!!! Ahhhh~"
(Giật típ báo mạng: Trong công viên A xuất hiện cảnh nữ sinh B bị bạn đồng giới sàm sỡ kịch liệt!)
********************************************************
Đúng là người đoán không bằng trời tính....Chị Rin nhà ta do ăn ở tốt nên ba ngày sau vẫn ăn ngủ ngon lành,không một chút day dứt về vụ ngộ độc tại nhà tên ác ma.Chỉ có điều ăn ở tốt thôi chưa đủ, nếu không ăn ở sạch sẽ thì vẫn sẽ gặp vận đen.Đến hôm đi làm trở lại cô mới biết mình bị mất thẻ nhân viên,cô đã thuê pháp sư,lập đàn cầu khấn tổ tiên không cho nó rơi ở nhà tên oan gia kia (Tác giả:Nó không rơi ở nhà hắn,mà là rơi ở bệnh viện cơ!).Cuối cùng thì hôm nay,không cần học cách phân biệt giữa màu trắng và màu xám thì Rin cũng biết số kiếp mình đen đủi nhường nào! Haizzz~ Tên-ác-ma-đẹp-trai xuất hiện ngay tại cửa hàng! Và...hắn-tìm-cô...?!
*******************************************************
Len sau khi sắp xếp ổn thỏa công việc mới dành thời gian "ghé thăm" cửa hàng có "cô gái tóc vàng" bữa nọ.Phi vụ lần trước cậu nhất quyết không tha! Hôm đó cô bỏ của chạy lấy người,hôm nay cậu sẽ khiến cô không còn đồ mà bỏ lại luôn! (Tác giả:Cấm nghĩ bậy!Len rất "nhân từ" nha! Chắc chắn vẫn sẽ để lại cho con nhà người ta quần áo!)
Khoác trên người bộ vest công sở,Len chưa bước hết ba bước qua cánh cửa đã thu hút được mọi ánh nhìn (của mọi lứa tuổi,mọi giới tính).Cậu không quan tâm đến những thứ không đáng quan tâm đấy mà cứ bước đến quầy bán hàng,mắt dáo dác tìm cái đầu vàng bé nhỏ.
_ "Xin hỏi,tôi có thể giúp gì cho quý khách ạ?" - một bà chị phục vụ nhìn đăm đăm vào Len hỏi.
_ "À...cho tôi một cốc café pinocchio mang về..." -Len vội vàng trả lời ("Đừng có nhìn như muốn xuyên thủng não tôi như thế bà chị =='' - ý nghĩ của ảnh đó).(Tác giả:Đầu Len xuất hiện mấy giọt mồ hôi kìa => Giống kiểu trong manga OvO)
_ "Vâng thưa quý khách. Còn điều gì khác không ạ?"
_ "À...thực ra.." -Len chìa cái thẻ nhân viên màu vàng lấp lánh ra -"Tôi muốn tìm chủ nhân của cái thẻ này,chị có biết cô ấy đang ở đâu không?"
_ "Ri..Rin..?!...À..Cô ấy đang phục vụ bên trong gian bếp,quý khách có thể vào đó hỏi." - Bà chị bán hàng vừa chỉ tay vào khu nấu ăn vừa cắn răng kiềm chế suy nghĩ đau khổ: "Hiếm hoi lắm mới gặp được anh chàng đẹp trai thế này, mà cuối cùng lại đòi tìm Rin là sao?!Con bé xinh xắn ấy toàn gặp may thôi! TTATT"
Len cầm trên tay cốc café thơm phức,tiến vào khu nhà bếp.(Lại) xuất hiện một chị gái tóc đỏ không hề nhỏ từ đâu nhảy ra hỏi cậu cần gì,và (lại) trưng ra cái bộ mặt chán nản khi cậu hỏi về Rin. "Rin năm phút trước không hiểu sao kêu không khỏe, nói ở trong bếp thấy ngột ngạt,muốn ra chỗ khác cho thay đổi không khí nên bếp trưởng cho cô ấy ra ngoài rồi" - chị ấy trả lời,mắt không dứt ra được khỏi khuôn mặt tuấn tú kia, thậm chí khóe miệng còn dính dính nước miếng.
Len nhanh chóng cám ơn và bỏ đi nhanh chóng. Một phần cậu thấy buồn nôn khi cứ phải gặp lũ con gái mê trai đến chết mê chết mệt như thế.Nhưng chín phần còn lại cậu khó chịu vì không tìm được Rin.Ngồi bên cạnh cửa sổ, cốc café đã mở nắp,hương thơm bốc lên ngào ngạt như dụ dỗ người ta, vậy mà Len chỉ nhấp một ngụm rồi cứ thế nhìn ra bên ngoài. Trong cửa hàng rất ồn ào,rất đông đúc,người ta chen lấn gọi đồ và tìm chỗ ngồi,nhân viên thì chạy đôn chạy đáo đi phục vụ mà cố không để rơi đổ thứ gì trên khay. Có mỗi Len một mình một bàn rất tĩnh lặng, riêng chiếc bàn đó chỉ có cậu chứ không ai ngồi cùng.(Tác giả: Người ta thấy anh đẹp zai,tưởng quý-xờ-tộc nên không dám lại gần đó thôi). Trong khi mải mễ ngắm nhìn cửa hàng đồ ngọt ở bên đường đối diện,cậu chợt chú ý đến "một con gà" đứng bên ngoài cửa hàng phát tờ rơi. Cửa hàng này giờ còn phục vụ thêm mấy món gà nữa đấy, cũng khổ cho cái người đang cosplay con gà lông vàng ngoài kia, nắng nóng thế này cơ mà~ Mười phút trôi qua Len cứ lặng thầm quan sát con gà đó,không hiểu sao có cảm giác gì đó thôi thúc khiến cậu bồn chồn không yên. Rồi như có cái bóng đèn sáng trưng nhảy póc ra khỏi đầu, đồng tử mở to và cậu nở một nụ cười gây sát thương hàng loạt.....Một nụ cười đẹp như nắng,nhưng chứa đầy nguy hiểm~ (Tác giả: chấm chấm mồ hôi)
********************************************************
Rin vừa đảo mắt ra ngoài cửa thì đã có một hình ảnh kinh dị hơn cả zombie trong "The Walking Dead" đập thẳng vào mắt cô. Không nói lên lời, Rin hoàn toàn bất động, máu ngưng tuần hoàn, tất cả các dây thần kinh như bị đóng băng và ... điểm sáng duy nhất trong mắt cô chính là cái tên tóc vàng hoe có cắm hai cái sừng trên đầu, kèm một cái đuôi mọc ở mông kia! Hoảng! Quá quá hoảng! Rin chỉ biết cố gắng giữ không để linh hồn mình đang trôi tuồn tuột ra ngoài qua đường miệng (Tác giả:Lại chút gì đó giống manga =)) ) Đúng lúc đó chị Meiko lay lay Rin,vẻ mặt hiện rõ sự lo lắng: "Rin!Rin!Em có ổn không thế?Trông xanh xao cứ như cái xác vô hồn ý!...Rin!Nghe chị nói không đấy?!". Lúc này Rin bửng tỉnh và rất nhanh trí, cô kêu mệt đòi ra ngoài. Mỗi tội vừa cởi bỏ tạp dề ra thì bị bếp trưởng gọi lại, lôi đâu ra bộ đồ lông lá vàng hoe y như mái tóc của tên ác ma kia (Tác giả:Đầu chị cũng vàng không kém nha) đưa cho cô bảo ra ngoài PR cho thay đổi không khí. Rin chưa kịp ú ớ gì đã bị đẩy ra cửa sau. Ôi cái "định mệnh"! Trời nắng nóng hẳn 36oC thế này mà cô lại bị giam cầm trong cái bộ đồ con gà.Khác nào ngồi trong cái lò nóng hầm hập,cô sắp thành gà quay đến nơi rồi!!! Rốt cục ngoài việc nguyền rủa cái ông bếp trưởng thì cô chả biết làm gì hơn. (Trong nhà bếp phát ra tiếng hắt-xì liên tục. Meiko hỏi thăm "Bếp trưởng à, không phải chứ, trời nóng thế này mà cũng bị ốm sao?!" - "....") .
Thực ra thì vẫn có điều an ủi Rin,trong cái rủi có cái may, mặc cái bộ đồ này thì đến mẹ cô cũng chả nhận ra được đây là con gái yêu quý của bà, như vậy thì 101% cái tên đầu vàng chói như quả chanh kia (Tác giả: giống thế này này *giơ quả chanh leo màu vàng ra*) không thể nhìn ra cô được. Nhưng không ngờ.....đang nóng bức thế này đột nhiên cô thấy ớn lạnh cả người. Rùng mình! Sau đó cô còn nghe thấy tiếng "tinh" phát ra ở đâu đó nữa chứ. Vẫn trong cái bộ dạng con gà,Rin quay ngang quay ngửa,quay 360o rồi vô tình đâm vào người ta....Mà "người ta" ở đây lại chính là "người đấy". Xong rồi, xong truyện thật rồi, cô bắt đầu lờ mờ thấy cụ nội,cụ ngoại mà cô yêu thương đang mỉm cười,vẫy tay chào đón cô "ở bên kia sông"rồi...(Và tác giả sắp bị sập truyện vì nữ chính sắp bị ám sát công khai thật rồi!). "Ồ,con gà....." .Nghe tiếng gọi (Tác giả: cô ấy tự nhận mình là con gà?! =.= ) Rin ngước mắt lên và thấy cái bản mặt cô không muốn gặp mặt nhất trên đời kia, thêm nữa,cái kính hắn đang đeo không những làm tôn lên vẻ nam tính chết người mà nó còn lóe lên một tia sáng kêu "tinh" lần thứ hai...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top