VỀ

Có một Sài Gòn thật đáng thương
Bởi xuân về vắng đến xác xơ hiu quạnh
Mười hai giờ trong những ngày còn lạnh
Sài Gòn chẳng còn là Sài Gòn đông lắm nữa ai ơi!

Những ngày cuối năm bận đến chẳng còn hơi
Gió xuân về lả lơi đầy cám dỗ
Vắt vẻo hàng cây mùi hương đất tổ
Ta thấy nhớ nhà, nhớ rổ muống đồng tươi.

Xa quê hương ở độ tuổi chớm hai mươi
Ta bán nụ cười cho những ngày mỏi mệt
Chỉ mong xuân về cho năm rồi mau hết
Để lại được về bao mỏi mệt biến tan đi.

-Vũ 140218-

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top