GỌI MƯA

Gọi mưa về cho ngày đội mũ đen
Khoác lên thêm vạt len màu xám xịt
Mưa như trút sau bao ngày nặng trịch
Trời ôm đồm những cơn nắng đốt da.

Gọi mưa về trên khúc hát người ta
Vẽ lên trong mùa về hanh hao quá
Mưa quê hương trong những ngày nón lá
Uớt cả người vẫn rong rủi cười vui.

Gọi mưa về gian nhà nhỏ lui cui
Có người đang thổi cơm mùi nghi ngút
Gió phất phơ dáng người sao hiền thục
Ta thấy lòng muốn trở lại ấu thơ.

Gọi mưa về ở vùng đất bơ vơ
Ta lạc loài giữa những ngày ngao ngán
Chẳng một ai, chẳng một ai bầu bạn
Nỗi nhớ nhà giết ta chết từng cơn.

Nên gọi mưa cho nỗi nhớ ít hơn
Phủ đường đi từng cơn dài ướt lạnh
Giọt lệ ai tràn trên mi lấp lánh
Cố giấu vào ngăn ký ức - quê hương.

-Vũ- 240418

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top