Tác giả: Hạnh VănThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Học đường, HE, Ngọt sủng, Trùng sinh, Chủ thụ, 1v1.Độ dài: 132 chương + 4 ngoại truyện. Truyện được chuyển ngữ chưa có sự cho phép của tác giả và hoàn toàn phi thương mại. Không reup dưới mọi hình thức, không sử dụng cho mục đích thương mại.The story is translated without author's permission and completely non-commercial. Please do not repost in any form and use for commercial purposes.Wordpress: https://jixing213.wordpress.com/ml-full-hoc-ngoan-hanh-van/…
Author: @SUNQINGtheWriter.Lưu ý: KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨCFull truyện: sunqingtheauthor.wordpress.com Một thiếu niên nghiện đam mỹ đã xuyên thư vào một bộ truyện đam mỹ. Chuyện gì sẽ xảy ra?…
Ngày đính hôn bị bạn trai cho leo cây, cô mượn rượu giải sầu không ngờ lại hồ đồ cùng người anh trai trước giờ lãnh mạc của bạn trai mình lên giường. Sáng hôm sau, ở trong nhà anh ta, ở trong phòng anh tai, hai người bị người của hai gia đình "bắt gian tại giường"! 'Nếu như đã vậy, vậy kết hôn đi!' Người đàn ông trước giờ lạnh mạc điềm tĩnh lại dùng một câu đơn giản đến không thể đơn giản hơn kết luận cho mối quan hệ giữa hai người.Kết hôn với Sầm Chí Quyền??? Cô không dám! Từ nhỏ đến lớn không biết sao người cô sợ nhất chính là anh ta. Thế giới của cô với anh ta căn bản là hoàn toàn khác nhau. Sầm Chí Quyền là ai chứ? Trụ cột của quốc gia, tinh anh của xã hội, gia thế bậc nhất, trí tuệ bậc nhất, bụng dạ lại khó lường còn cô chẳng qua chỉ là con của vợ hai, không chỉ đầu óc chậm chạp, tướng mạo miễn cưỡng chỉ có thể coi là thanh tú, gia thế thì không cần phải nói, đúng là một trời một vực. Vì vậy trong mắt mọi người, Quan Mẫn Mẫn cô chính là "đũa mốc chòi mâm son" cho nên lần này căn bản không ai ngờ là, người cho leo cây lại là cô...…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…
Tác Giả: Mạch Ngôn XuyênHán Việt: Giới bất điệu đích hỉ hoanNguồn convert: QingJuan (wikidich)Edit: Rùa (Qing Yun)Bìa: Lê VyWattpad: Qing Yun (thiên_tỉ _2811)Wordpress: https://viclu217191001.wordpress.comThể loại: Nguyên sang, đô thị tình duyên, thanh xuân vườn trường, vận động viên quyền anh và nữ bác sĩ.Tình trạng sáng tác: Đã hoàn (85c chính văn + 20 ngoại truyện)Tình trạng edit: Đã hoàn (20/11/2018- 6/10/2019)Truyện có pass, thỉnh chú ý. Xem thông tin về pass ở phần hồ sơ cá nhân.…
Tên truyện: Nhớ khúc ầu ơ.Tác giả: Hatudi12Thể loại: Duyên gái... Duyên ai lại nỡ xa rờiThưa rằng duyên gái dặn lời bước đi."Chị cả, để tui hát cho chị nghe nghen?""Hát cho con không hát, sao lại hát cho chị nghe?"Ầu ơ... Gió đưa bụi chuối sau hè...Anh mê vợ bé bỏ bè con thơ...Ầu ơ... Con thơ tay ẵm tay bồng...Tay dắt mẹ chồng, đầu đội thúng bông.…