cuộc gặp gỡ
Lúa nằm trong một con ngõ nhỏ, không đông khách lắm nên tôi hầu như làm tất cả mọi việc : Từ pha đồ uống, lau dọn, phục vụ và thu tiền. Buổi trưa cứ học xong là tôi lại đến đây , làm đến 9 giờ tối rồi về. Ngày nghỉ thì tôi đến lúc nào cũng được. Chị Ngọc không quy định thời gian làm việc mà cho tôi tự quyết, chìa khóa cửa hàng tôi cũng giữ một chùm luôn. Khách đến quán hầu hết là những người trạc tuổi tôi nhưng không thích nơi ồn ào, nên tôi thấy vô cùng thoải mái dù đôi khi cũng thấy mệt đôi chút.
- Trông ra dáng cậu chủ lắm rồi!
Thỉnh thoảng chị Ngọc từ ngoài cửa hàng bước vào, chống nạnh đùa tôi mấy câu.
- Nói nhiều chút đi em, cứ thế này thì già sớm mất thôi!
- Dạ.
- Đừng có lần nào cũng "Dạ" như vậy được nữa không?
- Dạ.
Chị phì cười, lắc lắc đầu, vỗ vào vai tôi mấy cái rồi hô"Đổi ca"!
- Một ly sinh tố bơ với dâu tây, cho ít sữa đặc và có thêm vì trà xanh nữa nhé, anh chủ!
Đó là một ngày hè oi ả , nắn sắp tắt, tiếng còi xe bin bin ầm ĩ từ đường lớn vọng lại, và Chuông Gió bước vào Lúa gọi món đồ uống kỳ cục đó. Tôi nheo mắt một cái thật khẽ, những kiểu kết hợp bất bình thường và kỳ cục như vậy thường khiến tôi khó chịu. Sầu riêng với dừa, nho với táo, dưa hấu với dứa, hồng xiêm với sữa bò,...đấy mới là đồ uống chứ!
- Có sinh tố bơ với dâu tây thôi bạn ạ! - Tôi gọi với ra phía bàn ở góc phòng, chỗ Chuông Gió đang ngồi, năm đầu ngón tay gõ gõ lên mặt bàn và lẩm bẩm hát theo một điệu gì đó mà tôi nghe không rõ.
- Anh có trà xanh không?
- Chắc là có đấy bạn.
- Sữa đặc thì sao?
- Cũng có luôn.
- Vậy anh làm đi! Hì. - Chuông Gió lấy hai tay chống lên cằm, miệng vẫn nhẩn nha hát, chân đung đưa.
Tôi thở dài tặc lưỡi một cái rồi đi lấy cân trà xanh mà chị Ngọc tình cờ mua lúc sáng. Ờ thì , khách hành là thượng đế.
- Sao quán không có chuông gió vậy anh?
Đó không phải lần duy nhất cô ấy hỏi tôi về chuông gió, vì lần nào tôi cũng không có câu trả lời , và vì đấy không phải là lần duy nhất cô ấy đến Lúa.
- Lần sau em lại đến. Em thích quán này đấy!
- Chào bạn!
Tôi gật đầu rồi cười. Đến hay đi khi nào là việc của cô ấy thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top