Mùa hoa rơi gặp lại chàng(落花时节又逢君) Ngàn năm trước, nàng chỉ là một tiểu yêu hoa sơn trà, hắn là Trung Thiên vương chưởng quản Trung Thiên.
Hội Hoa Triêu (trăm hoa đua nở) được tổ chức trăm năm một lần, trước mặt mọi người nàng hướng hắn bày tỏ, dẫn đến vô số tiếng cười nhạo.
Nàng nổi giận: "Ta chính là muốn làm thần hậu."
Hắn nở nụ cười: "Vậy tu tiên đi."
Từ đó về sau, nàng dốc lòng tu hành.
Hội Dao Trì năm trăm năm trước,
Nàng lại hỏi: "Khi nào ta mới có thể làm thần hậu của ngươi?"
Hắn trầm mặc một lát, mỉm cười nói: "Chờ ngươi nhập tiên tịch rồi nói sau."
Nữ yêu muốn làm thần hậu của hắn đâu chỉ có trăm ngàn? Nàng rốt cuộc hiểu được lí do vì sao hắn trầm mặc, nàng dứt khoát quay người, lựa chọn cõi hồng trần để đoạn tuyệt mối tình duyên "lấy thân báo đáp" kia,
Vứt bỏ tiên đạo, vĩnh viễn rơi vào cõi luân hồi. Nàng không bao giờ muốn tu tiên nữa, nàng thầm nghĩ quên đi hắn!
Nay, hắn vì ngàn năm áy náy mà nghịch thiên sửa mệnh, đem nàng chuyển thế về kiếp trước, một lòng muốn giúp nàng tu tiên, muốn bù lại những thiếu hụt trước kia.
Mùa hoa rơi, hai người lại gặp lại...
Ngày đó, lọt vào trong tầm mắt, hoa sơn trà đỏ tươi tràn ngập khắp chốn làm mê hoặc mắt người.....
🥑 Tác giả: Diện Phấn Tại Trảo Thủy🥑 Thể loại: Ngôn tình, Cận đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Dân quốc, 1vs1,...🥑 Nguồn: Vespertine và Annh Thư139🥑 Trạng thái: đã hoàn - đang beta🥑 Editor : Nấm🥑 Bìa: Cielo SênhVăn án Vào cuối thời nhà Thanh đầu Trung Hoa Dân quốc, Lãnh Phong thiếu tướng công trạng hiển hách ở thành Tùng Tây cưới thiên kim Kiều Hạm, nhị tiểu thư nhà giàu bán tơ lụa .Lãnh Phong vốn tưởng rằng Kiều Hạm chỉ là cô tiểu thư điềm tĩnh đơn thuần ngoan ngoãn, đời này hai người cứ thế mà tương kính như tân*, chưa từng nghĩ...Đêm tân hôn, còn chưa viên phòng, cô lại kêu anh lấy giúp áo ngủ đến phòng tắm, lại mặc chiếc váy ngủ "mặc như không mặc" bằng sa mỏng ở trước mặt anh lúc ẩn lúc hiện, thậm chí còn nói muốn viên phòng trong phòng tắm?Từ bàn tay trắng nõn như ngọc bích vươn ra từ phòng tắm vừa rồi, đến thân thể mê người chỉ mặc một chiếc sa mỏng nửa trong suốt như hiện tại...Đây là đang câu dẫn anh sao?Mặc kệ có phải câu dẫn hay không, hiện tại anh...chỉ muốn làm cô.Giữa tình cảm mãnh liệt, Lãnh Phong nghe thiếu nữ dưới thân chịu không nổi than nhẹ, ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên cơ thể thiếu nữ.Xem ra, lần cưới này, kết đúng rồi.Cuộc sống hôn nhân ngọt ngào của sói xám và tiểu bạch thỏ. ( nam chính lâu lâu nhu cầu mãnh liệt, nữ chính kiều nộn hàng đêm xin tha )(có cốt truyện có thịt)Lần đầu edit truyện H, có sai sót gì mong các cao nhân chỉ điểm cho tui😣.…
Đường Tiểu Nhiễm nói: " Chấp niệm của em quá lớn rồi, nếu em cứ sống mà không thể ôm lấy anh, em sẽ phát điên mất thôi."Mỗi người ai cũng có một chấp niệm của riêng mình, chấp niệm của Đường Tiểu Nhiễm thật ra chính là Thẩm Mộ Diễn.Đường Tiểu Nhiễm quá cố chấp, cố chấp đến mức biến thành chấp niệm. Mà chấp niệm này làm tổn thương người khác, làm tổn thương chính mình.Đường Tiểu Nhiễm không quan tâm đến vết thương của mình, thứ cô ấy quan tâm lại là tổn thương anh, tổn thương người khác. Chính vì thế mà đến khi hiểu được đạo lí này, cô đã làm ra việc khiến ai cũng không ngờ đến: cô quyết định chia tay, trả tự do cho anh.Nhưng cũng chính như cô nói, nếu cô cứ sống mà không thể ôm lấy Thẩm Mộ Diễn cô nhất định sẽ phát điên lên. Đường Tiểu Nhiễm đã quá mệt mỏi, thời khắc những đám mây phủ kín cả bầu trời hoàng hôn, trong căn hộ của mình, cô lặng lẽ giữa một vũng máu, nét mặt vô cùng bình thản, cô cứ nghĩ cuối cùng cũng rũ bỏ được tình yêu này nào ngờ không thể gạt bỏ được chấp niệm.Thẩm Mộ Diễn đã đạt được giấc mộng tự do mà anh hằng theo đuổi, nhưng để mất cô rồi mới phát hiện ra cuộc sống này vì sao bỗng nhiên trở nên nhạt nhẽo đến như vậy, cảm giác như vừa mất đi một thứ gì đó vô cùng quan trọng. Đường Tiểu Nhiễm, anh hối hận rồi. **************Nguồn: vietwritter.comP/s: Đăng để lưu >.<…