[CHƯƠNG III] TRƯỜNG CÓ ĐÁNH NHAU [P2]


Khối 12 có mười lăm lớp mà sân bóng thì chỉ có hai, nên tất nhiên muốn luyện tập trước thì hoặc là đăng ký lịch sân tập của trường hoặc là ra ngoài thuê, mà có ai ngu gì ngoài thuê sân nhân tạo với cái giá đắt đỏ trong khi trường mình có tới hai cái sân cỏ tự nhiên tốt um chứ.

Vậy nên cái chuyện oái oăm A5 đụng mặt với A1 ngay tại sân bóng cũng tại vì ham miễn phí và tiện đường mà ra cả. Một lớp đứng đầu khối, một lớp đứng cuối khối đụng phải nhau chuyện gì xảy ra thì ai cũng biết. Hải Yến đặc biệt không thích tụi này. Nhất là thằng cha Quang Minh sau đó đến con nhỏ Mỹ Linh, một đứa lớp phó đoàn thể, một đứa lớp trưởng. Xích mích của Hải Yến và chúng nó không phải chỉ cần nói một hai câu là có thể tóm tắt được.

Thằng Quang Minh câng câng nhún nhảy bảo "Ôi lớp nào đây?"

Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, chỉ đi ngang qua nhau mà chúng nó cũng phải móc mỉa cho bằng được vài câu. Đời thật sự là có vài đứa rỗi hơi và da mặt dày đến mức không thể tin nổi.

Hải Yến quay sang nói ngay với Mỹ Tâm "Gặp ngay cái thằng đàn bà. Tối tao sang nhà mày hoặc mày lượn qua chỗ tao cúng cô hồn," tuy làm bộ như ghé tai nói thầm nhưng lại cố ý nói to đến mức chỉ có đứa nào bị điếc mới không nghe được.

Dĩ nhiên là Quang Minh cũng không điếc nên nó cũng phải nghe thấy, thế là đâm lại "Ồ Hải Yến, lâu rồi không gặp nhỉ, kể cũng may cho mày bị đuổi khỏi lớp chúng tao vẫn còn lớp A5 be bét này chứa được, không thì cũng đủ tội nghiệp."

Con bé búng búng móng tay "Kể thì cũng may thật, chỉ học chung trường với mày thôi tao đã thấy hôi hám lắm rồi, cứ chung lớp mãi chắc tao cũng há mõm tắc tử vì trúng độc mất."

Thằng chả còn nhả lại "Chẳng ai bảo tao hôi cả." Chả biết ngây thơ hay là não ngắn nữa.

Hải Yến trước giờ chẳng thích đung đưa kiếm chuyện với ai, thế mà có đứa còn lắm điều thổi gió vào chứ, lại còn tự thổi ngược vào mình, không quật cho nó một trận phù mỏ thì lãng phí gió quá rồi.

"Ồ, thế thì mày mới tội nghiệp. Không ai nói với mày là mày hôi là vì chúng nó toàn chửi sau lưng mày thôi."

Cái vẻ chảnh chó chẳng để ai vào mắt của Hải Yến làm 'ngây thơ' tức bật cả gân xanh.

'Ngây thơ' lại tiếp tục kiếm chuyện "Nếu không nhờ bác mày chống lưng mày nghĩ mày còn được đứng đây hả."

"Ừ bởi thế nên tao rất hạnh phúc khi được làm con của ba mẹ tao được làm cháu của bác tao đấy, sao nào?"

Thằng đó làm ra vẻ mỉa mai xem thường nhưng cái giọng thì sẵng lên thấy rõ "Dựa hơi như mày mà cũng to mồm gớm!"

"Không bằng cái thằng đàn bà điêu toa bám váy mẹ và ưa giáo điều đạo đức giả như mày." Và bằng chứng cho thấy thằng này vừa lắm mồm vừa thiếu tính kiềm chế chính là hắn ta định đánh Hải Yến.

Không may thay, Quanh Minh vừa giơ tay lên định động thủ thì đám bạn đứng đằng sau Hải Yến nhanh tay bắt trước trước khi đứa con gái nào đó điên lên đánh cho thằng kia một trận thừ sống thiếu chết.

Mâu Hào phun thẳng vào mặt thằng đó "Đánh cả con gái, mày là thằng hèn."

Thế là cái chủ nghĩa quý tộc của một thằng hèn lại lên ngôi, thằng chết dẫm đó chửi um lên "Con hoang như mày thì im miệng đi, con hoang như mày không xứng được nói chuyện với tao."

Con người ai cũng có giới hạn và hiển nhiên đây chính là giới hạn của Mậu Hào.

Nhưng giới hạn của đại ca lớp 12A5 còn chưa kịp bùng nổ thì Hải Yến và Kiều Trinh đã bùng trước bằng hai cú đạp vào bụng Quang Minh, mỗi đứa một chân đạp cho thằng ranh đó gập bụng lùi xô về phía sau.

"A5 tụi này, tụi này có thể đánh nhau, chửi nhau thậm tệ nhưng thứ như mày thì câm họng. Thôi kiểu hở tí là động chạm đến hoàn cảnh của người khác bằng cái mỏ thúi hoắc của mày đi."

Nhác thấy có đánh nhau, nhóm con trai A5 nhảy vào trợ giúp hai đứa con gái cùng lớp bằng cách giữ thằng ranh quý tộc đang manh động của A1 lại.

Lúc Minh Dương ra đến nơi, sân bóng đã nháo nhác hết cả lên, cả đám con trai lẫn con gái A1 với A5 nhào vô đấm đá, giật tóc nhau túi bụi, cũng có mấy đứa đứng le te bên ngoài gào lên can ngăn. Còn Hải Yến, Kiều Trinh và Mỹ Tâm đang túm tóc tát tai Quang Minh rất khí thế, thay nhau giữ, thay nhau táng, đổi qua đổi lại.

Cả chục phút sau đó giám thị mới dẹp được trật tự và tất cả bị hốt luôn lên văn phòng.

Cả đám đứng đó chẳng nói gì. A1 nghiêm túc xếp thành một hàng ngay ngắn im re, còn A5 tuy không ồn ào nhưng lại đứng rất lộn xộn, hai lớp hai bên chứ nhất quyết không thèm đứng chung với nhau.

Thầy hiệu trưởng nhìn một lượt cũng không bắt bẻ chuyện hàng lối vì đã quen với chuyện gây rối của 12A5 rồi, thầy hỏi: "Những ai vừa tham gia đánh nhau?"

Lúc A5 nhất loạt giơ tay thì thầy hiệu trưởng cũng vuốt vuốt cằm chán ngán tỏ vẻ tôi-đã-quen-quá-rồi-mà.

"Thế là A5 tự gây lộn với nhau hả?" Thầy Tuấn không bằng lòng lắm với lớp A5 quậy phá đã thành tinh này nhưng tính công bằng căn bản thì vẫn phải có, vả lại cái lớp này toàn những thành phần nguy hiểm có gia đình nguy hiểm cả. Thầy vừa dứt lời bên nhóm A1 mới lác đác có mấy người giơ tay lên, "Ồ, vậy trừ ban cán sự hai lớp thì những bạn 12A1 không tham gia gây lộn thì có thể về lớp được rồi."

A1 còn lại Quang Minh, thêm bốn đứa trong đội bóng hồi nãy cũng nhảy bổ vào đánh nhau hăng hái nhất và mấy đứa nữa trong ban cán sự lớp.

"Được rồi, vậy là tất cả các em đều tham gia đánh nhau phải không?"

Mỹ Linh chỉ mấy đứa cạnh mình nói "Thưa thầy, chúng em là ban cán sự lớp."

"Vậy là bốn em không tham gia gây lộn đúng không?"

"... Vâng ạ."

"Vậy thì lớp trưởng ở lại thôi, ba em về đi." Thầy nói với bọn họ.

"Vâng ạ."

Thế là ba đứa kia để nhỏ lớp trưởng ở lại còn mình thì đi ra. Mặt đứa nào đứa nấy nhẹ tênh.

Nhóm đánh nhau của A1 góp lại được một đội bóng rổ. Còn Mỹ Linh thì đứng nhìn sàn nhà rồi thỉnh thoảng nghía qua cái trần nhà cho hết nghĩa vụ, như chuyện này chỉ liên quan đến mình vì mình là lớp trưởng mà thôi.

"Còn A5?"

A5 vẫn giữ vững đội hình, đây có lẽ là điều mà bất cứ giáo viên, giám thị nào cũng "ngao ngán" khi xử phạt 12A5. Chúng nó bao giờ cũng thế, bao giờ cũng nguyên một lớp đứng ra nhận tội, có những tội rành rành ra đó cuối cùng chẳng bắt bài được ai lẻ ra, đành xử nguyên cả lớp, phạt chúng nó tưới cây, dội nhà vệ sinh chứ không lẽ lại đình chỉ học cả lớp.

Hiệu trưởng thấy tình trạng quen thuộc này thì xoa đầu bóp trán ra chiều khó nghĩ.

"Vậy ai là người đánh bạn trước?"

Hải Yến với Kiều Trinh vừa giơ tay lên đồng thời Quang Minh cũng chỉ thẳng vào mặt chúng nó để tố cáo và cười cực kỳ đắc ý.

Mỹ Tâm lầm bầm "Thằng đàn bà," ở đằng sau.

"Nó không cùng giới tính với tụi tao đâu," Minh Hiếu lầm bầm theo. Thế là hai đứa nó đứng trong góc đập tay một cái trong im lặng.

Phía trước có hai con bé nghiêng đầu nhìn nhau cười một điệu rõ là tươi tắn nói "Cả lớp chúng con ạ."

"Rồi sau đó?"

"Hai bên hăng hái xông lên ạ." Cả đám chân thành trình bày.

Thầy ấy có vẻ không tin lắm nhưng sự thật thì đúng là thế ngoài việc A5 không chỉ đánh mỗi ba thằng đầu sỏ đang có mặt mà còn đánh cả cơ số đứa trong A1 cũng nhân hỗn loạn xông vào ăn hôi và bị chúng nó táng lại, chỉ có điều chúng đã chuồn êm ngay khi có kẽ hở, đúng là một bọn cơ hội.

"Thầy sẽ có hình phạt thích đáng cho tất cả các con, riêng Hải Yến, con còn muốn nói gì với các bạn A1 không? Đây là lần thứ hai con đánh bạn rồi, con biết chứ? Dù là lần này là cả lớp nhưng con cũng phải chịu trách nhiệm."

"Có ạ!"

"Con nói đi."

Hải Yến trang trọng gật đầu "Thưa thầy, con thay mặt tập thể A5 xin lỗi trường, xin lỗi tập thể các thầy cô, xin lỗi bốn thầy giám thị, xin lỗi bốn bác bảo vệ vì đã cãi nhau tay đôi với một bạn nữ A1," lờ đi những tiếng cười khúc khích đè nén để tiếp tục nói "và lộn xộn đánh nhau gây mất trật tự trong trường. Nhưng thưa thầy, hôm nay chúng con đánh bạn là có lý do chính đáng ạ..."

"Vậy con nói lý do thầy nghe xem."

"Ý con không phải là chúng con hoàn toàn không có lỗi cũng như phủ nhận các hình thức phạt thích đáng nhưng thầy cũng nên suy xét giảm nhẹ hình phạt cho chúng con vì hành vi bộc phát khi bạn cùng lớp bị bạn nữ ấy lấy hoàn cảnh éo le ra để xúc phạm danh dự. Và vì lý do đó nên con cùng cả lớp A5 xin phép không xin lỗi bạn nữ ấy ạ, con xin cảm ơn thầy." Nó bắn luôn một tràng.

Tiếng cười nín nhịn ngày càng nhiều, A Tô không nhịn nổi nữa quýnh lên xin phép đi ra ngoài. Mọi người thậm chí còn nghe thấy tiếng cười của nó rú lên ở ngoài hành lang.

Quang Minh nghiến răng trợn trắng mắt.

Thầy hiệu trưởng phối hợp nhìn quanh, "Vậy bạn nào có hoàn cảnh éo le bị xúc phạm danh dự?"

"Con ạ," Mậu Hào giơ tay.

"Thế còn bạn nữ điêu toa nào lại chửi bới một bạn nam đẹp trai sáng sủa thế này?"

"..."

"Ở đây hình như không có bạn nữ nào?" Thầy vui vẻ.

"..."

Có nhiều lúc Hải Yến cũng nghi ngờ lắm chứ, thầy hiệu trưởng có vẻ như đang ngấm ngầm nương tay với lớp chúng nó, bằng chứng là trong một số việc, một số vấn đề thầy cũng không quá hà khắc với một lớp quậy phá mà thầy cô nào cũng có thành kiến như A5, ít nhất khi đối đầu với một lớp rõ ràng luôn được thiên vị như A1 cũng nghe hết chuyện và nghe í kiến của cả đôi bên.

Một cánh tay giơ lên ngoài cửa lớp.

Thầy ngạc nhiên "Con là bạn nữ điêu toa ấy hả?"

A Tô gãi đầu. "Dạ thưa thầy không phải con, con chỉ muốn xin phép đi vào phòng thôi ạ."

Tiếng cười rúc rích cả phòng.

Kiều Trinh không kiêng dè gì mà chỉ thẳng tay "Bạn đó ạ!" Làm hắn ta tức ói máu.

Quang Minh vẫn già mồm cãi cùn là mình chưa nói gì quá đáng hết, mặt dày đến mức không tưởng, nguyên cả lớp A5 và bạn bè nó đứng đó nhưng thằng ranh này vẫn vẫn mặt dày chối bay chối biến.

"Bạn bảo bạn không xúc phạm gì tụi này đúng không?"

"Đúng."

"Chắc chắn nhé!"

"..."

Mỹ Tâm rút điện thoại ra, mở một đoạn video rồi đưa cho thầy Tuấn thì nó mới không chối đây đẩy nữa.

Lúc an toàn rời khỏi văn phòng, Hải Yến mới cười phớ lớ hỏi con nhỏ "Sao mày liệu việc như thần thế, còn kịp quay camera nữa chứ."

"Mày nghĩ tao là ai nào, mày đụng với thằng rắn nước lươn lẹo, mặt lật như kèo đó một lần lãnh đủ rồi nên lần này tao phải dự phòng trước, mỗi lần cứ thấy mày với nó sấn vào hít chung bốn mét vuông không khí là tao tự động bật camera ngay lập tức. Mới có hơn năm rưỡi thôi mà mày đã quên rồi đó hả?" Mỹ Tâm tiên tay thổ một phát vào lưng nó.

"Hôm nay mày ngầu." Minh Hiếu bật ngón cái với Tâm.

Thế là hai đứa đứa chúng nó ôm vai bá cổ cười hô hố chạy trước "Anh em, đi xách nước tưới cây thôi."

Mấy đứa chạy theo sau  khoác vai nhau hát "Nào anh em ta cùng nhau xông pha lên đường..."

.ANHVU.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top