Chap 3 (tiếp theo)

do hắn đi cướp.

"Vậy? Cậu hỏi xem cô ấy muốn đi cùng cậu không?"

"Phi Nhung. Anh xin lỗi. Anh rước em về" hắn vẫn quỳ ở đó,nhìn cô đầy hối hận

"Không! Không! Tôi không muốn ở bên cạnh anh nữa. Rồi anh sẽ đem bán tôi cho người khác" cô lắc đầu nguầy nguậy

"Phi Nhung..."

"Thà tôi chết ở đây còn hơn phải về với anh"

Mạnh Quỳnh rất hài lòng với câu nói của cô. "Nghe rồi chứ. Bây giờ thì cậu cút được rồi. Trước khi tôi báo cảnh sát số tiền kia là ở đâu"

Trần Quân đi rồi. Lúc này cô mới òa khóc. Mạnh Quỳnh hơi ngỡ ngàng

"Hối hận sao?"

"Không"

"Sao lại khóc?"

"..." nếu Trần Quân nghĩ ra việc nói với cô về số nợ. Cả hai sẽ cùng chăm chỉ để trả. Tại sao hắn hèn nhát. Để có kết cục hôm nay.

Vài phút trước cô hận hắn. Ngay bây giờ. Cô lại cảm thấy yêu hắn thêm một chút. Nhìn thấy hắn vì cô mà phạm pháp. Hắn cũng yêu cô.

"Em còn luyến tiếc hắn" Mạnh Quỳnh tức giận bóp cằm cô (aisssss có gì bình tĩnh nói chứ đừng động vào ebe cụa con 🥲)
"..." cô sợ hãi

"Phi Nhung. Em nên biết an phận đi. Hắn là tên khốn nạn. Nếu tôi lột sạch quần áo của em rồi. Rồi để em mang thai. Sau đó quăng em ra đường. Lúc đó em có hận hắn đã bán không hả? Chẳng ai yêu kẻ bán mình đi cả"

"..." nước mắt không rơi nữa. Nếu không gặp Mạnh Quỳnh thì cuộc đời cô xem như bị vùi dập rồi.

"Em cũng đừng nghĩ đến chuyện tự tử một lần nữa. Lần này tôi sẽ không cứu em đâu. Em phải sống,để làm việc trả nợ cho tôi. Rõ chưa?"

"Vâng"

Hắn ra ngoài.

Thật ra hắn rất sợ cô chết. Đã bố trí camera khắp phòng. Không để các vật nhọn hoặc có thể gây tích gần cô.

Chắc do hậu covid mà làm tớ xém tí hong đăng hết 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #nhungquynh