1
30/12 là sinh nhật của hắn tròn 25 tuổi hắn ở nhà đợi em qua để bắt đầu bữa tiệc nhưng...
10
20
30
1 tiếng đã trôi qua nhưng em vẫn chưa tới anh lo lắng đi ra cổng chờ em nhưng chờ mãi chờ mãi mà không thấy em
Sau đấy anh bắt đầu lấy xe đi đến chỗ em nhà em không khóa anh mới đi vào miệng không ngừng gọi"Jungkook... Jungkook"anh đừng hình khi vào tới phòng khách như một đống đỗ nát bức ảnh của hắn và em cũng đã nằm trên sàn bị vỡ ra từng mảnh hắn lo sợ đi tìm em khắp nơi bước vào phòng em thì thấy em đang ngồi một gốc tay thì giữ chặt con dao bị đâm vào bụng ,hắn đi lại lay em không như hắn tưởng hắn đỡ em lên giường gọi bác sĩ riêng tới,khi bác sĩ tới hắn ngồi kế bên xem bác sĩ khám cho em, một lúc sau bác sĩ quay sang nhìn hắn lắc đầu nói "Do vết thương quá sâu và cũng mất máu quá nhiều nên không còn đường cứu chữa..."hắn rơi vào tuyệt vọng im lặng nhìn em đang nằm trên giường, bác sĩ cũng đã đi hắn úp mặt vào tay em khóc"Jung...kook em bỏ anh sao hức,em mau tỉnh dậy đi mà hức hôm nay là sinh nhật của anh mà hức..."
.
.
.
1/9 hôm nay là sinh nhật của em đáng lẽ em sẽ lêm 25 nhưng bây giờ em mãi mãi ở tuổi 24 hắn đứng trước mộ em, hắn đặt bánh kem và những thứ em thích ở trước mộ em, hắn ngồi xuống kế bên mộ em vừa vỗ tay vừa hát
"Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, Happy birthday
Happy birthday to you"
"Chúc mừng sinh nhật em Jungkook" nói xong có một cơn gió thổi qua làm nến tắt hắn mỉm cười"Em biết được anh đang làm gì sao"hắn ngước lên trời "Anh nhớ em..."hắn lau đi nước mắt cười"Nhưng em đừng lo anh sống tốt lắm để anh cắt bánh kem cho em với anh nha"hắn lau nước mắt cắt bánh kem để ra đĩa kế bên là sữa chuối"Em ăn đi..."hắn vẫn không kiềm được mà rơi nước mắt
Hắn ngồi đấy cho đến khi trời sắp tối mới quay về hắn vừa bước vào nhà thì thấy bà Kim đang ngồi trò chuyện với tiểu thư Lee
"Kim Taehyung con về rồi sao"
"Vâng con vừa về"
"Em chào anh em là Mina"
"Chào "
"Mày nói chuyện kiểu gì thế?đây là vợ tương lai của mày đấy!"
"Con đã nói bao nhiêu lần rồi mẹ đừng có tự sắp xếp chuyện cưới sinh của con nữa mà "
"Mày không có quyền lên tiếng! từ nay Mina sẽ ở với con!"hắn im lặng mà bỏ lên phòng
Tối đó bữa ăn hắn và Mina đang ngồi kế nhau bà Kim liên tục gắp cho Mina
"Vài ngày nữa tụi con đám cưới nha"
"Mẹ à..."hắn bị bà Kim chen vào
"Mày im Mina vừa hiền vừa giỏi lại còn thích mày lâu rồi cưới nhau có phải tốt hơn không?"
"Mẹ mà bắt con cười nữa là con đi cho mẹ coi!"
"Mày giỏi thì đi đi!"hắn tức giận đi lên phòng lấy vali đi xuống nhà
"Mày đi luôn cho tao! mày đủ lông đủ cánh rồi bây giờ muốn bỏ bà già này hả!"
"Đã đi là phải có lý do,do mẹ cứ suốt ngày ép buộc con chuyện này tới chuyện khác thì sao con chịu được!?con yêu ai là quyền của con!"
"Biết thế lúc trước tao không sinh mày ra rồi! thằng mất dạy!"
"Mẹ cứ áp đặt tất cả lên con chuyện cưới sinh là chuyện cả đời đó mẹ!mẹ cứ điều khiển con như cách mẹ muốn mẹ có bao giờ nghĩ cho con chưa!?"
"Tao có để mày thiếu thốn gì sao mà mày nói thế hả!"
"Thiếu thiếu rất nhiều!mẹ cho con được hơi ấm của gia đình là nó ra sao không!mẹ biết con phải ăn cơm 1 mình mà mẹ lại đi nước ngoài ăn sung mặc sướng con ở đây phải chịu cảnh bị trêu chọc là THẰNG KHÔNG BỐ KHÔNG MẸ! phải vất vả lắm con mới tìm được người quan tâm chăm sóc con mà mẹ cũng cho người đi giết nữa hả!mẹ nghĩ xem lúc trước mẹ có làm gì mà cho bố bỏ đi không!"bà Kim im lặng nhìn hắn kéo vali đi
.
1 năm
2 năm
3 năm
4 năm
5 năm kể từ lúc hắn ra đi bây giờ hắn vẫn như thế nhưng bây giờ hắn đã là một chủ nhà hàng bên Mỹ , một ngày hắn quay về nước nơi đầu tiên hắn tới là mộ em hắn quỳ xuống trước mộ của em không kiềm được mà rơi nước mắt"Jungkook...5 năm rồi anh mới quay lại anh xin lỗi..."hắn để một ít trái cây em hay ăn trước mộ em
.
Hắn quay về căn nhà của em hằng ngày được quản gia dọn dẹp hắn nhìn thấy bức ảnh của em và hắn chụp chung trên bàn hắn chỉ im lặng cười rồi đi lên phòng bước vào phòng hắn nhớ lại cảnh tượng em bị đâm ngồi một gốc
.
Tối hắn đang ngồi làm việc thì vào xem cam bỗng thấy được cảnh năm đó thấy em bị người đó đẩy ngã rồi đánh đập em nhưng miệng em lẩm bẩm"KIM TAEHYUNG KIM TAEHYUNG CỨU EM"câu đó là câu cuối cùng em nói... vì lúc đó quản gia đã đi về từ sớm nên không ai báo được cho hắn
Hắn lấy điện thoại lúc trước em sài hắn lên thì thấy dòng tin nhắn của em và người đó
"Jungkook à anh Kim Taehyung đây anh đến đóng em đi ăn sinh nhật này"
"Sao hôm nay anh lại nhắn cho em acc lạ thế Tae?"
"Anh bị mất acc kìa rồi:<xuống mở cửa cho anh đi anh lạnhhh:<"
"Vâng đợi em chút "sau đó là người đó xông vào nhà em
Xem xong hắn lẩm bẩm
"Em ngốc quá Jungkook..."hắn đã xem tiếp những ngày trước thì thấy 2 ngày trước khi em bị thế, người đó xông vào phòng em đè em xuống giường còn kề dao lên cổ em mặc kệ em vùng vẫy nhưng hên lúc đấy anh đi vào nên người đó nhanh chóng trốn đi hắn biết bây giờ người đó đã bị bắt và bị phán ở tù mọt gông nhưng hắn vẫn muốn xem lại vì vẫn không tin nhưng chuyện đấy...
.
Mùa đông cũng tới hắn đi tới lui nơi hắn và em thường tới khi mùa đông không khí ấm áp khi có em bên cạnh đã không còn thay và là không khí lạnh lẽo một mình hắn nhìn những cặp đôi hạnh phúc như hắn và em mà mỉm cười hắn chỉ biết ước như thế hắn còn nhớ những món ăn mà em thích và những lúc giận dỗi khi hắn không ôm em vào mùa đông lạnh giá nhưng bây giờ thì không còn nữa...
_____________________________
Chỉ là pov ngắn thôi nha:3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top