Mưa (chap6)

Mưa. Một chiều mưa nhòe nước. Trời tối dần.Ánh đèn từ những ngôi nhà ấm áp hắt ra, loang loáng mặt đường. Những dáng người lầm lụi, bước đi trên đường. Những con người cô đơn ko được đợi chờ. Phố xá nồng nặc mùi mưa. Bước chân ai vô định trên đường đi hay trên đường đời. Ko lối thóat. Mọi người ai cũng muốn tìm cho mình một nơi hạnh phúc, thật tốt khi tìm được nhưng nếu ko thể tìm được thì sao, hay tìm được nhưng ko thể đi đến thì thế nào ? Mưa cứ rơi mặc kệ dòng đời đang chảy. Có cô gái ngồi bên khung cửa, ngắm mưa, đeo vào tai chiếc headphone rồi tự dưng bật khóc, thương thay cho cuộc tình của chính mình; có cậu bé nhìn ra màn trời đầy nước rồi lo lắng cho mẹ mình sợ bà bị ướt; có chàng trai lặng nghe tiếng mưa rơi rồi ngẫm về tương lai chông chênh ko vững chãi; có ông bố nhìn đống hàng bán ế rồi thương các con mình sẽ đói; có bác bán áo mưa hí hửng vì hàng bán chạy….. Cuộc đời mỗi người là một mảnh ghép, ghép vào để tạo nên thế giới nhưng chẳng ai có thể biết được thế giới ấy có đẹp ko vì cái thế ấy có cả niềm đau, sự tuyệt vọng, mất mát, sự hận thù….. nhưng cũng có hạnh phúc, tình yêu và những hi vọng. Có ai biết đâu là nụ cười hay là nước mắt………..

Có tiếng đập ầm ầm cửa phòng nó:

- Chị, chị ơi, em đến rồi nè.

- Gì mà mày làm om sòm lên vậy hả con nhóc này_ Nó gắt nhẹ

- Gì chứ. Thì chính chị bảo em đi điều tra về tên học sinh mới còn gì. Điều tra xong rồi thì phải báo cáo chứ. Hôm qua đến lớp tìm thì chị phắn mất rồi còn đâu. Chán ơi chán

- Thôi đc rồi, có gì đưa đây.

- Dạ. Hôm qua ko đưa cho chị nên cũng bổ sung thêm được khá nhiều thông tin.

Linh vừa nói vừa đưa tập hồ sơ dày cộp cho Quỳnh.

- Đầy đủ rồi đấy chị. Đại khái là thế này : Tên Vũ Đình Quân, sinh ngày 03/11/1992. Ơ, cùng ngày với chị đấy. Nhóm máu AB. Có bố là viện trưởng một viện nghiên cứu nổi tiếng, tên viện đó là gì em quên rồi chị xem trong đó ý, tên Vũ Đình Sơn,mẹ ruột đã mất. Sau đó, ông Sơn tái giá. Mẹ hiện nay tên Nguyễn Kim Hoa là giám đốc của hai công ty chuyên về thời trang,tiếp quản của mẹ ruột tên Quân này, tên là gì thì em quên nốt rồi . Lúc bé, tên này từng làm người mẫu cho công ty của mẹ, nhưng đến khi mẹ kế về thì ko chịu làm nữa. Học hành cũng ko đến nỗi, từ lớp 1 đến lớp 7 là học sinh giỏi nhưng sau đó chỉ được học sinh tiến tiến. Từng là một playboy có hạng với khả năng cua gái siêu phàm nhưng gần đây ko thấy nữa. Trên giang hồ thường được gọi là King, làm chủ một bang, nắm giữ các trường phía đông, tên Thanh Long.Bọn đàn em thân cận khoảng 50 đứa, râu ria thì nhiều. Và đúng như chị nói, tên này là kẻ thù vì có vẻ như tên đó đang định nhắm vào địa bàn của chúng ta.

- Vậy đấy hả. Một người có tuổi thơ hoàn toàn bình thường, cuộc sống cũng bình thường, ko có gì đặc biệt.

- Ah em quên. Còn hai thông tin cần lưu ý : quan hệ với mẹ kế ko tốt, nghe đâu lúc bà này mới về tên đó bị hành hạ giữ lắm; thông tin thứ hai là tên này từng bị bạn gái chém vào bả vai khâu 8 mũi. Hai thông tin cuối này là tin mật đấy chị, ít người biết lắm.

- Em làm tốt lắm. Nhắn với Tuấn tối nay họp ở nhà chị.

- Rõ_ Linh giơ tay kiểu quân đội _ Nhưng chị ui đi shopping đê.

- Uh thì đi.

Linh hứng chí cười khanh khách.

Tối. Ba đứa nó họp ở nhà Quỳnh, ko vì nguyên nhân nào khác ngoài việc sắp bị xâm phạm lãnh địa.

- Tôi cũng đã nghe Linh nói qua và cũng đã thử tìm hiểu về bang nhóm của hội này. Việc chúng nó định nhắm vào chúng ta là có thật và việc Quân_ kẻ đứng đầu chuyển đến trường ta học ko nhằm mục đích nào khác._ Tuấn

- Uhm. Nhưng bang này có nhiều cái kì cục lắm chị ạh, em thấy gần giống như là một giáo phái ý, xử phạt thì nhất thiết phải là 12h đêm và phần lớn được thực hiện khi trời mưa. Khó hiểu!!!_ Linh

- Tại người đứng đầu có vấn đề_ Quỳnh

- Hứ. Tại chị ghét người ta nên nói thế.

- Chẳng nhẽ như thế mà ko ghét. Đó là kẻ thù đấy cô em ạh. Đừng có thấy người ta đẹp mà xiêu lòng.

- Gì chứ ?! Em tự biết mình phải làm gì mà. Boy đẹp thì em thuơng nhưng đã là kẻ thù thì em sẽ ko nương tay đâu.

- Cô có làm được thế ko dzậy ?!!

- Chị cứ khinh thường em thế nhỉ!

- Thôi cho tôi can, lạc đề rồi đấy. Giờ chúng ta ở đây là để nghĩ xem sẽ làm gì với bọn Thanh Long kia._ Tuấn hét lên để stop lại vụ tranh luận vô nghĩa giữa nó và con Linh.

- Chẳng làm gì cả. Vì cứ để chúng nó ra tay trước rồi từ đấy sẽ có lý do chính đáng để tấn công_ Nó nói

- Vậy có vẻ bị động quá chị ạh_ Đến lượt con bé Linh.

- Cũng ko hẳn_ Lần này là Tuấn_ Nếu bang đấy định xâm chiếm địa bàn của những bang khác đã được phân chia từ trước là sai. Nếu chúng tấn công chúng ta sẽ có được sự ủng hộ của các bang khác.

- Tại sao lại ủng hộ, em ko hiểu?

- Vì ko biết bao giờ sẽ đến lượt mình. Sự yên ổn vốn có sẽ bị phá vỡ, địa bàn các bang sẽ bị xáo trộn, ko ai biết trước như thế nào. Và nói thẳng ra thì nếu chúng ta đổ thì sẽ có ko ít người phải đổ theo._ Tuấn

- Chính xác. Nhưng chúng ta sẽ ko ngồi im. Hãy báo với mọi người hãy cẩn thận và bình tĩnh vì có khả năng lớn là chúng sẽ dùng cách cà khịa để buộc chúng ta ra tay trước._ Quỳnh

- Dạ._ Linh

- Nhưng tôi nghĩ bà ko chỉ có thế phải ko?

- Hìhì. Chiều nay tôi đã nghiên cứu kĩ tập hồ sơ này rồi.Trò chơi lần này có lẽ sẽ thực sự thú vị đây.

- Biết ngay là lại sắp có trò gì rồi mà_ Linh & Tuấn đồng thanh.

- Nhưng bắt đầu từ ngày mai ngày nào cũng phải đến trường đấy. Còn phải xem tình hình trường thế nào. Nếu ko mất từ trong mất đi đấy. Ah Linh lên forum của trường đi.

- Chờ em một tí……..Ặc ặc chị ơi, tên Quân đấy trở thành hotboy cả trường mình rồi. Nhìn này, phiếu nhiều kinh.

- Biết ngay mà. khởi động rồi đấy. Mọi người cũng về chẩn bị đi.

……..........

- Sống hôm nay đâu ai biết ngày sau thế nào._ Nó tự nói với chính mình

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: