- Tên truyện : Phần mềm thẫm mỹ- Tác giả : Jin Qiu - Xuất xứ : Trung Quốc- Dịch : Đinh Công Thành- Thể lọai : manhua, ngôn tình SE, hài hước, viễn tưởng________________________________*Văn án:............Đọc đi rồi biết…
Tác giả: Chu Ngọc Biên tập: Lãnh Vân & MDH Thể loại: Cổ đại http://macdichhoi.wordpress.com/ Độ dài: 174 chươngTình trạng bản gốc: hoànTình trạng bản edit: hoànNotes: Thật ra bộ này cũng khá nhiều nhà đăng rồi, nhưng toàn gộp mấy chục chương vào với nhau, đọc như vậy đôi khi sẽ rất bất tiện nên mình quyết định đăng lại, tách riêng từng chương để các bạn đọc dễ hơn. :)…
🌼Hán Việt: Đả kiểm nữ phối cao phàn thượng nam chủ chi hậu H🌼Tác giả: Miên Nhuyễn Nhuyễn🌼Số chương: 81 🌼 Tình trạng edit: Hoàn🌼Editor: 🍓ℓσℓιѕα🍓🌼Vẽ bìa: 🥀Maa🥀🌼Converter 💐 Vespertine & Hdlinhhh 💐🌼 Thể loại : 18+, thời học sinh, sạch, nữ phụ, yêu thầm, ngược, giới nhà giàu, HeSpoil: Trước ngược nữ sau ngược nam🌼Truyện có nhiều yếu tố 18+ xôi thịt, cốt truyện mới lạ, hoan nghênh mọi người đọc, không hợp thì đi ra.…
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn.Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình.Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ...Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”…