cũ
khi ngôn từ trở nên quá đau đớn, thế giới xung quanh tôi bỗng lặng đi, chỉ văng vẳng lại thứ dao rựa sắc lẻm trong tim.
mọi thứ trở lại khi ấy, nơi có thứ màu ấm áp nhất tôi từng thấy.
tại sao lại trở nên thế này?
tôi nhớ người.
nhớ cả nó nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top