CHƯƠNG 1
𝕄ộ𝕥 ℕ𝕘à𝕪 𝕐ê𝕦!
Tối thứ 7 hàng tuần, theo như thường lệ nhà họ Jong sẽ tổ chức họp mặt con cháu trong nhà. Vì cả tuần ai cũng bận bịu với công việc xô bồ, buổi tối thứ 7 là thời gian dành cho gia đình, bất kể con cháu không ai được phép vắng mặt.
Mew đang ở văn phòng, cầm trên tay chìa khóa xe, xoay qua xoay lại. Thở dài một tiếng.
- Không về thì ông bà nội sẽ buồn. Mà về thì phải đối mặt với bao câu hỏi đau đầu. Lại còn phải đối phó với cái đuôi kia...thật là mệt quá đi mà.
Lúc này điện thoại reo...Mew liếc nhìn tên hiện trên màn hình có chút không muốn bắt máy. Đến cuối cùng vẫn là phải nghe.
- Alo, mẹ...
- Con định không về à? Ông bà nội và mọi người đang đợi cơm con. À Nim nói có việc muốn nhờ còn chỉ con bé môtn chút. Con bé có gọi cho con nhưng không được. Con coi mà về nhanh nhé. Xem xem con bé cần gì thì giúp một chút.
- Con biết rồi, còn sẽ về ngay đây. Nhưng mẹ à. Con không muốn cả nhà cứ gán ghép con với cô ta. Rất phiền...
Nói xong Mew cúp máy. Bỏ lại mẹ Jong đầu giây bên kia chỉ biết thở dài. Mew với tay lấy áo vest rồi rời khỏi văn phòng. Lúc đi ngang qua văn phòng làm việc của nhân viên. Mew nhìn thấy phía trong không có người, nhưng đèn vẫn sáng, định gọi bảo vệ thì bổng một cái đầu nhô lên từ phía chiếc bàn đằng xa. Hóa ra là Gulf...
Gulf đang dọn dẹp chuẩn bị đi về, thì vô tình làm rớt tập tài liệu, giấy tờ rơi ra tứ tung. Nên cậu cuối xuống lấy. Lúc đứng lên thì nhìn thấy Mew trước mặt cậu có chút luống cuống.
- Tổng...tổng giám đốc.
- Cậu tăng ca?
- Dạ vâng!
- Công việc nhiều lắm sao?
- À dạ. Không ạ...là trưởng phòng nói tôi tăng ca để nhập một số dữ liệu của tháng mới. Và tổng kết doanh số tháng cũ cho công ty, nên có hơi trễ.
Gulf cúi cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Mew.
Mew cong môi mỉm cười khi thấy bộ dạng và thái độ của cậu, Mew nghĩ: "có chút thú vị," muốn trêu cậu.
- Tôi...tôi xin phép về trước ạ.
Gulf lúng túng nói rồi lách qua người Mew định rời đi. Nhưng cổ tay cậu bị Mew níu lại. Anh trực tiếp ép cậu vào cạnh bàn. Mặt đối mặt, mắt đối mắt, hai tay Mew chóng lên bàn chặn Gulf ở giữa lồng ngực. Gulf bị động tác của Mew làm cho bất ngờ...cậu lắp bắp hỏi.
- Anh...tổng...tổng giám đốc...muốn gì?
- Sao cậu lại sợ tôi chứ. Tôi đáng sợ lắm sao, hửm?
- Không...có. Nhưng...như này...
- Cậu đi bằng gì? Không ấy tôi đưa cậu về.
- À, không cần. Cảm ơn Mew tổng, tôi đi xe buýt được rồi. Phiền anh, bỏ...bỏ tay ra.
Lúc này bên ngoài bảo vệ đi kiểm tra các phòng ban, vô tình đi ngang qua, thấy một màn ái muội kia thì cũng không dám làm phiền, chỉ có thể nhẹ bước mà rời đi.
Mew thấy Gulf từ chối lại thêm thái độ tránh né của cậu thì cũng không ghẹo nữa. Buông tay quay bước. Đi ra đến cửa thì dừng lại nói.
- Về cẩn thận!
Sau đó thư thái mà sải bước đi. Miệng cong lên một nụ cười bí ẩn.
Gulf ngẩng ra một chút, cũng kịp ổn định lại, tắt điện rời đi.
---------
Mew vừa bước vào nhà, Nim nhìn thấy đã vội bước đến.
- P' Mew, anh về rồi.
Mew bỏ qua lời nói của Nim mà tiến tới chào người lớn trong nhà.
- Ông bà nội, bố mẹ...
Ông nội lên tiếng.
- Chịu về rồi? Ngồi xuống đi. Cả nhà chỉ còn chờ mình con.
Bà nội nhìn anh cười hiền. Phía bên trái chú thím của anh, không thấy anh nói tới. Liền hướng anh hỏi:
- Mew, công việc bận lắm sao?
- Rất bận.
Thorn con trai của bác 2 anh lên tiếng.
- Mew, bận gì thì bận, cũng không thể để mọi người đợi mình em.
Mew hướng mắt nhìn Thorn. Ngữ khí không chút khách sáo đáp:+
- Thật ngại quá, nhưng tôi đâu có bắt anh phải đợi. Nếu không muốn anh có thể dùng cơm trước.
Mẹ Jong thấy không khí không tốt thì vội giả lả:
- Được rồi... đông đủ hết rồi, mời ba mẹ dùng cơm. Thôi. Chuyện gì ăn xong rồi nói. Nào...nào...cầm đũa...cầm đũa...
Gia đình chú bốn và gia đình bác hai không hài lòng...nhưng vẫn phải giả vờ cho qua mà mà ăn cơm. Nim ngồi kế bên Mew, cứ gắp thức ăn cho anh...khiến Mew trong suốt cả bữa ăn khó chịu.
Ăn xong, Mew hai tay bỏ túi quần đứng trước hồ bơi. Nim đem cho anh ly nước ép và một ít trái cây. Cô gợi chuyện.
- P' Mew, uống nước đi...là Nim làm đó, anh thử xem. Có hợp khẩu vị không?
Mew quay lại nhìn Nim. Không chút cảm xúc. Nim thấy anh cứ nhìn mình thì có chút chột dạ.
- P'Mew sao anh nhìn em như vậy. Em...
- Mục đích của cô là gì đừng tưởng tôi không biết. Tốt nhất tránh xa tôi ra một chút.
Nói rồi Mew quay bước đi. Nim cả gan choàng tay ôm anh từ phía sau, tỏ vẽ vô tội nói.
- P' Mew, Nim yêu anh thật mà. Anh nghi ngờ Nim, Nim đau lòng đó.
Mew gỡ tay cô ra, trừng mắt nhìn cô.
- Yêu? Thật là dơ bẩn. Tôi nhổ vào.
- P' Mew...
- Cô qua mặt được ông bà nội và ba mẹ tôi, nhưng đừng nghĩ qua mặt thằng Mew này...tránh xa tôi ra. Và trở về với thằng người yêu của cô đi.
- Anh... sao anh biết.
- Chuyện tôi biết còn rất nhiều...trước đây tôi không nói, là vì muốn cô tự biết khó mà lui. Nhưng xem ra tôi xem thường cô quá.
Cô ta cúi mắt không dám nhìn Mew. Mew hôm nay nổi giận như vậy, là trong lúc ăn cơm, vô tình bà nội nhắc tới chuyện kết thông gia giữa hai nhà, lại thêm biểu hiện e thẹn đầy dối trá của Nim khiến anh không thể nhịn được nữa.
- Tốt nhất tự cô đi giải thích với mọi người.
Nói rồi Mew bỏ đi vào trong. Lướt qua hành lang, Mew chạm mặt với Thorn và Thanya. Mew không nói gì, muốn bỏ qua họ mà đi. Nhưng mà thấy thái độ của Mew, Thorn lại ngứa miệng lên tiếng.
- Thật là vô phép tắt mà. Bản thân là đứng đầu một công ty lại xử sự như một kẻ vô học.
- Tôi như thế nào? Anh nói lại xem.
- Cậu tưởng cậu là ai. Ít ra ba mẹ tôi và chú thím bốn cũng có mặt...cậu lại không thèm chào một tiếng. Cậu là có ý gì.
- Ý gì? Hừ...bản thân đã không tốt đẹp còn muốn người khác tôn trọng sao? Nếu muốn người khác tôn trọng hãy xem lại bọn họ đã làm gì với ba mẹ tôi và anh đã làm gì với tôi.
Thanya thấy không khí bắt đầu căng thẳng thì kéo anh trai mình nói.
- Anh hai, bỏ đi...chúng ta đi thôi.
Sau đó hướng Mew.
- Mew, đừng tức giận. Xin lỗi! Chúng tôi xin phép về trước.
Thorn hậm hực, hất tay Thanya. Tiến tới gần Mew mà lớn giọng.
- Cậu ăn nói cho cẩn thận. Đừng có vu khống cho người khác.
- Vu khống? Tôi có vu khống hay không tự anh biết rõ.
Mew đưa miệng nói nhỏ vào tai Thorn.
- Làm chó săn cho người khác chắc cũng không dễ dàng gì.
- Mày...mày...
Mew không thèm để ý cứ thế mà lướt qua Thorn rồi đi thẳng.
-----------
Bar One Night.
- Gulf này, uống đi. Rượu này không quá mạnh đâu. Bạn bè lâu ngày mới gặp cậu không nể mặt thằng Mild này gì cả.
- Không có, ngày mai tớ còn đi làm. Giờ hơi trễ rồi.
- Trễ gì chứ. Mới có 10h. Cậu là đang sợ không đoán được xe buýt chứ gì. Yên tâm, có Mild ở đây thì cậu không phải lo.
Gulf nhìn Mild lắc đầu, số là khi rời khỏi văn phòng, Gulf sẽ bắt xe về nhà. Nhưng người tính không bằng trời tính, xuống đến cổng công ty thì gặp Mild.
Mild là người bạn thời trẻ trâu ở cùng quê với Gulf, sau khi Gulf lên Bangkok làm việc thì hai người rất ít khi gặp nhau. Hôm nay nghe đâu Mild bảo có dự án phải ký hợp đồng trên này nên nhận tiện ghé qua thăm Gulf. Và bây giờ thì cả hai đang ở trong cái Bar sang chảnh nhất Bangkok.
- Mild! Cậu biết là tớ không thích đến mấy chỗ này mà. Có gì hay ho đâu.
- Cậu thoải mái một chút đi. Không phải cứ vào đây là xấu. Coi như đi một lần cho biết với người ta đi. Nào...uống một chút...
- Cậu...
- Uống đi. Hứa đưa cậu về đến nhà an toàn. Cậu có cấn đề gì Mild này nguyện làm cún cho cậu cả đời được chưa.
- Hừ...ai muốn cậu làm cún. Tốn ăn của mình.
- Haha. Cạn nào. 100% nhá.
Gulf nhăn mặt, quả thật rượu không mạnh, nhưng vốn dĩ Gulf không thích uống nên có chút khó khăn. Đến chén thứ 2 thì mặt cậu đã ứng hồng như trái đào mộng. Nhạc sập sình, khiến Mild cứ nhúng nhảy theo. Được một lúc Gulf lên tiếng:
- Mild, tớ không uống nữa...khụ...khụ...rát cổ quá, nóng mặt...tớ cần đi vệ sinh.
- Gulf, cậu ổn không? Mình đi với cậu.
- Ổn, tớ đi được. Cậu chơi tiếp đi.
- Cẩn thận đó.
Gulf hơi loạng choạng bước đi. Đến phòng vệ sinh cậu vỗ nước tới tấp lên, sau đó cậu đứng đựa vào lavabo nhắm mắt ngửa cổ lên và thở hắc ra một hơi.
Bất giác phía eo của cậu có một lực tay kéo mạnh, cậu giật mình mở mặt ra, thì đập vào mắt cậu không ai khác chính là Mew tổng của cậu.
- Mew tổng...anh...
- Sao cậu lại ở đây??? Cậu uống rượu?
- Một...một chút...ợ..
Gulf đưa tay bụm miệng ngại ngùng. Mew nhìn cậu với ánh mắt ám muội. Bây giờ Gulf mới ý thức được là mình đang được Mew ôm rất chặt. Gulf vội đẩy Mew ra. Nhưng không những không đẩy được Mew, ngược lại cậu còn bị Mew bế đặt lên lavabo.
- Mew tổng...anh...ưm...ưm...
(Còn tiếp....)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top