Có những ngày buồn...
Có những ngày tôi thật sự mệt mỏi, chỉ biết chôn mình vào bóng tối cùng những giọt nước mắt, chỉ mong bản thân tan biến đi một cách lặng lẽ...Tôi đã khóc, đã khóc rất nhiều, nhiều đến nỗi tôi cũng chẳng biết là bao lâu...Tôi luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng lại không thể chống lại nỗi sự tĩnh mịch của bóng đêm, sự tĩnh mịch đầy cô độc. Khi màn đêm buông xuống mọi cảm xúc trong con người dần dần hiện ra từ từ và lặng lẽ,...dường như sự tĩnh mịch của màn đêm càng thêm rõ nét khi có sự góp mặt của nỗi buồn, sự tĩnh mịch của đêm - nỗi buồn, chúng luôn tỉ lệ thuần với nhau nỗi buồn càng lớn sự tĩnh mịch lại càng sâu đậm. Màn đêm - Tôi chọn nó làm bạn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top