T
17.04.22
Nói chuyện cũng đã hơn nửa năm, chưa từng gặp gỡ, chưa từng quen biết, vậy mà 2 người xa lạ lại có thể vô tình quen và thỉnh thoảng nhắn tin đôi lời với nhau.
Đã có 1 khoảng thời gian t tưởng rằng cậu là 1 người đặc biệt, là cái duyên mà t có được. T từng nghĩ c là người duy nhất hiểu tính cách t, chấp nhận và có thể bao dung được t. Nhưng có vẻ t nhầm thật, t đánh giá quá cao về 1 ng xa lạ. Với những người thân cận nhất cũng chưa từng hiểu t, trên đời này chưa ai muốn hiểu t. Chỉ có bản thân t luôn nghĩ cho chính mình, luôn tự bảo vệ tâm hồn mình mà thôi.
T biết c là con ng tốt, là 1 ng xứng đáng để tìm hiểu, t có niềm tin như vậy. Nhưng giá mà t có thể bỏ qua được mọi rào cản thì tốt. T đã phải suy nghĩ rất nhiều về việc t ko thể làm bất cứ điều gì chạm vào "vùng cấm" của chính mình, t ko muốn bản thân phải nghĩ ngợi quá nhiều khi mình đã đặt ra quy tắc nhưng lại phải cố gắng để không làm trái quy tắc đó.
Nhưng ngày ngày t vẫn phải canh cánh trong lòng về việc t có nên tiếp tục nhắn tin trò chuyện vs c hay ko? C là người đầu tiên t tò mò và ko muốn bỏ lỡ. Giá như t có thể bỏ qua mọi quy tắc, bỏ qua "vùng cấm" của chính mình thì t vs c đã có thể tiếp tục trò chuyện, có thể gặp gỡ.
Sau nửa năm, những câu chuyện đang nhạt dần, những dòng tin nhắn thưa thớt. Những lần trò chuyện chóng vánh vài ba câu. Mọi thứ lặp lại như đc bật công tắc vậy. C dần mất hứng thú và kiên nhẫn với t, t cũng dần dần từ bỏ hy vọng với c.
Cũng may là cta chưa từng gặp gỡ, có chăng cũng coi là 2 người xa lạ trở thành bạn bè trên MXH mà thôi. Đến nhanh và đi cũng nhanh, khá tuyệt tình.
Hôm nay, t viết những dòng này là để lưu lại những cảm xúc luyến tiếc dang dở, ghi lại ngày mà t xác định 2 cta sẽ dần trở về là 2 ng xa lạ như lúc đầu.
Có lẽ sẽ do dự, cùng tiếc nuối vì cái kết cụt lủn, nhưng như vậy sẽ đỡ mất thời gian của nhau hơn. T sẽ vẫn sống cuộc đời như vậy, sống ko có nhiều đam mê hoài bão, sống tiếp để có thể làm được đủ những điều t còn chưa hoàn thành, sau đó sẽ tiếp tục cô độc cho đến khi t được ban cái chết.
Sẽ dần thôi, t sẽ quên trong cuộc đời t từng xuất hiện 1 ng là c.
Mong mọi điều tốt đến với c.
Cảm ơn vì khoảng thời gian mà c đã giúp cho tâm hồn t có thêm cảm xúc mới: chờ đợi, hy vọng, vui vẻ, tò mò, chán nản,... Nếu còn duyên thì sẽ gặp đc, còn cạn duyên thì nói lời tạm biệt thôi. Bye c, T.
21/4/22
Chắc là dừng lại.
Sau này nghĩ đến sẽ có một chút luyến tiếc, một chút buồn vì chính t là người cắt đứt cơ hội của cả 2.
Nhưng dù sao thì một bên chông ngóng, 1 bên chờ đợi. Cuối cùng là kết thúc trong không vui thì nên dừng lại.
C nhỉ.
Hôm nay c nhắn rằng có gì t từ chối thẳng thừng với c, c sẽ ok. Thì ra là t vẫn không đợi được lời hẹn đi cafe từ c, t đã nghĩ và ngóng quá nhiều. Điều c muốn và điều t cần lại khác nhau. C không hỏi, t không nói, cuối cùng chúng ta dừng lại.
Nên dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top