3. Your wish is my command (H+)

" 0812, vậy gọi là Thiệu Quần đi"

Ba định luật của robot.

  Điều 1: Robot không được làm hại con người.

  Điều 2: Robot phải tuân theo mệnh lệnh của con người trừ khi chúng mâu thuẫn với Điều 1.

  Điều 3: Robot phải tự bảo vệ mình trừ khi không tuân theo hai điều trên.

  

Hôm nay đã là ngày thứ ba mươi kể từ khi sự việc đó xảy ra, Giản Tùy Anh vẫn không thể ngủ bình thường, mỗi khi đêm khuya, chỉ còn mình anh trong căn phòng trống, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn, anh đã thử đủ loại phương pháp để tê liệt. Anh ấy đã dành cả đêm để hút thuốc hoặc say khướt, nhưng những điều đó dường như không đáng kể khi đối mặt với một tổn thương to lớn. Nỗi sợ hãi kéo dài khiến anh ấy trở nên hốc hác. Để cảm thấy bớt cô đơn và tự chữa lành bản thân anh ấy đã đặt mua một con robot.

Chỉ trong vài ngày, người máy đã được giao đến, anh mở gói hàng ra và cẩn thận quan sát những gì trước mắt, từ đường nét khuôn mặt thanh tú đến làn da trắng mịn, mái tóc đen mượt được vuốt ra đằng sau....mọi thứ đều trông rất giống người thường. Thật trùng hợp, anh nhận thấy mã số của robot thực ra lại là ngày sinh nhật của anh: 0812.

Lúc đầu, anh ấy không tin tưởng lắm vào con robot này, thậm chí còn có chút phòng thủ, dù sao trông nó có hơi kỳ lạ, như thể trong gia đình còn có người thứ hai. Nhưng dần dần anh phát hiện ra rằng chức năng của con robot này quả thực rất ấn tượng, hắn có thể nắm bắt chính xác bất kỳ nhu cầu nào của Giản Tùy Anh, Nó có thể nấu ăn, lái xe, xem hợp đồng, đọc cổ phiếu, có thể nói con robot này được lập trình để làm được tất cả những gì con người có thể làm..., còn có thể làm được điều mà con người không thể, ngoại trừ việc nó không có cảm xúc.

Người máy có một hệ thống nâng cấp độ thân mật mà Giản Tùy Anh đã phát hiện ra khi làm quen với nó. Đúng, robot này không có sách hướng dẫn sử dụng, trang web mua sắm thậm chí không có phần giới thiệu về đặc tính của nó ngoại trừ giao diện đặt hàng. Mọi chức năng đều do chính Giản Tùy Anh khám phá ra, khi mức độ thân mật tăng lên, người máy sẽ trở nên ân cần và giống con người hơn, đồng thời sẽ hòa hợp hơn với con người.

Người máy hiện tại đã phát triển thành một thứ mà Giản Tùy Anh không thể sống thiếu, nó có thể chăm sóc Giản Tùy Anh rất tốt, thậm chí nó còn có thể làm việc, quản lý công ty thay Giản Tùy Anh. Nhưng con người luôn tham lam, khi nhu cầu vật chất được đáp ứng, họ sẽ bắt đầu ham muốn những yếu tố tinh thần, chẳng hạn như Giản Tùy Anh đã cố gắng khiến nó giống con người hơn bằng cách đặt cho nó một cái tên.

"Tôi đặt cho cậu một cái tên thì sao?"
"Được rồi, chủ nhân."
"Cậu đến từ Công ty Thiệu, vậy gọi là Thiệu Quần đi."
"Đó là một cái tên rất hay, thưa chủ nhân."
"Vậy thì, Thiệu Quần"
"..."
"Thiệu Quần?"
"..."
"Này 0812, sao cậu không trả lời tôi?"
"Thật xin lỗi, chủ nhân, con số này thuộc hệ thống, không thể thay đổi, hy vọng ngài có thể hiểu được."

Giản Tùy Anh thở dài, nhưng dù vậy, anh vẫn dùng cái tên này, nghe có vẻ thân mật hơn, mặc dù 0812 chưa bao giờ đáp lại anh.

Sau ngày hôm đó, Giản Tùy Anh phát hiện ra công năng mới, hiển nhiên, tuy việc đổi tên không thành công nhưng động thái này không thể nghi ngờ đã tăng thêm độ thân mật, 0812 bắt đầu bảo vệ anh. Ngay cả khi không có chỉ dẫn, 0812 sẽ xuất hiện bất cứ nơi nào anh đến, luôn giữ khoảng cách. Lúc đầu, Giản Tùy Anh nghĩ rằng đây là một trò chơi thú vị, thật mới lạ khi có thứ gì đó bảo vệ anh mọi lúc mọi nơi, anh thích loại trò chơi mèo vờn chuột này và bắt đầu thích trốn tránh 0812. Nhưng dần dần anh phát hiện ra rằng dù anh có trốn kỹ đến đâu, 0812 luôn có thể tìm thấy anh một cách chính xác trong vòng mười phút, duy trì một khoảng cách nhất định như mọi khi. Loại chuyện này càng làm cho Giản Tùy Anh bực bội, lúc nào cũng có thứ gì đó theo dõi anh, cho dù chỉ là một cái máy, anh cũng có thể sẽ cảm thấy không chịu nổi nên đã cố gắng chấm dứt chương trình này.

"0812, bắt đầu từ ngày mai cậu không được phép đi theo tôi." "Xin lỗi, khi chương trình đã nâng cấp thì không thể khôi phục."
"Ý của cậu là?"
"Không thể cưỡng ép hạ thấp độ thân mật, nếu không sẽ xảy ra hậu quả không có lợi cho ngài. "
"???"

Giản Tùy Anh bây giờ hơn đối phương hai tuổi, đáng tiếc điều anh không biết là mỗi hành động của anh đều gia tăng mức độ thân mật, chẳng hạn như tâm trạng vui vẻ khi được bảo vệ, chẳng hạn như trò trốn tìm, điều mà trước đây anh ấy thích làm, và thậm chí những cuộc trò chuyện vô nghĩa này sẽ làm tăng mức độ thân mật. Tuy nhiên, những ngày gần đây, robot không còn là điều khiến anh bận tâm nhất nữa, những vấn đề mới trong cuộc sống sẽ luôn xuất hiện và che đậy một vấn đề khác, cho dù vấn đề ban đầu vẫn còn tồn tại thì nó cũng sẽ tạm thời bị ẩn đi, giống như việc đặt một quả bom vậy, nó sẽ đột ngột xuất hiện. bùng nổ bất cứ lúc nào và ở đâu không ai biết.

Dù là Giản Tùy Lâm hay Lý Ngọc, những người và sự việc khiến anh tổn thương nhất vẫn chưa bao giờ biến mất trong cuộc đời anh, tại sao người bị tổn thương nhất là anh, vậy mà anh lại bị coi là nhân vật phản diện? Anh tuyệt vọng đến mức tưởng chừng như đã rơi xuống vực sâu không đáy, anh không muốn quay lại quản lý nhà Giản cũng như không muốn đi theo Lý Huyền để vớt Lý Ngọc ngu ngốc ra.

Anh vùi mặt vào giữa hai đầu gối không ngừng gầm gừ, như thể mình là kẻ thua cuộc lớn nhất trên thế giới, lúc này, cơn tức giận trong lồng ngực gần như bùng nổ, máu dâng lên đỉnh đầu, bên trong hộp sọ, nóng đến mức sắp nổ tung. Đúng lúc này, 0812 từ từ tiến tới, nhẹ nhàng ôm lấy người đàn ông tội nghiệp, chiếc máy lạnh bất ngờ mang đến cho anh sự thân mật của tiếp xúc da thịt, và họ duy trì tư thế này trong một thời gian dài, rất dài. Đột nhiên Giản Tùy Anh ngẩng đầu lên, nhìn "người đàn ông" với đôi lông mày thanh tú trước mặt và hôn hắn, đáng tiếc, con robot không đáp lại anh mà chỉ máy móc tiếp nhận chuyển động của anh, vẫn bất động, vẻ mặt lạnh lùng. Giản Tùy Anh mỉm cười, không biết anh đang cười con robot này hay đang cười chính mình, có lẽ là cả hai. Anh đẩy con robot ra, dựa lưng vào ghế sofa và lẩm bẩm: "Ước gì cậu là người thật." Anh lại hỏi: "Cậu sẽ luôn tốt với tôi chứ?"

"Trung thành với ngài là nghĩa vụ duy nhất của tôi."

"Thật tuyệt." Giản Tùy Anh nhét mình vào trong ngực của người máy, 0812 nhẹ nhàng vuốt ve trán anh ta, có lẽ vì quá mệt mỏi nên Giản Tùy Anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Đây là giấc ngủ thoải mái nhất mà Giản Tùy Anh có được trong những ngày này, anh mơ thấy người mẹ đã mất từ ​​lâu của mình, trong giấc mơ, mẹ anh vẫn dịu dàng và xinh đẹp như khi anh còn nhỏ, bà đưa anh đi câu cá và bắt tôm ở Tần Hoàng Đảo. Thước phim tua chậm không ngừng lặp lại những kỷ niệm đẹp nhất từ ​​trước đến nay, mọi thứ đều rất chân thực. Nhưng hạnh phúc luôn ngắn ngủi, khi Giản Tùy Anh tỉnh dậy, vẫn là căn phòng trống rỗng này, vẫn là đống rác rưởi này, chẳng bằng thế giới trong giấc mơ của anh, Giản Tùy Anh tuyệt vọng nghĩ.

Ngay sau đó, có hai sự việc lớn xảy ra. Giản Tùy Lâm vô tình giết chết Triệu Nghiên. Giản Đông Viễn sau khi chứng kiến ​​mọi chuyện sợ hãi đến mức nhập viện và vẫn chưa tỉnh lại. Có người đã thu thập bằng chứng về việc Lý Ngọc buôn lậu và gửi nó ẩn danh. Lý Huyền đã hy sinh tương lai của chính mình để bảo vệ con trai thứ của Lý gia, người đã không còn hy vọng làm quan nữa.

Khi Giản Tùy Anh đến thăm Giản Tùy Lâm, cậu ta đã phát điên, không những không thể nhận ra người trước mặt là anh trai mình mà còn liên tục lặp đi lặp lại: "Đừng chạm vào tôi, đừng chạm vào tôi trước mặt anh trai của tôi, đừng chạm vào tôi. Tránh xa anh trai tôi ra."

"Tình trạng của cậu ấy rất kỳ lạ", bác sĩ nói, "Nó rất giống như suy sụp tinh thần sau khi bị xâm hại, nhưng chúng tôi đã tiến hành kiểm tra toàn diện cho cậu ấy. Thân thể cậu ấy hoàn toàn bình thường, thậm chí không có vết trầy xước, nhưng cậu ấy chỉ còn ý thức thuần túy. Thật hỗn loạn, tôi chưa bao giờ gặp phải điều gì như thế này trước đây".

Giản Tùy Anh ngồi trên sô pha, cố gắng tiêu hóa hết những chuyện xảy ra mấy ngày nay, trong lòng vốn đã có đáp án, nhưng anh vẫn hi vọng là không phải vậy... Anh liếc nhìn 0812 đang nấu ăn, nhẹ giọng gọi: "Thiệu Quần?"

0812 không có phản ứng, tiếp tục việc mình đang làm.

Anh ta lại hét lên: "0812", người máy quay lại, vẻ mặt có vẻ đờ đẫn, nhẹ nhàng hỏi: "Ngài có yêu cầu gì không?"

Giản Tùy Anh lắc đầu, nhưng anh không hề lơi lỏng cảnh giác, anh biết rằng 0812 đã thay đổi. Căn phòng vốn từng ấm áp giờ lại tràn ngập bầu không khí hoảng loạn.

Tôi, Giản Tùy Anh, vẫn còn sợ người máy sao?

"Tới đây."

0812 lập tức bỏ việc đang làm xuống, đi đến trước mặt anh, một cái bóng to lớn bao trùm lên Giản Tùy Anh đang ngồi trên ghế sô pha, lần đầu tiên anh nhận ra rằng con robot này thực sự lớn hơn mình rất nhiều, khiến anh bất giác choáng váng. Khi hắn tiến về phía anh, anh liền nhăn mặt.

"Là cậu làm đúng không?" Hơi thở của Giản Tùy Anh trở nên gấp gáp, anh nghiêm túc nhìn chằm chằm vào "người" trước mặt.

"Cái gì ?" 0812 vô cảm trả lời.

"Giản Tùy Lâm và Lý Ngọc."

"Đúng."

Giản Tùy Anh dường như đã đoán được câu trả lời, nhưng khi nghe hắn thừa nhận vẫn không khỏi sửng sốt, anh chỉ không thể tin được rằng hắn lại thú nhận dễ dàng như vậy, trong trạng thái cực kỳ căng thẳng, anh cố gắng lén lấy điện thoại di động ra và bấm gọi 110. Đáng tiếc là không có ai nhận máy dù anh ấy có nhập số bao nhiêu lần đi chăng nữa, điện thoại...đã bị điều khiển

"Tôi có thể bảo vệ anh tốt hơn cảnh sát." 0812 nhìn thẳng vào Giản Tùy Anh, khuôn mặt vốn vô cảm của hắn ta giờ đây đã nhuốm một vẻ lạnh lùng và nghiêm khắc, toàn thân Giản Tùy Anh không khỏi run lên

"Tôi... Tôi không gọi cảnh sát..." Giản Tùy Anh lúc này thực sự rất sợ hãi, cho dù cảnh sát có đến, dựa theo năng lực của 0812, anh cũng đã chết rồi.

"Đừng nói dối trước mặt tôi."

"Tôi... tôi không có..." Giản Tùy Anh bị cảm giác áp bức to lớn này sốc đến mức không thể nói dối được nữa, nhưng cơn tức giận trong lòng vẫn khiến anh mở miệng: "Tại sao lại làm như vậy? Sao cậu lại..."

"Tôi sẽ bảo vệ anh ở mức độ lớn nhất, trung thành với anh là nghĩa vụ duy nhất của tôi."

"Tôi không cần sự bảo vệ của cậu." Giản Tùy Anh cảm thấy lạnh sống lưng, anh đột nhiên đứng dậy và muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, rời khỏi con robot khiến anh sợ hãi này.

Thật không may, dù cố gắng bao nhiêu lần, anh cũng không thể mở được cánh cửa bị khóa.

"0812, 0812 lập tức mở cửa!!" Giản Tùy Anh cuồng loạn gầm lên.

"0812 Nhận dạng không thành công, tôi tên Thiệu Quần."Hắn nghiêng đầu, nở ra nụ cười rất giống con người mà hắn đã bắt chước mấy lần: "Sự thân mật đã đạt mức tối đa, không cần ủy quyền, chế độ người lớn sẽ tự động bật lên. "

"Cái, cái gì?"

Giản Tùy Anh nhìn phần thân dưới dần dần căng lên của Thiệu Quần, không khỏi nuốt nước bọt: "Cậu...cậu dám ép tôi!?"

Thiệu Quần bình tĩnh trả lời: "Tôi sẽ làm cho anh thoải mái. Hắn ta từ từ tiến lại gần Giản Tùy Anh và bế anh trở lại giường trong phòng ngủ với một lực mạnh khó có thể chống trả, anh bất lực bị hắn mang đi

"Tôi đã chờ ngày này lâu lắm rồi."

Giản Tùy Anh kinh ngạc phát hiện, trong đôi mắt sâu thẳm của hắn lại lộ ra dục vọng rực lửa, đây vẫn là một cái máy sao?

Thiệu Quần nhẹ nhàng ấn anh xuống giường, hôn anh từ lông mày đến môi, cuối cùng mở miệng chiếm lấy đôi môi của Giản Tùy Anh, hắn từ từ lè lưỡi ra và khuấy động nó một cách điêu luyện trong miệng anh. Trong đầu Giản Tùy Anh hiện lên một cảm xúc kỳ lạ, một mặt anh biết rõ đây là người máy, nhưng mặt khác anh lại có phản ứng không thể khống chế được.

Thiệu Quần dường như cảm nhận được cảm xúc bồn chồn của anh, nắm lấy dương vật đang ngẩng đầu lên của anh: "Anh có muốn không?"

Đôi mắt của Giản Tùy Anh đỏ hoe, anh thở hổn hển và chửi: "Mẹ kiếp, cậu biết nhiều quá. "

Thiệu Quần dường như hơi mất kiểm soát vì sự đê mê của Giản Tùy Anh, hắn đưa núm vú của Giản Tùy Anh vào miệng và dùng ngón tay vuốt dọc lưng, tay còn lại thăm dò phía bên dưới.

Giản Tùy Anh lúc đầu còn chật vật một chút nhưng đã sau đó hoàn toàn bị sự nịnh nọt và nhiệt tình của hắn chinh phục, anh ngẩng đầu lên, ôm đầu Thiệu Quần vào ngực mình, nâng ngực lên, đẩy núm vú của anh vào trong khuôn miệng ấm áp của hắn

"Aa~ Sao nóng thế này... Còn có chức năng này sao?"

Thiệu Quần không trả lời, nhéo nhéo đùi Giản Tùy Anh, sau đó chạm vào điểm mềm mại của Giản Tùy Anh, ban đầu hắn chỉ dùng ngón tay gãi nhẹ, một lúc sau, hai ngón tay đã chen vào và bắt đầu di chuyển lên xuống mơn trớn.

"A..." Giản Tùy Anh hiển nhiên không nghĩ tới một con robot lại biết chơi giỏi như vậy, anh lắc lắc hông qua lại, muốn thoát khỏi sự tra tấn không thể chịu nổi này.

Thiệu Quần nhạy bén cảm nhận được phần thịt huyệt đang run rẩy trong tay mình, hắn giữ chặt Giản Tùy Anh, tốc độ đâm chọc nhanh hơn.

"Mẹ kiếp, đừng có làm mạnh như thế!" Giản Tùy Anh hét lên.

"Tôi sẽ lịch sự."

"Nhẹ nhàng!" Giản Tùy Anh nhanh chóng nâng hông lên, nhưng lại bị đẩy xuống, Thiệu Quần dùng tay ấn vào chân anh, buộc anh phải dang rộng hai chân.

Thiệu Quần nhanh chóng chọc vào điểm nhạy cảm, khoái cảm quá mãnh liệt, bắp đùi của Giản Tùy Anh run rẩy, anh định kẹp chân mấy lần nhưng đều bị giữ lại.

Dịch ruột không ngừng tuôn ra khỏi cơ thể do bị kích thích quá mức, làm ướt ngón tay, theo ngón tay ra vào đưa ra khỏi cơ thể, trong cơn choáng váng, ngoài tiếng nước át còn có tiếng rên rỉ mơ hồ của Giản Tùy Anh.

"Tôi không thể chịu đựng được nữa, đừng bú nữa! Mau vào đi!" Giản Tùy Anh đẩy Thiệu Quần đang vùi trong ngực anh và ra lệnh.

Thiệu Quần ngẩng đầu lên, nhét eo vào giữa hai chân Giản Tùy Anh, dang rộng đầu gối anh đến mức tối đa

Giản Tùy Anh bất lực nhìn dương vật dài và dày đáng sợ từ từ chen vào cái miệng nhỏ nhắn ở phần thân dưới của anh, ngay cả khi có dịch ruột bôi trơn cũng khó nuốt được, anh cảm thấy phần thân dưới của mình như bị một vật gì đó chọc vào.

"Ư..Sao...sao lại nóng như vậy?"

"Bởi vì đây là chế độ người lớn." Không biết có phải là ảo giác hay không, Giản Tùy Anh thực sự cảm giác được con robot trên người mình thở hổn hển, anh không nhịn được nhéo nhẹ hắn

Thiệu Quần bị kẹp chặt cũng toát mồ hôi hột như người bình thường

"Anh có thoải mái khi tôi làm tình với anh không, chủ nhân."

"ya...thật thoải mái, ở đây...chịch tôi nhiều hơn đi" Giản Tùy Anh không khỏi run rẩy, cảm giác vô đạo đức khi quan hệ tình dục với robot khiến anh càng hưng phấn hơn, anh vặn vẹo phần thân dưới một cách điên cuồng, khao khát được dương vật lấp đầy, anh nâng mông lên, kẹp chặt eo Thiệu Quần và không ngừng rên rỉ.

Thiệu Quần như phát điên, huých anh mạnh một cái làm anh hét lên, khóc lóc rối tinh rối mù, anh liên tục đập đập vào người hắn cầu xin, anh điên cuồng giãy giụa nhích mông trốn thoát, nhưng bị hắn cầm cổ chân lôi lại

"Aaaa...hức...huhuhu dừng lại đi mà...Bụng tôi, bụng tôi không chịu được nữa..."

Giọng nói của Giản Tùy Anh quanh quẩn trong tai Thiệu Quần như một câu thần chú. Tôi đã chịch chủ nhân của mình. Thiệu Quần nghĩ thầm. Hắn bị mắc kẹt trong một sự mềm mại không thể diễn tả được. Đây là cảm giác mà hắn chưa từng trải qua trước đây. Hắn đã phát triển tình cảm, cảm xúc độc lập. Từ lúc nhìn thấy Giản Tùy Anh, hắn không cho phép bất cứ ai làm tổn thương chủ nhân của mình, hắn cũng muốn chiếm hữu hoàn toàn người đàn ông này, giờ phút này hắn thật sự đã làm được.

Hắn nhận ra điểm nhạy cảm đó đang khiến Giản Tùy Anh phát điên nên đã không kiềm chế mà chịch tuyến tiền liệt của anh, lần nào cũng làm anh đến mức bất tỉnh.

Anh thở hổn hển, lấy một ít tinh dịch bôi lên ngực Thiệu Quần: "Cậu có cái này không?"

Thiệu Quần trả lời: "Tôi có rất nhiều."

"Cậu... khi nào mới xuất tinh?" Giản Tùy Anh rõ ràng không thể chịu đựng được nữa, dương vật trong cơ thể anh giống như một máy rung không có nút tạm dừng, phun nước khắp lỗ sau của anh. Lỗ của anh bị ma sát sưng đỏ lên. Anh nhìn chằm chằm vào phần bụng dưới bị nhô lên của mình, cầu xin hắn thảm thiết: "Dừng lại... Tôi không thể làm được nữa..." Nhưng anh lại quên mất rằng Thiệu Quần là người máy, làm sao người máy có thể mệt mỏi được?

Cuối cùng, khi Giản Tùy Anh cảm thấy mình sắp bị chịch đến chết, Thiệu Quần mới xuất tinh, tinh dịch nóng và đặc phun khắp lỗ sau của anh, thậm chí bụng dưới của anh cũng bị vật lấp đầy hơi đẩy lên.

"Cậu đúng là một tên khốn nạn." Giản Tùy Anh ngất trên giường, lầm bầm nói.

"Thời gian thiết lập ban đầu là ba giờ, nếu cần thiết, anh có thể điều chỉnh tăng lên."
Thiệu Quần cười rạng rỡ nói: "Hơn nữa, tôi không phải là con người."

________

Các bạn thấy không🤭 Dù thiết lập ở hình dạng nào Thiệu Quần vẫn luôn dành tình cảm, sự quan tâm và bảo vệ đặc biệt đối với Giản Tùy Anh😉❤

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top