Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Tên Hán Việt: Bị phản quyển dưỡng đích nữ nhânTác giả: Tây Qua ĐăngSố chương: 165Tình trạng cv: hoàn thành Tình trạng edit: hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, hiện đại, HE, tình cảm, tiên hiệp, tu chân, ngọt sủng, hệ thống, xuyên sách, kiếp trước kiếp này, thiên chi kiêu tử, duyên trời tác hợp, kim bài đề cử 🥇p/s: Đây là tác phẩm edit đầu tay do mình muốn trau dồi vốn từ và thỏa mãn gu đọc bản thân. Vì edit dựa vào cv nên chỉ đảm bảo 80% nguyên gốc, mong các độc giả ủng hộ và nếu có sai sót gì, các bạn có thể góp ý để mình rút kinh nghiệm nha! Chúc các bạn có khoảng thời gian thư giãn khi đọc truyện!Ngày đào hố: 24/1/2021Ngày lấp hố: 4/3/2022Lưu ý: Edit chưa có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang bản edit đi nơi khác.…
LỜI TÁC GIẢ: XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG ĐỀ CẬP BỘ TRUYỆN NÀY Ở BẤT CỨ NƠI NÀO KHÁC NGOÀI NHỮNG NƠI CÓ LIÊN QUAN ĐẾN TRUYỆN. XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG RA NGOÀI NÂNG BỘ NÀY ĐẠP BỘ KIA, KHÔNG KY, KHÔNG CÁO BUỘC ĐẠO VĂN VÔ TỘI VẠ MÀ KHÔNG CÓ BẰNG CHỨNG XÁC ĐÁNG.Tác giả: Tương Tử Bối.Biên tập: Chước.Độ dài: 92 chương + 3PN.Thể loại: Hiện đại, mùa hoa mùa mưa (thanh xuân tuổi trẻ), sâu sắc một lòng, gương vỡ lại lành, vườn trường, 1×1.___Dụ Phồn rất không vừa mắt học sinh chuyển lớp vừa mới tới.Đối phương nhìn cậu một cái.Dụ Phồn: Cậu ta tìm tôi hẹn đánh nhau.Nhìn lần hai.Dụ Phồn: Cậu ta hỏi có phải tôi rén không.Nhìn lần ba.Học sinh chuyển lớp vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc kia, đưa cho cậu một phong thư: "Bạn học Dụ."Dụ Phồn nghĩ thầm học sinh giỏi đúng là làm màu, đánh nhau còn phải đưa thư khiêu chiến, xắn tay áo đứng dậy."Mong cậu hãy nhận lấy thư tình của tôi."Bạn học Dụ lập tức ngồi lại về chỗ.Nhân vật chính: Trần Cảnh Thâm (công) × Dụ Phồn (thụ).Từ khóa: Đời thường, chậm nhiệt.Xác định chủ đề: Yêu học tập, yêu cuộc sống, yêu bản thân.…
Không được chạm vào tôi ở nơi công cộng !Không được nói tôi là vợ của anh !Không được cho người khác biết chúng ta sống cùng với nhau !Không được chạm vào cô ấy ở nơi công cộng thì hắn có có thể vuốt ve trước mặt bao người, không cho nói là cô ấy là vợ của hắn thì hắn có thể nói hắn là ông xã của cô ấy, trong một cuộc phỏng vấn, hắn nói "ngày nào tôi cũng ngủ cùng với An Hảo"…