Chương 3: Nhận thức


Không sai.

Khương Đồng hiện tại đã hiểu rõ thế giới mình đang ở không phải là một thế giới bình thường.

Bởi vì Tạ Lý không về nước dự sinh nhật mình, Khương Đồng dưới xúc động liền xách vali muốn ra nước ngoài tìm người, nhưng vừa kéo vali bước ra khỏi phòng trong nháy mắt cô liền bị bóng tối bao phủ và ngất đi.

Khi Khương Đồng tỉnh lại lần nữa thì đã ở trong phòng VIP cao cấp của bệnh viện.

Đồng thời trong đầu cô cũng có thêm rất nhiều thứ.

Rất nhiều từ ngữ dần dần đi vào trong não cô làm cô hoàn toàn hiểu được, thì ra, nơi cô đang ở không phải thế giới thật.

Cô, Tạ Lý, Tạ gia, thậm chí toàn bộ thế giới thật ra đều chỉ tồn tại trong một cuốn tiểu thuyết.

Một cuốn tiểu thuyết ngôn tình tên là 《 Độc sủng ảnh hậu quang mang vạn trượng 》.

Nam chính trong tiểu thuyết là anh trai cô Tạ Lý.

Mà cô, chẳng qua là một người bị coi như là nữ phụ pháo hôi để nam nữ chủ xác định tình cảm trong quyển tiểu thuyết đó.

Một người thích Tạ Lý, lợi dụng Tạ phu nhân mà khắp nơi gây phiền toái, thậm chí lợi dụng bệnh tim của chính mình, làm Tạ phu nhân mạnh mẽ cưỡng ép Tạ Lý kết hôn cùng nữ phụ pháo hôi.

Nhưng ngay khi hai người sắp cử hành hôn lễ, khi thấy nữ chính xuất hiện và khóc, Tạ Lý lựa chọn hủy bỏ hôn ước ngay tại chỗ.

Cô, do bởi vì chịu kích thích quá lớn liền phát bệnh tim.

Lần này không có làm bộ bất kì cái gì.

Cô, Khương Đồng, mùa đông năm ấy 21 tuổi, bởi vì bệnh tim bộc phát mà qua đời.

Mà Tạ Lý cùng nữ chính thì ở dưới tuyết bay đầy trời làm hòa trở lại, định ra lời thề chân ái cả đời.

—— thật là hình ảnh vô cùng lãng mạn duy mĩ.

Khương đồng mỗi lần nghĩ đến đều cảm thấy có chút ưu việt.

Tác giả của quyển tiểu thuyết này bút lực thật sự là quá tốt, Khương Đồng sau khi tỉnh lại trước tiên đều nhịn không được muốn vì cảnh tượng lãng mạn kia điên cuồng đánh CALL.

***CALL: là một thành ngữ lóng của TQ có nguồn gốc từ bối cảnh văn hóa fandom, ám chỉ hành động thể hiện sự nhiệt tình hoặc cổ vũ ai đó.

—— Nếu không có cảnh nhịp tim cô ấy trở về con số 0 trong bệnh viện thì càng tốt hơn.

Quyển tiểu thuyết này làm Khương Đồng minh bạch hai chuyện.

Chuyện thứ nhất, chính là Tạ Lý thật sự không thích cô.

Tạ Lý có thể đối với nữ chính nhất kiến chung tình, tuy nhiên anh sẽ không có bất kỳ tình cảm nam nữ gì đối với người "em gái" cùng nhau lớn lên từ nhỏ này.

Bất kể cô làm cái gì đều chỉ là phí công.

Cô nên học cách từ bỏ.

Đến nỗi một mặt khác......

"Dì Hồng, bệnh tim của con giống như một quả bom hẹn giờ, nếu con gả cho anh cả đại khái cũng sẽ làm hại đến anh......"

"Nói hươu nói vượn!" Tạ phu nhân trừng lớn đôi mắt, một phen giữ chặt Khương Đồng cảm nhận được hơi lạnh càng là đau lòng không thôi, "Bác sĩ Berknard đã nói qua, bệnh tim của con không nghiêm trọng, chỉ là bởi vì phát triển không tốt dẫn tới, hiện tại đã tốt rất nhiều, hiện tại con xem con chạy a nhảy a muốn làm cái gì đều có thể!"

Bệnh tim của Khương Đồng xác thực cùng bệnh tim thông thường khác không giống nhau.

Bệnh tim của cô không phải kiềm chế vận động, chỉ cần không phải ở giai đoạn tái phát, cô muốn làm cái gì đều là không có vấn đề, chỉ có điều khi vào giai đoạn tái phát thì sẽ có ảnh hưởng.

Căn cứ vào bác sĩ tim bạch lâu năm Berknard chẩn đoán, cô tái phát hơn phân nửa đều là bởi vì tâm lý cảm xúc kích động dẫn tới, cho dù sẽ tái phát cũng sẽ không ảnh hưởng sinh mệnh.

Khương Đồng vốn đang cảm thấy bệnh của mình không có gì đáng ngại, chính là hiện tại cô mới hiểu được, bệnh của cô là bởi vì tác giả tiểu thuyết thiết lập giả thiết như vậy.

Nếu không cô cuối cùng cũng sẽ không chết như vậy.

Cô phải chết, nam nữ chính trong tiểu thuyết sẽ mới không chịu ảnh hưởng nữa.

Sự sống và cái chết của cô vốn dĩ chính là dựa vào với nam nữ chính mà tồn tại.

Khương Đồng không biết nếu chính mình lựa chọn từ bỏ Tạ Lý còn có thể hay không gặp phải vận mệnh tử vong, nhưng cô biết nếu không thay đổi được kết cục tiểu thuyết, vậy thì cô chỉ còn nhiểu hơn một năm sinh mệnh.

"Dì Hồng, con không nói bậy," Khương Đồng kéo cánh tay Tạ phu nhân, nhẹ nhàng đem đầu dựa lên vai bà, "Con thật vui vì dì Hồng yêu con như vậy, với con, kỳ thật như vậy con cho dù chết cũng không có gì tiếc nuối."

"Lại đang nói bậy, trong miệng không có một chút kiêng kị, làm sao có thể đem cái từ này treo ở bên miệng, cẩn thận dì Hồng đánh con!" Tạ phu nhân nghe được lời nói thật sự trong lòng của Khương Đồng, nhưng mặt ngoài còn muốn ra vẻ nghiêm khắc.

Khương Đồng cười đến ngọt ngào:

"Dì Hồng mới sẽ không đánh con đâu ~ Dì Hồng yêu con nhất ~"

Thân phận thật sự của Khương Đồng kỳ thật là một đứa trẻ bé nhỏ tầm thường trong cô nhi viện.

Năm đó Khương Đồng là bị ném tới cửa cô nhi viện, kiểm tra phát hiện trái tim của cô có khuyết tật, người trong cô nhi viện đoán là do bệnh này nên cô mới bị vứt bỏ.

Lúc ấy vừa lúc Tạ phu nhân thích làm từ thiện đi thăm bọn nhỏ, liền nhìn thấy Khương Đồng đang bi bô tập nói, nhìn thấy đôi mắt to tròn như trái nho cùng khuôn mặt đáng yêu ngay lập tức đã bị cô lôi cuốn.

Tạ phu nhân lập tức liền muốn nhận nuôi Khương Đồng, nhưng vì đã có hai con trai nên Tạ phu nhân cũng không phù hợp điều kiện nhận nuôi, để thuận tiện bà đã nhờ Tông thúc Tông thẩm chưa có con cháu tới xử lý thủ tục nhận nuôi.

Khương Đồng vốn dĩ là theo họ của viện trưởng, chữ Đồng là bởi vì Khương Đồng bị ném ở dưới cây ngô đồng gần cửa cô nhi viện, liền lấy chữ đó, sau lại làm thủ tục nhận nuôi cũng không có sửa đổi.

Kỳ thật bố mẹ hiện tại của Khương Đồng trên danh nghĩa thực sự là Tông thúc Tông thẩm, chỉ là chuyện này ngoại từ Tạ phu nhân cùng Tông thúc Tông thẩm ngoài ra không có thêm ai biết, người làm Tạ gia chỉ cho rằng mẹ đẻ nhà Khương Đồng là họ hàng xa của Tạ phu nhân.

Tạ phu nhân chưa bao giờ có ý muốn con cái sửa tên đổi họ mới liền không có tính toán giấu giếm chuyện này.

Khương Đồng từ lúc bắt đầu liền biết chính mình không phải tiểu thư Tạ gia, cô cũng không có xưng hô chú dì là ba mẹ, bọn họ cũng không cho Khương Đồng xưng hô như vậy.

Nhưng Tạ phu nhân cùng Tông thúc Tông thẩm quả thật là người ở bên Khương Đồng lâu nhất, cũng là người yêu thương cô nhất.

Không phải con gái ruột nhưng hơn hẳn con gái ruột.

Khương Đồng cũng không nghĩ tới tìm bố mẹ ruột mình, nếu cô đã bị vứt bỏ thì có cái gì tốt mà tìm.

Không ai có thể vượt qua địa vị của Tạ phu nhân ở trong lòng Khương Đồng.

Khương Đồng sau khi biết cốt truyện của tiểu thuyết, cô cảm thấy người mà mình phải xin lỗi nhất chính là Tạ phụ nhân.

Nếu không phải bởi vì cô, Tạ phu nhân sẽ không đối với Tạ Lý sinh ra mâu thuẫn.

Thậm chí sau khi "Khương Đồng" chết, Tạ phu nhân vẫn luôn đắm chìm trong nỗi đau mất đi Khương Đồng, sau vì bị bệnh cùng Tạ đổng xuất ngoại tĩnh dưỡng, cũng chỉ mang đi tro cốt của Khương Đồng.

Khương Đồng thật sự rất có lỗi với Tạ phu nhân.

Sau khi biết điều này, Khương Đồng hy vọng nhất chính là, về sau nếu cô thật sự không thoát khỏi vận mệnh phải chết, Tạ phu nhân cũng có thể không đau buồn như vậy.

Thừa dịp cô hiện tại còn tốt, cô muốn dành nhiều thời gian hơn cho Tạ phu nhân.

Tới trung tâm thương mại, Khương Đồng kéo Tạ phu nhân xuống xe, hai người mặc chiếc váy có màu lam gần giống nhau, một cái yêu kiều đáng yêu một cái ưu nhã cao quý, ánh mắt giao nhau mang theo tình cảm bất cứ ai nhìn đều thấy hai mẹ con có quan hệ cực tốt.

Nữ trợ lý cùng hai bảo tiêu của Tạ phu nhân đi theo sau hai người.

Vốn dĩ nơi này không phải là nơi ai cũng dám tùy tiện đi dạo, hơn nữa trước đó đã lọc qua, lưu lượng khách liền càng ít, chỉ ngẫu nhiên có thể nhìn thấy tốp năm tốp ba người.

Nhóm người Tạ phu nhân nhưng thật ra phá lệ nổi bật.

Các cửa hàng hiệu ở đây không phải loại hàng hiệu có thể tìm được bất cứ đâu trên phố, bất quá đối với Tạ phu nhân mà nói vẫn là ít có có thể coi trọng trong mắt, dẫu sao quần áo của bà đại đa số đều là tư nhân định chế.

Đương nhiên, Khương Đồng cũng giống vậy.

Tạ phu nhân đối với Khương Đồng dụng tâm đến mức hai anh em Tạ Lý không thể so sánh.

Khương Đồng trước đó cũng không thích xuất hiện trước công chúng, cho nên mọi người cũng không biết Khương Đồng tồn tại.

Cô thấy trong tiểu thuyết khi côlộ diện trước công chúng là lúc tuyên bố mình là "vị hôn thê" của Tạ Lý.

Thật sự có chút quá mức......

"Có phải đều không thích hay không?" Tạ phu nhân thấy Khương Đồng không quá hứng thú đối với quần áo mà người phục vụ lấy lại đây, "Tùy tiện chọn một cái con thích, dù sao mấy ngày nữa nhà thiết kế sẽ tới."

Khương Đồng vội lấy lại tinh thần, cười xua tay: "Không có ạ, con cảm thấy đều đẹp."

"Thật sự?"

"Đương nhiên nha, dì Hồng chọn cho con con đều thích!"

"Đồng Đồng nhà chúng ta thật biết dỗ ta vui vẻ."

Một bên cười một bên Tạ phu nhân vung tay lên để người phục vụ tất cả đều gói vào, còn hỏi Khương Đồng có thích cái khác hay không.

"Đồng Đồng nhìn lại giày và túi xách ~ hôm nay chúng ta chính là thắng lợi trở về ~"

"Chờ lát nữa dì Hồng mang con đi nhà hàng Hoàn Dương ăn uống xong thưởng trà, còn có bánh nhung đen mà con thích ~"

Người phục vụ đóng túi không nhịn được mà hâm mộ nhìn Tạ phu nhân dỗ con gái.

Vị này rốt cuộc là ai , làm sao có thể được Tạ phu nhân dỗ dành như vậy.

Đãi ngộ này thật là xứng với tiểu công chúa đó nha ~

Thật hâm mộ ~

Khương Đồng đối với ánh mắt hâm mộ của người xung quanh tập mãi thành thói quen, cô hiện tại cũng thật sự cảm thấy chính mình là người bất hạnh nhất đồng thời cũng là người may mắn nhất.

Cho dù không có Tạ Lý, có Tạ phu nhân yêu thương, cô cả đời cũng không cần lo lắng chút nào.

Kỳ thật cô rốt cuộc thích anh trai Tạ Lý ở cái gì đâu?

Khương Đồng nghiêm túc ngẫm lại, chính mình thích nói không chừng kỳ thật là thời điểm cùng Tạ Lý ở bên nhau mình mới có thể chân chính trở thành một thành viên của Tạ gia.

Như vậy Tạ phu nhân mới có thể trở thành người mẹ chân chính của cô.

Nhưng cô cảm thấy mình kỳ thật nghĩ sai rồi.

Liền tính cô không cùng Tạ Lý kết hôn, Tạ phu nhân cũng giống như mẹ của cô.

Khương Đồng nghĩ thông suốt chuyện này liền càng vui vẻ.

Nhìn thấy bộ dáng Khương Đồng cười đến đáng yêu ngọt ngào, trong lòng Tạ phu nhân càng cảm thấy mang theo Khương Đồng ra ngoài giải sầu là đúng rồi, bằng không con bé làm sao sẽ cao hứng như vậy đâu.

Trước đó có rất nhiều lần Tạ phu nhân muốn mang Khương Đồng ra ngoài chơi, Khương Đồng đều mãnh liệt yêu cầu mang theo Tạ Lý, bằng không cô liền không muốn ra cửa.

Khi đó Tạ phu nhân kỳ thật đều có chút ghen ghét, thậm chí cảm thấy Khương Đồng sau khi thích Tạ Lý liên đem bà vứt đến sau đầu.

Hiện tại Tạ phu nhân mới cảm giác tìm về địa vị của mình trong lòng Khương Đồng một lần nữa.

Hừ.

Bà mới là quan trọng nhất ~

Tạ phu nhân cao hứng kết quả đương nhiên phản ánh ở việc mua sắm điên cuồng, điều đó thể hiện qua nụ cười nhìn không thấy mắt của những giám đốc cùng người phục vụ ở đó.

"Ai, nói không rảnh ra ngoài chơi, thì ra là ở chỗ này đây!"

Nghe được thanh âm, Tạ phu nhân cùng Khương Đồng đồng thời xoay người.

Người phụ nữ mặc bộ sườn xám điểm xuyết hoa đỗ quyên, trên cổ đeo viên ngọc phỉ thúy rất lớn, dùng trân châu cài tóc trông rất là quý phái.

Đây coi như là một trong những người bạn thân của Tạ phu nhân, phu nhân tập đoàn Đường thị.

"Đúng dịp, cô cũng tới," Tạ phu nhân mang theo Khương Đồng đi qua, "Làm sao, không phải cùng các cô ấy hẹn là cùng nhau đi SPA sao?"

Vốn dĩ Tạ phu nhân với nhóm khuê mật có mấy cái hẹn SPA, bất quá đối với bà mà nói đương nhiên là cùng Khương Đồng bệnh nặng mới khỏi càng quan trọng hơn.

Đường phu nhân cười chế nhạo nói: "Cô đều không đi có thể có ý tứ gì, dứt khoát đổi ngày, lần sau cô cũng không thể lỡ hẹn a ~"

Tạ phu nhân cười: "Không có hẹn trước khẳng định sẽ không lỡ hẹn."

Đường phu nhân cười haha, ánh mắt dừng ở trên người Khương Đồng.

"Đồng Đồng cũng tới đây sao, hiện tại thân thể tốt hơn chưa?"

Tiệc sinh nhật Khương Đồng Đường phu nhân cũng tham dự, cũng là một trong số những người biết chuyện Khương Đồng bị ngất xỉu trong tiệc sinh nhật của cô.

Vốn dĩ cho rằng Khương Đồng còn đang tĩnh dưỡng, không nghĩ tới đã cùng Tạ phu nhân cùng nhau đi dạo phố shopping.

Khương Đồng: "Cảm ơn dì Đường quan tâm, con đã khá hơn nhiều."

Đường phu nhân: "Vậy là tốt rồi."

"Mẹ, mẹ sao không nói một tiếng đã tới bên này!"

Đang nói chuyện liền nghe được tiếng nói của một cô gái trẻ, Khương Đồng ngẩng đầu nhìn thấy một cô gái mặc một chiếc váy màu hồng nhạt đang đi tới bên này.

Khương Đồng chớp chớp mắt.

Đường Nguyệt Lâm.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top