Long Fic [Mobster for rent] Rent 4 - LOCKS OF LOVE

Dara bặm môi khi người đi đường cứ ném ánh nhìn tò mò về phía họ. Nhưng không hiểu sao cô lại thấy vui vui. Cô lén nhìn xuống chân của GD. Đôi tất hắn đang đi bây giờ đã lấm bẩn. Rồi cô lại nhìn xuống đôi giầy quá cỡ dưới chân mình và bất giác nhoẻn miệng cười. Đó là một cảm giác khá lạ lẫm khi mang một đôi giày nam, nhưng cái cảm giác lạ đó rất...hừmmmmm...dùng từ gì nhỉ...thoải mái? Cảm giác thấy an tâm? Vài cặp đôi khác lại chỉ chỏ về phía họ và xì xào rằng GD thật ngọt ngào. Vài người khác thì cười phá lên khi họ nhìn thấy cảnh này. GD thì dường như không buồn để ý, hắn vẫn cứ lặng lẽ bước đi.


Cuối cùng họ cũng đến được hàng rào Chiếc khóa tình yêu. Dara hít một hơi thật sâu trước vẻ đẹp choáng ngợp của Seoul nhìn từ phía hàng rào. Cô đã luôn muốn đến đây như chưa bao giờ thu xếp được thời gian. Cô háo hức xem xét đám khóa được khóa lại ở hàng rào và đọc qua vài lời nhắn mà các cặp đôi để lại nơi đó.


Cô liếc nhìn GD với vẻ mặt đầy mong đợi.


"Không!", GD ngay lập tức nói với cái giọng lạnh lùng cố hữu của hắn và nhìn ra toàn cảnh Seoul.


"Thôi nào, làm cho vui thôi mà," cô nài nỉ. Dara nhìn đám khóa cùng với các lời nhắn do các cặp đôi để lại một cách thèm thuồng. Cô thật sự muốn bọn họ sẽ cùng làm điều đó để lưu lại một chút kỉ niệm cho buổi hẹn hò đầu tiên của cô.


"Chuyện đó chả có gì vui cả," hắn nói mà không thèm nhìn cô.


"Tôi hứa là tôi sẽ thuê anh nếu chúng ta cùng làm việc này," cô chắp tay lại nhìn hắn với ánh mắt long lanh.


"Làm ơn?"


"Nó quá sến."


Dara dậm chân đầy tức tối và ngồi xuống ghế băng gần đó. Thậm chí không có chút thương cảm nào ở cái con người cứng nhắc đấy cả. Hơn nữa, hắn đáng lẽ phải làm theo mọi điều cô muốn, nhưng sao cuối cùng chính cô lại là người phải chiều theo hắn?!


Dara lườm GD một phát bén ngọt, bắt chéo tay trước ngực và giận dỗi quay mặt ra hướng khác. Cô giống như một đứa trẻ đang mè nheo nhưng cô không thèm quan tâm. Cô đang rất bực. Dara nghe thấy tiếng GD cười lớn và điều đó còn khiến cô điên tiết hơn nữa. Rốt cục thì trèo lên tháp Namsan để làm gì nếu như họ không để lại một chiếc khóa ở hàng rào Chiếc khóa tình yêu chứ?


Có tiếng điện thoại vang lên. Là của GD. Hắn nghe điện và vẻ mặt hắn tối sầm đi ngay lập tức. Dara tò mò nhìn khi hắn rảo bước lại chỗ cô ngồi.


"Chờ ở đây. Tôi sẽ quay lại ngay," hắn chỉ nói vậy mà không giải thích gì thêm rồi vội vàng bỏ đi.


Dara nhăn nhó. Đúng là một người kì quặc, cô nghĩ. Cô nhìn ra xung quanh và thấy các cặp đôi khác đang cài chiếc khóa của họ lên hàng rào. Cô thở dài thườn thượt, cô rất muốn làm như vậy mà.


Khoan đã...Tại sao không nhỉ? Cô bỗng có một ý tưởng và bắt đầu đi mua cho riêng mình một chiếc khóa.


=================================


"Nhị ca, một thành viên của Đèn lồng xanh đã phản bội chúng ta," TOP bước ra khỏi chỗ ẩn nấp ngay khi GD đi qua ngã rẽ. Youngbae cùng với đám quân còn lại của hắn vẫn ẩn nấp ở một khoảng cách an toàn.


Đèn Lồng Xanh là nhóm các thành viên thử thách của Tam Hoàng. Tất cả các thành viên của Tam Hoàng đều trải qua một lễ nhập môn trước khi trở thành thành viên chính thức.


"Ồ vậy sao," GD bình thản nói khi hắn tiếp tục bước đi trong TOP cũng giả vờ như chỉ vô tình đi gần hắn. Trong con mắt của người qua đường thì bọn hắn chỉ như hai người xa lạ tình cờ đi chung một hướng.


"Có cần giầy của tôi không, chàng trai đang yêu?", TOP không thể cưỡng lại mà trêu hắn. Mặc dù GD là ông chủ, nhưng TOP, GD và Youngbae đối xử với nhau như anh em ruột thịt. Bọn hắn luôn cư xử phải phép trước mặt các thành viên của Tam Hoàng. Nhưng khi chỉ có một mình, bọn hắn đều cố gắng cư xử bình thường nhất có thể - điều đó cũng là sợi dây duy nhất bọn hắn còn giữ lại với cuộc sống bình thường trước đây.


GD chỉ lắc đầu và nhếch mép cười trước lời trêu chọc. TOP cư xử như thể không phải đang có chuyện đe dọa đến tính mạng của bọn hắn sắp đến vậy. Mặc thật ra thì, bọn hắn cũng quen với việc đấy rồi. Chuyện này cũng không có gì đáng nói.


"QRV?" GD cợt nhả hỏi, sử dụng mã Q có nghĩa là 'Đã sẵn sàng chưa?'


"QWM!", TOP trả lời bằng tông giọng trầm nghiêm túc của hắn. GD phải cố gắng hết sức để không bò ra cười. TOP không nhận ra rằng hắn đã sử dụng mã Q sai, câu trả lời của hắn là 'Tôi sẽ lấy cậu!' 


"Khoan đã, hình như có nhầm lẫn gì đó...", TOP nói sau khi nhận ra hắn sử dụng mã Q sai. GD chỉ cười khúc khích.


"Dù sao thì, Nhị ca, bản kẽm để làm đồng nhân dân tệ giả đã bị đánh cắp từ một thành viên Đèn Lồng Xanh. Hắn đã lên kế hoạch để bán nó đi. Phi vụ sẽ được thực hiện tại một trong các xe cáp tại tháp Namsan," TOP báo cáo. Đèn Lồng Xanh là hội nhóm lo về tài chính và hỗ trợ kinh doanh của Tam Hoàng.


"Sau Hồng Côn, bây giờ thì Đèn Lồng Xanh cũng mong được chúng ta giúp đỡ? Thảo Hài đã nhắn gì?" hắn hỏi.


"Đoạt lại bản kẽm. Giết kẻ phản bội," TOP gằn giọng. GD thở dài. Lại một mạng người.


"Đừng giết hắn nếu không cần thiết. Anh biết phải làm gì rồi đấy. Em sẽ bàn bạc với Đèn Lồng Xanh sau. Chúng ta chỉ cần lấy lại bản kẽm thôi. Kẻ nào định mua nó?" GD hỏi.


"Chỉ là mấy tên holigan của nhóm xã hội đen nhỏ," TOP trả lời. Trán của GD nhăn lại. Chuyện này khá kì lạ. Tại sao một thành viên của Đèn Lồng Xanh lại phản bội lại Tam Hoàng chỉ để đổi lấy ít tiền của một nhóm holigan?


"Dọn dẹp đống rác rưởi này nào," GD nói với giọng chỉ huy.


"Vâng, Nhị ca," TOP búng ngón tay. Youngbae và đám tay chân của hắn ngay lập tức triển khai kế hoạch trong khi TOP tiếp tục đi theo GD.


"Ờhhhmmm.... Nhị ca?"


"Chuyện gì nữa?" GD lôi vật gì đó từ trong túi áo ra. Một chai nhỏ và một ví da đựng kim. Hắn nhúng vài chiếc kim vào chất lỏng bên trong chiếc chai và đặt chúng vào trong một vật kim loại trông giống 1 chiếc đũa rỗng ruột.


"Sandara Park vẫn đang ở trên tháp Namsan. Không phải chúng ta nên cử ai đó đến báo với cô ta và đưa cô ta về nhà chứ? Anh cũng không biết, cứ bịa ra một lý do nào đấy chẳng hạn?" TOP hỏi. GD nhăn mặt nhìn TOP khi bọn hắn ẩn giấu thân mình sau lùm cây.


"Em chắc rằng cô ta sẽ tự về nhà khi không thể chờ thêm đc nữa," GD bình thản nói.


"Vậy mà tôi cứ nghĩ cậu là tuýp người lãng mạn cơ đấy," TOP thở dài, nghĩ đến 20 triệu won mà hắn sắp mất.


==============================


Dara khẽ rùng mình khi một ngọn gió thổi qua. Trời đang dần lạnh hơn và mặt trời cũng đã lặn rồi. Hiện giờ chỉ còn lại lác đác vài người ở khu ngắm cảnh. Rốt cục thì Jiyong đang ở chỗ quái quỉ nào chứ?


Cô nhìn về phía hàng rào và mỉm cười. Cô đã tự mua một chiếc khóa và viết lời nhắn cho GD. Chiếc khóa của cô là cái duy nhất không phải là khóa đôi nhưng cũng chẳng sao cả. Ít ra cô cũng lưu lại một chút kỉ niệm tại đây.


Cô sốt ruột nhìn đồng hồ. Cô đã ngồi đây chờ anh ta suốt 2 tiếng đồng hồ rồi. Dara bắt đầu cảm thấy lo lắng. Anh ta không gặp chuyện gì rắc rối chứ, phải không? Chỉ có chân không với mỗi đôi tất lại còn đi loanh quanh, ai đó có thể cười nhạo anh ta và khiến anh ta nổi giận, và anh ta có thể sẽ lao vào kiếm chuyện với họ, và có thể cả một nhóm người có thể xông vào đánh anh ta... Những chuyện có thể xảy ra cứ liên tiếp hiện ra trong suy nghĩ của cô.


Dara ngọ nguậy tại chỗ ngồi và cố ngóng cổ ra xung quanh tìm anh ta.


"Hey, cô bé dễ thương, cưng chỉ có một mình hả?" 3 gã trông như du côn tiến lại gần cô. Dara phớt lờ chúng và nhìn sang hướng khác.


"Ồhhhhh, cô ấy khá khó khăn đây," một gã nói và đưa tay định túm lấy cằm của cô.


"Bọn mày định làm gì bạn gái tao?" GD đột nhiên xuất hiện ngay đằng sau gã đó, tay để nguyên trong túi quần, lườm tụi du côn với ánh mắt có thể giết người của hắn.


"Jiyong," Dara kêu khẽ và chạy lại phía hắn.


"Thôi mà, đi thôi," Dara khẽ đẩy GD và kéo hắn đi. Nhưng một tên du côn bỗng túm lấy tay của cô. Khi Dara vừa thét lên thì GD đã tóm được cổ họng của tên đó và bóp mạnh. Mắt tên du côn lồi ra vì không thở đc, phải buông tay Dara ra. Hai tên còn lại thì kinh hãi đứng bất động tại chỗ.


Dara bấu víu cánh tay còn lại của GD. Hắn quay sang nhìn cô dò hỏi, cô chỉ khẽ lắc đầu và cuối cùng GD cũng chịu thả tay khỏi cổ họng của tên du côn. Hắn liền bình bước đi với Dara lặng lẽ theo sau với vẻ mặt ngạc nhiên không giấu nổi.

Họ vẫn lặng lẽ bước đi cho đến tận chỗ đậu xe. Dara vẫn còn sốc khi thấy được khía cạnh đấy của GD. Hắn chắc chắn rất rành đánh nhau.


"Anh đã đi đâu vậy? Có chuyện gì xảy ra không?" Dara lo lắng hỏi.


"Có việc khẩn cấp," hắn trả lời.


"Ồh, vậy đáng lẽ anh nên gọi cho tôi, tôi có thể tự đi về được mà," cô lầm bầm.


"Cô nên đi về từ lâu rồi chứ. Sao cô vẫn đợi?"


"Tại anh bảo anh sẽ quay lại," cô trả lời khi loay hoay tìm dây an toàn. GD thở dài và vươn người sang phía cô để giúp thắt dây an toàn. Dara phải nín thở vì mặt của anh ta bỗng nhiên quá gần cô.


"Cô rất buồn cười," hắn cười khi mặt hắn chỉ cách mặt cô một khoảng ngắn. Hắn khẽ véo má cô, khiến cô nhăn trán lại.


"Yah!"


Dara bỗng nhận ra mồ hôi đang lấm tấm trên trán GD và có vài vết lấm trên mặt hắn. Cô vội lục trong túi của mình và lấy khăn tay ra. Trước khi hắn kịp nhận ra, thì cô đã nhẹ nhàng giúp hắn lau mặt. GD giật mạnh người ra phía sau vì bất ngờ.


"Cô làm gì vậy?," hắn hỏi.


"Aiishht! Ngồi yên nào. Rốt cuộc thì anh đã đi đâu vậy? Anh trông lấm lem hết cả đây này. Ngoài ra, lần sau, đừng có để tâm mấy cái tên lỗ mãng đấy làm gì. Cứ chỉ bỏ đi là được rồi. Nhỡ bọn chúng có dao thì sao. Chúng có thể khiến anh bị thương đấy, anh biết không?" cô nói và tiếp tục việc mình làm, hoàn toàn không biết GD đang ngắm nhìn cô với vẻ thú vị.

Cô ấy lo lắng vì mấy tên du côn nhỏ nhặt đấy có thể làm hắn bị thương ư? Ha!


"Cảm ơn anh đã cứu tôi. Và cả bó hoa ngày hôm qua nữa. Nhưng anh đã gửi nó đến nhầm tầng. Văn phòng của chúng tôi ở tầng 17. Tầng 18 là của các sếp lớn," Dara lầm bẩm khi cô tháo giày của GD và đưa trả hắn. Hắn xỏ lại giầy và khởi động xe.


"Tôi đã cố tình gửi nó đến nhầm tầng," GD cười khúc khích. Dara trợn mắt nhìn hắn. Hắn rất rành công việc của hắn, không phải sao.


Khi GD bận lái xe, Dara tranh thủ cơ hội để ngắm hắn. Cái cằm gọn gàng, chiếc mũi thuôn đẹp, gò má của hắn, và cách hắn bặm môi mỗi khi hắn suy nghĩ việc gì đấy, và cả cái cách hắn hay phá lên cười cũng đã khiến cô rất ấn tượng.


Cô có nên 'thuê' hắn không? Hắn khá là mâu thuẫn và là một người khó đoán. Cô không thể biết được hắn đang nghĩ gì. Và hắn luôn có một vẻ bình thản bất cần, giống như thể hắn không thèm quan tâm bất cứ chuyện gì. Hắn chỉ làm bất cứ việc gì hắn muốn. Một lúc nào đó, hắn trêu chọc bạn. Rồi hắn lại lờ bạn đi. Nhưng cũng có những lúc hắn rất chu đáo. Ở hắn có điều gì đấy khiến bạn muốn biết được tìm hiểu hắn nhiều hơn.


Khi GD xuất hiện đằng sau đám du côn đó, trái tim cô như lỡ một nhịp. Khi hắn nói rằng cô là 'bạn gái' của hắn, cô thật sự rất thích điều đó. Cô muốn được trải qua nhiều kỉ niệm hơn nữa, dù chỉ là đóng giả đi chăng nữa. Cô thở dài thườn thượt và nhìn ra ngoài cửa sổ. Sao cô lại đáng thương như vậy chứ?


GD dừng xe lại ngay trước khu căn hộ của Dara.


"Sao anh biết tôi ở đây?", Dara nhìn hắn với vẻ ngạc nhiên.


"Tôi có nguồn tin riêng," GD nhún vai.


"Cảm ơn vì ngày hôm nay. Tôi đã rất vui," cô ngập ngừng nói. Hắn chỉ nhún vai một lần nữa.


"Tôi sẽ nhắn tin cho anh biết nếu tôi định 'thuê' anh có được không? Hay tôi phải gọi điện cho phía công ty?", cô tháo dây an toàn và nói, cố không nhìn sang phía hắn. Không hiểu sao không khí trong xe bỗng trở nên ngượng ngập.


"Cứ nhắn tin cho tôi," hắn lạnh lùng bảo.


"Anh có vẻ không thèm quan tâm xem tôi có 'thuê' anh hay không," cô dò xét. Không thèm trả lời, GD mở cửa xe bước ra ngoài và đi sang giúp cô mở cửa.  Dara đặt chân xuống đường và suýt nữa thì té nhào, đôi giày cao gót của cô sắp phải vứt đi rồi!


May mắn là GD đã kịp đỡ cô. Hắn bế xốc cô lên và cứ để nguyên như vậy mà đi lại phía cửa khu chung cư.


"Thả tôi xuống, tôi có thể đi được mà," Dara cố gắng vùng vẫy nhưng GD chỉ tặc lưỡi và lườm cô. Cô liền dừng không ngọ nguậy nữa và cố gắng điều chỉnh nhịp tim của mình bởi cô có thể nghe thấy nó đang đập mạnh mẽ!


Dara vòng tay qua cổ GD để giữ thang bằng. Cô không thể cưỡng lại việc ngắm nhìn hắn. Con người hắn thật sự rất khó dò. Cô không thể đoán được hắn là dạng người bông lơn hay nghiêm túc nữa.


"Mở cửa đi," giọng của GD kéo cô quay lại hiện thực. Dara ngạc nhiên vì họ đã đứng ngay trước cửa nhà cô rồi. Cô sống ở tầng 2, nhưng bằng cách nào GD biết được điều đó? Àh, phải rồi, nguồn tin.


Cô bấm mã khóa và cánh cửa mở ra. GD đi vào căn hộ của cô trong khi Dara lại tiếp tục mê hoặc ngắm nhìn hắn. Rồi bỗng nhiên...


<*BLAGGGGG>


"Ouch!!", cả người cô nảy lên rồi lại rơi xuống tấm đệm sau khi bị GD ném một cách không thương tiếc lên giường.


"Đồ ngớ ngẩn,"GD nói rồi cười vào mặt cô, quay lưng đi thẳng. Dara trợn mắt nhìn hắn với vẻ không thể tin được khi GD giơ tay phải lên và lắc lư ngón tay trỏ như thể vẫy chào cô.


"ĐỒ KHỐN!!!" cô gào lên.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: