Chap 7
20/08/2022---
Trong căn phòng đơn nhỏ, qua chiếc cửa sổ ngay cạnh bàn học, vài tia nắng xuyên qua cửa sổ mà chiếu lên vách tường, hạt sương từ những trận mưa đêm qua còn đọng lại trên từng tán lá lấp lánh tróng ánh nắng vàng không quá chói chang của sớm mùa đông.
Dàn hoa giấy màu tím nhạt được sương ban mai ban cho màu áo lấp lánh như chùm pha lê khẽ chúm chím nở, đem theo mùi hương dịu nhẹ dừng chân trong một căn phòng nơi hai con người đang say giấc.
Hắn mở mắt, cảm nhận được không khí trong lành của buổi sáng và một thứ gì đó đang đè lên người, làm cho việc tận hưởng một buổi sáng bình yên như này tan thành mây khói. Liếc nhìn lên, thấy quả đầu màu vàng quen thuộc, và một khuôn mặt đang chảy nước dãi từ miệng còn say ngủ.
Takemicchi?
Tối qua còn nằm góc ngoài giường, cách hắn một quãng cơ mà??? Thế lực nào đã lôi tên này lăn vào trong và nằm đè lên hắn như này vậy??? Tự nhiên quá ha, hắn còn không nhận ra...
Và mày định làm người đẹp ngủ trong rừng hay gì???
Nhìn nguyên nhân của việc bị lôi dậy vẫn còn trong giấc nồng, hắn thở dài, thử cựa quậy đổi tư thế một chút, liền biến thành cảnh Takemichi nằm gọn trong lòng mình.
Chiếc đồng hồ trên tường điểm 7 giờ 48 phút được ánh mặt trời chiếu vào, có chút sáng lên.
Có vẻ hắn dậy hơi muộn rồi.
Nhìn lại một lần căn phòng xa lạ đấy, hắn cuối cùng cũng phải chấp nhận.
Vậy ngày hôm qua không phải là mơ rồi...
.
Izuu đứng dưới bếp, tặc lưỡi nhìn đống bừa bộn mà con nhỏ kia hôm qua chưa chịu dọn. Giờ này nó còn đang nằm ngon lành chìm trong cơn mơ trên kia kìa.
Còn nhỏ? Ha, nằm dưới đất nên không quen, khó ngủ, cộng thêm sự phấn khích khi được gặp hai Husbando ngoài đời thật nên giờ dậy tầm này đây. Chứ thường thì thứ bảy chủ nhật á, hai đứa nó nướng đến trưa cũng được.
Giờ là làm bữa sáng nhỉ...
Đang yên bình vậy thôi, chợt một tiếng "Rầm" phát ra từ trên kia, khiến nhỏ giật mình.
.
Rầm!
"Á!!! Đau!"
Sau 15 phút bị đè nằm yên như vậy không cử động, Mikey đã hết kiên nhẫn, đạp thẳng cẳng người qua một bên. Tuy nhiên, lực hơi mạnh, nên cậu thay vì bị đạp về đúng chỗ nằm hôm qua thì lăn luôn xuống dưới giường, hôn đất mẹ.
Takemichi đang trong tư thế chân trên trời đầu chạm đất, cố ngồi dậy và xoa xoa phần đầu bị đập xuống của mình, ngơ ngác nhìn xung quanh.
"Gì vậy???"
"...Xin lỗi."
Cậu lại càng ngáo hơn.
Đang ngủ ngon tự dưng đầu đội đất chân đạp trời, và Mikey thì xin lỗi mình??? Aiya, hi vọng không bị sưng.
Người kia đang ngồi trên giường cũng vì không cố ý, đành xin lỗi một tiếng cho hẳn hoi. Nhận được vẻ mặt càng ngày càng ngu hơn của đối phương, đành lắc đầu.
"Dậy đi. Muộn rồi."
"???"
.
Trong tiếng lèo xèo khi đang nấu bữa sáng, chợt có tiếng bước chân.
Izuu đang nấu ăn, nghe tiếng chân liền quay lại.
Quả nhiên, là Shine.
Nó còn đang mắt nhắm mắt mở bước đi, vò mái tóc ngày càng rối tung rối mù cả lên, ngáp dài một cái.
"Hơ... Thứ bảy được nghỉ mà dậy sớm thế?"
Nãy đang ngủ ngon thì có tiếng động rõ to, làm nó giật mình bật dậy luống cuống soạn đồ thì mới nhớ ra hôm nay được nghỉ. Xong cũng không thể ngủ tiếp...
"Heh, có 'khách' đến chơi nhà thì phải dậy sớm một hôm chứ."
Shine có chút chột dạ, thầm hi vọng nhỏ không biết vụ hôm qua, bắt đầu đi vệ sinh cá nhân.
Và để ngăn chặn hi vọng nhỏ nhoi mới le lói, nhỏ cười nhẹ nói luôn:
"Hôm qua bà cho hai người kia ăn mì gói, phải không ?"
Đang đánh răng, nó sặc luôn, khụ khụ mấy phát, nhận được nụ cười của nhỏ liền cố gượng cười mà nói.
"Eh... Sao bà biết..."
"Ha, khó gì đâu. hai gói mì thiếu trong tủ, mà trên còn mảnh nhỏ nhỏ bà xé ra xong để kia kìa. Trong bồn cũng có hai cái bát không chịu rửa, lười chết đi được. Định giấu thì làm cho xong việc, chứ để nửa vời như này đòi giấu ai?!"
Shine sau một đợt im lặng nghe người kia nói cũng chịu đi ra, lại trưng lên điệu bộ cười hì hì mong nhỏ bỏ qua.
Định sáng nay dậy sớm để dọn vì đêm qua lười, ai ngờ nhỏ còn dậy trước cả mình. Thôi, lần sau sẽ cố vậy.
Cái 'lần sau' này của nó, thì không biết là cái thứ mấy rồi nữa...
"Haha... Tôi lười tý thì có sao đâu..."
"Hẳn rồi. Có hôm nào bà không lười không? Kệ xác bà, hơi đâu mà gào với thét."
Shine nhướn mày hơi cười cười. Cứ tưởng nhỏ sẽ lại giáo huấn mình một trận cơ, lạ ghê.
Còn về phần Izuu, con người đang tỏ vẻ bình tĩnh nhưng bên trong đang phấn khích cực độ vẫn và có tâm trạng cực tốt vì hai con người kia tạm tá túc ở nhà mình, điều mà nhỏ chưa bao giờ nghĩ tới.
Chút chuyện này, sao phá hỏng bầu không khí tuyệt vời hiếm có này được.
.
Cà phê đắng, nhưng giúp ta thanh tỉnh. Chút vị còn sót lại, càng khiến ta đắm chìm.
"Chào. Dậy rồi à."
Shine nhắm mắt, tận hưởng cốc cà phê của mình, và vẫy nhẹ tay chào khi thấy hai người tóc rối mù đang bước từ trên cầu thang xuống.
"Chào buổi sáng!!!"
"Chào."
Izuu lau tay, chỉ vào cuối hành lang, kéo thêm hai cái ghế đặt cạnh bàn rồi ngồi xuống bên Shine.
"Đó, vào kia mà vệ sinh cá nhân kìa. Xong ra còn ăn sáng nhé."
Takemichi vào trước, để lại ba con người mắt đối mắt nhìn nhau, ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, không nói gì.
Izuu tranh thủ ngắm vẻ đẹp trai ngoài đời thật của Husbando, dù không bộc lộ mấy nhưng nó muốn hú hét lắm rồi.
Shine đôi lúc nhìn người này, đôi lúc nhìn người kia, rồi lại về với cốc cà phê, không rõ đang nghĩ gì.
Nó chắc cũng nên nói gì đó để giảm sự yên ắng của 'cuộc nói chuyện' này nhỉ. Izuu bận ngắm trai, còn Mikey chắc chắn sẽ không mở miệng đâu. Nghĩ không ra nên nói gì luôn rồi.
Mikey, tất nhiên không mù, cuối cùng cũng không chịu được.
"Mắc gì nhìn tao nhiều vậy?"
"...Không có gì."
Một Izuu lập tức phủ nhận, một Shine im lặng không nói gì.
"..."
Takemichi bước ra, nụ cười tươi hơi co quắp lại khi thấy bầu không khí tĩnh lặng này.
.
"Rồi, ăn thôi."
Izuu tay đặt mấy bát lên bàn, ngồi xuống bắt đầu bữa ăn.
"Itadakimatsu!"
"Woaaa, xúp1 Miso nè!"
[Xúp1 : Từ khi tiếng Anh phổ biến, rất nhiều người sai chính tả, thấy tiếng Anh viết là "soup" nên cũng "phiên" sang tiếng Việt là "súp". Như thế là không đúng. Tiếng Anh viết "soup" nhưng đọc phải là "xúp" (thêm âm "p" ở cuối rất nhẹ). ]
Takemichi có vẻ phấn khích với món ăn này, đã lâu rồi cậu không được dùng nó vào buổi sáng. Cậu thử một ngụm, cảm nhận vị ấm nóng lan dần trong cơ thể, cảm giác cả người đều sảng khoái:
"Aaaa ngon quá!!!"
"Ehehe, cảm ơn nhé!"
Izuu ngại ngùng gãi đầu, nhưng trong tâm thì nở hoa cả nghìn bông hoa.
ĐƯỢC! HUS! KHEN! KÌAAA!!!!
Shine chả cần nhìn cũng biết ai kia đang thấy thế nào, đảo mắt một lần rồi lại tiếp tục ăn.
Ngon thật. Đúng là con mê trai. Thường có mấy khi làm món này đâu.
Takemichi nhìn một chút, rồi mới nhận ra món xúp của cậu so với Mikey cũng hơi khác.
"Um... Izuu..."
"Sao vậy?"
"Sao món của tôi với của Mikey-kun hơi khác thế?"
"À, nó hay nấu kiểu đấy lắm, mỗi bát một vị khác á, ăn nhiều khi vui cực. Không khác đến độ một trời một vực, nhưng chắc chắn là có khác."
Mikey nhướn mày, không nghĩ đến việc nhỏ có thể sáng tạo như vậy được.
Takemichi mắt ngay lập tức sáng lên, quay qua bên hắn, cười sáng lạn.
Nhận được ánh nhìn, hắn cảm giác hắn biết tên ngốc này định nói gì rồi.
"Mikey-kun... Cho tao ké miếng nào~"
"Không."
Nhanh, gọn, lẹ.
"Đi mà."
"..."
"Nếu không đồng ý chắc chắn anh sẽ cứ bị xin như này đấy."
Izuu phụt cười, lên tiếng trợ giúp cậu.
Mikey cuối cùng cũng bất đắc dĩ xúc cho cậu một miếng để thử.
Cậu vui vẻ ngậm thìa, cảm nhận hương vị trong bát của người kia. Đúng là hơi khác thật.
Mikey sau khi giật lại thìa của mình, nhìn cái thìa dính không ít nước bọt của tên ngốc đấy, im lặng nhìn chằm chằm vài giây, rồi chấp nhận tiếp tục ăn. Vị so với ban nãy, không hiểu sao lại hơi kì rồi.
Mới thêm một miếng nữa, một cái thìa khác đặt ngay trước mặt hắn.
Takemichi lại lấp lánh nhìn hắn một lần nữa, cực kì nhiệt tình.
"Ăn thử đi nào."
Hắn cuối cùng sau một đợt từ chối không thành, đành cam chịu nuốt xuống.
Ngon thật đấy.
Ngẩng đầu lên nhìn hai đứa con gái đối diện, mới thấy bọn nó đang trưng ra điệu cười rất là có vấn đề. Izuu rõ ràng đang cực kì cố gắng nhịn cười, một lần múc một thìa mới là một lần nỗ lực để không bị nghẹn.
Shine lại cười mỉm, nhẹ khều tay nói nhỏ với nhỏ, mà hắn không nghe ra được là từ gì. Nhưng chắc chắn là có vấn đề, khi mà nghe xong Izuu sặc luôn.
"Khụ khụ khụ!"
Takemichi cuối cùng cũng nhìn đến hai đứa bọn nó sau khi Izuu mới ho mấy tiếng, lo lắng hỏi:
"Izuu! Không sao chứ?"
"Không... khụ... Không sao đâu."
.
.
.
Góc bật mí nè:
Shine ghé qua bên Izuu, nói thầm một câu.
"Giống bọn mới yêu ghê."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top