Tổn thương:?
Có lẽ.
Thứ tổn thương nhất vẫn là có như không có, ôm mặt vào gối khóc tuổi thân đến đau lòng nhưng người ta vẫn không biết mà vô tâm hết mức lạ thường .Vẫn là cái cảm giác biết là không hợp nhưng vẫn cố đâm đầu nhấn chìm vào thứ tình cảm mờ nhạt đấy dù cho bản thân cảm thấy khó chịu đến nghẹt thở, vẫn là cái cảm giác tự nhiên bỗng suy nghĩ lung tung rồi chợt giận hờn vu vơ nhưng ai kia vẫn lơ là không thấy...
Thật buồn nhỉ😁
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top