Thành phố của những cuộc gặp gỡ




Trời Đà Nẵng cuối tháng ba có chút oi ả, nhưng những cơn gió biển len lỏi vào thành phố vẫn mang theo hơi mát dịu dàng. Trên con phố nhỏ rợp bóng cây xanh, nơi hội tụ của những quán cà phê, tiệm bánh và nhà hàng sang trọng.Thành phố này chưa bao giờ thôi náo nhiệt, nhưng vẫn giữ được sự thanh bình riêng biệt, như thể giữa những ồn ào của cuộc sống, người ta vẫn có thể tìm được một góc nhỏ để lặng yên.

Hôm nay, ngày thứ hai đầu tuần vẫn như thường, Dương đẩy cửa bước vào cửa tiệm "Café Mirage – Espresso Enchantment", hương cà phê quen thuộc lập tức bao trùm lấy anh. Không gian quán vẫn như thế—ấm áp, nhưng cũng đầy bí ẩn, như một câu chuyện chưa kể. Tầng một là không gian cổ điển với những kệ sách cao chạm trần, ánh đèn vàng dịu nhẹ, nơi người ta có thể tìm một góc nhỏ để đọc sách và tận hưởng vị đắng ngọt của espresso. Tầng hai lại mang hơi thở của một khu vườn nhiệt đới, với dây leo buông rủ xuống từng góc ghế, những chậu cây xanh tươi như làm dịu đi những mệt mỏi thường nhật. Tầng ba là không gian mở, nơi những buổi nhạc sống vào cuối tuần khiến bao tâm hồn yêu âm nhạc say đắm.

Dương không thích sự ồn ào. Anh trở về Việt Nam sau sáu năm du học tại Úc, từ bỏ công việc ở một công ty truyền thông danh tiếng để mở quán cà phê này. Với Dương, ''Cafe Mirage'' không chỉ là một công việc kinh doanh, mà còn là một nơi để anh tìm kiếm sự yên bình giữa cuộc sống bộn bề. Ba năm trước, anh trở về từ Melbourne, tay cầm tấm bằng thạc sĩ ngành Truyền thông, thay vì từ bỏ công việc ai cũng mơ ước ở tập đoàn News Corporation Australia anh lại chọn một con đường khác—mở quán cà phê. Ban đầu, mọi người xung quanh đều ngạc nhiên, nhưng với sự hỗ trợ từ người anh họ Trần Minh Hiếu, một người sở hữu nhà hàng Nhật nổi tiếng trong thành phố, Café Mirage nhanh chóng trở thành một địa điểm được yêu thích. Một phần vì chất lượng cà phê, không gian quán được thiết kế độc đáo, và tất nhiên, không thể bỏ qua chủ quán lạnh lùng nay đã 27 tuổi và là độc thân - anh toát ra vẻ ngoài một người đàn ông nam tính mang một sức hút kỳ lạ.

_

Hôm nay, con phố này có một người mới chuyển đến. Cách quán của Dương không xa, một cửa tiệm mới đang hoàn tất những công đoạn cuối cùng trước ngày khai trương mang tên "Sweet Haven – Pâtisserie Enchantée" nghe rất ấn tượng. Tấm biển với dòng chữ "Sweet Haven - Patisserie Enchantée" vừa được treo lên, phản chiếu ánh mặt trời buổi sớm. Màu xanh pastel của cửa tiệm hòa cùng màu kem nhạt của bức tường, tạo nên một vẻ ngoài thanh thoát, nhẹ nhàng như chính cái tên của nó.

Từ phía đối diện, ''Cafe Mirage - Espresso Enchantment'' vẫn yên tĩnh như mọi ngày. Bên trong, Trần Đăng Dương-anh chủ quán, đang kiểm tra lại máy pha cà phê, chuẩn bị cho một ngày làm việc mới. Hôm nay, có một sự kiện khiến anh chú ý. Cửa tiệm mới đối diện đang bận rộn với những khâu chuẩn bị cuối cùng. Những nhân viên vận chuyển ra vào tấp nập, xếp những chiếc bánh kem vào tủ kính, sắp đặt bàn ghế gọn gàng.

Dương không có thói quen quan tâm đến hàng xóm, nhưng khi ánh mắt anh vô tình lướt qua người đang đứng chỉ đạo mọi việc trước cửa tiệm, anh khựng lại một giây.

Một chàng trai với dáng người mảnh khảnh, khoác trên mình chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, xắn tay áo lên đến khuỷu, để lộ cổ tay thon dài. Gương mặt cậu ta không quá sắc sảo, nhưng lại có nét cuốn hút đặc biệt. Làn da trắng, mái tóc xanh than khẽ đung đưa trong gió, đôi mắt sáng cùng nụ cười nhẹ như gió mùa xuân. Cậu ta không quá cao, nhưng lại có một phong thái tự tin và tao nhã, khiến người khác khó mà rời mắt.

Dương chưa từng thấy người này trước đây. Nhưng cũng không bất ngờ, vì anh vốn không mấy để ý đến những người xung quanh.

Hôm sau, Sweet Haven chính thức khai trương. Những bông hoa chúc mừng xếp đầy trước cửa tiệm, và khách hàng bắt đầu kéo đến. Tiếng nói cười hòa trong hương bánh ngọt lan tỏa khắp không gian.

Từ sáng sớm, tiệm bánh đã rộn ràng người ra vào, phần lớn là những khách hàng hiếu kỳ muốn thử món bánh của cửa tiệm mới này và hơn hết vì nghe danh tiệm bánh này nổi tiếng ở đất Sài thành đã lâu. Chủ quán là một chàng trai trẻ, mái tóc xanh than mềm mại, nụ cười dịu dàng như ánh mặt trời buổi sớm. Nguyễn Thanh Pháp hay còn được biết đến với danh Pháp Kiều, người vừa từ Sài Gòn chuyển đến, đã mang theo hương vị của những chiếc bánh ngọt đầy sáng tạo đến với thành phố biển này. Kiều đích thân chuẩn bị những mẻ bánh đầu tiên cho ngày đặc biệt này. Cậu đã từng trải qua không ít lần khai trương trong đời , nhưng hôm nay, vẫn có chút hồi hộp.

< p/s: Kiều mở được 3 cửa hàng ở trong Sài Gòn rồi nhé>

Kiều không phải là một cái tên xa lạ trong giới pâtisserie. Xuất thân từ Đại học Le Cordon Bleu chuyên về làm bánh danh tiếng ở Pháp, từng có 3 tiệm bánh thành công tại Sài Gòn, lại sở hữu thêm tấm bằng thạc sĩ Marketing từ University of Oxford – Saïd Business School, cậu không chỉ là một nghệ nhân làm bánh xuất sắc mà còn là một người có tầm nhìn kinh doanh. Dù đã có một cơ ngơi vững chắc tại Sài Gòn, cậu vẫn quyết định rời đi, mở rộng con đường của mình tại Đà Nẵng—một phần vì nơi này có những người bạn thân thiết, một phần vì cậu muốn thử sức ở một thành phố mới, nơi có những điều chưa biết đang chờ đợi. Tiệm bánh của Kiều mang phong cách Pháp tinh tế, mỗi chiếc bánh đều được chăm chút đến từng chi tiết nhỏ nhất, như thể cậu đang đặt cả tâm hồn mình vào đó. Những vị khách đầu tiên đã ghé qua, trầm trồ không chỉ vì hương vị ngọt ngào mà còn vì cách bài trí đẹp mắt của tiệm. Họ cũng không thể rời mắt khỏi "cô chủ nhỏ", người có nụ cười dịu dàng nhưng đôi mắt lại mang một sự kiên định khó đoán.

Tại một thành phố xa lạ, hai con người ấy rồi sẽ gặp nhau. Là hai mảnh ghép đối lập—một người như ly espresso đắng nhưng đầy mê hoặc, một người như chiếc bánh ngọt với lớp kem mềm mịn nhưng ẩn chứa sự tinh tế khó nắm bắt. Liệu khi cà phê và bánh ngọt chạm vào nhau, hương vị nào sẽ lấn át, hay chúng sẽ hòa quyện thành một câu chuyện đặc biệt?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #duongkieu