Chap 47
Mặc dù vẫn còn trong thời gian nghỉ tết, thế nhưng bên ngoài đã bày rất nhiều quầy hàng, tất cả là những quầy hàng dùng làm quà tặng năm mới, Hyomin lái xe chở Jiyeon đến chợ bán đồ cũ của thành phố G, dù chưa đi vào bên trong, cũng đã thấy trên đường bài rất nhiều lồng sắt, từ bên trong cũng truyền đến từng đợt tiếng kêu non nớt.
Jiyeon nhìn chung quanh những lồng sắt, bên trong giam giữ đủ các loại mèo con, chó con, mỗi lần xem đến một lồng sắt nào, Jiyeon đều giật giật lấy ống tay áo của Hyomin, mắt mở to đầy khát vọng nhìn vợ mình.
"Haha, em đừng nói với chị là em muốn mang hết chúng về nhé?"
"Vâng''
Cắn ngón tay, nhìn những con vật khả ái này, Jiyeon có chút khó khăn khi đưa ra quyết định.
"Chúng ta chỉ mua một con kia thôi, em thấy thế nào?"
Vừa vặn đi tới một cửa hàng bên phía ngoài, trong lòng sắt bày ra một con vật nhỏ, lông vàng, đang nhắm mắt ngủ. Hyomin chỉ mới nhìn vào là nhìn trúng nó, đưa tay vào mềm mại vuốt ve, sau đó nắm tay Jiyeon, quay sang hỏi.
Jiyeon ngồi xổm xuống, học theo động tác Hyomin, không nghĩ đến một màn này làm cho chú cún con tỉnh giấc, mở mắt, hơi lay động cái đầu nhỏ nhìn Jiyeon tiếp theo là "phốc phốc" hắt hơi hai tiếng.
Bị dáng điệu ngây thơ của tiểu cún, Jiyeon cười khanh khách, chỉ vào cún con quyết định.
"Chúng ta mua nó đi"
Hyomin nắm tay Jiyeon đi vào trong tiệm, để Jiyeon đứng chờ, chính mình đi tìm chủ quán hỏi một chút về chú cún con. Sau khi nghe chủ quán tận tình nói rõ, Hyomin hài lòng gật đầu, thanh toán tiền.
Hyomin trở ra trước cửa tiệm nhìn thấy Jiyeon đang chăm chú nhìn vào một cái hồ cá, không biết đang nhìn cái gì. Hyomin đi đến, hướng đầu nhìn theo ánh mắt Jiyeon, đó chính là đôi cá cảnh đầy màu sắc với hai cái miệng đang đối nhau.
"Nhìn đến mê muội, muốn không?"
Lắc đầu, Jiyeon vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
"Vợ, chúng nó vì sao cũng muốn hôn môi a?"
"Ừm đây là thói quen của chúng"
Thoáng suy nghĩ, Hyomin đáp.
"Chứ không phải là chúng nó thích nhau sao?"
"Không phải"
Jiyeon thất vọng bĩu môi, giọng phàn nàn.
"Không thích hôn như vậy"
"Haha"
Jiyeon lời nói non nớt, Hyomin cười to, nhéo nhéo khuôn mặt tên ngốc nhà mình, dắt tay Jiyeon lần thứ hai đi vào trong tiệm.
"Ông chủ, tôi muốn mua thêm một cặp cá hôn được không?
Đối với yêu cầu Hyomin, chủ tiệm có chút ngạc nhiên.
"Hay là cô mua một con đực và một con cái đi, chúng có thể sinh sản thêm?"
"Không cần, tôi chỉ muốn đôi cá hôn"
Ông chủ tiệm lựa một đôi cá hôn cho vào bao nhựa rồi đưa cho Hyomin. Đôi cá này có thể xem như giống hai người lúc trước, đều không phải vì tình yêu mà ở cùng một chổ, mà bởi vì lý do khác, bất quá thật tốt, hiện tại hai người chân chính yêu nhau.
Vì vậy mà cuộc sống của cả hai bây giờ đã có thêm ba thành viên mới, một cún con và đôi cá hôn.
Về đến nhà, Hyomim mang cá và cún vào trong để lại Jiyeon phía sau với một đống thức ăn và đồ dùng của chó và cá.
Thật vất vả mới mang vào xong, Jiyeon vội vàng chạy ào vào trong phòng để xem ba vị khách mới đặc biệt.
Đôi cá hôn được để vào trong một cái chậu, miệng chúng nó vẫn tương tiếp nhau như cũ không hề buông ra. Chú cún con cũng được phóng xuất khỏi lồng sắt, đặt ở trên bàn, thè lưỡi thở, lắc lư cái đuôi nhỏ, ánh mắt đen láy nhìn Hyomin.
Trông dáng dấp của cún con so với Jiyeon thật giống nhau, làm Hyomin cười rộ lên, ôm lấy nó, vươn tay ra đùa. Jiyeon tiến vào liền thấy hình ảnh này, đầu của tiểu cẩu rơi ngay ngực Hyomin, còn cọn cọ trước nơi ngực, sau có vươn đầu lưỡi liếm liếm tay Hyomin.
Jiyeon nhanh chân tiến lên đoạt lấy con vật nhỏ màu vàng, nhìn chằm chằm vào đôi mắt vô tội của nó, cùng cún con đối diện, cũng không ngờ rằng cún con có thể là không hợp với mùi hương trên người Jiyeon, liền "phốc phốc" hắc xì.
Mà lúc này Jiyeon bản thân cũng không mấy là tốt, cún con hắc xì phun ra dịch thể, toàn bộ dính trên mặt Jiyeon.
"Oaaa..."
Hô to một tiếng, Jiyeon bỏ lại cún con, chạy ào vào nhà tắm, dáng dấp cực kỳ chật vật.
Bị Jiyeon thô lỗ bỏ lại, tiểu cẩu chao đảo vài vòng, lúc nhìn thấy Hyomin, không chần chừ nhảy lên.
Hyomin vươn tay bế cún con đứng lên, nhìn thấy Jiyeon bị cún hắc xì lên mặt, Hyomin lòng không khỏi có chút buồn cười, đối với một con cún con cũng ghen, Jiyeon tâm thật sự nhỏ nhen.
Một lúc sau, Jiyeon ướt sũng tiêu sái đi ra, thở phì phì nhìn chằm chằm tiểu cẩu, giống như cùng nó có thâm cừu đại hận.
Hyomin vẫy vẫy tay gọi Jiyeon, cười khẽ hôn lên má và mái tóc mượt mà của Jiyeon, lòng âm thầm nghĩ trong nhà bây giờ có hai vật cưng nha, con lớn tính tình thật không tốt, vừa vào cửa liền khi dễ con nhỏ.
"Yeonnie, chúng ta đặt cho nó một cái tên nha"
Giơ tiểu cẩu đưa đến trước mặt Jiyeon, Jiyeon sợ đến bật người tránh đi, kinh hãi nói.
"Đừng, đừng mang nó qua đây"
"Haha, được rồi, giúp nó đặt một cái tên đi"
Hyomin bất đắc dĩ lắc đầu, cười khúc khích nói.
"Oh, gọi nó là Youngmini đi, cứ hắc xì vào mặt em"
Jiyeon quay sang nhếch miệng một phen, giống như đang đe dọa
"Youngmini, cũng không tệ, vậy còn hai con kia"
Sờ sờ đầu tiểu cẩu, Hyomin chỉ về đôi cá.
"Chúng nó trên người có rất nhiều hoa văn, vậy một con gọi là tiểu Mi, còn một con gọi là tiểu Yoo nhé"
"Được"
Trong nhà có thêm nhiều thành viên mới, từ đó cũng phát sinh nhiều chuyện phiền toái hơn.
"Youngmini..."
Jiyeon đang đuổi theo Youngmini một cách tức giận khi con gấu bông của mình bị chú cún con tè vào, vì thế mà biến căn nhà một trận gà bay chó sủa
Hyomin ở ngoài sân đọc sách, quay đầu nhìn lại, khóe miệng khẽ cười nụ cười yếu ớt nhưng ôn nhu, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên đã náo nhiệt hơn rất nhiều a.
Youngmini chạy lọt qua nhiều chướng ngại vật, cuối cùng cũng phát hiện chủ nhân có thể giải cứu mình, nhanh như chớp chạy đến bên ghế Hyomin nằm sập xuống, đuôi hướng về phía Jiyeon đang chạy, hai mắt lưng tròng nhìn Hyomin như kẻ vô tội.
"Vợ, Youngmini tè lên con gấu bông a"
Jiyeon chỉ vào tên đầu sỏ đang nằm dưới ghế Hyomin lên án hành vi phạm tội.
"Được rồi, mang nó đi giặt là được"
Lời nói Hyomin rõ ràng là thiên vị làm Jiyeon tức giận, khom người xuống dưới ghế, làm một khuôn mặt hung ác, lại không nghĩ tới, đổi lấy chính là Youngmini ngáp một cái, biểu tình không một chút nào bị uy hiếp.
Thấy Jiyeon đi xa, Hyomin khom xuống ôm Youngmini để lên đùi, vỗ vỗ vào cái mông đang phẩy phẩy đuôi dạy dỗ.
"Không được tùy ý tiểu tiện nữa có biết hay không a"
Tết năm nay trải qua có thể xem là rất náo nhiệt, trong gia đình một lớn một nhỏ đầu vàng, mỗi ngày đều nháo ra một chút việc, cái loại không khí này thật sự cực kỳ vui vẻ. Nhìn thấy những thành viên mới dần dần đã quen với gia đình, Hyomin trong lòng tiếp tục nghĩ đến, cũng là lúc cần đổi ngôi nhà mới.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top