Tên Việt: Mài Ngọc Tác giả: Mặc Thư Bạch Editor: Miri (torianimereview wordpress com) Tình trạng: Hoàn (120 chương + 2 phiên ngoại) Thể loại: Cổ trang, Cường Cường, Chủ Công, Tu Chân, Song Trùng Sinh, HE, 1v1 [Phong lưu nói nhiều đạo tu công x Thanh lãnh cấm dục kiếm tu thụ] ̶t̶̶h̶̶ự̶̶c̶ ̶c̶̶h̶̶ấ̶̶t̶ ̶l̶̶à̶ ̶[̶̶Nh̶̶à̶ ̶g̶̶i̶̶à̶̶u̶ ̶m̶̶ấ̶̶t̶ ̶l̶̶i̶̶ê̶̶m̶ ̶s̶̶ỉ̶ ̶n̶̶ó̶̶i̶ ̶n̶̶h̶̶i̶̶ề̶̶u̶ ̶t̶̶h̶̶í̶̶c̶̶h̶ ̶d̶̶i̶̶ễ̶̶n̶ ̶đ̶̶ạ̶̶o̶ ̶t̶̶u̶ ̶c̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶x̶ ̶k̶̶i̶̶ê̶̶n̶ ̶c̶̶ư̶̶ờ̶̶n̶̶g̶ ̶h̶̶i̶ ̶s̶̶i̶̶n̶̶h̶ ̶h̶̶a̶̶y̶ ̶k̶̶h̶̶ị̶̶a̶ ̶h̶̶a̶̶y̶ ̶ú̶̶p̶ ̶n̶̶ồ̶̶i̶ ̶b̶̶ằ̶̶n̶̶g̶ ̶h̶̶ữ̶̶u̶ ̶k̶̶i̶̶ế̶̶m̶ ̶t̶̶u̶ ̶t̶̶h̶̶ụ̶ Bản Trung: 27/11/2019 ~ 14/6/2020 Bản Việt Edit: 07/12/2019 ~ 15/6/2020 Lời Editor: - Miễn giữ tên editor và trang wordpress của mình trên mỗi chương, bạn muốn mang đi đâu cũng được. Edit vì thú vui, vì muốn đọc truyện này cho hài, nên cũng không quá quan tâm cái gì khác.- Vẫn câu nói cũ, một chữ bẻ đôi tiếng Trung cũng không biết, bản edit chỉ đúng 80%, lần đầu edit tu chân nên có thể không mượt mà. - Vài lời về truyện: song hướng yêu thầm, vì hổ thẹn và thù nhà nên đành đao kiếm tương hướng. Kiếp sau gặp lại, chăm sóc nhưng chưa thể nói câu yêu do dằn vặt kiếp trước, sau dần dần tỏ rõ lòng mình. Nội tâm hai bên phức tạp thể hiện tinh tế qua hành động, công thụ hỗ sủng. Bối cảnh tu chân thiết lập thú vị, thế giới rộng lớn.…
Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Dù cho duyên phận ngắn ngủi, cũng không để lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mơ kinh hoàng.…
Name fic : Nam thần ở phòng bên cạnh.Phòng bên cạnh chuyển tới một mỹ nam kiêu ngạo, tự đại, IQ=max, EQ=0. Ngay từ đầu tiên đã bị hắn đưa vào đồn cảnh sát nên Tô Song Song quyết định thù này không báo không phải nữ tử, không ngờ kế hoạch trả thù rất thuận lợi, thế nhưng hắn lại nói "Cô làm hỏng hôn sự của tôi nên cô phải dùng chính mình để đền..."Thể loại : manhua…
Tác giả: Chiêu Tài Đích Xá LịThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Sinh con , ABO , Vườn trường , Chủ thụ , 1v1Tag (bổ sung bởi editor): trước lạnh lùng ngầm não bổ sau nhân thê trung khuyển có chút lưu manh công x trước nóng nảy thích diễn trò sau mềm mại đáng yêu thụ.Giới thiệu:Là một Omega xinh đẹp mềm mại, pheromone thơm ngọt, Dương Niệm Thù vừa mới chuyển trường đã làm cho các bạn đồng học đều yêu mến không thôi. Thế nhưng giáo thảo Lục Hành lại vài lần phát sinh xung đột với cậu, cho rằng cậu là phường lừa đảo, thẳng thừng nói: "Đừng ở trước mặt tôi mà chơi trò tâm cơ, tôi không để cậu xoay tôi vòng vòng đâu." Dương Niệm Thù cũng tỏ vẻ, "Tôi cũng không thèm dây dưa với bạn học có tính tình xấu."Sau này Lục Hành lại phát hiện, người ta không chỉ lớn lên vừa xinh đẹp lại còn học giỏi, ngây thơ vô cùng, căn bản không biết tâm cơ là gì. Hơn nữa, pheromone của Dương Niệm Thù còn có thể trấn an được Lục Hành lúc bước vào thời kì mẫn cảm. Thế là một ngày nọ, trong vườn cây nhỏ của trường học, Lục Hành dùng pheromone đang bùng nổ mạnh mẽ của Alpha bao lấy Dương Niệm Thù, bỏ vào miệng cậu một viên kẹo, "Ngọt không?" Nhìn Dương Niệm Thù gật gật đầu, Lục Hành cố ý nhéo tuyến thể của cậu, đỡ lấy thân thể mềm mại, hôn xuống, "Anh muốn nếm thử...... pheromone của em, có được không?"…
Linh Vũ - Một cô gái bị trói buộc bởi cuộc sống bỗng chốc bị tai nạn xuyên vào nhân vật tiểu thuyết còn là nữ phụ phản diện Tại đây cô trở lên điên khùng thích làm gì thì làm Đấu đá nữ chính,chọc tức nam chính xứng danh một nữ phụ đác thật sựMinh Triệt: Lão tử hình như đã thích côLinh Vũ: Ừ tôi cũng thích tôi lắm'"..."…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…