4
4
Trở về sau lịch trình dày đặc, cả nhóm mấy khi dành ra được khoảng không nghỉ ngơi, vào ngày nghỉ các thành viên khác đều có kế hoạch của riêng mình, nguyên bản náo nhiệt ký túc xá cũng trở nên yên tĩnh hơn phân nửa, phòng khách ngày thường bị mười một người chen chúc ở chung nay còn lại một vị bệnh nhân và ba vị trạch nam.
Bốn người ngồi ở sa lon nhìn xong một bộ phim cũng đã tới giờ cơm, Hwang MinHuyn tắt đi TV vừa hỏi :" Bữa trưa ăn cái gì?"
"Không muốn động —— gọi thức ăn nhanh đi——" Ong Seong Woo ở trên ghế sa lon điều chỉnh tư thế đề nghị.
Yoon JiSung giơ điện thoại di động lên mạng xem tin tức, thời gian lâu dài cánh tay không quá thoải mái, vì vậy từ Kim JaeHwan dưới thân rút cái gối kê dưới khuỷu tay, không tâm địa đáp lại một câu " Gần kí túc xá có món gà cay ăn rất ngon, anh đề nghị một phiếu. " lại bỗng nhiên nhớ tới cái gì, một lật người ngồi dậy đem điện thoại của Kim JaeHwan cầm lấy: " Anh quên JaeHwan đang bị bệnh, thật ngại quá. ".
Mà bị đoạt đi điện thoại Kim JaeHwan như động vật thân mềm, đem chân từ trên sofa bước xuống thảm, ngồi bối rối nửa ngày mới đối muốn đỡ cậu lên JiSung hyung khoác tay, hấp vài lần cái mũi, âm thanh anh ách nói : "Em đi ngủ một chút, mua thức ăn không cần hỏi ý kiến của em. "
Ngày xuân tốt đẹp cũng chính là ngày nghỉ đối một bệnh nhân và mặt khác ba vị trạch nam trôi qua cũng không quá tốt đẹp.
Kim JaeHwan lê đôi dép đi hướng phòng ngủ của mình, ở nơi khúc quanh dùng dư quang thoáng nhìn Hwang MinHuyn vẫn chưa gia nhập vào tổ đội đang thảo luận nên ăn cái gì mà là vẫn đưa mắt nhìn cậu thẳng đến đi qua chỗ rẽ, cũng không có mở miệng dặn dò chút gì.
Hai người nói là ở giận dỗi kỳ thực cũng không phải, ở thực tế cùng trên màn ảnh, thân cận hoặc là giữ một khoảng cách, cuối cùng chỉ là che giấu một ít mịt mờ bí mật.
Thế nhưng Kim JaeHwan là ở tình trường bên trong tiểu bạch ( người mới gia nhập), gặp phải nhiều loại tình huống cũng không biết nên xử lý như thế nào, vừa muốn tiết chế nhưng mỗi lần vô thức lại nắm lấy tay nhau, đến cuối cùng cũng không biết là do ai khởi nguồn trước.
Tối hôm qua bận xong lịch trình ở trên xe nghe thấy trong lời nói của Hwang MinHuyn có rõ ràng không hờn giận, lúc đó Kim JaeHwan đem áo khoác nhất khỏa chỉ nói một câu "Em mệt mỏi." lại không nữa quan tâm Hwang MinHuyn, lúc này mơ mơ màng màng ngã xuống giường lại đột nhiên hối hận.
Còn nhớ lúc lên trung học đệ nhị cấp thời gian cậu chơi cùng một chị gái ở gần nhà, vẻ ngoài thân thiện, bản tính cũng nhiệt tình, xung quanh cũng có rất nhiều người theo đuổi, trong đó cùng một chàng trai qua lại đã lâu nhưng mãi vẫn chưa xác lập quan hệ, sau đó lại mỗi ngày vì đối phương khóc, vì đối phương cười, Kim JaeHwan ở bên cạnh nhìn thực sự khó chịu nhịn không được nói chỉ là tình yêu thôi cũng chẳng có gì để phải như vậy, chị gái hàng xóm oán trách nhìn cậu một cái, nói tiểu hài tử xấu xa này cái gì cũng đều không hiểu.
"Ai mở miệng trước người đó thua, nếu quen nhau sau sẽ bị người ta nắm mũi dẫn đi." Cô nói.
Kim JaeHwan thề chính sau này nếu nói yêu thương tuyệt đối sẽ không như vậy, nam tử hán chịu thua một chút bị bạn gái nắm mũi dẫn đi thì có quan hệ gì. Nhưng sau này lại vẫn không có cơ hội có thể cùng nữ sinh hảo hảo nói yêu thương, thẳng đến gặp phải Hwang MinHuyn lúc này mới ý thức tới chị gái hàng xóm trình độ tu luyện luyến ái đẳng cấp đạo hạnh thật cao thâm.
Ai mở miệng trước người đó thua. Kim JaeHwan nói thầm những lời này sau tiến vào trong mộng.
Cậu nhớ kỹ cậu thua trận này chính là vào dịp giao thừa cuối năm, là năm 2018 ngày thứ nhất hừng đông.
Bận rộn xong cuối năm lịch trình cả nhóm chưa kịp trở lại kí túc xá nên chỉ có thể ở khách sạn ngủ cả đêm, Kim JaeHwan và Hwang MinHuyn ngẫu nhiên bị phân ở cùng một phòng.
Đêm khuya dễ dẫn đến miên man suy nghĩ, Kim JaeHwan ban đầu đã cảm thấy con đường này đi tới có chút châm chọc, trên sân khấu náo nhiệt long trọng không có cách nào mang theo, tẩy trang đổi thành áo ngủ bọn họ cũng chỉ là người thường. Lúc này cậu tắm rửa xong cuộn mình ở trong chăn, trong phòng đang mở ôn màu vàng dạ đèn, bên tai là tích tích lịch lịch tiếng nước, ở năm 2018 ngày thứ nhất hừng đông, cậu bỗng nhiên sinh ra một loại tứ cố vô thân một mình đứng ở trên sân khấu trống rỗng cảm giác.
Tí tách tiếng nước lúc đó đình chỉ, Hwang MinHuyn trần trên thân nhuộm một thân hơi nước, trên tóc còn ngưng tụ giọt nước, đi đến lối đi khoảng cách giữa hai giường, khom lưng lấy ở đầu giường sữa dưỡng thể.
Người này kỳ thực vóc người tỉ lệ thật tốt, bình thường ăn mặc áo sơmi chỉ có thể nhìn ra hoàn mỹ chân dài, cởi đi áo mới có thể thấy được cơ ngực và bụng rắn chắc, cùng với lúc này không chút nào che lấp loã lồ ở Kim JaeHwan trước mắt cái lưng đẹp đẽ.
Trên lưng hắn bắp thịt không rõ ràng, nhưng theo động tác cơ thể đường cong lưu sướng được quá phận, eo thon, đường sóng lưng mơ hồ, Kim JaeHwan thấy cổ họng ám ách vài giây.
Cậu nuốt nuốt nước bọt nhuận khô khốc cổ họng, nhẹ giọng gọi hắn: " MinHyun hyung ."
Hwang MinHuyn đang tại lau tóc nghi ngờ quay đầu lại, tóc còn ướt dán tại trên trán, gò má ở hôn ám dưới ánh sáng thoáng đen tối: "Anh còn tưởng rằng em đã ngủ rồi."
Hắn nhìn chằm chằm gương mặt của Kim JaeHwan một hồi, đi tới cúi người lấy tay tham trán của cậu.
"Em không có sinh bệnh, anh tại sao lại nghĩ rằng em bị bệnh?" Kim JaeHwan bất mãn dùng đầu đính khai tay hắn.
Hwang MinHyun an tâm tiếp tục sát tóc, đứng một hồi lại ở bên giường của Kim JaeHwan ngồi xuống, mới trả lời cậu: "Vừa nãy lúc ăn tối, anh thấy tâm trạng của em so với bình thường không tốt lắm, ăn cũng không bao nhiêu. "
"Sung Woon hyung bảo nằm mơ thấy được tương lai em cũng không cùng Daniel trêu chọc anh ấy. " Hắn nói tiếp.
Giấc mộng kia là Sung Woon hyung bảo ở tối đen không thấy đáy một đường hầm đột nhiên xuất hiện một đạo quang, từ khi mộng tưởng trở thành sự thật mỗi lúc uống say lại nhất định treo ở bên mép kể lại việc này. Kim JaeHwan từ trên giường ngồi dậy, cùng Hwang MinHuyn đối diện, cười nói rằng giấc mộng kia nghe được nhiều lắm, nghe được cái lỗ tai đều phải điếc.
Hwang MinHuyn gật đầu biểu thị tán thành, hai người chẳng biết nguyên nhân lại cùng nhau nở nụ cười nửa ngày, Kim JaeHwan hỏi hắn: "Em cũng đã làm tương tự như vậy mộng, em đã nói cho anh nghe chưa nhỉ? "
Nhìn Hwang MinHuyn vẻ mặt mờ mịt, Kim JaeHwan không đợi được hắn trả lời lại tự mình nói ra giấc mộng kia.
"Cũng là ở trước đây mơ thấy, là lúc trong phòng tập ở trong góc tường ngủ một chút."
"Tới gần chung kết cả người đều hoảng đến không được, phiền não lại biến thành mộng, em ở trong mộng tựa hồ là tiến nhập một mê cung, hai bên là thật cao tường như một cái hang sâu, mà em chỉ có đi tới và lui về phía sau hai lựa chọn."
"Như thế nào tiến đều tiến không đi ra, lại luyến tiếc đường cũ trở về, nghĩ nếu là có cá nhân từ lối ra tiến đến đem em mang đi ra ngoài thì tốt rồi, nghĩ như vậy trước mắt thực sự xuất hiện một người, người nọ cầm tay của em để em đi theo hắn, mang theo em vòng vo mấy vòng, cuối đã nhìn thấy bằng phẳng đại lộ."
Cậu nói đến đây liền dừng lại, tựa hồ là đang đợi Hwang MinHuyn phản ứng, Hwang MinHuyn sửng sốt vài giây, mới cười nói: " Phải cảm ơn người đó thật tốt. "
"Đúng vậy..." Ánh mắt của Kim JaeHwan ở dưới ánh sáng có chút không rõ "Cám ơn anh, MinHyun hyung ."
"May mắn là anh đã xuất hiện đem con đường phía trước phóng tới trước mắt em, em mới dám cố gắng chiến đấu cho tới hôm nay." Kim JaeHwan nói.
Cậu co chân quỳ đứng lên, tay chống đỡ ở trên giường thân thể về phía trước khuynh, chuồn chuồn lướt nước(hời hợt) như vậy hôn Hwang MinHuyn.
"Để báo đáp lại, em có thể thích anh sao." Ánh mắt của cậu ướt nhẹp.
Hắn thừa nhận loại này đùa giỡn kĩ năng chính là do chị gái hàng xóm truyền thụ lại, luyến ái kỹ xảo cao siêu sư phụ bảo rằng lúc tỏ tình nhất định không thể đem lời nói nói được rõ ràng trần trụi, dùng câu hỏi mang tính trần thuật như vậy chính là sát thương lớn nhất.
Quả nhiên Hwang MinHuyn bị giết được không chừa mảnh giáp, không có tiếp nhận cũng không có đẩy ra, ở Kim JaeHwan lần thứ hai nhẹ nhàng hôn tới hắn mới hoàn toàn tỉnh ngộ, dùng chóp mũi của mình chỉa vào chóp mũi của JaeHwan hỏi cậu, giọng nói giống như là cảnh cáo:
" Em đã nghĩ kĩ chưa? Jaehwanie? "
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top