18.


Lâu quá tớ không quay lại chốn này T.T Tớ dạo này mắc bệnh lười ấyyy hiuhiu...

----------------

Tôi tạm biệt Jungkook rồi lấy đà chạy nhanh lên tầng tìm tổng tài. Theo như lời JungKook nói, chắc chắn lúc vừa rồi giám đốc đã hiểu lầm giữa hai chúng tôi có gì đó với nhau, nhưng thật ra đó chỉ là một bài test của JungKook để xem Park Jimin rốt cuộc là có tình cảm với tôi hay không. Lần này thì y hại tôi thật rồi T.T

...

Tôi chạy thục mạng lên trên tầng, xông thẳng vào phòng của giám đốc mà không thèm gõ cửa.

"A giám đốc!!! Sao lại?!!!"

Tôi đứng bất động, mồm há hốc nhưng hai tay lại đưa lên che mắt. Tổng tài là đang cởi trần!! Cả thân hình vạm vỡ cứ thế mà đập vào mắt của tôi, từng đợt cơ bụng sáu múi nam tính nổi lên thật là hoàn hảo. Tôi có chút bối rối, khó xử, tay thì che mắt là vậy nhưng để làm màu thôi, chứ vẫn có khe hở để nhịn trộm :v. Không hiểu sao khoé môi tôi cứ vậy mà mỉm cười, mặt thì đỏ ửng lên vì ngại, tôi mê trai lắm đó ><

"Đàn ông con trai bày đặt ngại ngùng"

Giám đốc vẫn chưa mặc lại áo, miệng còn trêu chọc tôi. Tôi ngại ngùng chẳng thèm đáp lại, chỉ phì một tiếng rồi che tay định đi ra khỏi phòng

"Tôi tưởng cậu có chuyện gì muốn nói?"

"N...Nhưng giám đốc mặc áo vào đã..."

Tôi vẫn đứng quay lưng lại với giám đốc, còn anh ấy thì quay lại nhìn tôi.

"Trời rất nóng, tôi đang định đi tắm thì cậu lại vào, cậu còn trách cái gì?"

"Nhưng mà anh cũng phải chốt cửa chứ!! Trời đang sang mùa đông nóng nóng cái gì!!!"

Tôi quay lại vênh miệng lên cãi, chợt nhận ra mắt mình lạu dí sát lên trên cơ bụng của giám đốc lập tức lại dùng tay che.

"Cậu thì giỏi rồi..."

"A...Anh....Ý anh là gì?"

Park Jimin càng ngày càng tiến gần phía tôi, anh ấy kèo tôi về phía bàn làm việc, để tôi đứng sát cạnh bàn còn anh ấy dùng hai tay chống xuống ép chặt lấy tôi.

Bị một đợt hốt hoảng, tôi cả người nóng bừng, mắt chỉ dám nhìn đi chỗ khác. Nhưng không thể, cơ bụng xinh đẹp nam tính ấy đang ở ngay trước mắt tôi, rất rất gần!!! Bản tính mê trai của tôi không thể trụ được, nếu vậy máu mũi của tôi sẽ chảy xuống mất.

"Cậu còn dám cãi lời to tiếng với giám đốc cơ mà, xem ra quá hư rồi...Nên phạt"

Giám đốc nhìn tôi một cách đểu cán, một bên tay đưa nhẹ lên vuốt má tôi. Mặt cả hai áp sát vào nhau, hơi thở nóng bừng hoà quyện tạo nên sự hấp dẫn khó cưỡng với đối phương.

Trời bây giờ chuyển đông rất lạnh, nhưng hiện tại người tôi đang đổ mồ hôi, từng dây thân kinh và hàng tá suy nghĩ đang đánh nhau loạn xạ trong não. Giám đốc nói phạt là sao, phạt cái gì cơ chứ???

"T...Tôi xin lỗi! Nhưng tại anh không chịu mặc áo vào mà!!"

Tôi không chịu thua, bĩu môi. Mắt tôi lần đầu tiên dám nhìn thằng vào mắt của giám đốc như vậy.

"Cậu và JungKook còn dám hôn hít nhau trước mặt tôi kia mà, đúng là công ty này mất hết luật lệ rồi"

Tôi cảm thấy có tia giận dữ trong mắt giám đốc, nhưng từng lời nói lại rất bình tĩnh. Người anh ấy càng ngày sát tôi hơn rồi.

"Anh là đang ghen sao?"

Tôi hỏi một câu chân thành. Đã tới lúc cần làm rõ tình cảm của mình rồi.

"Đúng, tôi ghen"

Giám đốc trả lời cũng chân thành không kém, anh ấy vẫn nhìn thẳng vào mắt tôi.

"G...Giám đốc..."

Mặt tôi đỏ bừng lên, có lẽ đây là câu trả lời mà tôi mong muốn. Hạnh phúc đột nhiên ngập tràn trong lồng ngực, bên trái tim đập bang bang!! Loại cảm xúc này....là yêu sao?

"Cậu thấy lạ lắm à...?"

"Vâng..."

"Vật của mình vào tay kẻ khác, cậu thử nghĩ xem khó chịu đến đâu?"

"Hoá ra anh cũng chỉ coi tôi là đồ vật thôi à???"

Tôi giận dữ, vùng tay ra khỏi người giám đốc đang ôm tôi chặt cứng. Chạy nhanh ra cửa thì lại bị giám đốc kéo lại.

Giám đốc cầm lấy một bên tay của tôi ép người tôi vào cửa, nghe thấy hẳn tiếng RẦM! một cái thật to. Cả một lưng của tôi đau không tả nổi, cả mặt nhăn nhó.

"A đau quá!!!"

"Do cậu chạy trốn!"

"Giám đốc thật quá đáng!"

Cả mặt tôi tối xì lại, không thèm nhìn mặt Jimin nữa.

"Ngẩng mặt lên..."

"Không!"

"Nhanh lên..."

"Không muốn!"

"Cậu còn dám trái lệnh của giám đốc cơ à?"

"Nhưng!"

"Cậu đáng yêu lắm!"

"Dạ?"

"Rất đáng yêu"

Giám đốc mỉm cười, sự ôn nhu và dịu dàng bất chợt của Park Jimin làm tôi thực sự không quen chút nào. Tôi bị sững lại, từng suy nghĩ trong đầu hấp thụ chậm chạp những lời giám đốc vừa nói, giống như giọt mồ hồi đang chảy dài trên khuôn ngực rắn chắc của anh ấy.

"Giám đốc, đang ở công ty..."

"Jung Hoseok, tôi là giám đốc, không ai có thể ngăn chặn tôi làm gì"

"Vâng..."

Tôi ngước mắt lên nhìn Jimin, anh ấy cũng nhìn tôi bất chợt ngại ngùng. Cả người anh ấy đang ôm tôi chặt cứng, vòng tay ấm ấy ôm trọn tôi vaò lòng, ngắm nhìn từng đường nét gọi là xinh xẻo nhất trên mặt của tôi.

"ANH!!!"

Trợn tròn mắt, có cảm giác tiếp xúc da thịt ở phía lưng thon gầy của tôi. Bàn tay uyển chuyển của Jimin đang vuốt ve da mềm phía sau chiếc Hoodie mềm dày cộp.

Cả mặt tôi hồng hồng vì ngại, bị tiếp xúc đột ngột lên phía da ngực gợi cảm làm tôi bị kích thích. Đầu vùi sâu vào hõm cổ của giám đốc, hai tay ôm vòng lấy cổ của anh.

"Giám đốc....đang...."

"Ở công ty chứ gì?"

"Vâng...."

Tôi vẫn vùi đầu vào cổ anh ấy, cả thân hình nóng hổi theo từng lượt tiếp xúc lên da thịt khiến tôi muốn làm nhiều thứ hơn thế. Cơ thể của giám đốc rất thơm, mùi thật quyến rũ.

"Mỗi lần nhìn thấy cậu, tôi thực sự phải kiềm chế rất nhiều...Xinh đẹp, gợi cảm, kích thích mọi giác quan của đàn ông đều là cậu...Cậu không biết sao?"

"T...Tôi..."

"Tôi có tình cảm với cậu, Jung Hoseok"

Nói rồi anh ấy ôm tôi chặt hơn nữa, có vẻ kiếm chề rất lâu rồi đây. Nhưng tại sao không nói câu Anh yêu em? Có tình cảm...thôi sao?

"Giám đốc..."

Mắt tôi long lanh nhìn giám đốc. Giám đốc Park Jimin thực ra là một người dịu dàng vô cùng, rất quan tâm tôi. Anh ấy cũng rất hiền nữa nhưng lúc nào cũng bắt nạt tôi.

"Hãy cho anh được là tổng công của lòng em được không, Hoseok?"

"Đ...Được ạ!"

Nhận thấy sự đồng ý từ phía tôi, giám đốc đưa tay ra chốt cửa phòng lại. Sau đó ôm tôi thật chặt.

"Anh yêu em, Hủ nam của anh...."

Cả tim tôi cứ đập thình thịch khi nghe câu nói ấy từ phía giám đốc. Cứ như là mơ vậy, thực ra tôi thích giám đốc lâu rồi nhưng vì Taehuyng thích anh ấy nên tôi đã nhường cho nó. Ai ngờ Park Jimin cũng thích tôi...Tôi thật ngốc!

Lại còn gọi tôi là Hủ nam nữa chứ...Anh ấy biết mọi chuyện về tôi!

...

Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve da mềm phía sau lưng rôi, rồi xoa xoa bụng nhỏ, trườn lên trên ngực mà xoa nắn trêu chọc.

Đây là lần đầu của tôi, là trao cho giám đốc, trao cho tên Park Jimin đáng ghét từ trước tới nay tôi cứ nghĩ là thụ.

.
.
.
.
.

Nên H không...........:<<<<<<<
...

Tôi luôn ship Jimin là công =]]]]







...

Y hệt như tổng tài Jimin và thư kí Jung đi họp T.T

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top