Minh và Em
Bầu trời đã sụp xuống, những tiếng thở dài qua ô cửa sổ
Bao nhiêu nỗi đau, phiền muộn chồng chất lên người ta
Anh có của anh, tôi có của tôi
Phó mặc cho số phận nghiệt ngã này
Vô tình đi qua đời nhau
Trân trọng, an ủi, cảm thông, thương xót
...
Anh ấy muốn đắm chìm giữa đại dương sâu thẳm
Để anh được hoá thành bọt biển
Anh muốn trở thành một dòng nước chảy
Để được mọi thứ trôi đi thật nhanh
Mọi thứ điều tàn nhẫn với anh
Một mình anh chịu đựng
Những nỗi đau này tiếp nỗi đau khác
Tôi trả lời rằng:
Đại dương tăm tối lắm!
Nước biển lạnh lẽo biết bao!
Em nguyện thành một bông hoa nhỏ bên bờ
Để anh có thể ngắm nhìn em giây lát
Anh không hề cô đơn
Hãy cùng em vui cười anh nhé!
...
Còn tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top