21

     Thẩm Nghiễn dở khóc dở cười nhìn quỷ kia cứ như vậy ngồi trước xe bọn hắn: "Ngài có thể tới đây vào ngày mai, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ đến."

    " Không được, vạn nhất ngày mai các ngươi tới, đúng lúc ta không ở đây vậy chẳng phải đã bỏ lỡ rồi sao, ta sẽ chờ ở đây các ngươi không cần để ý đến ta."

     Ngô Thị Phi lắc đầu: "Ngài khăng khăng ở chỗ này chờ chúng ta không có ý kiến, nhưng phiền ngài di chuyển sang bên cạnh được không, ngài chặn xe rồi."

     Quỷ kia ngẩng đầu nhìn bọn họ một chút, xê dịch cái mông, chờ sau khi bọn họ đẩy xe đi, lại dịch về chỗ cũ.

     Thẩm Nghiễn quay đầu nhìn y một cái: "Việc làm ăn sau này nếu lúc nào cũng giống vậy thì tốt rồi."

     "Chỉ sợ tốt quá, đếm tiền đến tay bị chuột rút." Ngô Thị Phi giao xe cho Lâu Tiêu Nhiên bên cạnh: "Ngươi đẩy về đi, chúng ta dạo chơi một lát."

     Nói xong lôi kéo Thẩm Nghiễn đi vào trong phố quỷ, Thẩm Nghiễn vốn định trở về tính thu nhập hôm nay, lại bị Ngô Thị Phi nhất thời như vậy, Thẩm Nghiễn xoa xoa túi tiền trong ngực : "Ngươi muốn mua thứ gì sao?"

     Ngô Thị Phi nhìn hắn một cái: "Xin ngươi đó, dù sao sau này ngươi cũng phải kiếm nhiều tiền, chúng ta có thể đừng khổ sở vì tiền như vậy được không?"

     Thẩm Nghiễn sờ sờ sống mũi, có mấy phần xấu hổ: "Đây còn không phải là hơn nửa tháng nay mới nhìn thấy nhiều tiền sao!"

     "Xem chút tiền đồ của ngươi." Ngô Thị Phi lắc đầu không nói nên lời: " Phố Quỷ này sáu tháng mới mở một lần, một lần chỉ có ba ngày, sau ba ngày đó, ngươi sẽ phải chờ lần sau, trân trọng đi, đối với một nơi hoàn toàn không có bất kỳ cái gì giải trí mà nói, một năm có thể đi dạo phố Quỷ hai lần, ngươi cũng đừng lãng phí."

    " Không phải ta không biết mua cái gì sao, hơn nữa...... Kia là Điệp Vũ phải không?" Thẩm Nghiễn vốn định nói hắn còn muốn dùng số tiền này mở điện nữa, kết quả vừa ngẩng đầu một cái liền thấy Điệp Vũ ở phía trước bày quầy bán hàng.

     Ngô Thị Phi nghe vậy nhìn liếc qua: "Xem ra các ngươi gặp nhau rồi?"

     Thẩm Nghiễn nhớ tới chuyện bọn họ gặp nhau lúc trước hình như chưa nói với Ngô Thị Phi, bây giờ lại đột nhiên thấy hắn hơi kinh ngạc, cũng có chút không tự nhiên.

     Lại nhớ tới câu chuyện thị nữ quỷ nói với hắn, lúc này khi đối mặt với Điệp Vũ, trong lòng  hắn ít nhiều có chút đồng cảm.

    " Đừng nhìn chằm chằm người ta nữa, nhìn nữa cũng không có cơ hội đâu." Ngô Thị Phi dùng bả vai đụng hắn một cái, trêu ghẹo nói.

     Thẩm Nghiễn không nói gì chỉ liếc  mắt  nhìn hắn : "Ngươi suy nghĩ có thể trong sáng một chút được không, ta chỉ là hiếu kì, nàng sao lại cũng tới đây bày quầy bán hàng."

    " Chỗ này cũng không phải nhà ngươi, đương nhiên ai muốn đến bày bán đều có thể."

     "Không phải ý này, ý của ta là nàng bây giờ một mình sao, phu gia (nhà chồng) ......"

     "Mọi thứ khi còn sống, sau khi chết liền trở về với cát bụi, cái gì mà phu gia, sớm đã không còn, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng tùy tiện đồng cảm, tiểu nương tử này còn nhớ thương tướng quân của chúng ta đấy."

    " Điều này ta đương nhiên biết, chỉ bất quá nàng một thân một mình đến cùng vẫn là có chút vất vả." Thẩm Nghiễn nhìn lên quầy hàng của nàng, bên trên bày đầy búp bê vải.

     Nghĩ nghĩ nữ quỷ này nếu có thể buông xuống chấp niệm, chắc hẳn thời gian qua cũng không khổ như vậy.

     "Đừng nhìn nữa mau đi thôi."  Ngô Thị Phi không muốn Thẩm Nghiễn ở đó đoán mò, hắn lại nhìn tới nữ quỷ kia, mặc dù dáng dấp nhu nhu nhược nhược, nhưng đã thành quỷ, sẽ không thay đổi được bộ mặt hung ác của nàng, hắn không muốn tiểu hài bởi vì hảo tâm mà chịu thiệt thòi.

     Trong lòng Thẩm Nghiễn mặc dù đối với Điệp Vũ có mấy phần đồng cảm, nhưng hắn không phải thánh mẫu, khi đó ở hoa viên, nếu như Diêm Túc không kịp thời xuất hiện, nữ quỷ này khẳng định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn, cho nên hắn không thể nói trước được điều gì .

     Ngay thời điểm Thẩm Nghiễn cùng Ngô Thị Phi rời đi, Điệp Vũ ngồi ở đằng kia lại ngẩng đầu hướng sang bên này nhìn bọn họ một chút, màu đen nơi đáy mắt hiện lên một tia đỏ rực.

     Đi dạo một hồi, Thẩm Nghiễn thật sự không có gì hứng thú với những thứ bày bán bên ngoài, bởi vì không có mấy thứ bình thường.

     Nhìn mấy cái lều nhỏ cách đó không xa, Thẩm Nghiễn lại có vài phần hiếu kì: "Những cái kia để làm  gì vậy?"

     "Có một số thứ không thể bày ở ngoài sáng giao dịch, cho nên sẽ thuê mấy cái lều vải ."

     "Vậy thu phí nhất định là rất đắt." Lúc đang nói chuyện liền thấy một lão đầu từ trong lều vải đi ra, Thẩm Nghiễn biết có một số người sẽ giao dịch với quỷ, nhưng mà kiểu giao dịch này lại không giống với bọn hắn.

     Một nửa trong số bọn họ là do số phận bản thân đưa đẩy, mà hơn nữa những người này muốn lấy được một vài thứ.

     Đương nhiên lúc giao dịch, để đạt được một số thứ tất nhiên cũng sẽ mất đi một số thứ, về phần đồng giá hay không, cũng chỉ có trong lòng mình hiểu rõ nhất.

     "Người có thể tới nơi này đương nhiên đều gánh vác được rất tốt."

     Thẩm Nghiễn cười cười đang muốn hỏi Ngô Thị Phi có lúc nào mong cầu thứ gì đó mà không được không, liền thấy Diêm Túc, người trước đó nói muốn rời đi một lát từ  trong lều vải đi ra.

    " Ta nói tướng quân các ngươi mỗi lần phố Quỷ mở không phải cũng ở đây bày quầy bán hàng đấy chứ?"

     Ngô Thị Phi sửng sốt một chút, thuận theo ánh mắt Thẩm Nghiễn nhìn sang, liền thấy Diêm Túc đứng ngay trước cửa lều vải, không biết đang nói gì đó với người bên trong.

     "Cái này đoán chừng rất không có khả năng, chiếu theo thân phận của tướng quân, muốn nhờ y giúp đỡ, phải trả chi phí khá lớn không phải người bình thường nào cũng có thể gánh vác nổi."

     "Không phải ngươi nói người tới nơi này đều không phải người bình thường sao?"

     "Vậy cũng phải chia ra nha, tướng quân của chúng ta nhìn thế nhưng lại là Quỷ Vương đấy, ngươi biết toàn bộ Quỷ giới có bao nhiêu Quỷ Vương không, mời Quỷ Vương xuất thủ, cái giá lớn kia ngươi nghĩ xem là bao nhiêu ?"

     Đối với cấp bậc của quỷ, Thẩm Nghiễn cũng có chút hiểu biết, từ thấp đến cao, tổng cộng có bảy cấp, Quỷ Giả, Quỷ Lại, Quỷ Sử, Quỷ Tướng, Quỷ Vương, Quỷ Tiên, Quỷ Thần.

     "Ngươi vừa nói y là Quỷ Vương? Thẩm Nghiễn bị cấp bậc của Diêm Túc làm chấn động, hắn cho tới bây giờ vẫn luôn xem y là quỷ tướng, ai bảo lão quỷ này khi còn sống là tướng quân, loại người này sát khí rất nhiều, sau khi chết làm Quỷ Tướng căn bản không phải chuyện khó khăn gì, nhưng là nếu muốn tấn cấp cũng không dễ dàng.

    "Lẽ nào bây giờ ngươi mới biết?" Ngô Thị Phi nghĩ nghĩ, đứa nhỏ này tim cũng lớn thật, vẫn chưa biết rõ mà dám qua cửa, cũng thật sự  không sợ bất kỳ cái gì.

     Lúc hai người nói chuyện, Diêm Túc đã quay đầu nhìn về phía bọn họ bên này, bị nhìn chằm chằm như vậy, Thẩm Nghiễn cùng Ngô Thị Phi đều có cảm giác như bị bắt quả tang.

     Diêm Túc hạ rèm cửa lều xuống, đi tới chỗ bọn họ.

   "  Bán xong rồi?"

     Thẩm Nghiễn ho một tiếng, chủ yếu muốn giảm bớt sự bối rối của mình: "Ân, bán xong rồi, ngươi đây là đang bán hàng sao?"

     Ngô Thị Phi nghe thấy hắn vẫn  nói đến chuyện bán hàng, khóe môi giật giật một cái, cũng may Diêm Túc không có gì biểu tình gì, nói: "Hai ngày nữa ta phải đi ra ngoài một chuyến, có thể sẽ đến hiện thế, ngươi có muốn đi cùng không?"

    Hai mắt Thẩm Nghiễn lập tức mở lớn đầy kinh ngạc, lại đưa mắt nhìn Ngô Thị Phi, để xác định mình không nghe lầm.

     "Về nhà, ta thật sự có thể về nhà?" Thẩm Nghiễn cảm thấy hạnh phúc không nên đến quá nhanh, thế nhưng ngược lại lại nghĩ: "Không phải vào thời điểm quỷ tiết mới có thể trở về sao, hiện tại thật sự có thể trở về?"

     "Lần này vừa hay có việc phải đi qua đó, tiện đường."

    " Vậy chúng ta mau trở về đi, ta cần thu dọn một số thứ, ngoài ra, lần này cùng ngươi trở về, lần sau quỷ tiết, ta còn có thể trở về không?"

    " Ân, có thể."

     Diêm Túc nhìn Thẩm Nghiễn bởi vì sắp được về nhà mà vui vẻ không thôi, đáp ứng thỉnh cầu này trong lòng cũng bớt đi mấy phần mâu thuẫn.

2021/09/21

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top