chat 4: lỡ thấy mất rồi
10:00 PM
Jungkook: cô lan? Có chuyện gì sao ạ? " cậu bất khi thấy cô lan tìm mình giờ này "
Cô lan: uk...con bé yn nó nhớ ra mình từng ở đâu rồi, với lại nó cũng nhớ ra lý do tới được đây rồi.
Jungkook: vậy ạ? Vậy chị ấy nói chị ấy sống ở đâu? " cậu ngỡ ngàng hỏi lại cô lan "
Cô lan: con bé nói con bé sống ở seoul nhưng cụ thể thì không nhớ. Còn lý do tới được đây thì cô nghĩ chắc có lẽ là bị bắt cóc và cố chạy thoát nên mới rơi xuống vực. Vì con bé nói chỉ nhớ mơ hồ là đang chạy trốn một đám đàn ông. " cô nói lại những gì mình biết "
Jungkook: được rồi cô về nghỉ ngơi đi
.......................
10:30 PM
Lúc này cô lan đã về lều ngủ say nên y đã lén lúc ôm quần áo của mình ra bờ sông ở phía sau khu quân doanh không xa cũng không gần được y phát hiện lúc sáng. Vì y không đám tắm chung với mọi người, cho dù họ cũng là con gái giống y nhưng y vẫn không muốn có lẽ là y ngại. Y rón rén lén lúc đi không đám phát ra tiếng động, y nghĩ giờ này chắc mọi người đều ngủ rồi nhưng vẫn phải cẩn thận.
Lúc đi y có đi ngang qua lều của hắn, y vừa đi qua được một đoạn nhỏ thì cũng đúng lúc hắn không ngủ được mà đi ra ngoài hóng mát cho khoay khỏa. Vừa bước ra hắn đã nhìn thấy y rón rén lén lúc đi đâu đó, hắn không vạch trần y ngay mà đi theo y xem y làm gì.
Y không biết là hắn đang theo phía sau mình nên cũng thông thả đi ra bờ sông sau khi đã cố gắng không gây ra tiếng động khi còn ở khu quân sự. Khi tới được bờ sông thì y đã nhìn ngó xung quanh để xác định không có ai.
Điều đó khiến hắn phải thận trọng mà nấp phía sau góc cây lớn. Hắn đang đợi tiếp theo y sẽ làm gì có phải thật sự là gián điệp không.
Yn: hihi...không có ai, yên tâm rồi. " y nhìn ngó xung quanh một hồi không thấy ai thì mỉm cười "
Y lại nhìn một lược rồi bỏ đồ ở trên một tảng đá sau đó thì ngồi kế bên bờ sông chạm thử vào nước.
Yn: nước cũng không quá lạnh " y ngây thơ nói. Nói rồi y đứng dậy trực tiếp cởi áo ra "
Hắn trố mắt nhìn nhìn y không hiểu y đang làm gì. Hắn há hốc mồm khi thấy y đã cởi hết quần áo trên người mình xuống và ngồi kế bên bờ sông. Cảnh xuân trước mặt khiến hắn không thể rời mắt, hắn đã nhìn thấy được toàn bộ cơ thể trắng hồng 3 vòng gợi cảm của y rồi. Nhìn thấy cảnh xuân như vậy khiến hắn chỉ muốn lao tới mà đè y ra thao chết y.
Yn: haizzz...phải làm sao đi về nhà đây? Với lại cũng có biết ở đâu đâu mà về. Không có nhà thật khổ mà, cái gì cũng không nhớ vậy giờ phải làm sao? " y thở dài ôm lấy đầu gối ngây thơ buồn bực tự gỏ vào đầu mình một cái "
Yoongi: * thật sự bị mất trí nhớ sao? Lại không có nhà à? Vui rồi đây * " hắn thầm nghĩ nhưng vẫn nhìn y chằm chằm "
Yn: thôi tắm lẹ còn về nếu không lại bị nghi ngờ mất " nói rồi y nhanh chóng tắm rửa "
Hắn suy nghĩ gì đó rồi quay lưng bỏ về khu quân sự. Hắn nhanh chóng về lại lều của mình vì nếu hắn ở lại lâu hơn một chút thì sẽ không biết mình sẽ làm ra chuyện đồi bại phá hủy thanh danh gì. Trên đường đi hắn luôn nhớ tới cảnh khi nãy, điều đó khiến hắn như muốn phát điên lên.
Y tắm xong cũng vội vã về lều của mình nếu y ở lại quá lâu sẽ bị nghi ngờ, với lại khuya rồi nên nếu tắm lâu sẽ không tốt cho sức khỏe.
..............................
06:00 AM
Yn: jungkook! Em đi đâu vậy? " y nhìn thấy jungkook đang tính ra ngoài khu vực quân sự thì hỏi "
Jungkook: à...em đang bị phạt mà, nên là giờ em đi mua đồ để nấu nè. " jungkook nhìn cô vui cười nói "
Yn : cho chị đi với có được không? Dù gì cũng là do chị mà em mới bị phạt mà, cho chị phụ em đi " y chạy lại chỗ jungkook năn nỉ muốn đi "
Jungkook: được rồi...được rồi...chị đi theo em nhớ là không chạy lung tung là được " jungkook cũng bất lực với y rồi "
Thế là y cũng jungkook ngồi trên chiếc xe đạp chạy bon bon trên con đường làng đã cũ, cùng nhau vui cười mua thứ này thứ kia để về danh trại nấu ăn cho các binh sĩ trong quân đội.
Được một lúc thì cũng đã mua xong tất cả nguyên liệu cần thiết thì các hai lại cùng nhau quay về. Trên đường đi hai người nói chuyện rất nhiều cũng đã thân thiết hơn, y đã biết jungkook giỏi thế nào khi còn ở tuổi trẻ thế nào. Nhưng mà cậu cứ nói là cậu không giỏi bằng vị thiếu soái gì đó mà tôi gặp hôm qua.
Hắn là một người rất tài giỏi, mới chỉ 28 tuổi mà đã là thiếu tướng đứng đầu quân đội. Còn là con trai độc nhất của tập đoàn MYG nổi tiếng thế giới, tương lai hắn sẽ làm chủ tịch tập đoàn MYG. Có thể nói hắn là thiên tài trong thiên tài, không những vậy hắn còn có khuôn mặt điển trai với thần thái sắt lạnh nhưng lại rất thu hút người nhìn. Hắn là vị thiếu tướng trẻ tuổi nhất không những vậy còn lập được rất nhiều công lớn, khiến ai cũng biết đến hắn nhiều cô say hắn như điếu đỗ. Nhưng hắn là người giữ thân như ngọc đã vậy hắn còn có hôn ước với thiên kiêm đại tiểu thư kiêu căng của Kim thị, một tập đoàn không kém nhà hắn bao nhiêu nên nhiều người tiết nuối thay cho hắn. ( là bả đó mấy bà mà do bả mất trí nhớ nên bả không nhớ với lại do bả bị va đập mạnh nên có hơi ngốc nha mấy bà >_< )
Hai người liên thuyên một hồi thì cũng về danh trại, cả hai cùng nhau cất xe rồi vào nhà bếp để nấu ăn cho kiệp giờ ăn.
Yn: em là con trai nên để chị nấu cho, em gọt rau củ phụ chị là được rồi. " y ngây thơ nói rồi bắt đầu gọt đồ "
Jungkook: dạ thôi cái này là việc của em nên phải để em làm chứ, tuy là em nấu ăn chưa ngon lắm nhưng mà em biết nấu mà chị phụ em một chút là được " jungkook cũng bắt đầu làm "
Yn: ưm...được rồi, vậy chị phụ em một chút vậy.
Jungkook cũng khá hậu đậu trong việc nấu ăn tuy cậu nấu không dở tệ nhưng cũng rất khó nuốt. Mới đây thôi khi nấu món đậu hũ chiên thì cậu đã làm cháy một nẽ khiến cho y đang thái rau phải giật mình mà chạy lại sữ lý ngay.
Yn : ulatroi!! Sao em hậu đậu vậy, có bị làm sao không có bị bỏng ở đây không? Cháy gần một nửa rồi, thôi để chị nấu cho em qua kia thái rau đi. " y lo lắng hỏi han jungkook "
Jungkook: dạ em không sao, tại em nghĩ là để nó vàng một chút trong khi đợi thì em đi nấu nước sôi nhưng không ngờ.... " jungkook tội lỗi nói "
Yn: thôi được rồi, em đi nấu nước thải rau đi để chị sử lý " y vô vai an ủi jungkook "
Jungkook: nhưng nó cháy gần một nửa rồi liệu có đủ không chị? " cậu lo lắng nhìn y "
Yn: yên tâm cái này để chị lo " y mỉm cười nói "
Y sắn tay áo lên bắt đầu nấu ăn, y thấy đậu hũ không còn nhiều nữa những một miếng làm to bằng lòng bàn tay nên có thể cắt làm bốn. Việc đậu hũ còn nhiều hay không đã được sử lý nhưng lại nhỏ hơn bình thường như thế sẽ ăn không đủ với lại chiên không sẽ không ngon. Y nhìn xung quanh thấy thịt heo còn khá nhiều nên y quyết định bằm nhuyễn ra để nhồi vào đậu hũ làm món đậu hũ nhồi thịt xốt cà chua. Y nấu thêm canh kim chi và một số món dễ ăn nữa, y như bị đầu bếp nhập vậy nấu ăn rất điệu luyện không những vậy tay nghề là không thể bàn cãi. Bởi vì y khi ở kiếp trước thì khi còn là đặc công thì y phụ trách nấu ăn cho cả đôi khi làm nhiệm vụ lâu ngày và y cũng hay nấu ăn cho người nhà nữa.
Yn: jungkook! Em nếm thử xem đã vừa chưa? " y mút một muỗn cho jungkook nếm thử "
Jungkook: ưm....ngon lắm luôn á chị, chị đúng là thật giỏi mà " jungkook ăn một miếng tắm tắc khen ngợi "
Jungkook : hay là chị chỉ em đi, em cũng muốn nấu ngon như chị. " jungkook hai mắt sáng rỡ nói "
Yn: được...Mai chị sẽ dạy cho em, còn giờ thì mau dọn ra đi sắp đến gì cơm rồi " y mỉm cười nói "
Lúc cả hai dọn ra xong thì cũng đã tới giờ, mọi người ùa ạc vào nhà ăn. Hôm nay mọi người vào rất nhanh không giống như mọi khi.
Bs 1....( bs là binh sĩ ): wow!! Hôm nay nhiều đồ ăn quá.
Bs 2.... : còn thơm nữa chứ.
Bs 3.... : nó đã thơm từ khi còn tập luyện rồi, lúc đó tôi chỉ muốn bỏ tập mà chạy vào nhà ăn thôi.
Bs 4.... : đúng vậy...đúng vậy....hôm nay đồ ăn thật sự rất thơm, nhìn thôi cũng thấy ngon rồi.
...vv...
Mọi người trong tranh nhau xếp hạng để đến lượt mình nhanh nhanh. Nhà ăn hôm nay rất nhộn nhịp, toàn là những tiếng hối thúc và những tiếng xì xào khen ngợi.
Jungkook: chị yn! Chị có muốn đi đưa cơm cho thiếu soái cùng em không? " jungkook ngỏ lời muốn rủ y đi chung cho vui "
Yn: ừm...cũng được " y có hơi do dự nhưng vẫn chấp nhận lời đề nghị của jungkook vì ngoài cậu ra y không biết nói chuyện với ai. Thế là y cùng jungkook mang đồ ăn đến cho hắn "
.......................................
......cốc...cốc...cốc...
Yoongi: vào đi! " hắn lạnh nhạt lên tiếng "
Jungkook: em mang cơm cho anh nè, anh ăn một chút đi đừng bỏ bữa. Cái này là cô chú dặm em phải đem cơm cho anh bắt anh ăn không cho anh bỏ bữa.
Jungkook hùng hổ đẩy cửa ra nói, còn y thì ở phía sau cầm đồ ăn cũng bước vào. Khi hắn ngẩn đầu lên nhìn thấy y thì cứng đờ, cảnh tượng tối hôm qua ùa về khiến hắn đỏ mặt mà nuốt nước bọt
Jungkook: anh yoongi?
Jungkook: anh yoongi ~~
Jungkook: ANH YOONGI!!...
Jungkook nhìn thấy hắn bất động ánh mắt cứ nhìn y chằm chằm, đã vậy mặt còn đỏ nữa. Khiến cậu khó hiểu mà kêu hắn nhưng mà kêu mãi mã hắn không phản ứng buộc cậu phải hét lên gọi hắn.
Yoongi: ...khụ..khụ..à...ừm.." Hắn hoàn hôn ho khan vài tiếng cho đở quê "
Yoongi: cứ để lên bàn đi. " hắn đã lấy lại được bình tĩnh lạnh lùng nói "
Jungkook: mà đồ ăn hôm nay là do chị yn nấu đó, tại em hậu đậu xém chút nữa là không có đồ ăn rồi có khi còn cháy nhà ăn. May là có chị yn giúp nếu không em thành tội nhân của mọi người rồi. " cậu tự hào kể công cho y "
Yoongi: vậy sao? " hắn đánh mắt nhìn sang y "
Yn : không có, tôi chỉ giúp cậu ấy một chút thôi " y lúng túng xua tay trả lời hắn "
Jungkook: à...mà, em có chuyện muốn nói với anh. Chị yn! Chị ra ngoài đợi em một chút nha " jungkook thấy y lúng túng nên quay sang giải vây cho y "
Yn: à! Được " y ngây thơ gật đầu rồi chạy nhanh ra ngoài đóng cửa lại "
Yoongi: * cũng dễ thương đấy chứ. Lại còn biết nghe lời như vậy? * " hắn thầm nghĩ cũng không nhịn được mà miệng khẽ nhếch lên "
Jungkook: anh! Em nghĩ không nên đưa cô ấy đến hòn đảo đối diện được " cậu trở nên nghiêm túc hơn một chút "
Yoongi : hử??..." Hắn nhướng mày nhìn jungkook "
Jungkook: cô ấy nhớ ra là mình tới từ seoul cụ thể thì không biết, chứ không phải đến từ hòn đảo đối diện, em nghĩ có lẽ là mấy bọn buôn người bắt cô ấy. Tại cô ấy nhớ là mình đang chạy trốn một đám người. " cậu nói hết những gì mình biết cho hắn "
Yoongi : uk...được rồi!
Yoongi: vậy để cô ấy ở lại đi, rồi nửa tháng nữa cô ấy sẽ cũng anh về seoul. " hắn đứng dậy đi lại bàn ăn rồi xuống "
Jungkook: vâng! " cậu gật đầu nói "
Jungkook: ủa?? Nhưng sao lại là nửa tháng nữa mới đưa cô ấy về seoul lại còn về với anh? " cậu có chút thắc mắc "
Yoongi : nửa tháng nữa anh về seoul để làm một số nhiệm vụ với lại sử lý một số việc ở Min thị. Cho cô ấy ở đây tới lúc đó cùng về với anh cho tiện khỏi mắc công đi hai ba vòng tốn nhiên liệu. " hắn vừa ăn vừa nói " * cũng ngon đó chứ * ( Min thị là công ty con ở bên hàn được anh đảm nhiệm quản lý, con MYG là trụ sở chính ở mỹ và ba mẹ anh đang ở bên đó quản lý )
Jungkook: vâng! Vậy em đi ăn đây, bye! " cậu vui vẻ chạy đi "
....................................
Yoongi: em được lắm!
***************************
Nhớ vote cho tui nha mấy bà mãi yêu 😘. Có gì bình luận góp ý cho tui nghen 😁.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top